Viết 1 bức thư để gửi các bậc cha mẹ chia sẻ về tầm quan trọng của mái ấm gia đình đối với tuổi thơ
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Kính gửi đến tất cả các bậc cha mẹ !
Gia đình là mái ấm tự nhiên, là một món quà đặc biệt mà ông trời ban tặng cho mỗi con người chúng ta. Với con trẻ , gia đình là một thứ khong để thiếu. Những đứa con ví như những mầm non yếu ớt vậy , gia đình là tấm lá chắn bảo vệ cho con trẻ , tạo cơ hội cho trẻ em phát triển. Gia đình còn là ngôi trường đầu tiên của mỗi đứa trẻ. Nó là nơi đầu tiên mà trẻ em được thể hiện , bộc lộ cảm xúc và tài năng của mình. Và trong ngôi trường ấy, cha mẹ là những thầy cô giáo để lại cho trẻ nhiều ấn tượng nhất. Chúng sẽ lấy gương của cha mẹ mà học tập. Vì thế mỗi bậc phụ huynh phải tạo dựng cho mình một hình ảnh tốt đẹp để trẻ em noi theo. Một hình ảnh đẹp phải trước hết là có tình yêu thương , tức là " tiên học lễ , hậu học văn " , trước khi dạy cho trẻ biết chữ hãy dạy cho nó biết thế nào là đạo đức. Mà trong chính mỗi cha mẹ cũng phải tuân thủ phạm vi đạo đức đó. Hãy là một gia đình của trẻ, hãy trao cho trẻ tình yêu thương nồng ấm, sự quan tâm xuất phát từ đáy lòng. Đừng giấu diếm. Đừng vì đồng tiền mà quên đi những đứa con - người quan trọng nhất đời mình, là máu mủ của mình. Vì gia đình luôn là điều mà mỗi đứa trẻ hằng mong ước và khao khát có được nó một cách ý nghĩa nhất. Đừng bao giờ làm cho trẻ thiếu đi tổ ấm gia đình.
Kính gửi đến tất cả các bậc cha mẹ !
Gia đình là mái ấm tự nhiên, là một món quà đặc biệt mà ông trời ban tặng cho mỗi con người chúng ta. Với con trẻ , gia đình là một thứ khong để thiếu. Những đứa con ví như những mầm non yếu ớt vậy , gia đình là tấm lá chắn bảo vệ cho con trẻ , tạo cơ hội cho trẻ em phát triển. Gia đình còn là ngôi trường đầu tiên của mỗi đứa trẻ. Nó là nơi đầu tiên mà trẻ em được thể hiện , bộc lộ cảm xúc và tài năng của mình. Và trong ngôi trường ấy, cha mẹ là những thầy cô giáo để lại cho trẻ nhiều ấn tượng nhất. Chúng sẽ lấy gương của cha mẹ mà học tập. Vì thế mỗi bậc phụ huynh phải tạo dựng cho mình một hình ảnh tốt đẹp để trẻ em noi theo. Một hình ảnh đẹp phải trước hết là có tình yêu thương , tức là " tiên học lễ , hậu học văn " , trước khi dạy cho trẻ biết chữ hãy dạy cho nó biết thế nào là đạo đức. Mà trong chính mỗi cha mẹ cũng phải tuân thủ phạm vi đạo đức đó. Hãy là một gia đình của trẻ, hãy trao cho trẻ tình yêu thương nồng ấm, sự quan tâm xuất phát từ đáy lòng. Đừng giấu diếm. Đừng vì đồng tiền mà quên đi những đứa con - người quan trọng nhất đời mình, là máu mủ của mình. Vì gia đình luôn là điều mà mỗi đứa trẻ hằng mong ước và khao khát có được nó một cách ý nghĩa nhất. Đừng bao giờ làm cho trẻ thiếu đi tổ ấm gia đình.
Tham khảo:
Gửi chị gái yêu thương của em!
Năm 2020 vừa qua, Việt Nam và thế giới đã phải trải qua những ngày tháng khó khăn khi phải đối mặt với đại dịch Covid-19. Khi nhiều nước lựa chọn kinh tế, thay vì an nguy của người dân mà không có những biện pháp kiên quyết chống lại đại dịch. Thì chúng ta cảm thấy thật tự hào khi Việt Nam là một đất nước dám đặt sự an toàn của nhân dân lên trên lợi ích kinh tế.
Không chỉ gây ra những thiệt hại, mà nhìn nhận khách quan, Covid-19 cũng đem lại cho mỗi người thật nhiều trải nghiệm quý giá. Đối với chị em mình, đó sẽ là rất nhiều cái lần đầu tiên. Lần đầu tiên, cả gia đình mình cùng nhau nấu ăn. Lần đầu tiên, cả nhà mình cùng nhau ngồi xem một bộ phim… Em tin chắc đó sẽ là những kỉ niệm đẹp đẽ nhất đối với gia đình mình.
Nhưng, điều khiến em cảm thấy trân trọng và ngưỡng mộ nhất. Đó là bài học về tinh thần đoàn kết của người dân Việt Nam. Đất nước ta vốn là một dân tộc có truyền thống đoàn kết. Trong quá khứ, nhân dân ta đã từng đoàn kết chống lại biết bao nhiêu kẻ thù xâm lược để giành lại nền hòa bình. Đến hôm nay, tinh thần đoàn kết ấy lại một nữa chứng tỏ sức mạnh to lớn của nó để giúp Việt Nam chiến thắng đại dịch Covid-19. Ngay từ khi nước ta có ca nhiễm đầu tiên cho đến thời điểm số người nhiễm bệnh lên tới hàng chục, hàng trăm người. Từ các cấp chính quyền đến người dân đều thể hiện được tinh thần đoàn kết một lòng. Những quy định nghiêm ngặt của Nhà nước về việc phòng chống dịch bệnh lập tức được ban hành. Những người dân từ người già đến trẻ nhỏ đều nghiêm chỉnh chấp hành các quy định: như đeo khẩu trang khi đi đến nơi công cộng, thường xuyên rửa tay bằng nước sát khuẩn, hạn chế đi ra nơi đông người… Đặc biệt, trong thời điểm cả nước thực hiện giãn cách xã hội, toàn dân đều nghiêm chỉnh chấp hành. Nhiều bác sĩ dù còn trẻ hay đã về hưu đều sẵn sàng xung phong lên tuyến đầu chống dịch, thậm chí còn có cả những sinh viên của ngành y cũng sẵn sàng giúp sức. Những cây ATM gạo, ATM khẩu trang hay địa điểm phát thực phẩm miễn phí... được tạo ra không chỉ chứng tỏ tấm lòng tương thân tương ái mà còn là sự đoàn kết của toàn dân quyết đẩy lùi đại dịch… Bản thân một sinh viên như em, khi tham gia vào những công việc này, em cảm thấy vô cùng hạnh phúc và tự hào.
Đại dịch đã giúp chúng ta cũng nhận ra được những tình cảm thật tốt đẹp. “Không ai bị bỏ lại phía sau” - đó là câu khẩu hiệu mà mọi người dân Việt Nam đều biết đến. Sự đoàn kết xuất phát từ trên dưới một lòng đã đem lại sức mạnh to lớn. Việt Nam tự hào khi được đánh giá là một nước kiểm soát tốt dịch bệnh. Tuy còn một bộ phận không nhỏ những người vì lợi ích cá nhân mà bỏ qua lợi ích dân tộc. Nhưng tựu chung lại, dân tộc Việt Nam vẫn thể hiện được một tinh thần đoàn kết, trên dưới một lòng chống lại dịch bệnh Covid-19. Ai cũng đã hiểu được đây là một cuộc chiến dài ngày và cần phải có sự đoàn kết mới có thể chiến thắng được trận chiến này.
“Chống dịch như chống giặc” - cuộc chiến này vẫn còn lâu dài. Em và chị hãy cùng nhau góp một phần nhỏ bé của mình vào công tác phòng chống dịch bệnh. Thật hy vọng rằng đất nước mình sẽ sớm được bình an, chị nhỉ?
Cuối thư, em muốn chúc chị học tập tốt và giữ gìn sức khỏe!
Tham khảo:
Hà Nội ngày 22 tháng 12 năm 2020
Anh ......... thân mến!
Em là ......... - em trai của anh đây. Chắc là anh rất bất ngờ khi nhận được bức thư này của em nhỉ? Vì bình thường em luôn rất lười viết. Thế nhưng hôm nay, em cầm bút lên, viết lá thư này gửi anh vì muốn được chia sẻ với anh đôi điều.
Chắc anh cũng biết, dạo gần đây, đại dịch Covid-19 đang hoành hành trên khắp thế giới, thu gặt vô số tính mạng của những con người vô tội. Khiến không biết bao người phải rơi vào cảnh tang thương. Mỗi khi nhìn thấy trên tivi hình ảnh những người dân đau khổ vì phải chia xa người thân, em lại không cầm được nước mắt. Chính vì thế, suốt mấy tháng nay, nước ta luôn trong trạng thái căng thẳng, ra sức thực hiện nhiều biện pháp để phòng tránh lây lan dịch bệnh. Sau thời gian đỉnh dịch, nước ta về cơ bản đã kiểm soát được tình hình, đưa cuộc sống của người dân về trạng thái ổn định thường ngày. Tuy nhiên, cũng vì vậy, có một bộ phận người dân thả lỏng quá mức, dễ đưa đến nguy hiểm. Và em nhận ra rằng, hình như trong đó có cả anh.
Em bắt gặp nhiều lần, khi cùng mẹ đi siêu thị, anh không mang khẩu trang. Anh cũng thường xuyên đi chơi liên tục đến những nơi đông người như quán cafe, rạp chiếu phim… và tất nhiên anh không mang theo khẩu trang. Anh cũng thưa dần những lần rửa tay, sát khuẩn khi đi từ bên ngoài về. Em biết, những điều đó chỉ là những vấn đề nhỏ nhặt, không mấy ai để ý và rất nhiều người bạn ngoài kia của anh cũng vậy. Nhưng em vẫn mong anh sẽ thay đổi những thói quen đó. Thực hiện đúng theo những khuyến cáo của bộ y tế. Vì ngoài kia, vẫn còn rất nhiều những nguy hiểm tiềm tàng của đại dịch Covid mà chưa ai kiểm soát hoàn toàn được. Trước hết để bảo vệ cho sức khỏe của chính ánh. Để anh mãi là người anh trai cao lớn, mạnh mẽ, làm tấm gương tốt và luôn bảo vệ cho em. Và sau nữa, là để bảo vệ cho tất cả những người thân, người bạn yêu quý hằng ngày luôn ở bên cạnh anh. Anh nhé!
Em tin chắc rằng anh sẽ làm được. Và tất cả chúng ta - đất nước Việt Nam sẽ cùng nhau vượt qua đại dịch Covid-19 này mà không để lại bất kì ai ở lại phía sau của dòng chảy thời gian.
Em trai của anh
Tham khảo:
...., ngày....tháng....năm...
Gửi ông thân yêu của cháu!
Ông ạ, từ lâu cháu đã muốn nói rằng cháu rất yêu ông và tự hào về tay nghề làm gốm của ông lắm. Ông đã cho cháu biết rằng những chiếc bình, chiếc bát lại có thể nghệ thuật và xinh đẹp đến vậy, rằng những nghệ nhân làm gốm đã bỏ biết bao tâm tư, tình cảm vào các tác phẩm của mình. Điều đó làm cháu cảm thấy thêm yêu những chiếc đĩa, chiếc cốc... vì thấy chúng thật gần gũi, chúng được bàn tay ông chăm sóc, giống như cháu vậy. Cháu hứa sẽ giữ gìn chúng thật cẩn thật và nâng niu chúng như những đứa con tinh thần của mình. Và cháu rằng: sau này lớn lên cháu sẽ trở thành một người làm gốm tài giỏi giống như ông.
Bạn ơi bạn có thể cố gắng viết bài này liên quan đến quân đôi đc không ạ.Cảm ơn bạn nhiều
Thư gửi mẹ.
Mẹ kính yêu,
Hôm nay thiên thần Buồn đi qua nhà con nhận được thư của mẹ. Con muốn viết thư gửi tới mẹ, vì hôm nay là ngày lễ của những người mẹ hiền mẫu. Ở đây các em bé thai nhi như chúng con mỗi khi có người nhà nhắc đến đó là một bức thư rồi mẹ ạ.
Con vui sướng bởi mẹ vẫn còn nhớ tới con. Vì mẹ vẫn là mẹ của con. Mẹ không như mẹ anh Mất Tay mẹ anh còn chẳng bao giờ viết thư cho anh nữa cơ. Anh Mất Tay là bạn con mẹ ạ. Hôm ấy con cùng anh được ở trong cái túi nhưng mà con chẳng nhìn thấy anh, nhưng con biết anh có hình đẹp lắm vì anh không như con Con thấy anh buồn lắm mẹ ạ. Con cũng không biết nữa con nghe bà ấy nói: “ Mẹ anh ấy không cần anh nữa”.
Mẹ yêu của con, hôm nay đọc thư con muốn trả lời với mẹ. Bây giờ mẹ muốn biết con đang ở nơi đâu nên con viết thư cho mẹ. Để kể cho mẹ nghe cuộc hành trình trong đời con bắt đầu từ lúc con được thành hình trong bụng mẹ.
Hôm ấy con rất vui vì mình được ra đời. Ngày ấy như là ngày đánh dấu sự xuất hiện của con. Con nhớ mẹ và ba cũng vui. Con còn được nghe nhạc nữa bài hát gì mà:” Ba là cây nến vàng, mẹ là cây nến xanh con là cây nến hồng ba ngọn nến lung linh thắp sáng một gia đình…” Con vui lắm lúc ấy con đã biết cảm nhận rồi đấy mẹ ạ. Con biết tình cảm mẹ dành cho con to lớn như thế nào. Nhưng khi con được 4 tháng tuổi. Ba mẹ đưa con đi khám bệnh con vui lắm nhưng qua cái máy gì mà biết được con là trai hay gái ấy. Khi biết con là con gái con vui lắm vì con ước mình được giống mẹ, để biết đan khăn khi mùa đông lạnh vào bếp khi bố đi làm về, và chăm sóc chị của con nữa. Nhưng mẹ ạ một vài phút sau con chỉ biết khóc thôi, bởi bố mẹ đã to tiếng với nhau. Con nghe thấy hết con biết mẹ đã không muốn xa con đi, nhưng bố lại quyết tâm bắt mẹ con mình xa nhau. Con lo sợ vô cùng con cố gắng nghe xem tại sao bố lại như vậy. Lúc ấy sợ quá con chỉ nhớ được tai con là con gái, gia đình nhà mình cần một người lối dõi, và con đã có một chị rồi…. Con sợ như trong một giấc mơ, con khóc, con không muốn phải xa mẹ
Mẹ yêu quý, khi ấy con được vật gì lạnh lắm. Nó làm con đau cứ kéo con xa dần mẹ. Con cố bám tay vào mẹ nhưng càng cố gắng bám bao nhiêu, con càng đau và càng rời xa mẹ bấy nhiêu. Lúc ấy chân tay con được kéo ra, cả đầu con nữa cũng được cắt vụn ra từng mảnh con đau. Tay một nơi, chân một lẻo, đầu một góc… nên con cũng chẳng biết nó như thế nào nữa. Tuy sau này được sếp lại thành hình nhưng mà những vết đứt, do được cắt và lôi ra của con cũng không thể trở nên một hình hài nguyên vẹn được. Con khóc nhưng có ai nghe tiếng khóc của con đâu. Con được đưa vào nơi mà con nghe mọi người gọi là thùng rác. Con ở cùng anh Mất Tay. Khi ấy mẹkhông biết đấy thôi, có con gì đấy nó ăn mất một bàn tay của con rồi, con đau lắm con sợ quá, con khóc thét nên:” Mẹ ơi mẹ ở đâu rồi, cứu con với mẹ ơi”
Một buổi chiều con được một bà già nghèo, đưa anh Mất Tay và con về. Con nói cho mẹ nghe, bà cố gắng tìm xem tay con ở đau nhưng mà không thấy. Con cũng muốn nói cho bà nhưng màkhông nói được. Con đã được ở nơi mà có rất nhiều bạn như con đấy mẹ ạ. Vì thân thể conkhông được lành, mặc dù đã được ghép lại nhưng cũng không đủ, và nó cũng không bao giờ được như trước nữa. Nên mọi người gọi con là Mảnh Vụn. Ở đây chúng con buồn lắm và chúng con nhớ đến mẹ luôn. Nhiều lúc có cơn gió đi qua con lạnh và cô đơn lắm.
Mẹ yêu quý, con biết mẹ buồn khi phải xa con. Mẹ đã xin sự tha thứ nơi con. Nhưng con khôngdám nhận điều xin lỗi của mẹ đâu. Con chỉ tiếc rằng con không được mặc váy hồng, và đi đôi dép màu hồng cùng mẹ về nhà thôi ạ. Nhiều lúc con thương mẹ lắm, con thương mẹ thật nhiều. Mẹ đừng buồn con vì con nữa nhé. Con muốn vẽ cho mẹ bức tranh về con, nhưng đôi bàn tay của con đã không còn nữa rồi, nên để vẽ được đối với con rất khó. Con cảm ơn mẹ đã luôn nhớ tới con. Mặc dù con chưa từng được nhìn thấy khuôn mặt mẹ nhưng con tin chắc là rất đẹp. Con chỉ xin mẹ một điều mẹ đừng đối xử với các em của con như con nữa nhé, con sợ các em sẽ chịunhiều đau khổ. Mẹ nhớ giữ sức khỏe nhé. Con nhớ mẹ nhiều.
Con yêu mẹ
Con gái yêu của mẹ.
(P/S:Bạn có thể tham khảo bài viết này)
Ông nội yêu quý của cháu!
Cháu là Bi – cháu trai bé nhỏ nghịch ngợm của ông đây ạ.
Không giống mọi năm, năm qua cháu được về thăm ông bà đúng một lần bởi đại dịch Covid-19 hoành hành. Mặc dù thông qua công nghệ hiện đại, cháu vẫn nhìn thấy ông hằng ngày qua trò chuyện trực tuyến nhưng điều đó không khiến cháu bớt nhớ khuôn mặt hiền hậu và giọng nói trầm ấm của ông.
Cháu thích mê được về quê để được ông đưa đi chơi, đi thả diều, đi đào giun câu cá hay khám phá ti tỉ thứ cây trong vườn. Thế nhưng, dù vậy, anh em cháu và bố mẹ vẫn không thể về quê thường xuyên như trước bởi đại dịch Covid-19 đang reo rắc nguy hiểm khắp nơi.
Dịch bệnh này đã trở thành nỗi ám ảnh với người dân thế giới trong suốt năm 2020 bởi khả năng lây lan chóng mặt, cướp đi sinh mạng của hàng triệu người mà hiện nay vẫn chưa có dấu hiệu ngừng lại. Nước ta cũng đã có hơn 1000 người nhiễm phải Covid-19, nhưng thật may là nhà nước đã nhanh chóng có những biện pháp ngăn ngừa, cách ly để kiểm soát tình hình dịch bệnh. Nhờ vậy mà cuộc sống của chúng ta cơ bản vẫn ổn định và an toàn.
Điều tuyệt vời hơn nữa là Việt Nam chúng ta còn tự mình điều chế được vắc-xin Covid-19 và đang trong giai đoạn tiêm thử nghiệm trên người. Cháu hy vọng loại vắc-xin này sẽ góp phần to lớn vào việc đẩy lùi tiến tới chấm dứt đại dịch.
Mấy hôm nay cháu nghe bố mẹ nói ông bị ốm mệt nên cháu rất lo lắng, chỉ muốn về quê thăm ông ngay lập tức. Cháu rất thương ông nhưng cháu đang cố gắng tuân thủ theo những yêu cầu, lời khuyên của ngành y tế rằng phải hạn chế tối đa việc di chuyển, tập trung nơi đông người trong thời gian này. Cháu vẫn đeo khẩu trang, rửa tay sát khuẩn thường xuyên khi đi học và nhắc nhở em gái cũng làm như thế. Tất cả chúng ta cần đồng lòng thực hiện các biện pháp phòng ngừa thì mới tăng cơ hội chiến thắng dịch bệnh phải không ông?
Vậy nên ở nơi quê nhà, cháu mong ông chịu khó ăn uống đúng giờ, nghỉ ngơi nhiều hơn để mau khỏi ốm. Việc giữ gìn sức khỏe đặc biệt quan trọng để phòng ngừa dịch bệnh đấy ông ạ.
Cháu hy vọng dịch bệnh Covid-19 sẽ lắng xuống để cháu được về với ông trong dịp Tết Nguyên đán sắp tới. Ông sẽ cho cháu đi mua cành đào rực rỡ và dạy cháu cách gói bánh chưng nữa nhé!
Cháu trai yêu quý của ông
Kính gửi đến tất cả các bậc cha mẹ !
Gia đình là mái ấm tự nhiên, là một món quà đặc biệt mà ông trời ban tặng cho mỗi con người chúng ta. Với con trẻ , gia đình là một thứ khong để thiếu. Những đứa con ví như những mầm non yếu ớt vậy , gia đình là tấm lá chắn bảo vệ cho con trẻ , tạo cơ hội cho trẻ em phát triển. Gia đình còn là ngôi trường đầu tiên của mỗi đứa trẻ. Nó là nơi đầu tiên mà trẻ em được thể hiện , bộc lộ cảm xúc và tài năng của mình. Và trong ngôi trường ấy, cha mẹ là những thầy cô giáo để lại cho trẻ nhiều ấn tượng nhất. Chúng sẽ lấy gương của cha mẹ mà học tập. Vì thế mỗi bậc phụ huynh phải tạo dựng cho mình một hình ảnh tốt đẹp để trẻ em noi theo. Một hình ảnh đẹp phải trước hết là có tình yêu thương , tức là " tiên học lễ , hậu học văn " , trước khi dạy cho trẻ biết chữ hãy dạy cho nó biết thế nào là đạo đức. Mà trong chính mỗi cha mẹ cũng phải tuân thủ phạm vi đạo đức đó. Hãy là một gia đình của trẻ, hãy trao cho trẻ tình yêu thương nồng ấm, sự quan tâm xuất phát từ đáy lòng. Đừng giấu diếm. Đừng vì đồng tiền mà quên đi những đứa con - người quan trọng nhất đời mình, là máu mủ của mình. Vì gia đình luôn là điều mà mỗi đứa trẻ hằng mong ước và khao khát có được nó một cách ý nghĩa nhất. Đừng bao giờ làm cho trẻ thiếu đi tổ ấm gia đình.