ai ch*ch em đi
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Ai mang vàng vứt đi là người điên rồ chắc là muốn nhắc chúng ta phai bt tiết kiệm có vàng thì phải để dành dụm chứ ko đc vứt đi vì vứt đi rất phung phí bây giờ có vàng mà lại đem vứt đi thì sau này lấy đâu ra .
Ai mang thời giờ vứt đi là kẻ ngu dại kiểu là thời gian rất đáng giá chúng ta ko nên để thời giờ trôi qua 1 các nhanh chóng và vô vị có thời giờ chúng ta có thể làm đc rất nhiều việc chỉ cần 1 chút thời gian thôi là chúng ta có thể là ra nhiều việc quý giá rồi nên chắc ý câu này cx muốn khuyên chúng ta ko nên để thời giờ trôi qua mà ko làm đc 1 việc gì hết
-Chú bảo vệ gọi bạn Thanh lại và hỏi như vậy là bởi vì đó là 1 nội quy của Công ty,chú bảo vệ hỏi như vậy để biết Thanh sẽ đến đây với mục đích gì,chẳng hạn nếu như mẹ bạn Thanh có ntin với chú bảo vệ là''Chú nếu gặp con tôi thì nhắn lại với con tôi là chờ tôi ở dướ''..vv(Đây chỉ là trường hợp mà thôi),mà chú bảo vệ chưa bao giờ gặp bạn Thanh và cũng k biết ng đó là ai nên mới hỏi như vậy để biết...vv
-Cử chỉ và cách trl của bạn Thanh k đúng
+Cử chỉ:Thiếu văn hóa,tôn trọng chú bảo vệ
+Cách trả lời:Thô lỗ thiếu CN,thiếu đầu thiếu đuôi,k có 1 chút văn hóa nào cả
-Nếu là Thanh em sẽ trl như sau''Cháu chào chú,cháu là Thanh,con của giám đốc công ty này ạ (Có thể nêu rõ tên mẹ),cháu vào đây để lấy chìa khóa nhà ạ''
=< Đây cũng là câu trl thể hiện sự tôn trọng,lẽ phép
+) Vì đây là nơi công sở , làm việc , không phải là nơi trẻ con có thể ra vào tự tiện nên chú bảo vệ mới hỏi bạn Thanh .
+) Cử chỉ thái độ , lời lẽ của bạn Thanh khi đáp lễ với chú bảo vệ là hành động vô lễ , không coi trọng người lớn .
+) Nếu em là Thanh em sẽ nói :
Cháu chào bác ạ . Cháu là ***** Huyền . Mẹ cháu làm ở bên hội đồng nhân dân . Tiện đường đi học về cháu qua chỗ mẹ cháu để lấy chiều khóa nhà ạ .
CHÚC BẠN HỌC TỐT
Tham khảo:
Trong gia đình, người mà em yêu quý nhất chính là Huyền - em gái của em. Ở nhà, mọi người gọi Huyền bằng một cái tên rất vui là Cún.
Gia đình em đã tổ chức sinh nhật một tuổi của Cún. Cún rất xinh trong bộ quần áo mà ba đã mua mừng sinh nhật bé. Dù hơi mập nhưng Cún cao và khoẻ mạnh. Bé có gương mật tròn, bầu bĩnh, trông ngộ nghĩnh và dễ thương. Làn da trắng trẻo cùng với đôi má hồng hồng làm cho Cún càng đáng yêu hơn. Đôi mắt bé long lanh, đen láy như chứa đựng những giọt nước. Đôi mắt ấy càng đẹp hơn nhờ hàng mi cong vút.
Cún đang tập nói nên bé rất thích nói. Những tiếng đầu tiên mà bé nói được “ba, má, ông, bà”. Mỗi khi nói một từ nào đó, Cún thường nói liên tục từ đó như "ba. ba, ba” hay “má, má, má” làm cả nhà ai ai cũng thấy vui và buồn cười. Tuy Cún mới nói những từ đơn giản nhưng mỗi lần Cún nói được từ nào thì cả nhà đều vỗ tay hoan hô. Còn em thì thấy rất hạnh phúc mỗi khi nghe Cún gọi: “Thành ! Thành!”. Ở nhà, ai cũng thích dạy Cún múa hát. Mặc dù bé chỉ có thể “a.... a.... i... i...” và múa thì khua khoắng hai tay trông rất buồn cười.
Cún cũng đang chập chững những bước đi đầu tiên. Thoạt đầu, bé phải bám vào tường hoặc ai đó để tập đi. Dần dần, bé bước từng bước một, chậm rãi nhưng không còn phải bám vào đâu cả. Mẹ em thường đặt Cún ở cách chỗ mọi người ngồi khoảng chục mét, Cún đi từ từ đến chỗ mẹ, rồi lại đến chỗ ba, đến chỗ em. Cún cố gắng đi từng bước một. Người bé nghiêng bên này, nghiêng bên kia. Khi đến gần bên em, Cún ào thật nhanh vào lòng em như sợ em chạy mất. Cứ thế, bé tập đi trong tình thương yêu của gia đình. Cún ăn rất nhiều. Một bữa em có thể ăn một bát. Em rất thích ngắm Cún ngủ, bởi lúc đó trông bé rất đáng yêu. Có những lúc ngủ mơ, đôi môi bé nhỏ của Cún lại nở một nụ cười chúm chím. Có lẽ trong giấc mơ của bé luôn đầy niềm vui.
a) Theo em , cách cử trỉ của Thanh như vậy là thiếu lễ độ , ăn nói trống không với người lớn
b) Nếu em là Thanh em sẽ nói là : " Cháu chào bác ạ " Cháu xin lỗi bác vì đi qua mà không chào bác . Cháu vào đây để gặp mẹ cháu ạ
- Vì bạn Thanh vào cổng tùy tiện, không chào hỏi cũng không xin phép ai.
- Bạn Thanh không kính trọng nguoif lớn hơn mình, trả lời bác bảo vệ trống không.
- Em sẽ nói : "Dạ, cháu chào bác.Cháu muốn vào trong công ty gặp mẹ để lấy chìa khóa được không bác? "
Chiếc túi xắc Lượm đeo trên vai lúc nào cũng phồng lên vì đựng nhiều giấy tờ thư từ quan trọng. Chiếc mũ ca-lô được Lượm đội lệch sang một bên trông rất đáng yêu nhưng đồng thời cũng tôn thêm vẻ chững chạc cho cậu. Làn da của Lượm ngăm đen bởi những ngày chạy giữa trời nắng, vượt qua bao nhiêu mặt trận khói đạn mịt mù để giao những bức thư quan trọng cho đồng chí ta. Bởi thế, mái tóc đen của Lượm giờ đây cũng cháy vàng đi. Lượm có đôi mắt to, đen láy với ánh nhìn hồn nhiên, trong sáng nhưng cũng không kém phần thẳng thắn, chững chạc. Mỗi khi cười, đôi mắt ấy híp lại làm vẻ lạc quan, yêu đời của Lượm càng hiện thêm rõ. Lượm có đôi má gầy gò, lại đỏ lên như trái bồ quân mỗi khi cậu cười. Nụ cười của Lượm rất tươi khoe ra hàm răng đã bị súng, bị sâu vài chỗ. Và hình như lúc nào nụ cười đó cũng hiện diện trên môi Lượm.
Khi khoe với chú mình về cuộc sống, công việc của mình ở Đồn Mang Cá, niềm vui thể hiện rõ qua giọng nói khỏe khoắn, hăng hái và đầy sức sống của Lượm.Cậu bé liên lạc nhỏ tuổi hạnh phúc khi được góp phần vào cuộc kháng chiến giành lại Tổ quốc. Thỉnh thoảng, những lúc rảnh rỗi, Lượm thường nhảy chân sáo trên cánh đồng vàng quen thuộc gần Đồn và huýt vang bài hát mà mẹ cậu đã hát ru cậu ngày nào. Lượm muốn được sống ở Đồn Mang Cá hơn là sống ở nhà dù cuộc sống có khắc nghiệt đến đâu. Hằng ngày, Lượm làm nhiệm vụ đi liên lạc. Cậu nhanh tay xắp xếp thư từ, giấy tờ vào chiếc túi xắc của mình sao cho thật ngăn nắp, gọn gàng rồi lại tất bật lên đường đi giao liên. Không sợ bom, khói, Lượm chạy qua mặt trận dưới làn mưa đạn. Trông Lượm thật anh dũng. .
Khuôn mặt không một chút sợ sệt.Đôi chân hoạt động nhanh nhẹn không ngừng nghỉ, luồn lách qua những chỗ nguy hiểm. Lượm cẩn thận không để cho thư từ quan trọng không rơi ra khỏi cái túi xắc. Thỉnh thoảng, khi đến vùng an toàn, Lượm dừng lại nghỉ chân một lúc. Cậu cẩn thận kiểm tra lại giấy tờ rồi tiếp tục lên đường. Khi băng qua cánh đồng lúa,dù Lượm đang tập trung vào nhiệm vụ nguy hiểm nhưng trông cậu như trở lại vẻ hồn nhiên ngày nào. Cảnh thiên nhiên miền quê thanh bình càng làm người ta nhớ lại cậu bé Lượm lạc quan vui vẻ dạo chơi trên cánh đồng lúa chín ngày nào.
Thế rồi một tiếng súng nổ vang vọng cả trời đất. Lượm ngã xuống trên cánh đồng lúa. Dù đã ra đi nhưng hình ảnh cậu nằm trên thảm lúa,tay nắm chặt bông trông thanh thản như đang ngủ. Gió thổi nhè nhẹ làm đồng lúa gợn sóng, vang lên những âm thanh xào xạc như bài ca ru Lượm vào giấc ngủ. Thiên nhiên nhẹ nhàng mở rộng vòng tay ôm Lượm vào lòng. Lượm đã mãi mãi ra đi. Dù dã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ nhưng hình ảnh cậu bé Lượm hồn nhiên ngày nào sẽ luôn sống mãi trong tim mọi người. Lượm đã truyền tình yêu dân tộc, yêu hòa bình vào mọi người.Lượm quả thật là tấm gương sáng về tình yêu quê hương, đất nước cho chúng em noi theo.
- Theo em, chú bảo vệ gọi bạn Thanh lại và hỏi như vậy là do bạn Thanh tự ý đi vào cổng công ty mà chưa thông qua ý kiến của bác bảo vệ. Do đó, theo luật là bác bảo vệ phải gọi lại hỏi rõ ràng thông tin về người đó.
- Cử chỉ và cách trả lời của bạn Thanh trong trường hợp này là vô lễ. Thanh là học sinh ít tuổi hơn nhiều so với chú bảo vệ nhưng Thanh lại trả lời cộc lốc, không có dạ, thưa. Thanh thể hiện mình là con của của giám đốc nên tỏ ra hơi kiêu ngạo.
- Nếu là em thì em sẽ nói: “Dạ thưa bác, cháu là Thanh, cháu là con gái của mẹ. Hôm nay mẹ bảo cháu qua lấy chìa khóa. Xin phép bác cho cháu vào trong một lúc để lấy chìa khóa ạ!”.
-Chú bảo vệ gọi Thanh lại và hỏi như vậy vì chú không biết mẹ của Thanh là ai và không biết Thanh là con của giám đốc.
-Cách cư xử của bạn Thanh là không lễ phép với chú bảo vệ,khinh thường người khác vì thấy mẹ mình là giám đốc nên Thanh nói như vậy.
-Nếu em là Thanh trong tình huống trên thì em sẽ nói lễ phép với chú bảo vệ và nhờ chú dắt lên trên gặp mẹ.
xin 1 vé báo cáo
1 vé báo cáo nhé nội dung khiêu dâm Ko đúng nội dung,ở đây người ta hỏi bài chứ Ko phải cái nhà muốn làm gì thì làm nhé bn!