Tác hại của tiếng ồn về tâm lí:
A.Mất tập trung, bực bội, khó chịu.
B.Mất tập trung, bực bội, nhức đầu.
C.Bực bội, khó chịu, choáng váng.
D.Mất tập trung, gầy yếu, khó chịu
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
“Nếu khi còn trẻ ta không chịu khó học tập thì lớn lên sẽ chẳng làm được việc gì có ích” đã khẳng định tầm quan trọng không thể thay thế của việc học lúc còn trẻ. Nhưng không vì thế mà ta cho rằng chỉ nên học vào lúc còn trẻ, hay những người không học tập thì không thể cống hiến được cho đất nước. Đó là suy nghĩ sai lầm. Bởi vì việc học là không có giới hạn, bất kì độ tuổi nào cũng có thể học tập được. Không lạ lẫm gì, khi ta bắt gặp các cô chú, anh chị lớn tuổi vẫn quay lại trường học để học tập. Hoặc mở rộng hơn, mọi người học tập ở cuộc sống, ở những người xung quanh mình.
Bé Như là con của mợ Dung em, hôm nay,bé vừa tròn mười 14 tháng. Khi em đến chơi, bé đang đứng trên chiếc nôi gỗ, giậm chân, nũng nịu giơ tay ra đòi bế. Em dang tay đón bé vào lòng.
Hôm nay bé được mặc một chiếc váy đầm ngắn màu xanh da trời, trước ngực có kết ren trắng và thêu hoa rất xinh. Da bé trắng hồng, mịn màng. Đôi má bầu bĩnh trông rất dễ thương. Em thích hôn thật nhẹ vào chiếc má phúng phình ấy để bé cười lên như nắc nẻ. Cặp mắt bé lúc nào cũng mở to, tròn đen lay láy như hai hạt nhãn. Chiếc miệng với đôi môi hồng tươi tắn luôn nhoẻn cười để lộ mấy chiếc răng sữa nhỏ xíu, trắng muốt trông dễ yêu làm sao!
Nhìn xa, trông bé như con búp bê biết khóc biết cười trong tủ kính của hiệu bán đồ chơi ngoài phố. Nhiều khi em lại thấy bé giống chú hề lật đật không lúc nào yên một chỗ, nhất là lúc tập lật tập ngồi. Đến khi bé được hơn mười tháng, bắt đầu bập bẹ tập nói, bé thường bắt chước các chị làm đủ các động tác, cử chỉ, kể cả nói từng tiếng rất ngộ nghĩnh dễ yêu. Bé rất hay cười mà cũng lại hay khóc nhè! Chiều chiều em hay bồng bé đi chơi, tập cho bé đi từng bước chập chững. Chưa đi vững mà lại thích đi nhanh nên cứ té hoài. Bây giờ em đã tập cho bé đi được năm bước rồi. Ngày nào đi học về em cùng ghé chơi với bé một chút, khi em đi bé khốc sướt mướt đòi theo, thương làm sao!
Em rất yêu bé, cố gắng dạy bé nói, tập bé đi cho vững, chơi đùa với bé để bé không nhõng nhẽo với dì và mau chóng biết thêm nhiều điều khác nữa.
Thao khảo bài mình nhé ^^
Bé Uyên là một thành viên nhỏ tuổi nhất trong gia đình em. Bé Uyên là em gái út của em.
Năm nay Uyên vừa tròn một tuổi. Khuôn mặt bầu bĩnh, làn da trắng hồng rất hợp với những chiếc áo đầm màu sáng mà Uyên thường mặc. Đầu tròn, lơ thơ xuông trán mấy cọng tóc nâu. Đôi mắt của bé đen lay láy, tròn xoe hàng mi dài cong vút. Cái mũi nhỏ rất hợp với cái miệng bé xíu hay chúm chím. Uyên có mấy cái răng sữa nhỏ tí như răng chuột. Tay chân bụ bẫm, cổ tay và cổ chân đều có ngấn.
Uyên rất thích tự mình tập đi, có lúc ngã huỵch. Miệng hay bi bô tập nói, lúc gọi bà, lúc gọi mẹ. Mỗi khi được bế đi chơi, Uyên thích thú, vẫy tay chân tủm tỉm. Thê nhưng, Uyên cũng hay nằm vạ với bà, với mẹ. Có lẽ Uyên muốn được dỗ dành.
Em mong bé ăn ngoan, ngủ yên và chóng lớn để ngày mai học giỏi, thành tài.
Dựa vào các chỉ số điêu bình thường nên bác sĩ nói bệnh nhân không có bệnh
2.
Một người có bệnh do: quá trình hoạt động không bình thường của cơ thể. Có rất nhiều nguyên nhân sinh ra bệnh, nhưng có thể chia thành ba loại chính:
+ Bệnh do bản thân cơ thể có khuyết tật như di truyền bẩm sinh hay rối loạn sinh lý.
+ Bệnh do hoàn cảnh sống khắc nghiệt như quá lạnh, quá nóng, bị ngộ độc, không đủ chất dinh dưỡng.
+ Bệnh do bị các sinh vật khác (nhất là các vi sinh vật) ký sinh
1.
Dựa vào các chỉ số điêu bình thường nên bác sĩ nói bệnh nhân không có bệnh
2.
Một người có bệnh do: quá trình hoạt động không bình thường của cơ thể. Có rất nhiều nguyên nhân sinh ra bệnh, nhưng có thể chia thành ba loại chính:
+ Bệnh do bản thân cơ thể có khuyết tật như di truyền bẩm sinh hay rối loạn sinh lý.
+ Bệnh do hoàn cảnh sống khắc nghiệt như quá lạnh, quá nóng, bị ngộ độc, không đủ chất dinh dưỡng.
+ Bệnh do bị các sinh vật khác (nhất là các vi sinh vật) ký sinh.
A
A hay j á