K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Mọi Người Giúp Em với ạ :((Câu 5: Cảm nhận vẻ đẹp của Vũ Nương trong đoạn trích sau:  Chàng quỳ xuống đất vâng lời dạy. Nàng rót chén rượu đầy tiễn chồng mà rằng:- Chàng đi chuyến này, thiếp chẳng dám mong đeo được ấn phong hầu, mặc áo gấm trở về quê cũ, chỉ xin ngày về mang theo được hai chữ bình yên, thế là đủ rồi. Chỉ e việc quân khó liệu, thế giặc khôn lường. Giặc cuồng còn lẩn lút,...
Đọc tiếp

Mọi Người Giúp Em với ạ :((
Câu 5: C
ảm nhận vẻ đẹp của Vũ Nương trong đoạn trích sau: 

 Chàng quỳ xuống đất vâng lời dạy. Nàng rót chén rượu đầy tiễn chồng mà rằng:

- Chàng đi chuyến này, thiếp chẳng dám mong đeo được ấn phong hầu, mặc áo gấm trở về quê cũ, chỉ xin ngày về mang theo được hai chữ bình yên, thế là đủ rồi. Chỉ e việc quân khó liệu, thế giặc khôn lường. Giặc cuồng còn lẩn lút, quân triều còn gian lao, rồi thế chẻ tre chưa có mà mùa dưa chín quá kì, khiến cho tiện thiếp băn khoăn, mẹ hiền lo lắng. Nhìn trăng soi thành cũ, lại sửa soạn áo rét, gửi người ải xa, trông liễu rủ bãi hoang, lại thổn thức tâm tình, thương người đất thú! Dù có thư tín nghìn hàng cũng sợ không có cánh hồng bay bổng.

0
Chàng quỳ xuống đất vâng lời dạy . Nàng rót chén rượu đầy tiễn chồng mà rằng: “Chàng đi chuyến này, thiếp chẳng dám mong đeo được ấn phong hầu, mặc áo gấm trở về quê cũ, chỉ xin ngày về mang theo được hai chữ bình yên,thế là đủ rồi”…..Nàng nói đến đây, mọi người đều ứa hai hàng lệ. Rồi đó,tiệc tiễn vừa tàn áo chàng đành rứt. Ngước cảnh vật còn như cũ, mà lòng người đã nhuộm mối tình...
Đọc tiếp

Chàng quỳ xuống đất vâng lời dạy . Nàng rót chén rượu đầy tiễn chồng mà rằng: “Chàng đi chuyến này, thiếp chẳng dám mong đeo được ấn phong hầu, mặc áo gấm trở về quê cũ, chỉ xin ngày về mang theo được hai chữ bình yên,thế là đủ rồi”…..Nàng nói đến đây, mọi người đều ứa hai hàng lệ. Rồi đó,tiệc tiễn vừa tàn áo chàng đành rứt. Ngước cảnh vật còn như cũ, mà lòng người đã nhuộm mối tình muôn dặm quan san.

 

Câu 1:

a. Đoạn văn trên trích trong văn bản nào? Tác giả là ai?

b. Nêu các phương thức biểu đạt được sử dụng trong đoạn trích?

Câu 2:

Tìm và chỉ ra cách dẫn trong đoạn trích và cho biết việc tìm ra cách dẫn dựa trên cơ sở nào?

Câu 3: Phân tích cấu tạo ngữ pháp của câu sau và nêu kiểu câu xác định theo ngữ pháp

“Chàng quỳ xuống đất vâng lời dạy”

Câu 4 :

Em hãy nêu nội dung của đoạn trích trên .

 

II. TẠO LẬP VĂN BẢN

Từ nội dung đoạn trích trên, viết một đoạn văn ngắn (7 - 10 câu) trình bày suy nghĩ của em về thân phận của người phụ nữ sống trong xã hội phong kiến theo kiểu diễn dịch.

0
Chàng quỳ xuống đất vâng lời dạy . Nàng rót chén rượu đầy tiễn chồng mà rằng: “Chàng đi chuyến này, thiếp chẳng dám mong đeo được ấn phong hầu, mặc áo gấm trở về quê cũ, chỉ xin ngày về mang theo được hai chữ bình yên,thế là đủ rồi”…..Nàng nói đến đây, mọi người đều ứa hai hàng lệ. Rồi đó,tiệc tiễn vừa tàn áo chàng đành rứt. Ngước cảnh vật còn như cũ, mà lòng người đã nhuộm mối tình...
Đọc tiếp

Chàng quỳ xuống đất vâng lời dạy . Nàng rót chén rượu đầy tiễn chồng mà rằng: “Chàng đi chuyến này, thiếp chẳng dám mong đeo được ấn phong hầu, mặc áo gấm trở về quê cũ, chỉ xin ngày về mang theo được hai chữ bình yên,thế là đủ rồi”…..Nàng nói đến đây, mọi người đều ứa hai hàng lệ. Rồi đó,tiệc tiễn vừa tàn áo chàng đành rứt. Ngước cảnh vật còn như cũ, mà lòng người đã nhuộm mối tình muôn dặm quan san.

 

Câu 1:

a. Đoạn văn trên trích trong văn bản nào? Tác giả là ai?

b. Nêu các phương thức biểu đạt được sử dụng trong đoạn trích?

Câu 2:

Tìm và chỉ ra cách dẫn trong đoạn trích và cho biết việc tìm ra cách dẫn dựa trên cơ sở nào?

Câu 3: Phân tích cấu tạo ngữ pháp của câu sau và nêu kiểu câu xác định theo ngữ pháp

“Chàng quỳ xuống đất vâng lời dạy”

Câu 4 :

Em hãy nêu nội dung của đoạn trích trên .

GIÚP MÌNH VỚIyeu

0
 Chàng quỳ xuống đất vâng lời dạy. Nàng rót chén rượu đầy tiễn chồng mà rằng:- Chàng đi chuyến này, thiếp chẳng dám mong đeo được ấn phong hầu, mặc áo gấm trở về quê cũ, chỉ xin ngày về mang theo được hai chữ bình yên, thế là đủ rối. Chỉ e việc quân khó liệu, thế giặc khôn lường. Giặc cuồng còn lẩn lút, quân triều còn gian lao, rồi thế chẻ tre chưa có, mà mùa dưa chín quá kì, khiến cho tiện thiếp...
Đọc tiếp

 Chàng quỳ xuống đất vâng lời dạy. Nàng rót chén rượu đầy tiễn chồng mà rằng:

- Chàng đi chuyến này, thiếp chẳng dám mong đeo được ấn phong hầu, mặc áo gấm trở về quê cũ, chỉ xin ngày về mang theo được hai chữ bình yên, thế là đủ rối. Chỉ e việc quân khó liệu, thế giặc khôn lường. Giặc cuồng còn lẩn lút, quân triều còn gian lao, rồi thế chẻ tre chưa có, mà mùa dưa chín quá kì, khiến cho tiện thiếp băn khoăn, mẹ hiền lo lắng. Nhìn trăng soi thành cũ, lại sửa soạn áo rét, gửi người ải xa, trông liễu rủ bãi hoang, cũng sợ không có cánh hồng bay bổng.

Nàng nói đến đây, mọi người đều ứa hai hàng lệ. Rồi đó, tiệc tiễn vừa tàn, áo chàng đành rứt. Nước mắt cảnh vật vẫn còn như cũ, mà lòng người đã nhuộm mối tình, muôn dặm quan san!

Câu 1: Cho biết phương thức biểu đạt chính và nội dung khái quát của đoạn trích trên?

Câu 2: Chỉ ra phép tu từ trong đoạn trchs và phân tích tác dụng của phép tu từ đó.

Câu 3: Tìm lời dẫn trực tiếp trong đoạn trích và chuyển lời dẫn đó thành lời dẫn gián tiếp.

0
Nàng rót chén rượu đầy tiễn chồng mà rằng:- Chàng đi chuyến này, thiếp chẳng dám mong đeo được ấn phong hầu, mặc áo gấm trở về quê cũ, chỉ xin ngày về mang theo được hai chữ bình yên, thể là đủ rồi. Chỉ e việc quân khó liệu, thế giặc khôn lường. Giặc cuồng còn lẩn lút, quân triều còn gian lao, rồi thế chẻ tre chưa có, mà mùa dưa chín quá kì, khiến cho tiện thiếp băn khoăn, mẹ hiền lo lắng. Nhìn...
Đọc tiếp

Nàng rót chén rượu đầy tiễn chồng mà rằng:

- Chàng đi chuyến này, thiếp chẳng dám mong đeo được ấn phong hầu, mặc áo gấm trở về quê cũ, chỉ xin ngày về mang theo được hai chữ bình yên, thể là đủ rồi. Chỉ e việc quân khó liệu, thế giặc khôn lường. Giặc cuồng còn lẩn lút, quân triều còn gian lao, rồi thế chẻ tre chưa có, mà mùa dưa chín quá kì, khiến cho tiện thiếp băn khoăn, mẹ hiền lo lắng. Nhìn trăng soi thành cũ, lại sửa soạn áo rét, gửi người ải xa, trông liễu rủ bãi hoang, lại thổn thức tâm tình, thương người đất thú! Dù có thư tín nghìn hàng, cũng sợ không có cánh không bay bổng.

Nàng nói đến đây, mọi người đều ứa hai hàng lệ. Rồi đó, tiệc tiễn vừa tàn, áo chàng đành rứt. Ngước mắt cảnh vật vẫn còn như cũ, mà lòng người đã nhuộm mối tình muôn dặm quan san!

(Ngữ văn 9, Tập một, NXB GDVN, 2015, trang 44)

1. Đoạn văn trên được trích từ văn bản nào? Ai là tác giả? 

2. Tác phẩm chứa đoạn trích trên được viết theo thể loại nào?

3. “Nàng” và “chàng” trong đoạn trích trên có tên gọi là gì?

4. Đoạn trích trên sử dụng hình thức ngôn ngữ đối thoại, độc thoại hay độc thoại nội tâm? Nêu dấu hiệu của hình thức ngôn ngữ đó.

5. Chỉ ra cặp đại từ xưng hô trong đoạn trích trên. 

6. Qua những lời nói trên, em cảm nhận được những phẩm chất tốt đẹp nào của “nàng”?

1
17 tháng 8 2021

Câu 1

- Đoạn trích trên được trích trong tác phẩm : Chuyện người con gái Nam Xương 

- Tác giả : Nguyễn Dữ 

Câu 2:

Thể loại : truyền kì mạn lục 

Câu 3: 

“Nàng” và “chàng” trong đoạn trích trên có tên gọi là: Vũ Nương và Trương Sinh

Câu 4

 - Đoạn trích trên sử dụng hình thức ngôn ngữ đối thoại

- Lời dẫn trực tiếp

Câu 5:

Cặp đại từ xưng hô trong đoạn trích: Chàng- thiếp

Câu 6: Tham khảo:

Qua lời thoại trên , có thể khẳng định nhân vật "nàng " là người con gái đẹp người đẹp nết . Nàng là một người không ham vinh hoa phú quý , luôn coi sự an nguy của chồng cũng như hạnh phúc gia đình . Điều đó cho ta thấy nàng là một người vợ chung thủy , một lòng một dạ với chồng , đồng thời thể hiện vẻ đẹp truyền thống của người phụ nữ Việt Nam thời phong kiến 

17 tháng 8 2021

Thanks

Nàng rót chén rượu đầy tiễn chồng mà rằng:- Chàng đi chuyến này, thiếp chẳng dám mong đeo được ấn phong hầu, mặc áo gấm trở về quê cũ, chỉ xin ngày về mang theo được hai chữ bình yên, thể là đủ rồi. Chỉ e việc quân khó liệu, thế giặc khôn lường. Giặc cuồng còn lẩn lút, quân triều còn gian lao, rồi thế chẻ tre chưa có, mà mùa dưa chín quá kì, khiến cho tiện thiếp băn khoăn, mẹ hiền lo lắng. Nhìn...
Đọc tiếp

Nàng rót chén rượu đầy tiễn chồng mà rằng:

- Chàng đi chuyến này, thiếp chẳng dám mong đeo được ấn phong hầu, mặc áo gấm trở về quê cũ, chỉ xin ngày về mang theo được hai chữ bình yên, thể là đủ rồi. Chỉ e việc quân khó liệu, thế giặc khôn lường. Giặc cuồng còn lẩn lút, quân triều còn gian lao, rồi thế chẻ tre chưa có, mà mùa dưa chín quá kì, khiến cho tiện thiếp băn khoăn, mẹ hiền lo lắng. Nhìn trăng soi thành cũ, lại sửa soạn áo rét, gửi người ải xa, trông liễu rủ bãi hoang, lại thổn thức tâm tình, thương người đất thú! Dù có thư tín nghìn hàng, cũng sợ không có cánh không bay bổng.

Nàng nói đến đây, mọi người đều ứa hai hàng lệ. Rồi đó, tiệc tiễn vừa tàn, áo chàng đành rứt. Ngước mắt cảnh vật vẫn còn như cũ, mà lòng người đã nhuộm mối tình muôn dặm quan san!

(Ngữ văn 9, Tập một, NXB GDVN, 2015, trang 44)

1. Đoạn văn trên được trích từ văn bản nào? Ai là tác giả? 

2. Tác phẩm chứa đoạn trích trên được viết theo thể loại nào?

3. “Nàng” và “chàng” trong đoạn trích trên có tên gọi là gì?

4. Đoạn trích trên sử dụng hình thức ngôn ngữ đối thoại, độc thoại hay độc thoại nội tâm? Nêu dấu hiệu của hình thức ngôn ngữ đó.

5. Chỉ ra cặp đại từ xưng hô trong đoạn trích trên. 

6. Qua những lời nói trên, em cảm nhận được những phẩm chất tốt đẹp nào của “nàng”?

0
9 tháng 8 2019

Nội dung đoạn trích: Nói về việc Trương Sinh lập đàn giải oan cho Vũ Nương bên bến sông Hoàng Giang. Vũ Nương hiện về giữa dòng rồi biến mất.