Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Từ cảm xúc về mùa xuân thiên nhiên đất nước , Thanh Hải đã bày tỏ khát vọng mãnh liệt muốn dâng hiến cho cuộc đời. Những lời tâm sự cuối cùng của người sắp mất luôn là những lời thực, luôn chứa chan tình cảm, ước nguyện sâu lắng nhất. Lời nguyện ước khi phải rời xa người mình kính yêu nhất luôn là những lời nguyện ước đáng tin nhất... Thanh Hải đã giải bày, tâm tình những điều sâu kín nhất trong lòng, và chính lúc đó hai ông đã thả hồn vào thơ, cùng chung một nhịp đập với thơ để ông và thơ luôn được cùng nhau, hiểu nhau và giải bày cho nhau, để thơ mãi trường tồn. Và, có lẽ không có tình yêu nào rộng lớn hơn tình yêu quê hương đất nước. Thấm nhuần tâm tư, ước nguyện của nhà thơ, chúng ta càng thêm tin yêu vào mùa xuân của đất nước- “mùa xuân nho nhỏ” trong lòng mình. Chúng ta muốn cùng con chim chiền chiện hót lên khúc ca ngọt ngào gọi xuân về, học thành tài để trở thành cây tre trung hiếu của đất nước, góp phần công sức nhỏ bé để tô điểm cho mùa xuân cuộc đời thêm đẹp.
Mình đã thêm các thành phần và tô đậm.
tham khảo:
“Mùa xuân…Mùa xuân, một mùa xuân nho nhỏ…Lặng lẽ dâng cho đời…” điệp khúc ấy được ngân lên dạt dào biết bao trái tim của những người đang cảm nhận,những người đang sống và làm việc đâu đó trên mảnh đất này. Và phải chăng đó là nguồn cảm hứng lớn của nhà thơ Thanh Hải với tình yêu quê hương, yêu cuộc sống và muốn một lần nữa được dâng hiến cho đời. Tình yêu quê hương đất nước và muốn được dâng hiến cho đời mình của tác giả Thanh Hải được thể hiện rõ nhất trong ba khổ cuối của bài thơ Trong không khí tưng bừng của đất trời mùa xuân, nhà thơ đã cảm nhận được một mùa xuân tươi trẻ, rạo rực trong tâm hồn. Đó là mùa xuân của lòng người, của đất trời “Ta làm con chim hót Ta làm một nhành hoa Ta nhập vào hòa ca Một nốt trầm xao xuyến” Điêp từ ta làm diễn tả một cách rõ nét của nhà thơ. Nhà thơ muốn làm một con chim, một nhành hoa để dâng tiếng hót của mình cho đời, để tỏa hương thơm ngào ngạt cho sắc xuân. Từ khát vọng được hòa nhập đó nhà thơ đã thể hiện rõ khát vọng cống hiến mình ở những câu thơ tiếp theo : “Một mùa xuân nho nhỏ Lặng lẽ dâng cho đời Dù là tuổi hai mươi Dù là khi tóc bạc” Mùa xuân nho nhỏ là cách nói đầy ẩn dụ và đầy sức sáng tạo của nhà thơ. Mỗi người có thể góp một chút sức mình vào đó , dâng hiến là một hành động cho đi mà không đòi hỏi sự đáp lai. Cho dù là trai trẻ hay tóc đã bạc thì điều này vốn không quan trọng bởi khi đã muốn dâng hiến cho cuộc đời, cho quê hương đất nước thì không quan trọng tuổi tác Giữa một mùa thu của cuộc đời mình, tác giả đã liên tưởng đến một mùa xuân tươi đẹp để tô điểm cho cuộc đời với những lời thơ bình dị,trong sáng không hề có một chút u ám của cuộc đời. Không chỉ hay về ý thơ mà còn hay ca ngôn từ, cả nhịp điệu trong bài. Cảm ơn nhà thơ đã mang đến cho người đọc về một bài học,về một lí tưởng sống thực sự cao đẹp biết bao.”sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình”. Đoạn thơ đã để lại trong lòng người đọc một cảm xúc khó tả khó phai mờ và mãi trường tồn cùng đất nước, gợi nhắc cho thế hệ trẻ một cách sống đẹp, góp mùa xuân nhỏ của mình vào mùa xuân lớn của dân tộc.
Từ cảm xúc trước mùa xuân của thiên nhiên, đất nước, nhà thơ Thanh Hải đã bày tỏ khát vọng mãnh liệt muốn dâng hiến cho cuộc đời. (1)
" Ta làm con chim hót
Ta làm một cành hoa
Ta nhập vào hòa ca
Một nốt trầm xao xuyến"
Qua khổ thơ, ta thấy được một khát vọng, ước nguyện được dâng hiến cho quê hương, đất nước một cách mạnh mẽ, dứt khoát của nhà thơ Thanh Hải. Điệp từ "ta làm" được lặp lại hai lần làm cho nhịp thơ trở nên nhịp nhàng, uyển chuyển, đồng thời cũng khẳng định được ước muốn, quyết tâm mãnh liệt của nhà thơ. Nếu như ở khổ thơ đầu bài thơ, tác giả xưng "tôi" thì đến khổ thơ thứ tư, tác giả lại xưng "ta", sự chuyển đổi đại từ nhân xưng ấy đã cho thấy "tôi" đã hòa nhập vào với tập thể, với dân tộc, ước nguyện của riêng nhà thơ cũng đã trở thành ước nguyện chung của nhiều người, của cả dân tộc. Ước nguyện của tác giả không phải là ước nguyện quá cao sang, vĩ đại mà những tâm nguyện, những suy nghĩ, ước mốn ấy rất tự nhiên qua những hình ảnh thiên nhiên tuyệt đẹp. Tác giả muốn làm "con chim hót", muốn dùng tiếng hót trong trẻo của mình để ngợi ca đất nước, quê hương, mang niềm vui đến cho mọi người. Ngoài ra, tác giả còn muốn làm một bông hoa để dâng hương sắc cho cuộc đời chung, làm cho quê hương trở nên đẹp hơn, hay muốn làm "một nốt trầm xao xuyến" trong bản hòa ca bất tận của cuộc đời, tuy chỉ là một nốt thấp nhưng vô cùng quan trọng, không thể thiếu trong bản nhạc. Tuy chỉ là những ước muốn giản dị, khiêm nhường nhưng đã nói lên được tâm nguyện của nhà thơ Thanh Hải một cách ý nghĩa, kì diệu.
Cảm xúc ngây ngất trước vẻ đẹp của mùa xuân của thiên nhiên, khao khát hòa mình với thiên nhiên đất trời.Những biện pháp tu từ ẩn dụ được tác giả sử dụng nói về giọt long lanh và tiếng chim thực chất là nói về những điều tinh túy, đẹp đẽ của cuộc sống con người.Với nghệ thuật điệp cấu trúc, từ láy. Nhà thơ như reo vui trước tinh thần lao động khẩn trương của con người làm nên mùa xuân của đất nước.Nhà thơ nhắc lại về lịch sử bốn nghìn năm “vất vả và gian lao” của đất nước đầy tự hào, đồng thời tin tưởng vào tương lai tươi đẹp của đất nước mai sau bằng hình ảnh so sánh đẹp mang nhiều ý nghĩa “Đất nước như vì sao…phía trước”. Bài thơ thể hiện lòng yêu thiên nhiên, đất nước con người, sự cống hiến thầm lặng, mối quan hệ cá nhân và cộng đồng.
Bạn có thể chú thích gạch chân rõ cho mình 1 câu bị động và 1 phép nối được không ?!
Thanh Hải là một trong những nhà thơ tiêu biểu của nền văn học Việt Nam. Ông đã để lại cho chúng ta nhiều tác phẩm đồ sộ trong đó không thể không nhắc đến thi phẩm "Mùa xuân nho nhỏ". Tác phẩm đã thể hiện xuất sắc hình ảnh mùa xuân thiên nhiên của xứ Huế mộng mơ. Điều này được thể hiện rõ nét qua khổ thơ thứ nhất. Ngay từ những dòng đầu của thi phẩm, người đọc như say sưa, miên man trong bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp "Mọc giữa dòng sông xanh/ Một bông hoa tím biếc". Tác giả đã thật tài tình khi sử dụng nghệ thuật đảo ngữ. Điều này vừa tạo nên một sự sáng tạo, độc đáo, vừa như cho người đọc thấy hình ảnh của những bông hoa tím biếc đang mọc giữa dòng sông. Ôi! Thật là lãng mạn! Màu tím như là biểu tượng đặc trưng của xứ Huế, màu tím ấy cũng đem đến cho người đọc một cảm giác nhẹ nhàng, thanh thản đến nhường nào. Ở những câu thơ tiếp theo, tác giả tiếp tục sử dụng những hình ảnh hết sức giản dị, đặc trưng của xứ Huế "con chim chiền chiện" hơn nữa lại được kết hợp với từ mang tính gọi đáp "ơi". Bên cạnh đó, câu thơ cuối cùng "Tay tôi đưa tôi hứng", đã thể hiện tâm trạng, cảm xúc của tác giả. Thanh Hải đón nhận lấy tất cả những vẻ đẹp của thiên nhiên bằng tất cả trái tim. Hẳn là phải yêu Huế lắ thì tác giả mới có thể vẽ lên một bức tranh đẹp đến thế. Thật cảm ơn nhà văn đã đem đến cho người đọc những áng thơ đẹp đến thế này!
Từ cảm xúc trước mùa xuân của thiên nhiên, đất nước, nhà thơ Thanh Hải đã bày tỏ khát vọng mãnh liệt muốn dâng hiến cho cuộc đời. (1)
" Ta làm con chim hót
Ta làm một cành hoa
Ta nhập vào hòa ca
Một nốt trầm xao xuyến"
Qua khổ thơ, ta thấy được một khát vọng, ước nguyện được dâng hiến cho quê hương, đất nước một cách mạnh mẽ, dứt khoát của nhà thơ Thanh Hải. Điệp từ "ta làm" được lặp lại hai lần làm cho nhịp thơ trở nên nhịp nhàng, uyển chuyển, đồng thời cũng khẳng định được ước muốn, quyết tâm mãnh liệt của nhà thơ. Nếu như ở khổ thơ đầu bài thơ, tác giả xưng "tôi" thì đến khổ thơ thứ tư, tác giả lại xưng "ta", sự chuyển đổi đại từ nhân xưng ấy đã cho thấy "tôi" đã hòa nhập vào với tập thể, với dân tộc, ước nguyện của riêng nhà thơ cũng đã trở thành ước nguyện chung của nhiều người, của cả dân tộc. Ước nguyện của tác giả không phải là ước nguyện quá cao sang, vĩ đại mà những tâm nguyện, những suy nghĩ, ước mốn ấy rất tự nhiên qua những hình ảnh thiên nhiên tuyệt đẹp. Tác giả muốn làm "con chim hót", muốn dùng tiếng hót trong trẻo của mình để ngợi ca đất nước, quê hương, mang niềm vui đến cho mọi người. Ngoài ra, tác giả còn muốn làm một bông hoa để dâng hương sắc cho cuộc đời chung, làm cho quê hương trở nên đẹp hơn, hay muốn làm "một nốt trầm xao xuyến" trong bản hòa ca bất tận của cuộc đời, tuy chỉ là một nốt thấp nhưng vô cùng quan trọng, không thể thiếu trong bản nhạc. Tuy chỉ là những ước muốn giản dị, khiêm nhường nhưng đã nói lên được tâm nguyện của nhà thơ Thanh Hải một cách ý nghĩa, kì diệu.
Cảm ơn cj nhiều