Sáng tác thơ lục bát
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
2.
Trên vùng quê thân thương mến yêu
Đồng xanh mơ màng, lá vàng rơi reo
Đồng cỏ, đồng ruộng, mỗi khúc đường quê
Đẹp như tranh vẽ, hòa quyện cùng người
3.
Buổi sáng, cảnh sinh hoạt bình dị hiện lên trong mắt tôi trên con phố nhỏ. Người dân bước đi trong vội vã nhưng vẫn không mất đi nụ cười và sự thân thiên. Tiếng cười, nói sum họp và tràn đầy từ các quấn cà phê, ăn sáng khiến không khí trở nên ấm áp. Một nhóm học sinh chia sẻ những câu chuyện và tiếng cười khi tới trường mang đến cảm giác thật vui vẻ và năng động. Người bán hàng rong đi khắp phố reo hàng thu hút sự chú ý của người qua đường. Đây là cảnh tượng bình yên nhưng tràn đầy sức sống, thể hiện tình thương và sự kết nối cộng đồng rất lớn
Bạn tham khảo nha:
Quê Cha, đất Mẹ của tôi
Đi xa lưu luyến, để rồi nhớ thương
Bây giờ xa tít ngàn phương
Mong ngày về với cố hương cội nguồn
Xóa tan đi hết nỗi buồn
Nỗi niềm sâu thẫm, ngàn muôn nỗi sầu
Bây giờ chờ đến bao lâu
Bao nhiêu ngày nữa, cùng nhau trở về
Nỗi lòng người ở xa quê
Tâm tư tình cảm tràn trề trong tôi
Chỉ là gió thoảng đầu môi
Chỉ là cơn gió, đơn côi một mình.
Viết nên hai chữ " Tâm Tình"
Gửi vào thương nhớ bóng hình quê hương.
Hai phía
Người đi theo gió đuổi mây
Tôi buồn nhặt nhạnh tháng ngày lãng quên
Em theo hú bóng kim tiền
Bần thần tôi ngẫm triền miên thói đời
Tham khảo:
Lá vàng, đỏ rụng vào thu
Chị mây, chị gió liền ru chiếc cành.
Mùa xuân lá mọc màu xanh
Đàn chim bảo vệ lá cành của cây.
Màu xanh trải tận chân mây
Cô mưa ru lá ngủ say trên cành.
Bé lá ngủ dậy vai vươn
Thấy cây nâu xám, mình tròn , to cao.
Mùa hè bé lá gọi sao
Sao vàng cùng bé múa vào múa ra.
Lá vàng, đỏ rụng vào thu
Chị mây, chị gió liền ru chiếc cành.
Mùa xuân lá mọc màu xanh
Đàn chim bảo vệ lá lành của cây.
Màu xanh trải tận chân mây
Cô mưa ru lá ngủ say trên cành.
Bé lá ngủ dậy vai vươn
Thấy cây nâu xám, mình tròn, to cao.
Mùa hè bé lá gọi sao
Sao vàng cùng bé múa vào múa ra.
Tk nhe 😊:
Thương cha
Thương cha nhiều lắm cha ơi
Cày sâu cuốc bẫm,một đời của cha
Đồng gần rồi tới ruộng xa
Ban mai vừa nở, chiều tà, sương rơi
Nếp nhăn vầng trán bên đời
Vai cha mái ấm bầu trời tình thương
Dìu con từng bước từng đường
Lo toan vất vả đêm trường năm canh
Bàn tay khô, cứng, sỏi, sành
Ôm con mưa, nắng, dỗ dành, chở che
Cha là chiếc võng trưa hè
Ru con ngon giấc tuổi thơ ngọt ngào
Cha là những hạt mưa rào
Cho con uống mát biết bao nhiêu lần
Giờ đây con đã lớn khôn
Công cha như núi Thái Sơn trong lòng
Tham khảo!
Con vua thì được làm vua
Con sãi ở chùa, thì quét lá đa.
Ở ví dụ trên, câu thơ lục bát 6 tiếng hiệp vần sai vần "ua" ở tiếng thứ 6 câu 6 tiếng không hiệp với tiếng thứ 6 của câu 8 tiếng. Nhưng người ta vẫn xem câu thơ trên là thơ lục bát đúng.
Ơn Thầy
Trường xưa còn mãi bên đời,
Bâng khuâng thầy giảng những lời còn đây.
Bụi thời gian phủ tóc mây,
Cho em tri thức dựng xây nước nhà.
Tác giả Thương Hoài olm
Gia đình đoàn tụ dưới rèm trời mưa
Mái nhà trú nắng sớm trưa
Tối về văng vẳng đong đưa điệu đàn
Công cha vất vã không màng
Nghĩa mẹ sớm tối gọn gàng trước sau
Mở lời cất tiếng ngọt ngào
Chăm nom dạy dỗ luôn trao nụ cười
Đàn em học hỏi đùa chơi
Thân bằng quyến thuộc cơ ngơi xum vầy
Tình thân gắn kết đắp xây
Ông bà yên dạ thân gầy tâm an
Bà con hàng xóm trong làng
Khác nào khúc ruột mọi đàng có nhau
Bạn bè giữ mãi tình sâu
Thầy cô trọng nghĩa ghi vào tim em
Thảnh thơi giấc ngủ êm đềm
Nhẹ nhàng mỗi bước bên thềm gần xa
Đất trời thoáng rộng bao la
Em vui tất dạ lời ca thăng trầm
Đàn chim về tổ quây quần
Bướm ong bay lượn đầu sân cạnh vườn
Hoa cười lá vỗ khoe sương
Gia đình nhộn nhịp tình thương ngập tràn
Bài thơ là mái ấm gia đình thân thương nơi có cha có mẹ,nơi tổ ấm thật sự có phép màu có thể dùng tình thương lắp đầy xua tan đi những mệt nhọc hình ảnh lời thơ miêu tả nhiều thế hệ sống hòa thuận yêu thương trong một mái nhà
Lớp em là lớp ngoan hiền
Bạn nào cũng giởi bạn hiền bạn ngoan
Mùa hè phượng ở rực trời
Học sinh các lớp rơi rơi lệ sầu
Thầy cô là mẹ là cha
Chúng em là những bông hoa điểm mười
Quê nghèo nuôi lớn khôn tôi
Chang chang nắng đỏ ngày ngồi lưng trâu
Vui cùng ruộng lúa đồng sâu
Bạn bè trang lứa xanh đầu thuở xưa…
Thương cha cày cấy chiều mưa
Thương mẹ tần tảo buổi trưa ngoài đồng
Nhọc nhằn cái khổ nghề nông
Chạnh lòng con viết nhớ mong quê mình.
Tick cho mình nha
Trăm năm trong cõi người ta
Muốn làm thơ được thì tra gu gồ =))
Hehe đùa thôi, vô bài chính nè, này là 1 seri thơ của tui về chuyện tình Lý Chiêu Hoàng-Trần Cảnh, cơ mà trích đoạn đầu thôi
Cánh hoa trôi giữa hoàng triều
Chuyện tình tuy đẹp nhưng lại đau thay
Tình cờ gặp gió gặp mây
Đem lòng nhung nhớ quên ngày quên đêm
Cố gắng gần chàng chút thêm
Cớ sao chàng lại dần dần lánh xa
Canh hai rồi lại canh ba
Trằn trọc suy nghĩ sao mà cho nguôi
Chàng đừng nghĩ ta bỏ xuôi
Nhất định có cánh trị chàng phục ngay
Huống hồ vua Lý ta đây
Trên có một dưới vạn người hô to
Chàng giỏi chàng thử đôi co
Rồi xem ta sẽ làm gì chàng đây
Rốt cuộc gió phải thuận mây
Nghe lời ta nói "bái đường thành thân"
P/s: Đây chỉ là 1 đoạn ngắn tự thuật của Lý Chiêu Hoàng, tính cách mạnh mẽ, bướng bỉnh nên cho giọng thơ ngang ngược một chút. Haizz, còn dài, đoạn đầu định giải thích kỹ những lần LCH lấy uy chọc TC cơ mà thôi, nó gói gọn trong câu "huống hồ vua Lý ta đây" rồi nên kệ đi, chỉ nhọc mấy cái sách lược nhức đầu của nhà Trần trong việc soán ngôi mới bi kịch khó viết thôi :(
Nếu cậu thấy hay thì cứ lấy, cơ mà ghi source vô là được :>