K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

6 tháng 11 2021

                                                                      bài làm

Ngôi nhà là bến đỗ bình yên, là nơi trở về của mỗi người sau những phút giây mỏi mệt, sau những lần vấp ngã, sau những sóng gió va đập ngoài kia của cuộc đời hối hả, xô bồ, tấp nập. Trong ngôi nhà đó, không đâu ấm áp và quen thuộc bằng căn phòng nho nhỏ của chính mỗi chúng ta. Căn phòng chứa chở bao kỷ niệm của mỗi người: học tập, vui chơi, nghỉ ngơi... và đó còn là nơi cất giữ những bí mật mà chỉ chúng ta mới biết và không bao giờ bật mí cho bất cứ ai. Và em cũng có cho mình một căn phòng như thế. Căn phòng nhỏ của em mới đẹp làm sao! Em rất yêu căn phòng đó.

Căn phòng đó của em không rộng lắm, chỉ nhỏ nhỏ xinh xinh thôi. Căn phòng ở trên tầng hai, cạnh phòng làm việc của bố em và bên cạnh cầu thang. Tường phòng được sơn hoàn toàn bằng màu hồng và màu trắng. Hai màu sắc mà em rất yêu thích. Và hai màu đó làm cho phòng em trở nên sáng sủa và nhẹ nhàng, xinh xắn hơn. Trong phòng có một chiếc cửa sổ. Từ cửa sổ ấy, em có thể nhìn ra sân sau của nhà em. Mỗi buổi sớm mai, khi mở cửa sổ ra là ánh nắng chan hòa sẽ ngập tràn vào phòng làm cho căn phòng nhỏ sáng bừng lên. Mỗi buổi chiều là gió mồ côi sẽ từ bên ngoài, qua cửa sổ lùa vào phòng nên phòng em dù mùa hè nhưng vẫn rất mát. Mùa đông, khi đóng kín cửa thì lại ấm vô cùng. Bên cạnh cửa sổ là bàn học của em. Một chiếc bàn học bằng gỗ do chính bố em thiết kế. Chiếc bàn nhỏ xinh là nơi em học tập. Đối diện bàn học là giường ngủ. Cạnh giường ngủ là giá sách của em. Trong phòng thì giá sách là thứ em yêu thích nhất. Đó là nơi em đặt ngay ngắn những cuốn truyện cổ tích, những cuốn văn học, sử học ... mà em yêu thích nhất. Sau mỗi khi học bài căng thẳng xong là em lại chọn cho mình một cuốn sách, lên giường để thư giãn.

Căn phòng ngủ của em tuy nhỏ nhưng thực sự rất đáng quý và em rất yêu căn phòng đó. Dù mai này có phải tạm rời xa căn phòng nhỏ đó nhưng những kỷ niệm, những bí mật em chôn giấu trong căn phòng đó sẽ không bao giờ phai mờ trong tâm trí em.

nhơa k cho mình nha

5 tháng 11 2021
Beeeeeeeeeeeeep
20 tháng 12 2015

1. I have a best friend. Her name's Diệu Linh. Her age is twelve so she is in grade six and she is a good student.She has got a long, black and straight hair. Linh's eye is black , her eye very nice ! ....v .v ( bạn tự tả tiếp ) I hope Linh and I will is good friend forever !

20 tháng 11 2021

1. That room of mine is not very large, just small and pretty. The room was on the second floor, next to my dad's office and next to the stairs. The wall of the room is completely painted in pink and white. Two colors that I love very much. And those two colors make my room brighter and lighter, more beautiful. There is a window in the room. From that window, I can see the backyard of my house. Every morning, when opening the window, the sunshine will flood into the room, making the small room bright. Every afternoon, the orphan wind will come from outside, through the sliding window into the room, so my room is still very cool even though it's summer. In winter, when the door is closed, it is extremely warm. Next to the window is my desk. A wooden study table designed by my father himself. The beautiful little table is where I study. Opposite the desk is the bed. Next to the bed is my bookshelf. In the room, the bookshelf is my favorite thing. That's where I neatly put the books of fairy tales, literature, history... that I love the most. After every stressful lesson, I choose a book for myself and go to bed to relax.
2.

In the living room, there is a set of ironwood tables and chairs, delicately carved. There is always a lovely flower vase on the table, taken care of by her mother. In front is a large wooden cabinet, put vases, books, or small souvenirs. In the center of the cabinet is a large television that my father bought last year. To the right is a large window, overlooking the main street. Every weekend, my whole family will sit here watching movies, having fun chatting. The kitchen was a place that was often jokingly said to be Mom's private territory. There is a large refrigerator, a set of tables and chairs, and cabinets and shelves for kitchen tools. They are neatly arranged by their mother according to their own rules. A lot of items but mom always remembers where they are. That's very wonderful.

5 tháng 12 2021

tả nhà:Hạnh phúc biết bao sau mỗi buổi học em được trở về ngôi nhà thân thương của mình.

Ngôi nhà nhỏ bé của gia đình em nằm núp sau những tán lá râm mát của cây sấu, cây bàng. Ngôi nhà một tầng giản đơn nhưng khá đầy đủ, tiện nghi. Nó hãnh diện khoác lên mình chiếc áo màu xanh da trời mát mẻ. Ngôi nhà lặng yên nằm đó, trải qua bao nắng mưa nhưng nó vẫn đẹp nguyên như ngày nào bởi mỗi thành viên trong gia đình em đều gìn giữ nó. Bên trái nhà, giàn hoa thiên lý xanh tốt tỏa hương thơm dìu dịu làm ngôi nhà có vẻ đẹp quyến rũ hơn. Những ô cửa sổ như những đôi mắt duyên dáng của căn nhà. Đó như cửa sổ tâm hồn, đón nhận ánh sáng, cơn gió mát mẻ vào từng căn phòng. Từ trong đó, em thường trông ra khu vườn xum xuê cây trái phía trước nhà. Ngày ngày, những chú chim đua nhau hót ríu rít tạo nên nhịp sống náo nhiệt, tươi vui cho ngôi nhà. Em thấy lòng nhẹ nhõm, khoan khoái mỗi khi ngắm nhìn cánh đồng lúa trải dài bát ngát đằng sau nhà. Ngôi nhà gắn bó với cả tuổi thơ em mà lúc nào em dâng lên niềm vui thích mỗi lúc đi đâu về. Căn nhà em có hai phòng ngủ, một phòng khách, một phòng ăn và một gian bếp. Khoảng trời riêng của hai chị em với góc học tập ngăn nắp, đó là khoảng không gian yên tĩnh giúp chúng em học hành tốt. Căn phòng khách được kê bộ bàn ghế, đây là nơi gia đình em thư giãn sau một ngày làm việc mệt mỏi. Còn gian bếp lưu giữ những hình ảnh đẹp của bữa cơm gia đình sum họp. Ngôi nhà như chứng nhân, nó chứng kiến, giữ gìn và chở che cho mái ấm của em.

Ngôi nhà thân quen còn là điểm tựa tâm hồn, nuôi dưỡng tuổi thơ em.                                                                                                         tả ngôi vườn:

Phía sau nhà em là một khu vườn nhỏ xinh. Mỗi buổi sáng, khi vừa thức dậy, em đều ra thăm vườn và tưới nước cho cây. Đó là thói quen của em suốt gần một tháng nay rồi.

Vào buổi sáng mùa hè, mới năm rưỡi sáng nhưng trời đã sáng rõ. Cảnh vật hiện lên tươi mới sau giấc ngủ dài trong đêm. Tuy nhiên, do trời chưa có nắng, nên vẫn còn một màn sương mỏng vắt ngang trên các lùm cây. Những chiếc lá, vạt cỏ đều ướt đẫm, long lanh những giọt sương đẹp như viên pha lê. Lớp nền đất của vườn cũng ươn ướt, dẫm lên nghe lạo xạo. Những cơn gió lúc này thật nhẹ nhàng và mát mẻ. Thậm chí còn cảm thấy hơi se lạnh nữa cơ. Theo hương gió, em ngửi được mùi thơm trong lành tinh khiết của những giọt sương, mùi hương ngai ngái của bùn đất, mùi hương chan chát của cỏ cây, mùi hương ngọt ngào của quả chín. Tất cả khiến em cảm thấy được thư giãn hơn bao giờ hết.

Thoáng chốc, các tia nắng dần dần xuất hiện, đánh thức cả khu vườn dậy. Đầu tiên là các chú chim nhỏ trong vườn cây. Chúng chui ra từ những hốc cây và các chiếc tổ nhỏ trên tán lá, bay lượn và hót véo von. Rồi đến những bông hoa nhỏ e ấp nở từng chút từng chút một. Và cả những chiếc lá xanh tỉnh lại, vươn rộng ra hứng lấy ánh sáng mặt trời ấm áp. Tiếng chim hót, tiếng dế kêu, tiếng gió thổi qua lá cây xào xạc, khiến cả khu vườn trở nên rộn ràng và sôi động.

Sau khi thư giãn xong, em liền mở vòi nước để tưới nước cho cây. Em tưới chậm rãi và cẩn thận, để cây nào cũng được no nước. Ở những vạt rau, luống hoa thì tưới ít nước với lực nhẹ, còn những cây ổi, cây mít thì có thể tưới mạnh hơn. Dưới dòng nước mát, cành lá trong vườn rung rinh như đang reo hò, vui sướng. Ánh nắng nghịch ngợm nhảy vào dòng nước phun ra từ vòi, ánh lên những vầng sáng nhỏ nhiều màu, như là phiên bản cầu vồng tí hon. Thật là thích thú. Lấp ló trong góc vườn, từng chú bướm nhỏ không biết từ đâu bay tới, đang chậm rãi lượn quanh các bông hoa mới nở, như để nói lời chào buổi sáng.

Tưới nước xong, em ngắm nhìn khu vườn lần cuối rồi quay vào nhà, chuẩn bị đến trường. Được tận hưởng bầu không khí tuyệt vời của khu vườn vào buổi sáng đã tiếp thêm cho em một nguồn năng lượng để học tập và rèn luyện trong cả một ngày dài.                         tả bố mẹ anh chị:Trong gia đình em, nếu mẹ là những lời an ủi ân cần, là bàn tay khéo léo vun vén, là nụ cười hiền hậu nhân từ thì bố lại tựa như trụ cột, là lời dạy bảo nghiêm túc, là sự mãnh mẽ và kiên cường ẩn trong dáng hình bố.
Bố là một cười đàn ông cao lớn và lực lưỡng với tấm lưng lớn và bờ vai rộng mà em hay gọi đó là bờ vai “Thái Bình Dương”. Bởi vậy, bố giống như một cây cao lớn xòe tán lá rộng để cho những cây non là các con lớn lên trong bình yên và hạnh phúc. Bờ vai ấy che chở chống đỡ cả mái nhà. Bố không đẹp như những nam thần hay diễn viên trên màn ảnh nhưng khuôn mặt nam tính và góc cạnh, cùng với nước da ngăm càng thêm khỏe khoắn. Bố không phải là người hay cười nhưng mỗi lần cười, vẻ nghiêm khắc đã tạm thời lùi đi và lộ ra chiếc răng khểnh nên trông bố hiền lành hơn hẳn. Mẹ em nói rất thích chiếc răng khểnh ấy vì nó làm nụ cười của bố tươi tắn và duyên dáng hơn. Đôi mắt bố to, đen nhưng lại tựa như một hòn đảo rất xa xăm và đầy bí ẩn đối với em. Bố che giấu nội tâm giỏi và chả mấy khi biểu lộ nó qua đôi mắt. Điều duy nhất em thấy, là bọng mắt của bố thường khá to do thức khuy làm việc, tiếp xúc với máy tính nhiều. Do vậy, bố cũng bị cận và đeo kính khi đọc báo. Lúc đọc được tin tức phải suy tư, các nếp nhăn của bố hằn in trên trán. Đôi lông mày rậm xích lại gần nhau và bố như già đi… Mái tóc lúc nào cũng được cắt tỉa gọn gàng và đâu đó đã lốm đốm vài sợi bạc. Dù nó chưa nhiều cũng khiến lòng em đủ xót xa. Bàn tay bố to và rộng, bàn tay em lọt thỏm trong bàn tay ấy. Các ngón tay cứng rắn và vững chãi. Bàn tay ấy không mịn màng và thô ráp, mạnh mẽ mà cũng tràn đầy tình yêu thương, ấm áp khi cần và cương quyết lúc phải. Có lần em soi hoa tay, thấy bố chỉ có đúng một cái, bố cười bảo “Thế nên bố chả khéo cái gì đấy!”. Nhưng với em bố không cần vẽ đẹp, làm đồ thủ công giỏi hay nấu ăn ngon, em thích bố chia sẻ với em về học tập, về cuộc sống, về những suy nghĩ. Những lúc ấy, giọng của bố trầm và vang vọng vào tâm trí em. Không phải giọng nói của nhà thuyết giảng mà chất chứa trong từng lời nói là sự đồng cảm và hi vọng em thấu hiểu được. Đó là khoảnh khắc của tình cha con.
Sự yêu thương, dạy dỗ của bố có thể chẳng dịu dàng như mẹ nhưng đó là người đàn ông quan trọng nhất và em biết ơn nhất cuộc đời này!

 

bạn tham khảo nhé:

Thứ năm tuần trước, em đi học về bị mắc mưa bên ướt hết người. Đến nửa đêm, cơn sốt ập tới. Nhà chỉ có hai mẹ con vì ba đang công tác ở xa. Mẹ lo lắm, thức suốt đêm canh chừng bên em.

Cơn sốt quái ác thật. Trán em thì nóng bừng bừng mà chân tay lại lạnh cóng. Cái lạnh như từ trong xương tuỷ toả ra khiến em run cầm cập: "Mẹ ơi! Con rét lắm! Mẹ đắp chăn cho con!". Mẹ ghì chặt em vào lòng, an ủi: "Mẹ biết rồi! Con cảm lạnh đấy mà! Cứ bình tĩnh nhé! Mẹ sẽ đuổi cơn sốt đi ngay!".

Mẹ đặt em nằm ngay ngắn rồi đi lấy thuốc. Viên thuốc hạ sốt sủi bọt tan rất nhanh trong cốc nước. Mẹ khẽ nâng đầu em lên, ghé cốc vào miệng em, dỗ dành: "Ngoan nào! Con cố uống một hơi cho hết, sau đó ngủ một giấc, tỉnh dậy là khoẻ thôi!".

Vâng lời mẹ, em uống thuốc rồi cố nhắm mắt nhưng đầu óc cứ căng lên, khó chịu vô cùng. Mẹ dấp nước mát vào chiếc khăn bông, đắp lên trán em. Mẹ nhẹ nhàng xoa dầu nóng vào lưng, vào ngực, vào hai bàn chân, bàn tay em. Tiếng xuýt xoa nho nhỏ của mẹ cứ văng vẳng bên tai em trong giấc ngủ chập chờn:

"Khổ thân con tôi!". Tự nhiên, nước mắt ứa trên mi em cay xót. Mẹ ơi! Con thương mẹ biết chừng nào! Em vòng tay ôm ngang lưng mẹ rồi thiếp đi lúc nào không biết...

“Ò ó o o...!” Chú gà trống đã cất lên tiếng gáy giòn giã, báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Em mở mắt nhìn quanh tìm mẹ mà không thấy mẹ đâu. Chưa kịp gọi thì em đã nghe tiếng guốc và giọng nói quen thuộc của mẹ: "Dung dậy rồi đấy ư? Mẹ nấu cháo giải cảm cho con rồi đấy! Đánh răng xong con ăn hết bát cháo hành này, mẹ sẽ cho con uống thuốc. Đến trưa nếu hết sốt, mẹ sẽ đưa con đi học. Nếu còn yếu thì mẹ viết đơn xin phép cô cho con nghỉ hôm nay".

Nhìn quầng thâm quanh đôi mắt mẹ, em biết cả đêm qua mẹ thức để săn sóc cho em. Cơn sốt đã lui, dẫu đầu còn váng vất nhưng em cảm thấy đỡ hơn nhiều. Quả là đôi bàn tay mẹ như có phép màu. Mẹ là bóng mát che chở cho con suốt cả cuộc đời. Công ơn của mẹ đối với con sâu nặng biết chừng nào! Con mong sau này lớn lên sẽ đáp đền công ơn trời biển ấy.

16 tháng 6 2021

“Mẹ là tia nắng ấm áp sưởi ấm tâm hồn con. Mẹ là dòng sông tháng năm yêu thương hiền hòa…”. Tôi cảm thấy thật hạnh phúc khi có mẹ. Đặc biệt nhất là trong những lúc bị ốm, tôi đã cảm nhất tình yêu thương bao la ấy của mẹ.

Mẹ tôi công việc bận bịu lại càng bận bịu hơn khi tôi bị ốm. Cơn sốt kéo dài do tôi bị cảm nắng, người mệt lả, toàn thân nóng ran, miệng khô đắng lại…Tôi nằm rên ừ ừ…còn mẹ thì hai chân như đánh ríu vào nhau. Mẹ vo gạo bắc lên bếp chút cháo, rồi chườm túi đá cho tôi. Sau đó mẹ giúp tôi đo nhiệt độ.Chốc chốc, mẹ lại đến sờ vào trán tôi. Đôi tay nhẹ nhàng và ấm áp. Cái khô ráp chai sạn biến đâu cả rồi,tôi chỉ thấy dường như đôi bàn tay ấy có sức mạnh diệu kỳ khi chạm vào da thịt tôi. Mẹ đỡ tôi ngồi dậy, kê đầu tôi vào cánh tay, mẹ chăm cho tôi từng viên thuốc. Thấy tôi uống có vẻ khó khăn mẹ tôi lại động viên: “Ráng uống cho mau lành bệnh rồi còn đến trường với thầy cô, bạn bè, còn nghe mẹ kể chuyện, dạy con học nữa chứ?” Dù mệt nhưng tôi vẫn nhìn thấy nếp quầng thâm trên mắt mẹ,tóc lòa xòa dính bết vào trán với những giọt mồ hôi nhễ nhại. Trong đôi mắt dịu hiền ấy như ngân ngấn nước mắt.Mẹ cho tôi nằm xuống gối, vừa thổi cháo, vừa đút cho tôi. Cái hương vị quen thuộc của bàn tay nội trợ thường ngày lại ùa về trong tôi. Tay mẹ luồn chiếc khăn lau mồ hôi dọc sống lưng cho tôi. Gió từ tay mẹ lại làm hạ nhiệt cho tôi.Lúc này, tôi mong mình chóng khỏe để ánh mắt mẹ lại cười thật vui mỗi khi tôi đi học về, mỗi khi tôi “khoe” với mẹ được thầy cô khen. Nhà tôi nghèo, mẹ lại phải thức khuya dậy sớm tảo tần nên tôi ốm mẹ vất vả nhiều hơn. Mẹ xanh xao và hao gầy nhiều hơn.

Tôi lớn khôn từ đôi tay của mẹ, tấm lòng yêu thương và chở che của mẹ. Sự ấp ủ yêu thương của mẹ để lại cho tôi bao nghĩ suy về cái mênh mông, bao la của tình mẹ! Tôi lại cầu mong mẹ tôi mãi bình an. Và, tôi cũng mong mình khỏe mạnh để mẹ bớt vất vả vì tôi.

7 tháng 12 2021

Tham Khảo:

 

Tả người mẹ của em

"Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào…" – Câu hát ấy đã ngấm mãi trong em không bao giờ phai nhạt! Mỗi người ai cũng có người để mến mộ và tự hào, với em đó là mẹ của em. Mẹ của em rất tuyệt vời! Mẹ em là chỗ dựa vững chắc, là nơi em san sẻ niềm vui, nỗi buồn. Mẹ cho em cuộc đời hôm nay và mai sau.

Mẹ em đã ngoài bốn mươi tuổi nhưng trông mẹ vẫn còn trẻ. Dáng người mẹ không cao nhưng cân đối. Mái tóc mẹ uốn cao ôm gọn lấy khuôn mặt tròn trĩnh, phúc hậu, tạo cho mẹ một vẻ đẹp dịu hiền, dễ mến. Nổi bật trên khuôn mặt mẹ là đôi mắt to, đen láy, luôn ánh lên cái nhìn ấm áp và trìu mến.

Mỗi khi cười, mẹ em để lộ hàm răng trắng, đều, trông rất duyên. Mẹ em ăn mặc rất giản dị nhưng không kém phần lịch sự. Mỗi khi đi làm, thường là bộ váy màu xanh dương có điểm hoa văn hay bộ đồ tây màu trắng trang nhã. Còn lúc ở nhà, với đồ bộ gọn gàng trông cũng rất duyên dáng.

Mẹ em rất yêu thương gia đình và hết lòng chăm sóc, dạy dỗ con cái. Dù công việc ở cơ quan bận rộn nhưng mẹ đều dành thời gian cho gia đình, cho việc học hành của em. Những lần, em mắc khuyết điểm, mẹ không mắng nhiếc, đánh đập mà nhẹ nhàng chỉ bảo, nhắc nhở, chỉ ra chỗ sai để em khắc phục, sửa lỗi.

Mẹ vui mừng, hạnh phúc khi em đạt kết quả cao trong học tập. Em còn nhớ, có lần, em không nghe lời mẹ chạy chơi ngoài nắng, đến tối thì sốt cao. Em ngất đi cho đến gần sáng mới tỉnh lại. Thật bất ngờ, mẹ em vẫn ngồi đó. Mẹ đã thức thâu đêm để chăm sóc em nên khuôn mặt hiện rõ sự mệt mỏi, lo âu. Mẹ âu yếm sờ tay lên trán em, rồi đặt tay em trong tay mẹ. Em thấy người ấm lên còn bệnh thì bớt đi nhiều.

Đối với đồng nghiệp, mẹ được mọi người tin yêu và mến phục. Với hàng xóm, mẹ luôn vui vẻ và sẵn sàng giúp đỡ nên ai ai cũng yêu quý. Mỗi lần nhắc đến mẹ, lòng em lại dạt dào những tình cảm thiêng liêng nhất. Em thầm nhủ: "Mình phải cố gắng học thật giỏi và không ngừng rèn luyện để trở thành người có ích cho xã hội". Đó cũng là nguyện vọng lớn lao nhất mà hằng ngày mẹ vẫn thường nhắn nhủ và khuyên bảo em.

7 tháng 12 2021
20 tháng 4 2021

phòng m hơi lộn xộn 

undefinedundefinedundefined

20 tháng 4 2021

tri kỉ nhỉ

18 tháng 12 2022

Diện tích 1 viên gạch men là: 6 x 6 = 36 dm2 = 0,36m2

Ta có: 40,5=0,36 x 112 + 0,18

=> Cần số viên gạch men là: 112+1=113 viên

18 tháng 12 2022

Đổi 6dm = 0,6 m

Diện tích viên gạch là : 0,6 x 0,6 = 0,36 (m2)

              vì 40,5 : 0,36 = 112 dư 0,18

Số viên gạch ít nhất mà bố mẹ em cần mua là:

                      112 + 1 = 113 (viên)

Đáp số :... 

Bố mẹ em có hai người con: chị Thuần và em. Em tên là Hậu. Tên hai chị em đều do bà ngoại đặt cho.

Chị Thuần hơn em 9 tuổi, khi em lên học lớp 5, chị đã là sinh viên năm thứ hai Đại học Y khoa Hà Nội. Chị rất xinh đẹp, có nước ra trắng hồng như làn da mẹ. Chị để tóc dài, óng mượt, phong cách trang trọng thướt tha. Hàm răng của em không đều và trắng đẹp như hàm răng chị Thuần. Nhưng cả hai chị em đều có má lúm đồng tiền.

Chị gái của em có đôi bàn tay búp măng xinh xắn. Chị siêng năng từ nhỏ, học được ở bà và mẹ bao điều tốt đẹp: dịu dàng, chu đáo, ngăn nắp, khéo léo… Bà nói: "Đang ốm mà cháu Thuần sắc thuốc cho bà, bà chỉ uống một thang là khỏi bệnh ngay…". Chị biết nấu nhiều món ăn ngon, có tài cắm hoa và thích trang trí.

Chị sống sạch sẽ và nền nếp. Em noi gương chị, cố bắt chước học theo, làm theo. Chữ chị viết rất đẹp, học giỏi các môn tự nhiên và tiếng Pháp. Chị là học sinh giỏi Trường Trung học Phổ thông Hoàng Văn Thụ, được tuyển thẳng vào Đại học. Hai năm liền, chị được học bổng toàn phần. Hè nào về nhà, chị cũng dành dụm ít tiền mua quà biếu bà, tặng bố mẹ và cho em gái. Người nào cũng vui khi nhận được quà của chị.

Mẹ không cho em nằm ngủ với bà. Mẹ bảo: "Cái Hậu đoảng lắm! Cứ vừa nằm vừa giãy thì bà ngủ làm sao được". Chị Thuần vinh dự được nằm ngủ với bà. Chị hay nấu nước lá thơm gội đầu cho bà, cho mẹ và em gái.

Chị thích mặc quần bò, vận áo màu trang nhã. Áo quần cũ nhưng trông chị mặc toát lên một vẻ đẹp bình dị, kín đáo, khiêm nhường.

Bà con, anh em nội ngoại, bạn học cũ và mới, ai cũng quý mến chị. Bà thường nhắc em: "Cháu cố lên, học giỏi như chị Thuần…". Mỗi lần được giấy khen học sinh tiên tiến đem về, bố mẹ lại cười và nói: "Con gái út ít của bố mẹ học giỏi gần bằng chị Thuần rồi đấy, cố lên con ạ!…

Chị Thuần của em giỏi lắm! Em rất yêu và tự hào về người chị gái thân thương của mình.

Bài tham khảo 1: Tả người chị của em Bố mẹ em có hai người con: chị Thuần và em. Em tên là Hậu. Tên hai chị em đều do bà ngoại đặt cho.

Chị Thuần hơn em 9 tuổi, khi em lên học lớp 5, chị đã là sinh viên năm thứ hai Đại học Y khoa Hà Nội. Chị rất xinh đẹp, có nước ra trắng hồng như làn da mẹ. Chị để tóc dài, óng mượt, phong cách trang trọng thướt tha. Hàm răng của em không đều và trắng đẹp như hàm răng chị Thuần. Nhưng cả hai chị em đều có má lúm đồng tiền.

Chị gái của em có đôi bàn tay búp măng xinh xắn. Chị siêng năng từ nhỏ, học được ở bà và mẹ bao điều tốt đẹp: dịu dàng, chu đáo, ngăn nắp, khéo léo… Bà nói: "Đang ốm mà cháu Thuần sắc thuốc cho bà, bà chỉ uống một thang là khỏi bệnh ngay…". Chị biết nấu nhiều món ăn ngon, có tài cắm hoa và thích trang trí.

Chị sống sạch sẽ và nền nếp. Em noi gương chị, cố bắt chước học theo, làm theo. Chữ chị viết rất đẹp, học giỏi các môn tự nhiên và tiếng Pháp. Chị là học sinh giỏi Trường Trung học Phổ thông Hoàng Văn Thụ, được tuyển thẳng vào Đại học. Hai năm liền, chị được học bổng toàn phần. Hè nào về nhà, chị cũng dành dụm ít tiền mua quà biếu bà, tặng bố mẹ và cho em gái. Người nào cũng vui khi nhận được quà của chị.

Mẹ không cho em nằm ngủ với bà. Mẹ bảo: "Cái Hậu đoảng lắm! Cứ vừa nằm vừa giãy thì bà ngủ làm sao được". Chị Thuần vinh dự được nằm ngủ với bà. Chị hay nấu nước lá thơm gội đầu cho bà, cho mẹ và em gái.

Chị thích mặc quần bò, vận áo màu trang nhã. Áo quần cũ nhưng trông chị mặc toát lên một vẻ đẹp bình dị, kín đáo, khiêm nhường.

Bà con, anh em nội ngoại, bạn học cũ và mới, ai cũng quý mến chị. Bà thường nhắc em: "Cháu cố lên, học giỏi như chị Thuần…". Mỗi lần được giấy khen học sinh tiên tiến đem về, bố mẹ lại cười và nói: "Con gái út ít của bố mẹ học giỏi gần bằng chị Thuần rồi đấy, cố lên con ạ!…

Chị Thuần của em giỏi lắm! Em rất yêu và tự hào về người chị gái thân thương của mình.

11 tháng 12 2017

Mẹ tôi không phải là một người phụ nữ trẻ trung như các cô người mẫu, xinh đẹp như diễn viên Hàn Quốc hay thành đạt và nổi tiếng như Nữ Tổng thống In- đô-nê-xia, nhưng đối với tôi mẹ bao giờ cũng là người phụ nữ đẹp nhất, tuyệt vời nhất! Đó chính là vẻ đẹp của lòng yêu thương, sự gắn bó thân thiết suốt cuộc đời mà mẹ dành cho những đứa con mình. Và dù tôi có để quên đôi “mục kỉnh” ở một xó xỉnh nào đó, thì chỉ cần nhìn thấy cái dáng gầy gầy, nhỏ nhắn vương chút vội vã thân thuộc là tôi có thể cất lên tiếng gọi: “Mẹ, mẹ ơi!”.

Trên khuôn mặt mẹ tôi, dấu ấn thời gian đã bắt đầu hằn lên những nếp nhăn nho nhỏ. Nhưng có lẽ, thời gian cũng phải cúi mình không sao xóa nhòa được nét dịu dàng, phúc hậu nơi người mẹ của tôi. Những bức ảnh thời con gái hiếm hoi của mẹ là hình một cô thiếu nữ khá ưa nhìn, có thể nói là xinh xắn.

Đôi mắt của mẹ thật đẹp. Một đôi mắt trong trẻo, thấm đượm sự bao dung, âu yếm. Đôi mắt từng đỏ hoe lo lắng những lần tối ốm nặng Đôi mắt sáng bừng hạnh phúc khi thấy chúng tôi vui, thiết tha an ủi, đông viên mỗi| lần con va vấp… Khi còn nhỏ, tôi chẳng bao giờ dám nhìn thắng vào đôi mắt ấy mỗi lần mẹ mắng. Nhưng rồi, tôi lớn lên, can đảm hơn, tôi đã dám rụt rè ngước nhìn lên, và thấy có ánh gì rất lạ trong đôi mắt ây… Không phải là sự giận dữ, mà là ngọn lửa của lòng yêu thương, những ánh lấp lánh niềm hi vọng…

Mẹ tôi rất thích nghe nhạc, những bản hòa tấu không lời trầm bổng, thiết tha. Khi đó, mẹ thường ngồi suy tư lặng lẽ, đôi mắt hướng nhìn xa xăm ra ngoài cửa sổ, nơi có những bông cẩm chướng rung rinh vui đùa trong gĩó và một khoảng trời cao xanh thăm thẳm… Có lẽ, chính điều ấy đã gieo mầm trong tâm hồn tôi một chút những rung động thi vị, lãng mạn nhẹ nhàng…

Còn biết bao nét đẹp gần gũi, thân thương nữa nơi người mẹ của tôi, làm sao có thể nói hết trong mấy trang văn. Màu áo tím dịu dàng như một đóa bằng lăng, giọng nói dịu dàng mà nghiêm khắc, nụ cười hiền hậu như bà tiên trong cổ tích, đôi tay gầy nhỏ nhắn mà ấm áp lạ thường… Tôi yêu tất cả những nét đẹp ấy, song ánh mắt bao dung, yêu thương của mẹ thì sẽ theo tôi suốt cuộc đời này.

Click đúng cho mk nha.KB nữa nha

11 tháng 12 2017

tự mà tả đi ko biết tả thì đừng có học

19 tháng 10 2019

Diện tích 1 viên gạch: 40 x 40 = 160 (cm) = 1,6 m

Diện tích căn phòng: 8 x 4 = 32 (m)

Số viên gạch cần dùng để lát nền: 32 : 1,6 = 20 (viên gạch)

Số tiền cần trả: 24.000 x 20 = 480.000 (đồng)

Vậy số tiền cần trả là 480.000 đồng.

4 tháng 1 2023

có ở trrrn mạng í :)