Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong một khu vườn xoan nọ, khi nắng thu còn đang vương vít trong hơi thở của đất trời, vạn vật đang sinh sôi nảy nở, cuộc sống sinh hoạt của những loài nhỏ bé lại bắt đầu.
Tiếng gáy rộn ràng của những chú gà trống trên ổ rơm như một chiếc chìa khóa màu nhiệm mở ra chiếc hộp đựng muôn ngàn ánh sáng. Những tia nắng đầu ngày xuất hiện nhanh chóng xóa đi dấu vết còn sót lại của màn đêm qua, khoác lên vạn vật tấm áo vàng rực rỡ sóng sánh như mật ong. Những giọt sương đêm còn luyến tiếc rời bỏ ngàn lá xanh rơi lốp bốp trên nền đất ẩm. Tất cả giống như đang mở một đại tiệc hoành tráng chào đón ngày mới lên.
Nàng nắng thu tinh nghịch ghé thăm vườn xoan nhỏ. Bằng thuốc nhuộm màu nhiệm của mình, mặt ao trong vườn loang loáng ánh sáng đỏ cam, khiến mấy chú cá tò mò mà ngoi lên ngắm nghía. Nào là cô cá trê non, nào là cá rô ron đều đang tung tăng chiếc vây son của mình khuấy động mặt nước cùng chị gió heo may. Nhưng khác với những chú cá trong ao đang nô đùa cùng mẹ thiên nhiên, chú ếch con vẫn đang ngồi miệt mài học bài trong hố bom kề vườn xoan. Hai mắt to và tròn của chú đang tập trung hoàn toàn vào cuốn sách ở trước mặt. Những chú cá khi vừa thấy ếch xuất hiện liền cất tiếng hỏi:
Ôi, ếch ơi xuống chơi với tụi mình đi. Có mấy khi thời tiết đẹp và nhiều trò vui như thế này đâu. Xuống đây đi kẻo phí cơ hội trời cho nào.
Ếch nghe thấy lời mời gọi của những chú cá liền lắc đầu từ chối:
Thôi, mọi người chơi đi mình còn phải ôn bài nữa. Chơi thì vẫn còn hôm khác nhưng nếu mình không học hôm nay thì sẽ không thể hiểu bài của ngày mai. Tính chất của việc học là càng để lâu càng khó nên hôm nay mình phải học ngay thôi các bạn ạ. Hẹn các bạn dịp khác nhé.
Cô cá trê ron nghe ếch đáp không khỏi cất lời khen ngợi:
Ếch con đúng là ngoan nhất nhà. Không ham chơi, chăm chỉ học hành. Các cháu cũng phải học tập tinh thần ấy từ ếch con nhé.
Những chú cá đồng loạt đáp:
Vâng ạ.
Chú ếch tập trung học bài chẳng mấy chốc đã xong hết. Chú tự nhủ với mình: “Chà, cuối cùng cũng xong rồi. Giờ đi hát cùng họa mi thôi”. Ếch nhanh chóng đến nhà của cô họa mi. Cô đang dạy những chú chim non hót những khúc hát vui tai. Chú liền cất tiếng hỏi:
Cô chim họa mi ơi, cháu có thể thi hát cùng mọi người được không ạ?
Cô họa mi niềm nở trả lời:
Tất nhiên rồi cháu. Chúng ta cùng đồng ca bài hát này nha.
Tiếng hát của ếch con cùng họa mi vang vọng khắp khu vườn. Chú chim ri cùng cô cá rô phi nhận ra ngay giọng hát của ếch con vui thích trí cười khì.
Mọi ngóc ngách trong khu vườn xoan được bao bọc trong không khí hạnh phúc. Cuộc sống sinh hoạt của những loài động vật này không hề nhàm chán mà hoàn toàn là niềm vui được tạo ra từ những hành động nhỏ bé nhất.
kham khảo
Nhà em có người mới ở nước ngoài về (cô, dì, chú, bác...) người đó tặng em một bộ đồ chơi lắp ráp ô tô rất đẹp. Hãy tả lại bộ đồ chơi đó
vào thống kê
hc tôt O_O chắc vại
Trước đây và bây giờ An-đrây-ca đã từng có một việc làm day dứt lương tâm của cậu.Để biết rõ hơn mời các bạn lắng nghe câu chuyện đó.Vài năm trước,An-đrây-ca có một người ông,ông của cậu bị một chứng bệnh rất nặng.Một buổi chiều nọ,ông của cậu nói với mẹ An-đrây ca:"Bố khó thở lắm !"...Mẹ liền thúc giục An-đrây-ca đi mua thuốc.Cậu bé vội vã chạy đi ngay,nhưng dọc đường cậu gặp những đứa bạn của mình đang chơi bóng đá rủ nhập cuộc.Chơi được một hồi,cậu sực nhớ ra lời mẹ dặn.Cậu vội chạy một mạch đến tiệm thuốc,nhưng...Đã quá muộn rồi,cậu chạy về,hốt hoảng khi thấy mẹ khóc nấc lên.Hóa ra ông đã qua đời,cậu ân hận tự trách: “Chỉ vì mình mải chơi bóng, mua thuốc về chậm mà ông chết".Cậu oà khóc và kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe. Mẹ an ủi:" Không, con không có lỗi. Chẳng thuốc nào cứu nổi ông đâu, ông đã mất từ lúc con vừa ra khỏi nhà".Nhưng cậu lại không nghĩ thế,ngồi cạnh dưới gốc cây táo do ông vun trồng,cậu lại càng nức nở.Mãi sau này cậu vẫn nghĩ“Giá mình mua thuốc về ngay thì ông ngoại còn sống thêm được vài năm nữa!”.
Boo-hoo-hoo! Now what will I do? I have lost my golden ball forever!".
"What is the matter, Princess? Why are you crying?".
"I am crying because my golden ball fell into the pond.".
"Do not cry. I can help you!".
"How can this ugly frog help me?".
"Hmm. What will you give me for finding your golden ball?".
"I will give you my jewels. I will even give you the golden crown I am wearing.".
"I do not want your jewels or your crown. But promise me this: Let me sit by you. And eat with you. And then, you must kiss me too. Promise me! Then, I will go down into the pond and get your ball.".
"Oh, if i must, yes! I promise you all that you wish. Now please hurry!". - "Oh, my golden ball! Thank you, frog!". The princess was very happy. She picked up the ball and hurried away.
"Wait, wait! Take me with you! I cannot run as fast as you can.".
But the princess pretended not to hear him. She ran back to her castle and closed the door. "The frog is talking nonsense. The forest is the right place for a frog. Life in the castle is not for him!".
The next day, the frog hopped up to the castle door. The frog knocked on the door. "Oh, Princess! Princess! Open the door for me."
"Oh, no, it is the ugly frog! Make him go away!". The servant went to the door and told the frog to leave immediately. She slammed the door in the poor frog's face.
"Princess, Princess! Open the door for me. Keep the promise you made to me. If you don't open the door, I will cry here day and night until you do! Open the door!".
The king noed that his daughter was frightened by something. "My child, what are you afraid of? Is there something scary outside?".
"No, it is nothing, it is only a disgusting frog!". She then told her father how the frog had helped her. "Dear child, you must keep your promise to the frog. A promise is a promise. Go and let him in.".
"Lift me up beside you, Princess."
"What? No! I don't want to."
"Dear, a promise is a promise. You should not make a promise if you do not intend to keep it.". The princess did not want to go near the frog, but she could not disobey her father.
"Now push your golden plate nearer to me. I am hungry and i want to eat together with you."
The frog enjoyed all of the food, but the princess could hardly eat because she did not want to be near ugly frog.
"Dear Princess, it is time for you to kiss me! If you do not, I will tell your father!".
"Oh! Noooo!". The princess grabbed the frog and threw him against the wall. "Now you will be quiet, you ugly frog!"
"Ohh!" the frog was very still.
"Oh, is he dead? Oh, my! What have I done!" the princess was frightened. She picked up the ugly frog very carefully, but the frog still did not move. The princess felt very sorry for him.
"He just wanted to be my friend. What have i done to this poor frog?" and she kissed the frog as she cried. Suddenly, with a bright flash on light, the ugly frog turned into a handsome prince.
"Wow! You broke the spell! A long time ago, a wicked witch turned me into an ugly frog just because i did not her. Only the kiss of a beautiful princess could save me. Thank you, dear Princess!".
The princess was overjoyed at the change. In no time at all, the prince and the princess fell in love and were married. And they lived happily ever after.
Hướng dẫn giải:
An-đray-ca sống với mẹ và ông ngoại. Vì ông đã già, sức khỏe yếu nên mẹ phải ở nhà chăm sóc ông. Một chiều nọ, bệnh của ông ngày càng trầm trọng, ông cảm thấy khó thở. Mẹ cậu bảo cậu nhanh chân đi mua thuốc cho ông. Nhưng dọc đường cậu gặp bạn rủ đi đá bóng và đã quên mua thuốc về. Đến khi nhớ ra cậu vội vàng đi mua thuốc và trở về nhà thì ông cậu đã qua đời. Cậu ân hận và òa khóc vì sự mải chơi của mình. Mặc dù mẹ cậu đã hết lời an ủi nhưng mãi sau này khi trưởng thành cậu vẫn luôn dằn vặt mình giá như cậu không đi đá bóng mà mua thuốc về nhanh thì ông cậu vẫn còn sống với mẹ con cậu thêm một thời gian nữa.
- Tranh 1: Bác Hồ cùng các em thiếu nhi cùng đi thăm phòng ngủ, phòng ăn, nhà bếp, nơi tắm rửa,… Ai cũng muốn nhìn Bác cho thật rõ.
- Tranh 2 : Khi quay lại phòng họp, Bác hỏi các bạn thiếu nhi rất nhiều câu như : Các cháu chơi có vui không, ăn có no không, cô giáo có mắng phạt không, có thích kẹo không. Một em có ý kiến: ai ngoan sẽ được ăn kẹo, ai chưa ngoan không được nhận kẹo của Bác.
- Tranh 3 : Tộ đã biết mình chưa ngoan nên không dám nhận kẹo của Bác. Bác trìu mến chia kẹo và khen ngợi em đã biết dũng cảm nhận lỗi.
Bài học rút ra: Lòng biết ơn trong cuộc sống
Gợi ý cho em cách viết nhé:
Nêu lên câu chủ đề (Lòng biết ơn là một điều vô cùng quan trọng trong cuộc sống này...)
Lòng biết ơn là gì?
Người có lòng biết ơn là những người như thế nào? (Nêu biểu hiện...?)
Dẫn chứng (Em có thể lấy dẫn chứng bên ngoài hoặc lấy ngay cậu bé trong câu chuyện nha!)
Phản đề (Trái với lòng biết ơn là gì...?)
Liên hệ bản thân em
Kết luận lại.
Ngày xưa có hai vợ chồng người nông dân chăm chỉ, thức khuya dậy sớm, làm lụng không ngơi tay. Nhờ vậy, hai vợ chồng đã gây dựng được một cơ ngơi đàng hoàng.
Nhưng rồi sức khỏe ông bà dần già yếu. Ít lâu sau bà lão qua đời. Ông lão cũng lâm bệnh nặng. Trong khi hai người con trai thì chỉ mơ chuyện hão huyền, không chí thú làm ăn. Ông gọi hai con đến và dặn :
- Cha không sống mãi để lo cho các con được. Ruộng nhà ta có một kho báu, hai con hãy tự đào lên mà dùng.
Vâng theo lời cha dặn, hai người con ra sức đào bới mà không tìm thấy kho báu. Nhân vụ mùa đang tới, họ tranh thủ trồng lúa. Đất được làm kĩ nên vụ ấy bội thu. Liên tiếp mấy vụ sau được mùa mà kho báu chẳng thấy đâu. Hai người con đã hiểu được ý nghĩa trong lời dặn dò của cha : Ai biết quý đất đai, chăm chỉ lao động trên ruộng đồng, người đó sẽ cuộc sống ấm no, hạnh phúc.
Lớp 4 đâu có ngữ văn đâu
1 Bác nông dân ấy rất cần cù và hăng say làm việc.
2 Bông hoa trong vườn có năm cánh tròn xoe và đỏ rực rỡ.
3 Buổi sớm mùa đông rét căm căm và gió thổi lạnh từng hồi.