K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

18 tháng 12 2021

Bạn có thể viết về Nguyễn Ngọc Ký

18 tháng 12 2021

bạn có thể viết về " Vua tàu thủy " Bạch Thái Bưởi

Bn có thể viết về Nguyễn Ngọc Kí '(Hình như trong sách có) -.-

23 tháng 12 2021

Sorry , Iam so stupid literature that i can't write to you .

3 tháng 8 2021

Anh chị giúp em với ạ

3 tháng 8 2021

Em tham khảo:

Nghị lực, ý chí chính là bản lĩnh, lòng quyết tâm vươn lên trong cuộc sống của mỗi con người. Có ý chí, con người luôn vững vàng trước thử thách phong ba. Họ cho khó khăn là trải nghiệm; xem nghịch cảnh là môi trường để rèn luyện. Đối với khó khăn đó, ý chí nghị lực được hình thành, được tôi luyện, con người mới có thể hiên ngang, bản lĩnh giữa cuộc đời. Người có ý chí là người luôn dám đương đầu với mọi thử thách, luôn bền gan vững chí trước mọi sóng lớn gió to. Họ sống mạnh mẽ, cứng cỏi, kiên cường; thất bại không nản. Nguyễn Ngọc Ký, Nick Vujicic, Helen Keller… là những tấm gương sáng, đem đến cho ta bài học quý báu về giá trị của ý chí, nghị lực và sự quyết tâm. Người có ý chí nghị lực luôn được mọi người yêu quý và trân trọng. Người có ý chí, nghị lực biết khắc phục hạn chế của bản thân, tìm ra đường đi từ ngõ cụt, biết xuyên thủng màn đêm của khó khăn để bước ra ánh sáng. Ý chí nghị lực- bệ phóng đưa con người đến với thành công. 

Câu chứa khởi ngữ+ TPBL phụ chú: In đậm nghiêng

9 tháng 1 2022

Ở một làng quê nọ có một cậu bé tên là Nguyễn Ngọc Kí, vì nhà nghèo lại khuyết tật về thân thể nên cậu bé không được đi học. Nhưng hơn bất cứ bạn bè cùng trang lứa nào, Nguyễn Ngọc kí vô cùng đam mê, mong muốn được đi học. Một ngày nọ, Nguyễn Ngọc Kí đến lớp học của cô giáo Cương, thấy ở cửa có một cậu bé đang thập thò, cô giáo đã dừng giảng và đi lại bên Kí, cô ân cần hỏi em “Em tìm cô muốn hỏi gì đúng không?”, được cô giáo mở lời, Nguyễn Ngọc Kí đã mạnh dạn nói ra mong muốn của mình “Em muốn được đi học, nhưng em không thể cầm bút”.
Nghe thấy vậy, cô Cương đã sờ vào cánh tay của Kí, thấy hai cánh tay của em buông thong mà vô cùng xót xa. Cô lưỡng lự không biết phải làm sao nhưng đành phải từ chối em “Cô biết em thích học, nhưng hiện tại sức khỏe của em khó có thể theo kịp các bạn được. Nên bây giờ em hãy về nhà rèn luyện thêm, để đến sang năm lại đi học nhé”. Nhìn vào khuôn mặt buồn rầu, đôi mắt sáng long lanh nước của Kí cô Cương vô cùng khó xử. Vài ngày sau đó, cô Cương quyết định đến nhà của Kí thì thấy được những hình ảnh thật cảm động
Nhà của kí rất nghèo, em cũng không có bút nên em kẹp viên gạch vào hai ngón chân và tập viết những nét nguệch ngoạc trên nền đất, hình ảnh ấy khiến cho cô Cương thấy cay khóe mắt. Cô thấy được ở Nguyễn Ngọc Kí sự kiên cường, nỗ lực vô cùng phi thường. Vậy là cô đã lấy giấy bút mang theo bên người tặng cho Kí và giúp Kí tập viết. Khi mới bắt đầu tập viết, những nét bút nghệch ra làm rách tờ giấy, rồi khi làm nhoen mực ra khắp tờ giấy. Kí tuy có buồn nhưng không hề bỏ cuộc mà vẫn miệt mài, kiên trì tập viết. Dù Kí không thích hợp đến lớp nhưng hàng ngày cô Cương vẫn đến nhà và giúp Kí giúp em học
Nhà của kí rất nghèo, em cũng không có bút nên em kẹp viên gạch vào hai ngón chân và tập viết những nét nguệch ngoạc trên nền đất, hình ảnh ấy khiến cho cô Cương thấy cay khóe mắt. Cô thấy được ở Nguyễn Ngọc Kí sự kiên cường, nỗ lực vô cùng phi thường. Vậy là cô đã lấy giấy bút mang theo bên người tặng cho Kí và giúp Kí tập viết. Khi mới bắt đầu tập viết, những nét bút nghệch ra làm rách tờ giấy, rồi khi làm nhoen mực ra khắp tờ giấy. Kí tuy có buồn nhưng không hề bỏ cuộc mà vẫn miệt mài, kiên trì tập viết. Dù Kí không thích hợp đến lớp nhưng hàng ngày cô Cương vẫn đến nhà và giúp Kí giúp em học
Thật là phi thường, dưới sự nỗ lực không ngừng của Kí thì em đã viết vô cùng lưu loát, em có thể dùng chân để viết nên những dòng chữ mà những người bình thường cũng chưa chắc đã làm được. Tuy nhiên, đó không phải là một quá trình dễ dàng với Nguyễn Ngọc Kí, trước khi chạm đến được thành công thì em đã trải qua rất nhiều thử thách, khó khăn. Chính sự vươn lên không ngừng cùng ý chí kiên cường đã đưa Nguyễn Ngọc Kí chạm tay đến thành công.

 

 Người đã giúp em có động lực vươn lên trong cuộc sống đó chính là mẹ. Mẹ là người luôn thấu hiểu cho những khó khăn em gặp phải trong cuộc sống. Dù thế nào, mẹ cũng không bao giờ gây áp lực quá lớn hay áp đặt em phải làm bất cứ điều gì. Mẹ đồng hành với em như một người bạn, cho em sự sẻ chia và nguồn động lực mạnh mẽ nhất để em vượt qua những thách thức. Em cảm thấy rất hạnh phúc vì luôn có mẹ ở bên cạnh.

Trong cuộc sống đầy trông gai thử thách này thì chắc chắn đã từng có rất nhiều lần tôi nản lòng bỏ cuộc.Những khó khăn chồng chất khiến một học sinh như tôi đã có lần mất đi niềm tin,nhưng may sao mẹ đã xuất hiện.Người mẹ hiền từ,khoan dung của tôi đã là động lực lớn nhất cho tôi vững bước trên đường đời.Mẹ tôi đã dạy tôi rất nhiều điều về cuộc sống này ,chỉ có như vậy tôi mới thật sự lấy lại được can đảm.Sau đó,dần dần mỗi lúc một lớn tôi lại học được nhiều hơn.Hãy giữ lấy sức mạnh trong mình đừng để bị tuột mất.Hãy nắm lấy một tia hi vọng cuối cùng khi còn được hít thở.Tôi cần thêm sức mạnh để khi ''vấp ngã'' có thể đứng lên.Tôi cần niềm tin thì mới có thể làm được.

2.

“Trước đây tôi rất hay lo lắng nhưng một ngày mùa xuân năm 1934,khi đang đi dạo trên đường West Doughẻty,tôi đã chứng kiến một cảnh tượng làm tan đi mọi âu lo trong tư tưởng. Chuyện chỉ xảy ra trong vòng 10s nhưng trong 10s đó tôi đã học dược cách sống còn nhiều hơn những gì đã học được trong vòng 10 năm.

Hai năm trước đó tôi có mở cửa hàng tạp hóa ở thành phố Webb.Cửa hàng này ko chỉ làm tôi thua lỗ toàn bộ số tiền tiết kiệm mà còn mắc 1 khoản nợ đến 7 năm sau mới trả hết.Lúc đó cửa hàng tạp hóa của tôi mới đóng cửa vào thứ 7 tuần trước,và tôi chuẩn bị đến ngân hàng Merchants&Miners vay tiền trước khi đi Kansas tìm việc.

Tôi cất bước nặng nề như vừa bại trận,hoàn toàn mất hết niềm tin và ý chí chiến đấu.Rồi đột nhiên tôi thấy một người đang đi dọc con đường-người ấy không có chân.Ông ngồi trên một bục gỗ nhỏ có gắn những bánh xe lăn và dùng 2 thanh gỗ cầm tay đẩy mình tiến lên phía trước.

Tôi nhìn thấy ông đúng lúc ông vừa băng ngang qua đường và đang chuẩn bị nhấc lên vài centimet để kên vỉa hè.Khi gếch cái bục nhỏ lên ông bắt gặp ánh mắt tôi nhìn ông.Ông nở một nụ cười rạng rỡ và vui vẻ nói:

”Xin chào,thật là một buổi sáng đẹp trời phải không?”

Nhìn người đàn ông đó tôi thấy mình thật giàu có.Tôi còn cả 2 chân và có thể đi lại dễ dàng.Tôi tự cảm thấy xấu hổ vì mình đã than thân trách phận quá nhiều.Tôi tự nhủ nếu người đàn ông kia ko có chân mà vẫn sống vui vẻ hạnh phúc thì tôi-với một đôi chân lành lặn sao lại ko thể làm đươc điều đó.

Tôi  đã định vay ngân hàng chỉ 100 đô la nhưng lúc đó tôi đủ can đảm để hỏi vay 200 đô la.Tôi đã định nói rằng tôi muốn đến Kansas để cố gắng tìm được một công việc.Nhưng giờ đây tôi đã tự tin mình muốn đến đó để có một công việc.Tôi đã vay được tiền và tôi cũng đã tìm được việc làm
“Tôi  buồn vì không có giày

Cho tới khi tôi gặp trên đường một người không có chân”

17 tháng 3 2019

- Con gái : Ba à, thầy Ký giỏi quá phải không ba!

- Cha : Con gái có thấy khâm phục thầy Ký không?

- Con gái : Thưa ba, có chứ ạ! Con không tưởng tượng được rằng có người nhiều nghị lực đến thế. Với đôi bàn chân của mình mà thầy Ký có thể viết được chữ, lại học giỏi nữa thì thật đáng khâm phục ba ạ!

- Cha : Trong cuộc sống có rất nhiều người có nghị lực như thế đấy, con gái ạ! Thầy Ký là tấm gương sáng về vượt khó, rất đáng để con học tập đó.

- Con gái: Con thấy mình ngưỡng mộ thầy Ký quá. Từ nay trở đi. Con cũng sẽ kiên trì, và chăm chỉ hơn nữa !

- Cha : Như vậy thì tốt lắm! Ba mẹ luôn mong con học hành thật tôt, rèn luyện đạo đức thật tốt. Đó chính là con đường mở ra cánh cửa tương lai của con đó!

- Con gái : Thưa ba, vâng. À mà ba ơi, con sẽ đem chuyện này kể cho các bạn con nghe, chắc các bạn cũng sẽ khâm phục lắm

- Cha: Ừ! con đem kể lại cho các bạn nghe đi

+ Thầy Nguyễn Ngọc Ký, bị hệt hai tay từ nhỏ nhưng nhờ ham học, lại có lòng kiên nhẫn, bền bỉ, quyết tâm vượt qua khó khăn, Thầy Ký đả dùng đôi bàn chân của mình viết được chữ. Không những vậy, chữ thầy Ký còn rất đẹp. Hiện thầy Nguyễn Ngọc Ký đang dạy môn Ngữ văn tại một trường trung học ở Thành phố Hồ Chí Minh. Thầy đã được Nhà nước phong là Nhà giáo Ưu tú.

22 tháng 12 2021

undefined

Trang đầu

14 tháng 2 2022

tham khảo

Nếu được hỏi là ai đã giúp bạn vươn lên trong học tập, thì chắc chắn em sẽ trả lời là bạn Lan. Bạn Lan là một cán bộ lớp, là một học sinh giỏi của lớp em. Lúc trước em chỉ là đứa có học lực khá nhưng thỉnh thoảng cũng hơi lười học, chểnh mảng. Nhưng vì cô giáo chuyển cho Lan ngồi cạnh em để kèm em học tập. Em và Lan là đôi bạn cùng tiến trong học tập. Có những bài khó em chưa biết làm có thể hỏi bạn ấy. Bạn ấy hướng dẫn cẩn thận, kĩ càng. Nhờ vậy mà cuối năm em đã được học sinh giỏi, vậy nên chính Lan đã là động lực để em vươn lên trong học tập.

14 tháng 2 2022

refer

Trong cuộc sống đầy trông gai thử thách này thì chắc chắn đã từng có rất nhiều lần tôi nản lòng bỏ cuộc.Những khó khăn chồng chất khiến một học sinh như tôi đã có lần mất đi niềm tin,nhưng may sao mẹ đã xuất hiện.Người mẹ hiền từ,khoan dung của tôi đã là động lực lớn nhất cho tôi vững bước trên đường đời.Mẹ tôi đã dạy tôi rất nhiều điều về cuộc sống này ,chỉ có như vậy tôi mới thật sự lấy lại được can đảm.Sau đó,dần dần mỗi lúc một lớn tôi lại học được nhiều hơn.Hãy giữ lấy sức mạnh trong mình đừng để bị tuột mất.Hãy nắm lấy một tia hi vọng cuối cùng khi còn được hít thở.Tôi cần thêm sức mạnh để khi ''vấp ngã'' có thể đứng lên.Tôi cần niềm tin thì mới có thể làm được.