Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi: Trước mặt cô giáo, con đã thiếu lễ độ với mẹ. Việc như thế không bao giờ con được tái phạm nữa. En – ri – cô của bố ạ! Sự hỗn láo của con như một nhát dao đâm vào tim bố vậy! Bố nhớ, cách đây mấy năm, mẹ đã phải thức suốt đêm, cúi mình trên chiếc nôi trông chừng hơi thở hổn hển của con, quằn quại vì nỗi lo sợ, khóc nức nở khi nghĩ rằng có thể...
Đọc tiếp
Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi:
Trước mặt cô giáo, con đã thiếu lễ độ với mẹ. Việc như thế không bao giờ con được tái phạm nữa. En – ri – cô của bố ạ! Sự hỗn láo của con như một nhát dao đâm vào tim bố vậy! Bố nhớ, cách đây mấy năm, mẹ đã phải thức suốt đêm, cúi mình trên chiếc nôi trông chừng hơi thở hổn hển của con, quằn quại vì nỗi lo sợ, khóc nức nở khi nghĩ rằng có thể mất con!... Nhớ lại điều ấy, bố không thể nén được cơn tức giận đối với con. Hãy nghĩ xem, En – ri – cô à! Con mà lại xúc phạm đến mẹ của con ư? Người mẹ sẵn sàng bỏ hết một năm hạnh phúc để tránh cho con một giờ đau đớn, người mẹ có thể đi ăn xin để nuôi con, có thể hi sinh tính mạng để cứu sống con!
1. Đoạn văn trên trích trong văn bản nào? Của ai?
-Đoạn văn trên trích từ văn bản “Mẹ Tôi”; của tác giả Ét -môn-đô đơ A-mi-xi.
2. Nêu phương thức biểu đạt chính của văn bản.
-PTBĐ chính là tự sự
3. Tìm ít nhất ba từ ghép có trong đoạn văn và cho biết các từ đó thuộc loại từ ghép nào?
4. Tóm tắt nội dung đoạn trích trên bằng một câu văn.
5. Tìm và nêu tác dụng của một biện pháp nghệ thuật có sử dụng trong đoạn văn trên.
6. Từ tình cảm của người mẹ trong văn bản, em hãy viết một đoạn văn từ 8 đến 10 câu nêu cảm nhận về tình mẫu tử.
Mẹ luôn là người phải vất vả hi sinh tron gia đình. Em luôn tự hỏi tại sao mẹ có thể dậy sớm đến thế. Dù là đông hay hè thì mẹ vẫn luôn tất tả chợ búa và lo cho gia đình bữa ăn giấc ngủ. Em luôn nhìn bóng mẹ nhọc nhằn và thấy mẹ siêu phàm. Em ngỡ mồ hôi trên trán mẹ không phải nhọc nhằn vì mồ hôi mà còn hơn cả vì áp lực cuộc sống và do phải nuôi con cái, chịu đựng sức nặng gia đình. Đến khi nào em mới đủ lớn để chăm chút, để báo đáp ơn mẹ