K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

21 tháng 12 2021

b nha bạn

17 tháng 9 2016

VAO CHU NHAT 

DUNG HONH

K MÌNH NHA

17 tháng 9 2016

why???phải có đáp án cụ thể???

5 tháng 7 2018

Chị của Bác Hồ tên là Nguyễn Thị Thanh

Anh của Bác Hồ tên là Nguyễn Sinh Khiêm

Bác Hồ lúc nhỏ tên là Nguyễn Sinh Cung,khi đi học lấy tên là Nguyễn Tất Thành,khi hoạt động cách mạng lấy tên là Nguyễn Ái Quốc,năm 1942,Bác Hồ tên là Hồ Chí Minh

Em của Bác Hồ tên là Nguyễn Sinh Sin

5 tháng 7 2018

- Cha của Bác là cụ ông Nguyễn Sinh Sắc (1862 – 1929),

- mẹ của Bác là cụ bà Hoàng Thị Loan (1868 – 1901).

- Bác có một người chị (bà Nguyễn Thị Thanh),

- một người anh (ông Nguyễn Sinh Khiêm) và một người em trai (Nguyễn Sinh Xin).

- Bác Hồ tên thật là Nguyễn Sinh Cung (giọng địa phương phát âm là Côông), tự là Tất Thành

20 tháng 12 2018

Đánh giá nhân vật lịch sử Hồ Quý Ly : Cần xem xét về nhân vật Hồ Quý Ly trong bối cảnh lịch sử nước Đại Việt nửa cuối thế kỉ XIV, những biểu hiện về sự suy sụp của nhà Trần, xã hội rối loạn để hiểu và nêu được nhận xét về Hồ Quý Ly (trong tình trạng đất nước khủng hoảng, ông đã mạnh dạn khởi xướng và tiến hành thực hiện cuộc cải cách trên nhiều mặt nhằm đưa đất nước thoát khỏi khủng hoảng, cuộc cải cách có nhiều mặt tiến bộ) từ đó rút ra nhận xét Hồ Quý Ly là một nhân vật lịch sử có tài năng, có hoài bão, có đóng góp cho xã hội vào nửa cuối thế kỉ XIV. Hạn chế và sai lầm lớn nhất của ông là để đất nước rơi vào ách đô hộ của nhà Minh do đường lối kháng chiến sai lầm và cũng do những hạn chế trong cuộc cải cách của ông.

5 tháng 5 2016

Khái niệm động vật quý hiếm:

- Động vật quý hiếm là những động vật có giá trị về : thực phẩm, dược liệu, mĩ nghệ, nguyên liệu công nghệ, làm cảnh, khoa học. xuất khẩu... và là những động vật sống trong thiên nhiên trong vòng 10 năm trờ lại đây đang có số lượng giảm sút.
- Động vật nào có số lượng cá thể giảm 80% đuợc xếp vào cấp độ rất nguy cấp (CR); giảm 50% thì được xếp vào cấp độ nguy cấp (EN) ; giảm sút 20% thì được xếp ờ cấp độ sẽ nguy cấp (VU). Bất ki một loài động vật quý hiếm nào được nuôi hoặc bảo tồn thì được xếp vào cấp độ ít nguy cấp (LR).

Biện pháp bảo vệ động vật quý hiếm:

Để bảo vệ động vật quý hiếm cần đầy mạnh việc bảo vệ môi trường sông của chủng, cấm săn bắt, buôn bán trái phép, đẩy mạnh việc chăn nuôi và xây dựng các khu dự trữ thiên nhiên.

Để góp phần bảo vệ động vật quý hiếm ở Việt Nam, là học sinh em phải:

- Tuân theo các biện pháp và tuyên truyền các biện pháp này cho người thân, hàng xóm để bảo vệ sự đa dạng thực vật ở địa phương. 
- Tham gia bảo vệ, chăm sóc và trồng cây xanh ở trường, địa phương. 
- Tham gia các hoạt động trồng cây gây rừng ở địa phương.

7 tháng 5 2016

et

 

20 tháng 12 2016

* Hoàn Cảnh: Vào cuối thế kỉ XIV các cuộc đấu tranh của nông dân đã làm cho nhà Trần suy yếu, làng xã tiêu đều, dân binh giảm sút.

- Nhà Trần không đủ sức để điều hành mọi công việc

- Xuất hiện một nhân vật mới - Hồ Quý Ly

- Năm 1400 nhà Hồ thành lập

* Những cải cách về Hồ Quý Ly

- Về chính trị, ông cải tổ hàng ngũ võ quan, thay thế dần các võ quan cao cấp do quý tộc tôn thất nhà Trần nắm giữ bằng những người không phải
họ Trần nhưng có tài năng và thân cận với mình.
Hồ Quý Ly cho đổi tên một số đơn vị hành chính cấp trấn và quy định cụ thể, rõ ràng cách làm việc của bộ máy chính quyền các cấp.
Hồ Quý Ly đặt lệ cử các quan ở triều đình về các lộ thăm hỏi đời sống nhân dân và tìm hiểu tình hình làm việc của quan lại để thăng hay giáng chức.

- Về quân sự: thực hiện một số biện pháp tăng cường quân sự và quốc phòng. Làm lại sổ đinh để tăng quân số, sản xuất vũ khí, xây dựng một số thành kiên cố

* Những điểm tiến bộ trong cải cách cua Hô Quý Ly

Đưa nước ta thoát khỏi tình trạng khủng hoảng, điều đó chứng tỏ ông là một nhà cải cách có tài và là người yêu nước thiết tha.

Những cải cách của Hồ Quý Ly ít nhiều góp phần hạn chế tệ tập trung ruộng đất của giai cấp quý tộc, địa chủ, làm suy yếu thế lực của quý tộc tôn thất nhà Trần, tăng nguồn thu nhập của nhà nước và tăng cường quyền lực của nhà nước quân chủ trung ương tập quyền, cải cách văn hoá, giáo dục có nhiều tiến bộ.


 

“Vua Hùng Vương thứ mười tám có một người con gái rất đẹp tên là Mị Nương...”.

Tôi cầm quyền sách, đứng nghiêm và đọc rõ ràng. Tôi tưởng như mình đang đứng trước lớp trong giờ giảng văn ngày mai. Mới tám giờ tối cả nhà còn thức cả. Bé Minh - đứa em lên bốn của tôi, chốc chốc lại nhảy lên la lớn:

- Anh Vũ đọc hay quá!...

Chiếc đồng hồ trên nóc tủ kêu lên những tiếng tích tắc nho nhỏ.

“Tốt... Tốt... Tốt” - Không hiểu sao, tôi lại nghe tiếng đồng hồ nói vậy. “Tốt... Tốt” nghe giống tiếng thầy giáo mỗi lần khen chúng tôi. Tôi mỉm cười và đọc say sưa.

Mười giờ.

Cả nhà đi ngủ, chỉ còn mình tôi với ngọn đèn dầu leo lét. Gió từ cánh đồng sau nhà thổi tới: ngọn đèn nghiêng qua, nghiêng lại, có lúc như chỉ còn là một sợi chỉ xanh lét. Tôi vội vàng chạy ra đóng cửa. “Ôi mát quá!”. Một làn gió nữa thổi tới. Tôi hít căng lồng ngực. Một khoảng không gian nho nhỏ trong cơ thể tôi chứa đầy hương thơm ngon ngọt, man mát của sương hồ và mùi nồng nồng, ngai ngái của đất bùn. Tất cả quyện lấy nhau, tạo thành hương vị riêng của đồng nội. Trời đầy sao và không gian tràn ngập hơi nước. Tôi khép cửa lại mà lòng lưu luyến.

Tôi lại ngồi vào bàn và cố quên đi mấy tiếng ếch đang ộp oạp ở bên ngoài vọng tới. Nhưng tiếng đồng hồ trên tủ thì tôi nghe mồn một:

“Thời gian - vàng bạc... Thời gian - vàng bạc”.

Tôi bực mình:

- "Thời gian là vàng bạc thì anh hãy để tôi yên. Tôi còn làm bài chứ?”

Chợt tôi nghe một giọng ồm ồm cất lên:

- “Ta nghe cháu đọc hay quá. Ta cũng muốn kể chuyện của ta...”

- “Ai nói?”. Tôi nhìn quanh, không thấy một bóng người. Cái giọng ấy lại vang lên:

- “Ta là đồng hồ đây. Cháu đừng sợ, đừng sợ”.

- “Cháu ạ” - Đồng hồ lại lên tiếng - “Thời gian có quá khứ, hiện tại và tương lai. Ta già, nên ta biết nhiều chuyện quá khứ. Cháu đã nghe ai kể chuyện Sơn Tinh Thủy Tinh phần hai chưa?”.

Thì ra truyện Sơn Tinh Thủy tinh tôi đọc lúc nãy gợi cho bác đồng hồ nhớ tới chuyện khác. Nhưng làm gì có truyện Sơn Tinh Thủy Tinh phần hai? Lạ quá! Thôi hãy nghe bác đồng hồ nói gì:

 

“Mười năm... Hai mươi năm... Một trăm năm... đụng độ nảy lửa giữa Sơn Tinh và Thủy Tinh tưởng theo thời gian mà dần dần bị quên đi. Người ta tưởng mối hiềm khích xưa đã lùi vào dĩ vãng nhưng càng ngày nó càng dữ dội. Đã bao lần vua Thủy Tề xuất quân mà thua vẫn hoàn thua. Nhà vua ức lắm. Lần này, ngài lại ra quân. Đứng trước ba quân, nhà vua thét lớn:

 

- Hỡi ba quân! Chúng ta phải sinh tử một phen cuối cùng với Sơn Tinh. Ta và chúa Tản Viên không thể đội trời chung.

- Muôn tâu bệ hạ! Chúng ta không nên nóng vội - Một tiếng trầm trầm nhưng rắn chắc vang lên.

 

Thủy Tề quắc mắt, vung gươm. Tiếng gươm xé gió làm cả mặt nước sủi bọt, sóng đánh ầm ầm:

 

- Ai? Có phải quan văn cá chuối đó không? - Ngài quát.

Tâu bệ hạ! Ta ra đi lần này phần thua là nắm chắc. Chi bằng ta hãy dùng kế hiểm.

Mắt Thủy Tinh dịu lại, phán:

- Vậy kế chi, nói thử ta xem!

Quan văn cá chuối rạp mình, ghé tai vua, nói nhỏ hồi lâu. Mắt Thủy Tinh sáng lên, ra lệnh bãi triều, mặc cho tướng sĩ ngạc nhiên: không hiểu.

Lại nói về Sơn Tinh.

Một năm... Hai năm...Ba năm... Vẫn không thấy Thủy Tinh động tĩnh gì. Sơn Tinh tự nhủ: “Có lẽ y sợ chết khiếp rồi, chẳng còn dám bén mảng đến đây nữa”.

Rồi vua nghĩ đến những trận thắng huy hoàng thuở trước. Ngày này qua ngày khác, nhà vua chỉ nằm bên chén rượu, bàn cờ mà mơ mơ màng màng. Đây là trận thắng đầu tiên, ta đem Mỵ Nương về. A ha! Người cứ nổi sóng, nổi gió nữa đi! Ta đã hóa phép cho đỉnh núi cao chạm mây, suốt đời mi không thể dâng nổi ngọn sóng lên tới đây được. Sơn Tinh chỉ sống với quá khứ vàng son, quên mất việc luyện binh, luyện phép. Thân thể cường tráng của ngài bỗng chốc trở nên lọm khọm. Bệnh tật đã đến với ngài. Triều đình sợ phép ngài không dám nói một lời. Duy chỉ có quan tể tướng tên gọi “Voi độc ngà” là không sợ, tâu lên:

 

- Tâu đại vương, Thủy Tề không đánh, chắc có độc kế của y. Đại vương không lo liệu việc quân, chỉ nghĩ đến quá khứ vàng son, đến khi Thủy Tề kéo đến, lúc đó liệu quá khứ huy hoàng có thể giết nổi quân thù không?

Chỉ nghe có thế, Sơn Tinh đã quát lên:

- Tên quan già kia, mi định dạy khôn ta ư? Ta trọng mi có chút tài, vậy mà...

Quan tể tướng biết không lay chuyển nổi Sơn Tinh, cáo lui và về với rừng sâu, ngày đêm chiêu mộ quân sĩ, luyện tập cung tên.

 

Thấm thoát đã gần mười năm trôi qua. Trong mười năm ấy, Sơn Tinh ngồi yên quên luyện tập, quên đất nước. Cũng thời gian đó, Thủy Tinh đã làm được bao nhiêu việc: thành lập thêm những đội quân cảm tử vô cùng tinh nhuệ, học thêm được nhiều phép hô phong hoán vũ... và nhất là đã mua chuộc được họ hàng nhà mối làm nội ứng.

Ngày ra quân đã điểm, Thủy Tề cưỡi trên con sóng bạc đầu, dẫn đầu đội quân điệp điệp, trùng trùng đến chân núi Tản, Thủy Tề thét lớn: Hỡi tên chúa núi Tản Viên! Đã đến ngày ta hỏi tội mi đây:

Sơn Tinh bước ra, từ trên cao nhìn xuống, cố hét, nhưng đâu còn cái âm vang dội đất trời thuở xưa nữa:

- Ta bảo cho ngươi hay, nếu muốn vẹn toàn, hãy lùi quân. Ngươi còn nhớ những trận giao chiến ngày trước chứ!

Đến lúc vận nước ngàn cân treo sợi tóc mà Sơn Tinh vẫn còn sống với quá khứ và không biết gì đến hiện tại.

Không để cho Sơn Tinh dứt lời, Thủy Tinh hô lớn:

- Ba quân! Đánh!

Và thế là đất trời chuyển động. Nước dâng cao, còn núi vẫn đứng nguyên không động cựa, Sơn Tinh giở phép thần thông nhưng không còn linh nghiệm. Ngài định nhấc ngọn núi phía tây, ngọn núi không nhúc nhích. Ngài lại định kê hòn núi phía đông, nhưng nó vẫn đứng trơ trơ. Ngài hô quân sĩ, chỉ nghe lác đác vài ba tiếng dạ vâng lập cập của bọn cảnh vệ. Ngài hối hận, luống cuống, nhưng đã muộn rồi, ngài nhắm mắt chờ chết.

Nhưng bỗng Ngài nghe tiếng động ầm ầm. Ngài mở mắt và thấy một cảnh tượng lạ lùng. Dưới nước màu đỏ ngầu, những tên tướng, những đám tàn binh của Thủy Tề đang giẫm lên xác nhau chạy trốn. Đất đá trên núi vẫn ầm ầm lao xuống, Sơn Tinh không tin ở mắt mình nữa. Ngài dụi mắt. Đúng! Kia là Tể tướng “Voi độc ngà” đang đứng trước đoàn quân hùng dũng. Voi tiến lại bên ngài và quỳ lạy. Dưới nước, Thủy Tinh dốc sức đẩy con sóng cuối cùng để phá đổ dãy núi. Nhưng Thủy Tinh đã thất bại vì họ hàng nhà mối đã bị quan Tể tướng phát hiện và trừng trị khi chúng thực hiện âm mưu bán nước.

Trời lại lặng, nước lại trong xanh, một màu xanh hiền hòa như chưa hề có trận kịch chiến vừa mới xảy ra.

Sơn Tinh hối hận, nước mắt tuôn rơi, miệng nói:

- Ôi! Ta chỉ sống với quá khứ mà không biết nghĩ đến hiện tại và tương lai. Nếu chẳng may Thủy Tinh thực hiện được ý đồ thì ta ân hận suốt đời.

Bác đồng hồ kể chuyện xong và khuyên tôi:

- Bác biết cháu học tốt những năm vừa qua. Nhưng cháu ơi, đừng có ôm ấp lấy quá khứ vàng son của mình mà chủ quan kiêu ngạo. Cháu phải nhớ luôn luôn vươn lên trong hiện tại và trong tương lai. Vươn lên không ngừng cháu ạ, bởi vì thời gian là vô tận, ai đoán được tương lai sẽ dừng lại lúc nào?

Xong câu chuyện, bác đồng hồ lại trở về công việc thầm lặng của mình. “Tích tắc... tích tắc”.

Tôi nghe âm thanh ấy như nghe lời bác nhắn với người đời sau:

Làm việc, làm nữa, làm mãi!

Học, học nữa, học mãi!

1 like nha bạn haha

Hơi bị dài phải ko bạn hiha

7 tháng 4 2017

Ta thấy kim giờ và kim phút chỉ trùng nhau khi 11 giờ(Thực ra còn nhiều lúc kim phút và kim giờ trùng nhau nhưng ta phải chọn thời gian ngắn nhất). Nên thời gian là bài thi là:

11 giờ - 10 giờ 20 phút = 40 phút

Đs:

  tk nhé

7 tháng 4 2017

30 phút