viết 1 đoạn văn từ 7 đến 10 câu kể về những việc em đã làm trong ngaỳ , ghạch chân dưới các động từ trong bài
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham Khảo
Mỗi ngày đối với em đều là một niềm vui. Buổi sáng, hôm nào phải đi học, em đều dậy rất sớm để tập thể dục, vệ sinh cá nhân, ăn sáng, rồi đến trường. Đến lớp, em chơi với các bạn, rồi nghe thầy cô giảng bài. Chiều đến, được ở nhà, em học lại bài trên lớp rồi đi chơi. Buổi tối, em ăn cơm cùng gia đình, phụ mẹ rửa bát, chuẩn bị bài hôm sau rồi đi ngủ.
Như mọi ngày, buổi sáng, em dậy sớm.Sau khi rửa mặt, vệ sinh cá nhân, em xuống nhà ăn sáng rồi cùng các bạn đi học.Trên lớp, em chăm chú lắng nghe cô giảng bài.Em ăn bán trú tại trường nên 5 giờ chiều mới về nhà.Sau đó, em tắm rồi phụ mẹ nấu cơm.Sau khi ăn cơm xong, em rửa bát rồi học bài.Đến 9 rưỡi, em xem ti vi một lúc.Thấy đã muộn, em soạn sách vở cho ngày hôm sau, vệ sinh cá nhân rồi đi ngủ.
giúp em với ạ , ai giúp là em sẽ trả lời lại câu hỏi mà người đó hỏi lại
bạn ơi mình viết văn thì nên tham khảo trên mạn hoặc các tài liệu . Nên bạn tham khảo rồi tự làm nhé . Còn viết văn mà nhanh ko coppy thì mik k viết đc đâu ạ
1.
Trên chuyến hành trình lượm nhặt kiến thức từ cuộc sống , đường đời , xã hội,.... chắc chắn ai cũng sẽ phải bước qua cách cổng diệu kỳ. Đó là cổng trường và sau đó là những điều kỳ diệu , một thế giới mới . Ngày đầu tiên đến trường cấp 1 , em vẫn còn nhớ tâm trạng , cảm giác hồi hộp khi bước chân vào ngôi trường trong cái nắm tay thật chặt dành cho mẹ và em đã có một kỉ niệm đáng nhớ nhất vào ngày trọng đại này . Lúc ấy , em vào lớp muộn nhất các bạn vì thế khi e bước vào lớp thì các bạn đều nhìn em , cô chủ nhiệm cũng kêu em tự giới thiệu với các bạn trong lớp . Vì thế , em trở thành người có ấn tượng nhiều nhất với mọi người . Hơn thế , em đã có sự tự tin ngay khi em đứng trên bục lớp và giới thiệu . Đây là một kỉ niệm khó quên đối với em , ngay ngày đầu đã đi học muộn , em nhớ mãi cũng nhờ việc này em đã kết thân với rất nhiều người bạn .Cho đến bây giờ thì những người bạn ấy đã trở thành những người bạn thân thiết nhất đối với em.
Cô Thảo ở cạnh nhà em là một bác sĩ nhi khoa. Hiện có đang công tác tại bệnh viện Nhi Dồng. Mỗi ngày cô đều xách chiếc cặp đi làm từ sớm và đến tối mịt mới về. Có những lúc mưa gió, cô vẫn đội áo mưa đi làm. Ba bảo, tại bệnh nhân đang cần cô. Có lần theo cô giáo vào bệnh viện thăm bạn Trung bị ốm, em thấy cô Thảo đi khám cho các bạn nhỏ. Cô Thảo đến từng giường ân cần hỏi han, dặn tỉ mỉ các bạn nên ăn thứ gì, kiêng thứ gì, uống thuốc ra sao. Có lúc, cô lại nói những câu hóm hỉnh để chọc cho các bạn cười. Nhìn cô Thảo làm việc, em hiểu rằng có không chỉ làm vì trách nhiệm mà còn vì lòng yêu thương của cô đối với bệnh nhi.
Hôm nay là ngày đi học sau ngày nghỉ dịch covid 19, cũng là năm nghỉ Tết dài lâu nhất những năm gần đây. Các bạn sau những ngày nghỉ dịch ai cũng háo hức để được đến trường. Hôm nay ai cũng đến sớm, ai cũng cầm chổi, giẻ lau nhà, giẻ lau cửa,…. để dọn dẹp lại lớp học vì hôm nay là ngày đầu tiên đi học lại sau những ngày nghỉ dài. Trước khi làm cô phân công cho các bạn việc mà các bạn cần làm. Có nhiều bạn thì quét lớp, lau lại lớp, lau bảng, lau ghế,…. Ai cũng vui vẻ làm phần việc của mình được giao. Sau khi làm xong các bạn sắp xếp lại bàn ghế thật gọn gàng. Cô giáo bảo cả lớp về nhà sau buổi sáng dọn dẹp mệt nhọc này. Khi ra về, lòng ai cũng vô cùng háo hức vì ngày mai sẽ được đi học lại. Và em cũng thế, cũng rất háo hức về ngày mai, là gày đi học lại sau kì nghỉ dài ngày.