Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:
“Và buổi chiều hôm đó, Xu tới bên giường, nơi Giôn-xi đang nằm vui vẻ đan một chiếc khăn choàng len màu xanh thẫm rất vô dụng. Xu ôm lấy cả người Giôn-xi lẫn chiếc gối.
- Chị có câu chuyện muốn nói với em, con chuột bạch của chị, cô nói. Hôm nay cụ Bơ-mơn đã chết vì sưng phổi ở bệnh viện rồi. Cụ ấy ốm chỉ có hai ngày. Buổi sáng ngày thứ nhất, bác gác cổng thấy cụ ốm nặng trong căn phòng của cụ ở tầng dưới. Giày và áo quần của cụ ướt sũng và lạnh buốt. Mọi người không thể hình dung cụ ấy đã ở đâu vào cái đêm khủng khiếp như thế. Nhưng rồi họ tìm thấy một chiếc đèn bão còn cháy sáng, một chiếc thang đã bị lôi ra khỏi chỗ để của nó, vài chiếc bút lông rơi vung vãi, và một bảng màu xanh vàng pha trộn lẫn với nhau, và – em thân yêu ơi, em hãy nhìn ra ngoài cửa sổ kia, nhìn chiếc lá thường xuân cuối cùng ở trên tường. Em có lấy làm lạ là tại sao chẳng bao giờ nó rung rinh hoặc lay động khi gió thổi không? Ồ, em thân yêu, đó chính là kiệt tác của cụ Bơ-mơn đấy, - cụ vẽ nó vào cái đêm mà chiếc lá cuối cùng đã rụng”.
( Trích Chiếc lá cuối cùng – Ô Hen-ri )
Câu 1. Văn bản chứa đoạn trích trên thuộc thể loại gì?
.............................................................................................................................................
Câu 2. Nêu nội dung chính của đoạn trích.
............................................................................................................................................
Câu 3. Xác định từ láy trong câu “Mọi người không thể hình dung cụ ấy đã ở đâu vào cái đêm khủng khiếp như thế”.
..........................................................................................................................................
Câu 4. Theo em, kiệt tác chiếc lá cuối cùng mà cụ Bơ-mơn để lại có ý nghĩa như thế nào?
.......................................................................................................................................................................................................................................................................................
Câu 5. Em hiểu thế nào là “điểm tựa tinh thần”, hãy nêu những việc em đã làm và có thể làm để trở thành “điểm tựa tinh thần” cho người khác?
.....................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................
Câu 1. thể loại truyện
Câu 2. Sự động viên thầm lặng của cụ Bơ - men khi không ngại bệnh tật đã vẽ lên chiếc lá để giúp Giôn-xi có thêm hy vọng vào cuộc sống bằng cách vẽ lên chiếc lá.
Câu 3. khủng khiếp
Câu 4. Kiệt tác của cụ Bơ-mơn để lại là biểu tượng của đức hi sinh và lòng vị tha. Kiệt tác của cụ đã níu kéo lại niềm hy vọng được sống của Giôn-xi, tiếp thêm cho cô nhiều động lực và sự tự tin hơn trong cuộc sống.
Câu 5. Theo em, điểm tựa tinh thần có thể là 1 ai đó, 1 nơi nào đó,... khiến cho ta có thêm sức mạnh, mang lại niềm vui và sự lạc quan trong cuộc sống.Để trở thành "điểm tựa tinh thần", em đã giúp đỡ, động viên nhiều bạn gặp khó khăn,nỗi buồn trong cuộc sống để các bạn cảm thấy tốt hơn. Em có thể trở thành "điểm tựa tinh thần" bằng cách an ủi, hỏi thăm những người đang cảm thấy mặc cảm, tự ti để giúp họ lấy lại sự tự tin trong cuộc sống.