K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Trả lời:

A.Danh từ

HT~

B. Động từ

@Nghệ Mạt

#cua

28 tháng 7 2021

Hãy xác định từ loại của từ " quyết định " trong câu sau

- Tôi rất hài lòng về quyết định của mình

-> danh từ

- Tôi quyết định về nhà xin lỗi ba mẹ

-> động từ

- Quyết định ấy đã làm giảm đi phần nào áp lực nặng nề trong lòng tôi 

-> danh từ

28 tháng 7 2021

Thank hihi

 

 

 

 

 

 

24 tháng 7 2017

Câu 1 :

a) Xếp các từ trong ngoặc ở câu dưới đây vào bảng phân ***** phù hợp :

'' Nghe trong ngọn gió lạnh cuối đông một [hơi ấm] thoảng qua [nồng nàn] lan tỏa, một làn hương dìu dịu ngọt ngào , mơn man như [bàn tay] ai [mềm mại] vuốt ve làn da khô cằn , [dấu tích] của mùa đông giá lạnh còn hằn trên muôn vật . ''

- Từ ghép phân loại : bàn tay , hơi ấm .

- Từ ghép tổng hợp : dấu tích .

- Từ láy : nồng nàn , mềm mại .

b) Xác định từ loại của từ " quyết định " trong các câu sau :

- Tôi rất hài lòng vì quyết định của mình. => Danh từ

- Tôi đã quyết định quay về xin lỗi bố mẹ. => Động từ

- Quyết định ấy đã làm giảm đi phần nào áp lực nặng nề trong tôi.

=> Danh từ

24 tháng 7 2017

cám ơn nha

28 tháng 7 2021

THAM KHẢO!

Tôi đã có một quyết định thật đúng lúc. Quyết định ấy đã làm cho tâm hồn tôi trở nên nhẹ nhõm và thanh thản hẳn lên. Đó chính là thời khắc quý báu nhất trong đời tôi. Chuyện là thế này…

Vào một lần ở khoá học tâm lí học, giáo sư ra một đề bài như sau “Trong một tuần, anh chị hãy đến gặp người mà mình quan tâm và nói lời yêu họ, trước đây hoặc lâu rồi anh chị đã không nói chuyện với họ”. Mọi người đều không làm được, chủ yếu là đàn ông trên 30 tuổi. Cuối cùng, tôi đã tìm được câu chuyện dành cho mình.

“Cách đây 5 năm, giữa tôi và bố tôi có xích mích sâu sắc, từ đó đến nay vẫn chưa giải quyết được. Tôi tránh mặt bố mọi lúc. Trừ những buổi họp một gia đình. Nhưng cũng không giải quyết được vấn đề của 5 năm trước. Vì vậy tôi cố thuyết phục bản thân để đi gặp bố và xin lỗi ông. Suốt đêm hôm đó tôi thức trắng cả đêm. Ngày hôm sau, tôi đến nhà bố mẹ và bấm chuông. Tôi chỉ sợ không phải là bố tôi mở cửa thì tôi sẽ hỏng hết kế hoạch của tôi. May thay, đó chính là bố mở cửa, Khi cánh cửa mỏ ra, tôi liền nói với bố tôi : “Con sẽ không làm bố mất thòi gian đâu, con chỉ muốn nói với bố rằng con xin lỗi và con rất yêu bố”. Gương mặt của bố tôi liền dãn ra, không còn những nếp nhăn, ông dường như trẻ lại, liền ôm chầm lấy tôi : “Bố xin lỗi và bố cũng rất yêu con”. Cuối cùng, vấn đề của 5 năm trước đã được giải quyết. Vài ngày sau, bố tôi lên cơn đau tim, phải nằm viện khá lâu. Nếu tôi không bộc lộ với bố tôi ngay thì tôi sẽ không bao giờ có cơ hội nữa”.

Tôi đã có một quyết định thật đúng lúc.quyết định ấy đã làm cho tâm hồn tôi trở nên nhẹ nhõm và thanh thản hẳn lên.đó chính là thời khắc quý báu nhất trong cuộc đời tôi.Chuyện là thế này...Ngày ấy tôi mới học lớp 1,là con gái nhưng tôi nghịch lắm,nghịch như con trai ai cũng nói vậy.Một hôm bọn con gái lớp tôi rủ tôi đi học nhóm nhưng tôi nào có thích,tôi nói dối bố mẹ để đi chơi đánh bài ăn tiền cùng lũ con trai,bố tôi ở nhà biết chuyện,nhưng bố không nói ra mà để tôi tự nhận lỗi,sau ba ngày suy nghĩ cuối cùng tôi cũng nói ra,bố tôi rất buồn nhưng vẫn tha lỗi cho tôi,đến giờ tôi vẫn cảm thấy rất áy náy với bố.

22 tháng 10

HAY VẬY

 

26 tháng 6 2018

ĐÁP ÁN : CẮT CỔ TAY TỰ TỬ

....

NG CON GÁI ĐẤY CHÍNH LÀ TÔI CỦA 2 THÁNG TRC,...

28 tháng 12 2017

_Hikari_:

Trả lời:

Từ "Quyết định" là danh từ nha!!!

^_^, Duyệt câu trả lời của mk nha!!!

28 tháng 12 2017

Quyết định thuộc là danh từ

17 tháng 6 2017

Chọn a

 ĐIỀU NÊN LÀM NGAYTrong một khóa học về tâm lí học, vị giáo sư ra đề bài như sau: “Trong vòng một tuần,anh chị hãy đến gặp người mà mình quan tâm và nói với họ rằng anh chị yêu mến họ. Đóphải là người mà trước đây, hoặc đã lâu anh chị không nói những lời như vậy.”Đề bài xem ra đơn giản. Thế nhưng, hầu hết cánh đàn ông trong lớp đều đã trên 30tuổi và cảm thấy vô cùng...
Đọc tiếp

 

ĐIỀU NÊN LÀM NGAY
Trong một khóa học về tâm lí học, vị giáo sư ra đề bài như sau: “Trong vòng một tuần,
anh chị hãy đến gặp người mà mình quan tâm và nói với họ rằng anh chị yêu mến họ. Đó
phải là người mà trước đây, hoặc đã lâu anh chị không nói những lời như vậy.”
Đề bài xem ra đơn giản. Thế nhưng, hầu hết cánh đàn ông trong lớp đều đã trên 30
tuổi và cảm thấy vô cùng khó khăn khi thực hiện đề bài này vì họ hiếm khi thể hiện tình
cảm của mình với một ai đó. Cuối cùng thì cũng có một người đàn ông đã kể lại câu
chuyện của mình:
“Cách đây 5 năm, giữa tôi và bố có một bất đồng sâu sắc, và từ đó đến nay vẫn chưa
giải quyết được. Tôi tránh gặp mặt ông, ngoại trừ những trường hợp không đừng được khi
phải họp gia đình. Nhưng ngay cả những lúc ấy, chúng tôi cũng hầu như không nói với
nhau một lời nào. Vì vậy, tôi đã thuyết phục bản thân đến để xin lỗi và nói với bố tôi rằng
tôi yêu ông ấy.
Quyết định ấy dường như đã làm giảm đi phần nào áp lực nặng nề trong lòng tôi. Đêm
hôm đó, tôi hầu như chẳng chợp mắt được. Ngày hôm sau, tôi đến nhà bố mẹ và bấm chuông,
lòng thầm mong bố sẽ mở cửa cho tôi. Tôi lo sợ rằng nếu mẹ mở cửa thì dự định của tôi sẽ
không thành, tôi sẽ bày tỏ với mẹ thay vì với bố. Nhưng may quá, bố tôi đã ra mở cửa.
Tôi bước vào và nói: “Con không làm mất thời gian của bố đâu, con đến chỉ để nói với
bố rằng bố hãy tha lỗi cho con và con yêu bố.”
Có một sự chuyển biến trên khuôn mặt bố tôi. Gương mặt ông dãn ra, những nếp nhăn
dường như biến mất và ông bắt đầu khóc. Ông bước đến, ôm chầm lấy tôi và nói: “Bố cũng
yêu con, con trai ạ! Nhưng bố chưa biết làm thế nào để có thể nói với con điều đó.”
Đó là thời khắc quý báu nhất trong đời tôi. Hai ngày sau, bố tôi đột ngột bị một cơn
đau tim và vẫn còn nằm trong bệnh viện cho đến bây giờ. Nếu như tôi trì hoãn bộc lộ với
bố, có lẽ tôi không còn cơ hội nào nữa.”

 6. Câu chuyện muốn nói với em điều gì?
 .......................................................................................................................................................................................................................  .........................................................................................................................................................................................................................

0