Những việc làm tốt , hành động đẹp , ý nghĩa trong thời gian chống dịch ở nhà liên quan đến việc học tập , việc nhà , năng khiếu
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
refer
Trường của em nằm ở một vùng nông thôn thuộc tỉnh Trà Vinh. Vì dịch bệnh hoành hành mà hơn nữa năm tất cả học sinh chúng em phải học online. Nhưng từ giờ chúng em đã có thể đến trường rồi.
Cũng nhờ các cấp chính quyền và người dân đồng lòng chống dịch. Nhờ vậy dịch bệnh đã thuyên giảm đi rất nhiều. Em không thể nào quên được ngày mà chúng em được trở lại trường. Sáng sớm hôm ấy, các cô chú ở xã và các cô chú ở y tế xã cũng có mặt rất sớm ở trường. Các cô y tế xã thì xịt khuẩn xác trùng tất cả bàn ghế của lớp. Còn các cô chú ở xã thì phối hợp cùng thầy cô hướng dẫn các em đo thân nhiệt rửa tay trước khi vào lớp. Tầm 2 mét là có máy đo thân nhiệt, mặc dù e ấy nhỏ bé như vậy mà rất hữu ích. Bạn nào mà bị sốt là máy phát hiện ra được ngay. Các bạn học sinh thì xếp hàng rất ngay ngắn , từng bạn từng bạn chăm chú làm theo sự hướng dẫn của thầy cô. Gương mặt các bạn, ai ai cũng vui mừng vì sau thời gian xa trường xa bạn.
Chúng em rất vui vì dịch bệnh đã được kiểm soát. Để chúng em lại được ngồi học dưới mái trường thân yêu.
Refer
Trường của em nằm ở một vùng nông thôn thuộc tỉnh Trà Vinh. Vì dịch bệnh hoành hành mà hơn nữa năm tất cả học sinh chúng em phải học online. Nhưng từ giờ chúng em đã có thể đến trường rồi.
Cũng nhờ các cấp chính quyền và người dân đồng lòng chống dịch. Nhờ vậy dịch bệnh đã thuyên giảm đi rất nhiều. Em không thể nào quên được ngày mà chúng em được trở lại trường. Sáng sớm hôm ấy, các cô chú ở xã và các cô chú ở y tế xã cũng có mặt rất sớm ở trường. Các cô y tế xã thì xịt khuẩn xác trùng tất cả bàn ghế của lớp. Còn các cô chú ở xã thì phối hợp cùng thầy cô hướng dẫn các em đo thân nhiệt rửa tay trước khi vào lớp. Tầm 2 mét là có máy đo thân nhiệt, mặc dù e ấy nhỏ bé như vậy mà rất hữu ích. Bạn nào mà bị sốt là máy phát hiện ra được ngay. Các bạn học sinh thì xếp hàng rất ngay ngắn , từng bạn từng bạn chăm chú làm theo sự hướng dẫn của thầy cô. Gương mặt các bạn, ai ai cũng vui mừng vì sau thời gian xa trường xa bạn.
Chúng em rất vui vì dịch bệnh đã được kiểm soát. Để chúng em lại được ngồi học dưới mái trường thân yêu.
tham khảo
Covid-19 có lẽ là một từ được nhắc đến nhiều nhất trong thời gian qua , nó là nỗi ám ảnh của không chỉ các nước trên thế giới, mà còn là nỗi ám ảnh của mỗi gia đình và từng cá nhân trong xã hội. Xuất hiện từ năm 2019, cho đến nay, dịch Covid vẫn diễn biến phức tạp, khó lường. Tất cả các nước trên thế giới đang chung tay để đẩy lùi, kiểm soát dịch bệnh. Việt Nam được đánh giá là một đất nước có nhiều cách làm hiệu quả để kiểm soát dịch bệnh. Có được những kết quả đó là do sự chỉ đạo đúng đắn, kịp thời, quyết liệt của chính phủ, sự đồng thuận ủng hộ của toàn xã hội, đặc biệt là sự hy sinh thầm lặng, sự vất vả mà không có gì có thể kể hết của những y bác sĩ, những chiến sĩ trên tuyến đầu chống dịch. Tôi tự hào vì trong số những người ấy có mẹ tôi-người bác sĩ quân y.
Tôi còn nhớ như in, đó là vào một buổi chiều tháng 9 năm ngoái. Trời mưa tầm tã. Lúc đó khoảng hơn 4 giờ chiều, tôi thấy mẹ đi làm về. Khác hẳn mọi hôm, nay mẹ tôi rất vội vã. Tôi thấy lạ, nhưng không dám hỏi mẹ điều gì cả. Sau khi nấu ăn, mẹ lên phòng lấy chiếc ba lô, nhanh chóng sắp xếp quân tư trang cá nhân và đồ dùng sinh hoạt. Tôi cảm nhận như mẹ sắp có chuyến đi đâu dài ngày.
Sau khi sắp xong quần áo, cũng là lúc bố tôi về, rồi mẹ nói với bố tôi về việc phải vào đơn vị thực hiện nhiệm vụ đón công dân từ nước ngoài về cách ly, thời gian đi cũng chưa biết bao giờ về. Rồi mẹ dặn dò chị em chúng tôi ở nhà phải chăm học, nghe lời bố, ăn uống đầy đủ... Lúc ấy chị em chúng tôi cũng buồn lắm, vì từ ngày lớn lên đến giờ tôi chưa phải xa mẹ lấy 01 ngày.
Mẹ ôm hôn chúng tôi vào lòng rồi mẹ vào đơn vị, nhìn mẹ đội mưa đi trong buổi chiều tối tôi rất thương mẹ. Lúc ấy tôi ước, giá như không có dịch bệnh thì mẹ tôi và những người đồng đội không phải vất vả như thế.
Là một học sinh của Trường Trung học cơ sở Sơn Tây, tôi luôn tự hào vì được sinh ra trong một gia đình mà cả bố và mẹ tôi đều là bộ đội. Bố tôi là sĩ quan chính trị, còn mẹ tôi là bác sĩ quân y. Bố và mẹ tôi cùng công tác tại Trường Sĩ quan Lục quân 1. từ khi dịch Covid-19 hoành hành, những bác sĩ quân y như mẹ, và cả những chú bộ đội đều phải căng mình để tham gia chống dịch, họ quên ăn, quên ngủ để ngăn sự phát triển của dịch bệnh. Lúc ấy tôi cũng chưa hiểu nhiều lắm. Nhưng kể từ ngày mẹ tôi đi, tôi mới hiểu được sự vất vả của mẹ cũng như những người đồng đội trên tuyến đầu chống dịch. Mỗi tối, khi rảnh, mẹ đều gọi điện về hỏi thăm bố con tôi, nhìn mẹ trong bộ đồ bảo hộ, với lớp khẩu trang đến ngột ngạt và kín mít thì tôi hiểu sự vất vả và nguy hiểm đến mức nào, nhưng ánh mắt của mẹ vẫn sáng ngời và vững vàng niềm tin. Qua câu chuyện mẹ tôi kể, có rất nhiều đồng đội của mẹ vì quá sức mà ngất lên ngất xuống, vì chạy đua với việc chống dịch mà quên ăn quên ngủ.
Hằng ngày bố con chúng tôi quen có bàn tay chăm sóc của mẹ. Tôi nhớ những món ăn ngon do mẹ nấu, nhớ sự ân cần của mẹ chỉ bảo tôi học bài mỗi tối, nhớ tiếng mẹ mỗi sáng gọi chúng tôi dậy để chuẩn bị cho một ngày mới... nhưng nay mẹ đi làm nhiệm vụ, những công việc nhà lại do bàn tay của bố tôi quán xuyến tất cả. Thương bố, tôi lại nhớ mẹ nhiều hơn.
Sau 1 tháng mẹ tôi vẫn chưa được về. Mỗi ngày tôi đều hỏi bố và theo dõi ti vi xem dịch bệnh đã giảm chưa, nhưng khi thấy tình hình vẫn phức tạp và bao đơn vị phải làm trại ngủ ngoài rừng để nhường chỗ cho bệnh nhân cách ly, bao chiến sĩ phải cắm chốt nơi giáp biên...tôi cũng lại thấy thương mẹ nhiều hơn, thấu hiểu và tự hào nhiều hơn. Cũng có lúc tôi hỏi mẹ: sao mẹ không xin về với chị em con, mẹ tôi cười và bảo: ai cũng chọn việc nhẹ nhàng thì gian khổ biết phần ai? tôi lại thấy việc làm của mẹ và những đồng đội thật ý nghĩa và cao cả.
Hai tháng trôi qua cũng là lúc mẹ tôi được về. Ngày mẹ về chúng tôi như vỡ òa trong hạnh phúc, những nhọc nhằn và vất vả của mẹ như chợt tan biến khi mẹ ôm hai chị em chúng tôi vào lòng. Những giọt nước mắt của mẹ đã rơi trên gò má. Mẹ khóc vì nhiệm vụ đơn vị giao đã hoàn thành, mẹ khóc vì được về bên chúng tôi yên bình, mẹ khóc vì thương những người đồng đội của mẹ ở nhiều nơi còn đang oằn mình vất vả chống dịch. Mẹ khóc chúng tôi cũng khóc theo, đó là những giọt nước mắt của hạnh phúc. Nhưng tôi hiểu nếu còn dịch bệnh phức tạp thì việc mẹ tôi lại đi, những đồng đội của mẹ tôi còn nhiều vất vả, đó cũng là lẽ thường tình.
Kính thưa thầy cô, thưa các bạn!
Đây có lẽ là kỉ niệm tôi nhớ nhất và tự hào nhất về mẹ của tôi kể từ khi tôi lớn lên. Tôi luôn mong rằng, cả xã hội chung tay, dịch Covid-19 sẽ sớm được đẩy lùi, để mỗi gia đình được hạnh phúc bên nhau, để chúng ta-những học sinh lại được tung tăng cắp sách đến trường, để lại được nghe những bài cô giáo giảng, để lớn lên mỗi chúng ta luôn biết cảm ơn, trân trọng những chiến sĩ trên tuyến đầu chống dịch hôm nay đã hy sinh cho cuộc sống thanh bình của ngày mai.
em thấy ngoài những hành động đẹp để bảo vệ cộng đồng thì còn những hành động thiếu ý thức như bị bệnh mà trốn cách ly,ko khai báo,..Những người đó là những người thiếu ý thức.Như 1 chị từ Hàn Quốc về mà lại trốn cách ly,còn đăng khoe trên mạng.1 chị tại Hà Nội đi từ London sang Paris rồi Milan,lây nhiễm bao nhiêu người!!!
Đây là suy nghĩ của mik,có gì ko hài lòng xin nhắn tin lại để chỉnh sửa.
giúp đỡ bố mẹ làm việc nhà
đạt điểm cao trong các bài kiểm tra
em cx nghĩ ra mấy việc làm rồi nhưng mà em ko bt làm sao cho nó thành một bài văn hoàn chỉnh ấy ạ ( em vt thử rồi nó ngắn tí à )
:)))
Ý thức thứ nhất và hai là sai.
- Ý đúng là ý thứ 3: Ngoài giờ học ở trường, có thời gian học ở nhà, lao động giúp bố mẹ, vui chơi giải trí rèn luyện thể thao.
Có nghĩa là bản thân phải biết cân đôi giữa nhiệm vụ học tập với những nhiệm vụ khác, phải say mê, kiên trì và tự học, phải có phương pháp học tập đúng đắn. Tuy nhiên chỉ học trên lớp chưa đủ mà phải học cả ở nhà, ngoài học tập phải biết giúp đỡ cha mẹ làm những công việc vừa sức mình và tham gia các hoạt động vui chơi giải trí để tinh thần vui vẻ, có sức khoẻ thì mới học tập tốt.
giúp đỡ
Giúp tớ với ạh , came ơn mọi người ạh