"Hãy viết đoạn văn 200 chữ bàn về tình cảm con cái dành cho cha mẹ".
Mn giúp minhg vs mình cảm on
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
'' Công cha như núi thái sơn Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra Một lòng thờ mẹ kính cha Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con '' Đúng như câu nói trên khi có cha , mẹ , con cái thì mới tạo thành một gia đình . Cha mẹ luôn là người dạy dỗ , nuôi ta khôn lớn , giúp ta sau này sẽ trở thành một người có ích trong xã hội . Nhưng lại có những đứa con không chỉ ko báo hiếu mà lại còn quên đi ơn của cha me , đấng sinh thành của chúng ta . Thông qua văn bản mẹ tôi chúng ta thấy rằng En-ri-cô đã cãi lời mẹ của mình , làm cho người mẹ đâu buồn khiến người bố cảm thấy như có một nhát dao đâm vào tim mình vậy. Chúng ta nếu ai còn có cha mẹ xin hãy trân trọng họ và yêu mến họ , đừng bao giờ làm họ buồn lòng . Mà nếu ai đã phạm sai lầm xin hãy xin lỗi họ , bởi vì cha mẹ ko cần gì hết chỉ cần ta bik yêu thương họ , sau này làm nhiều việc tốt , báo hiếu trả ơn cho họ thế là đủ. Đừng bao giờ tái phạm như En-ri-cô.
Mẹ thân yêu của con ơi! Con yêu mẹ nhiều lắm!
Trong cuộc đời này, chắc chắn rằng mẹ là người phụ nữ quan trọng nhất đời con . Người sinh thành, dưỡng dục, dạy bảo con là mẹ. Người bạn luôn thông cảm, an ủi, hiểu lòng con nhất cũng là mẹ. Mẹ lo cho con từng bữa ăn, giấc ngủ. Bữa cơm mẹ nấu con ăn no lạ thường. Vì con, cuộc đời mẹ đã trải qua bao đắng cay, ngọt bùi. Vì con, mẹ đổ cả mồ hôi, xương máu. Đôi bàn tay gầy gầy xương xương sao mà thân thương, trìu mến vậy! Đôi bàn tay ấy luôn nắm lấy tay con trong mọi lúc khó khăn, hoạn nạn. Mát dịu bàn tay mẹ luôn xoa đầu khi con làm việc tốt. Một bàn tay ấm áp, chứa chan tình yêu thương đặt lên vai cho con niềm hi vọng. Nếu một ngày con mất mẹ, chắc chắn ngày ấy là ngày con đau khổ nhất. Bởi mẹ là ngọn gió của đời con. Nếu ngọn gió ấy ngừng thổi, con không biết mình sẽ ra sao mẹ à!
k cho mik nha!
- Đêm khuya trăng rụng xuống cầu
Cảm thương cha mẹ dãi dầu ruột đau
- Mẹ dạy thì con khéo
Bố dạy thì con khôn
- Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Ngó về cha mẹ ruột đâu chìn chiều
Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu, mới là đạo con.
Biển Đông còn lúc đầy vơi
Chớ lòng cha mẹ suốt đời tràn dâng
Mẹ dạy thì con khéo
Bố dạy thì con khôn
Mồi côi cha ăn cơm với cá
Mồi côi mẹ lót lá mà nằm
Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Ngó về quê mẹ ruột đau chín chiều
Tham Khảo
Mẹ của em là một người phụ nữ tuyệt vời. Năm nay, mẹ đã gần bốn mươi tuổi nhưng mẹ vẫn đẹp lắm. Với thân hình cao ráo, cân đối, và mái tóc đen dài óng mượt, lúc nào trông mẹ cũng thật là thanh lịch. Đặc biệt, mẹ có nụ cười rất duyên dáng, đẹp như là mẫu ảnh. Là một y tá ở trạm xá, công việc của mẹ thường rất bận rộn. Dù vậy, mẹ vẫn luôn dành thời gian để chăm lo cho gia đình. Từ dọn dẹp, cơm nước, đến dạy em đều do mẹ cáng đáng. Trong mắt em, mẹ lúc nào cũng như một siêu anh hùng vĩ đại, có thể làm tất cả mọi thứ. Nhưng em cũng hiểu, mẹ làm được như vậy chính bởi vì tình thương bao lao bên trong con người nhỏ bé ấy. Em sẽ luôn cố gắng học tập thật tốt và chăm chỉ hơn nữa, để có thể giúp mẹ nhiều hơn.
Không một sự yêu thương, bảo bọc nào có thể lớn hơn vòng tay mẹ. Chính đôi bàn tay nhỏ bé của người phụ nữ ấy đã đổ mồ hôi, đã tần tảo sớm hôm vì các con Bàn tay mẹ tuy nhỏ bé nhưng đã nuôi lớn đàn con. Một tay mẹ đã bế con từ khi lọt lòng. Đôi bàn tay ấm áp đầy yêu thương ấy đã bế chúng con từ khi còn thơ. Bàn tay ấy dìu dắt chúng con từ những bước đi chập chững đầu tiên khi vào đời. Bàn tay ấy là cả một tình yêu thương bao la. Đôi bàn tay ấy đã lao động vất vả, đã chai sạn đi vì chúng con. Để có cái ăn, cái học; để lớn lên và trưởng thành như ngày hôm nay là nhờ đôi tay nhỏ bé và hao gầy của người phụ nữ tuyệt vời đó. Mẹ đã lao động, đã làm đủ thứ nghề trên đời chỉ mong cho chúng con có những thứ tuyệt vời nhất trên đời mà mẹ có thể làm được. Mẹ không ngần ngại đôi bàn tay ấy đau nhức, mỏi mệt mà luôn cố gắng đày đọa đôi bàn tay mẹ chỉ vì chúng con. Không một ngôn từ nào có thể nói hộ những gì mẹ đã làm vì chúng con. Bàn tay ấy luôn hướng về chúng con, luôn giang rộng vòng tay ôm chúng con về để che chở mọi vất vả, gian lao ngoài thế giới kia. Cho dù chúng con làm sai trái với những gì mẹ dạy nhưng bàn tay ấy vẫn luôn ân cần khuyên bảo, nhắn nhủ chúng con lần sau đừng làm như vậy. Bàn tay ấy chưa bao giờ vì sự giận dỗi những đứa con mà ra tay đánh; mẹ chỉ dùng những lời khuyên, những cử chỉ ân cần để phân những cái hay, cái lẽ phải cho chúng con hiểu. Mẹ luôn đưa tay về phía trước nâng đỡ những vấp ngã của con để con có động lực, để con kiên cường mà đứng lên trước những bão giông cuộc đời.
Mẹ là người đã sinh ra ta, dành trọn tình yêu, tình thương, niềm hi vọng vào chúng ta. Mẹ tôi cũng là một người mẹ như thế. mỗi buổi sáng mẹ thường phải dạy sớm chuẩn bị đồ ăn sáng và tranh thủ quét lại nhà cửa,....Vào những ngày đông lạnh giá mẹ phải đi dạy học rất sớm ở dưới xã.đôi khi đôi bàn tay xạm nắng của mẹ đỏ dần lên trong tiết trời lạnh giá của mảnh đất SAPA này.đến buổi chiều, khi mẹ đi làm về cũng là lúc mẹ tất tưởi nấu cơm tối để cả nhà được xung họp và cũng là lúc mẹ được nói chuyện với tôi và anh tôi.mẹ thường dạy anh em tôi cách sống và cách làm người,vv...Tôi nhớ trước đây khi tôi ốm mẹ thường phải thức suốt đêm để trông tôi và tranh thủ soạn giáo án để ngày mai còn lên lớp.nhìn vẻ mặt mẹ lo lắng tôi thấy thương mẹ nhiều hơn.Hay có những lúc mẹ ốm, trong lòng lo lắng nhưng không thể thức suốt đêm như mẹ được. Nhưng lúc đó tôi nghĩ: mình chỉ muốn mẹ được khỏi ốm và có thể làm bất cứ thứ gì như một "Siêu nhân" để mẹ được khỏi ốm.
Đến bây giờ tôi nghĩ lại những suy nghĩ đó thật là hồn nhiên và ngây thơ.Đối với mọi người tuổi tác không thể cưỡng lại được. Mẹ cũng thế có đôi khi tôi đã nhìn thấy lớt phớt có sợi tóc bạc trên đầu mẹ.Mẹ cũng nói rằng:
-chắc mẹ đã già rồi, mẹ chỉ muốn con phải chăm ngoan, học giỏi thì mẹ mới yên lòng "con vịt" con của mẹ à.
Những lúc đó lời nói của mẹ như thôi thúc, là động lực để tôi để tôi cố gắng hơn.Có đôi lúc mẹ la mắng tôi vì tôi có lỗi gì đó. trong cơn tức tôi tức mẹ lắm, nhưng lúc nghĩ lại tôi thấy mẹ làm thế là đúng, mẹ cũng chỉ muốn mình ngoan hơn thôi mà.
Tôi thỉnh thoảng vẫn nghĩ: Ước gì có ông tiên hiện lên và cho tôi một điều ước tôi sẽ không ước tôi được giàu có, không ước học giỏi mà chỉ ước mẹ được khỏe mạnh và và sống với tôi mãi thôi.Chỉ cần như thế tôi sẽ có một niềm động lực để học giỏi hơn và cố gắng hơn đi trên con đường dài phía trước
Nếu ai hỏi em về người phụ nữ vĩ đại nhất đối với em, thì câu trả lời sẽ luôn là mẹ. Mẹ em là một thợ làm bánh ở tiệm bánh sinh nhật. Với vóc dáng đầy đặn, làn da trắng hồng, mẹ luôn được khen là trẻ hơn tuổi thật. Đặc biệt, mẹ của em rất khéo tay. Không chỉ các loại bánh, mà các món ăn ngon khác, mẹ đều có thể làm được. Ngoài giờ làm việc, mẹ dành tất cả thời gian để chăm sóc cho gia đình nhỏ của mình. Dưới đôi bàn tay của mẹ, nhà cửa luôn gọn gàng, sạch sẽ, mâm cơm luôn ngon lành, áo quần luôn thơm tho. Và em, cũng đã cố gắng để có thể giúp mẹ những công việc nhỏ. Để mẹ có thêm nhiều thời gian hơn dành cho bản thân mình. Bởi em yêu mẹ nhiều lắm.
mong admim hay CTV tick cho
Tl
Cha mẹ lúc nào cũng yêu thương con cái. Từ đó về sau chúng ta phải biết báo hiếu cho ba mẹ
TL :
Cha mẹ đã dành hết tình cảm yêu thương vất vả mất bao mồ hôi kiems tiền nuôi ăn và giúp chúng ta khôn lớn
Chúng ta phải luôn kính trọng , đền đáp lại công của bố mẹ
*Tham khảo
"Tình mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào........." Những câu hát đong đầy những cảm xúc của mẹ dành cho con như biển cả ,không đo được,không đếm được.Người mẹ đã mang nặng đẻ đau để sinh ra chúng ta,nuôi dạy ta lên người thì phận làm con cái phải hiếu thảo với cha mẹ.Công ơn sinh thành ,dưỡng dục của cha mẹ làm sao chúng ta có thể quên được,làm sao chúng ta có thể không kính trọng,biết ơn cha mẹ chứ.Tình cảm yêu quý,kính trọng ,hành động biết ơn cha mẹ đều là những hành đẹp,đáng được nâng niu và gìn giữ. Chính vì thế, bằng tình cảm biết ơn mẹ tự đáy lòng, ta phải cố gắng hết sức và chân thành tự nguyện phụng dưỡng mẹ mình. Đó là một phần bổn phẩn của con cái trong gia đình và là tình cảm của con cái đối với mẹ. Đó đơn giản là thứ tình cảm từ trong sâu thẳm trái tim của mỗi con người chúng ta - một tình cảm hết sức cao cả, thiêng liêng, vô cùng trong sáng mà chẳng gì có thể mua được. Đó là sự vun đắp gắn chặt lâu bền giữa người con đối với mẹ của mình