Trong đoạn văn sau 'Hình ảnh hoa đào chớm nở hay hoa mai đâm chồi báo hiệu một mùa xuân đang tràn về. Những bài hát về mùa xuân như những dòng chảy nhỏ ca lên khúc ca yêu thương một mùa mới, khoảnh khắc giao cảm mãnh liệt trong tâm hồn mỗi người. Mùa xuân là mùa đẹp nhất trong năm, là thời điểm hồi sinh của muôn loài sau mùa đông buốt giá. Mỗi con người ai cũng có mùa xuân xinh tươi, hồn nhiên nhưng phải biết nắm bắt.' Đâu là câu văn sử dụng biện pháp hoán dụ.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bài làm
Thế là đã một năm trôi qua. Hôm nay là ngày đầu năm mới. Không khí trong những ngày đầu xuân khác hẳn những ngày thường.
Thời tiết hơi se lạnh. Nhưng không phải là cái rét cắt da cắt thịt của chị mùa đông hay cái lạnh man mác buồn của nàng tiên mùa thu. Tiết trời xuân tuy lạnh nhưng trời lại hửng lên, mang theo hơi ấm của mùa xuân. Những cây bàng già nua, trụi lá trong suốt mùa đông đã bắt đầu thay chiếc áo cũ kỹ mà khoác lên mình bộ cánh xanh mơn mởn, chào đón mùa xuân. Dãy nhà tầng đã được mọi người trong khu tập thể quét dọn. Nó cũng vui và hãnh diện khi có bộ cánh mới đón nàng tiên của mùa xuân. Ai cũng hân hoan chờ đón Tết đến, xuân về. Cả năm làm việc vất vả, tích góp cũng để đón chào mùa xuân. Những lá cờ đuôi nheo đủ màu sắc được trang trí quanh khu tập thể. Trên cánh cổng của khu tập thể còn treo lá cờ đỏ sao vàng bay phất phới. Khu tập thể như trở mình, mọi vật đều thay đổi.
Gương mặt ai cũng hân hoan. Những lo âu bộn bề trong năm đã tạm lắng xuống. Em gặp ai cũng chỉ thấy trên khuôn mặt họ những ánh mắt lấp lánh, những nụ cười tươi tắn. Không còn những vẻ mặt đăm chiêu hay những tiếng gắt gỏng. Ai cũng nhẹ nhàng, vui vẻ khi gặp mặt nhau. Mọi người gặp nhau ở đâu cũng tay bắt mặt mừng, nét mặt rạng rỡ và không quên chúc nhau những điều tốt lành. Tất cả trở nên thân thiện và tình cảm hơn. Ai cũng muốn mọi người đến nhà mình chơi, cùng ăn cái kẹo, uống chén trà mừng ngày đầu năm mới.
Bọn trẻ con thì vui đùa thoả thích. Chúng được bố mẹ mặc cho những bộ quần áo mới, trông đứa nào cũng đẹp, cũng xinh. Những tiếng hò reo, đuổi nhau làm tưng bừng thêm không khí của ngày đầu xuân. Nếu là ngày thường, chúng đã bị mắng về tội làm ồn ào. Nhưng hôm nay, không những chúng không bị mắng mà còn được sự đồng tình của người lớn khiến chúng vui đùa thỏa thích. Chạy nhiều, gương mặt chúng trở nên hồng hào đáng yêu hơn.
Chỉ có không khí của ngày Tết mới tưng bừng và rộn rã như thế. Mùa xuân đến mang theo hơi ấm nồng nàn, không khí náo nhiệt, nhộn nhịp của mùa xuân cùng hơi thở ấm áp đã làm cho mùa xuân có một nét riêng. Những người con đi xa lâu ngày trở về trong niềm hân hoan của gia đình. Nhà nào cũng quây quần sum họp bên nhau. Bởi vậy không khí ấm cúng đó lan tỏa khắp nơi. Khu tập thể trong ngày đầu năm có một vẻ đẹp khác hẳn với mọi ngày.
"Én có gì lạ, báo mùa xuân sang.
Nắng có gì lạ, mà cánh hoa hồng tươi".
Tôi nhẩm lại lời của một bài hát thiếu nhi về mùa xuân. Nhìn qua khung cửa sổ, tôi thấy khu vườn nhà tôi đang bước vào xuân. Ôi, mùa xuân xinh đẹp đã về với khu vườn nhà tôi.
Toàn khu vườn như được phủ một lớp khăn voan trắng mỏng bởi vì mưa xuân như rây bột trên cành cây và kẽ lá. Trong cái tiết trời ấm áp. Cây cối đua nhau đâm chồi nảy lộc, đơm hoa khoe sắc. Mới sáng ra, vườn tôi đã rộn rã tiếng chim: tiếng lích tích của mấy chú chim sâu đang thoăn thoắt chuyền cành. Tiếng ri ri của mấy chú sẻ đồng đang vui vẻ cùng nhau đón chào một ngày mới.
Hình như, đất trời như rạo rực hẳn lên vì khí trời ấm áp của mùa xuân đã xua đi cái u ám của những ngày đông giá rét, vạn vật và cây cối trong vườn như được hồi sinh. Những mầm non xanh tươi, mập mạp của cây bưởi đầu nhà đua nhau bung ra, khoe với đất trời những bộ quần áo mới. Chúng vui vẻ vì đã trút bỏ được cái tấm áo bông cũ kĩ, nặng nề mà mặc suốt mùa đông.
Mấy cây cam nở hoa trắng xóa, hương thơm dìu dịu đưa tận vào trong nhà. Một cơn gió nhẹ thổi, vài chiếc lá đào còn sót lại cuối cùng lìa cành rơi theo chiều gió. Những cánh hoa cam rụng trắng đầy cả gốc. Ở phía kia là bụi chuối tiêu, tán lá to như tấm phản, đang đâm bi. Bi chuối tím đỏ như một búp sen, cố nhoài mình ra khỏi mẹ để hít thở khí trời.
Ở cạnh ao là cây dừa thật cao lớn, lá như những thanh gươm, khi gió lên, đua nhau khua xào xạc. Cây đào trước cửa thi nhau trổ hoa. Những cánh hoa phơn phớt hồng, mỏng tang bay lả tả theo chiều gió. Tôi ra vườn, hít khí trời sảng khoái. Ngước nhìn bầu trời xanh, lắng nghe đất trời như đang cựa mình. Em thấy lòng mình vui phơi phới.
Ôi, càng ngắm khu vườn nhà em, em càng thấy thêm yêu ngôi nhà nhỏ của em. Em thầm nhủ, dù mai này có đi đâu xa em vẫn nhớ những phút giây êm ả của khu vườn nhà em vào mùa xuân.
Hướng dẫn giải:
- Hình ảnh so sánh: “Khi cành mai rung rinh cười trong gió xuân, ta liên tưởng đến hình ảnh một đàn bướm vàng rập rờn bay lượn.”
- Vì qua cách so sánh này, hình ảnh cây mai hiện lên thật sinh động và đẹp mắt, mỗi bông hoa là một chú bướm vàng tinh nghịch.
Hướng dẫn giải:
- Em thích cả hoa mai và hoa đào. Hoa đào gợi cho em nhớ tới những ngày Tết se se lạnh nhưng vô cùng ấm cúng ở miền Bắc. Còn hoa mai lại gợi cho em thấy một mùa xuân ngập tràn nắng vàng ở miền Nam.
MB: Khu vườn nhà tôi tuy không rộng lắm nhưng cũng trồng được vài 3 loại cây ăn quả. Vào mùa này cây cối đâm trồi nảy lộc muôn hoa khoe sắc dưới ánh nắng của mùa xuân. Ôi trông khu vườn lúc này trở nên thật lại kì!
TB: Chà, khu vườn mới rực rỡ làm sao! Từ xa nhìn lại, khu vườn như một lẵng hoa đầy mầu sắc. Lại gần cây nào cây ấy đều chọn cho mình bộ quần áo lộng lẫy và kiêu xa nhất. Rậm rạp nhất là bác nhãn già. Bác là người có mặt sớm nhất trong khu vườn này. Thân bác to bằng 2 vòng tay tôi ôm mới xuể. Da bác mầu nâu nẻ tếch nẻ toát có vẻ phong tràn lắm. Cành to cành bé đan sen vào nhau giáng vẻ khẳng khiu. Ấy thế mà tán lá của bác vẫn xanh mượt làm tối cả một góc vườn. Vốn là anh cả nên bác rất nhường nhịn các em. Bao giờ cũng ra hoa kết trái sau nhất đấy. Ngay bên cạnh cô bưởi đâu thua kém gì. Tuy có ít bưởi hơn và phải trống trọi với cái rét của mùa đông, giờ đây cô đã tỉnh dậy trong bộ quần áo xanh tươi tắn. Cô tô điểm dung nhan của mình bằng những chùm hoa trắng muốt, thơm ngan ngát càng làm cho cô kiều diễm, hạnh phúc biết bao! Chị xoài cát cũng đáng yêu không kém. Giờ chị đang phơi phới tuổi thanh xuân, tràn trề sức sống. Chị không cao bằng bác nhãn và cô bưởi nhưng tán chị xòe rộng cành lá xum suê. Chị khoác trên mình chiếc áo mầu xanh mượt mà. Có lẽ năm nay chị mới có được niềm vui lớn nhất trong đời-niềm vui được làm mẹ. Chính vì thế chị không bỏ lỡ một búp nõn nào. Chị đã sản sinh ra hàng trăm, hằng nghìn bông hoa lớn nhỏ phủ khắp các cành cây. Giờ đứng ngắm nhìn chị mới tuyệt làm sao! Chị như một cây bông đứng kiêu hãnh khoe mình dưới anh nắng xuân lộng lẫy.
Đứng trong khu vườn sao mà kì diệu đến vậy! Màu sắc, hương thơm thật quyến rũ và cả những âm thanh lao xao phát ra từ tán cây do không biết bao nhiêu là ong bướm đủ mầu sắc đến đây lấy nhụy làm mật. Tôi như lạc vào thế giới của mùa xuân.
KB: Tôi cảm ơn mùa xuân. Mùa xuân mang lại bao điều kì diệu. Nhờ có mùa xuân đáng quý này mà chẳng bao lâu nữa đâu cả khu vườn sẽ rực lên một màu vàng. Màu vàng của hương thơm vị ngọt mang tới cho đời thưởng thức.