đề bài : em hãy tả một người bạn tồi tệ nhất hệ hành tinh này
giúp mik nha !!! hì hì
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Mỗi phân số gồm có 2 phần: tử số và mẫu số. Tử số là số tự nhiên viết trên gạch ngang. Mẫu số là số tự nhiên khác 0 viết dưới dấu gạch ngang.
một phân số nhỏ hơn 1: 1/2
một phân số bằng 1: 2/2
HT
\(\dfrac{3}{5}+\dfrac{3}{1}\)
\(=\dfrac{3}{5}+\dfrac{15}{5}\)
\(=\dfrac{18}{5}\)
Bài 4 mik kẻ thiếu từ xanh , đỏ , trắng , vàng , đen , nên các bạn giúp mik luôn cả những cái đấy nha , cảm ơn rất nhiều
Tham khảo:
Hương cốm mùa thu (Nguyễn Đình Huân)
Lúa nếp đồng quê sắp chín ửng màu
Tôi cùng bạn bè rủ nhau ra tuốt lúa
Bắc nồi rang rồi cùng nhau nhóm lửa
Mùi thơm lừng hương cốm của nhà quê
Tham khảo:
Trong gia đình em, người mà em yêu quý và kính trọng nhất là mẹ.
Năm nay, mẹ ba sáu tuổi. Dáng người thon thả. Mái tóc dài mượt mà và óng ả. Khuôn mặt trái xoan. Đôi mắt mẹ sáng long lanh như ngọn đuốc dõi theo từng bước đi của em. Môi mẹ đỏ tươi, luôn in lại những nụ cười rạng rỡ. Làn da của mẹ trắng mịn như được thoa một lớp phấn. Mẹ ăn mặc rất giản dị nhưng lại toát lên vẻ sang trọng. Hằng ngày, ngoài những công việc giảng dạy ở trường và tham gia các công tác đoàn thể mẹ còn phải lo chăm sóc chu đáo cho gia đình. Tối đến, dù bận soạn bài nhưng mẹ vẫn dành thời gian giảng bài cho em. Những hôm em ốm, nhờ có bàn tay mẹ chăm sóc mà em đã nhanh khỏi để đến trường. Hằng ngày, mẹ phải dậy sớm để lo bữa sáng cho gia đình. Công việc bận rộn như vậy nhưng lúc nào mẹ cũng rất vui. Mẹ không những là người mẹ dịu dàng, đảm đang mà mẹ vừa là người chị, người bạn của em những lúc vui buồn. Có mẹ, em thấy ấm lòng. Em rất kính trọng mẹ em, mẹ xứng đáng là người "Giỏi việc trường, đảm việc nhà" mà nhà trường đã trao tặng danh hiệu cho mẹ trong công tác.
Em rất yêu quý mẹ em. Em sẽ cố gắng học giỏi để xứng đáng với công sinh thành và nuôi dưỡng của mẹ.
Mình có 1 bài cho bạn tham khảo ( mình tự viết đó )
Riêng mặt trời chỉ có một mà thôi
Và mẹ em chỉ có một trên đời.
Mỗi khi ngân nga câu hát này ,tôi lại nghĩ về mẹ. Mẹ là người đã dùi dắt em khôn lớn từng ngày. Đối với em , nếu bố là chỗ dựa thì mẹ là người quan trọng nhất.
Chuông đồng hồ đều đặn buông chín tiếng. Màn đêm yên ắng, tĩnh mịch lạ thường. Chỉ còn âm thanh của gió khuya xào xạc trong khu vườn trước ngõ. Em rời bàn học bước ra sân, vươn vai hít thở không khí trong lành để cố xua đi cơn buồn ngủ. Còn hai bài tập Toán nữa, phải cố làm cho hết. Từ giường bên có tiếng trở mình khe khẽ. Bà nội vẫn thức chờ em.
NẾU KHÔNG CÓ THÌ LẤY ĐỨA NÀO MÀ TẢ
CÁI NÀY TRÔNG GIỐNG NHƯ LÀ BẠN ĐANG TRÊU BỌN MÌNH CHỨ TRONG ĐỀ THI VĂN HỌC LÀM GÌ CÓ CÁI NÀY
THÔI, CẬU TỈNH LẠI GIÙM TỚ CÁI
HỌC TỐT NHA !
coan bn mà tồi tệ nhất hành tinh á,chắc chắn là COAN BN THÂN