em hãy viết một đoạn văn có danh từ chung và danh từ riêng
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Người bạn thân nhất của mình tên là Ngọc Ánh. Bạn ấy có mái tóc dài ngang vai. Đôi mắt đen tròn, long lanh như mặt hồ. Bạn ấy rất thích học môn mĩ thuật và lịch sử. Ánh luôn thân thiện với mọi người. Đặc biệt, Ánh có một nụ cười tỏa nắng tô điểm cho sự đáng yêu của bạn.Dù bây giờ mình không còn học chung với Ánh nữa nhưng mình sẽ luôn nhớ tới người bạn đáng yêu này.
từ láy: long lanh
danh từ riêng: Ngọc Ánh
danh từ chung: đôi mắt
Trong cuộc sống đã có rất nhiều tấm gương sáng như thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký từ một người tàn tật liệt cả hai tay nhưng nhờ lòng quyết tâm chịu khó thầy đã vượt qua và trở thành một thầy giáo giỏi. Thầy là một người thầy mà chúng em vô cùng kính trọng và khâm phục với đôi chân ngày đêm viết ra những bài học hay và bổ ích.
Danh từ chung: thầy giáo, người tàn tật
Danh từ riêng: Nguyễn Ngọc Ký
Lớp em gồm 40 bạn: 22 nam và 18 nữ, chia làm 4 tổ. Mỗi tổ 10 bạn, trong đó có một bạn tổ trưởng và một bạn tổ phó. Ban cán sự lớp gồm 4 bạn: một lớp trưởng và ba bạn lớp phó. Trong tháng thi đua vừa qua, lớp em đã đạt được một số thành tích về học tập cũng như về các mặt hoạt động khác. 100% các bạn trong lớp học tập chuyên cần, luôn làm bài, học bài đầy đủ trước khi đến lớp. Vì vậy, kết quả học tập trong tháng thi đua của các bạn đều đạt điểm từ loại khá trở lên. Ngoài ra, tất cả các bạn đều hăng hái tham gia đầy đủ, nhiệt tình các phong trào đền ơn đáp nghĩa do nhà trường phát động.
Quê hương em rất tươi đẹp. Nơi đó là dòng sông Lô uốn lượn với những thảm cỏ xanh mướt. Chiều chiều em thường lên đê thả diều với bạn Minh.
Danh từ chung: quê hương, em, dòng sông, thảm cỏ, chiều chiều, đê, diều.
Danh từ riêng: sông Lô, Minh.
Mỗi người chúng ta đều có mẹ, mẹ như vầng dương chói lòa , soi bước chân con trên mọi nẻo đường đời. Khi nghĩ về mẹ, biết bao nhiều cảm xúc ngập tràn trong tôi, từ thuở thơ bé đến khi lớn khôn.
Qua bao thời gian, giờ đây, mẹ đã ngoài 30 tuổi nhưng hình như vẫn còn rất trẻ . Mẹ không cao lắm . Dáng người đầy đặn . Cái dáng của mẹ là dáng của người phụ nữ đã qua tuổi đôi mươi , trải qua nhiều năm tháng vất vả . Thời gian thật tốt bụng . Nó đã giữ cho tóc mẹ một màu hạt dẻ , trông rất trẻ trung , năng động . Mái tóc được uốn xoăn gọn gàng , phù hợp với gương mặt mẹ . Da mẹ không trắng nhưng rất ưa nhìn . Chẳng hiểu sao , khuôn mặt trái xoan của mẹ luôn tạo nên sự gần gũi , thân thiện . Bởi vậy , trong công việc , hầu như ai cũng yêu quý mẹ . Nét mặt của mẹ rất hài hòa . Ngay từ lần đầu gặp mặt , bố đã bị thu hút bởi đôi mắt long lanh như biết nói của mẹ.Với đôi lông mày rậm , mẹ thật cá tính , mạnh mẽ. Cùng với đó là đôi mắt to , đen láy như chứa bao điều tâm sự luôn nhìn đàn con với vẻ trìu mến ,đầy yêu thương . Đôi môi dày , đỏ thắm lúc nào cũng cười tươi để lộ hàm răng trắng muốt , đều tăm tắp .Cũng không thể quên được đôi bàn tay đầy vết chai sạn ; đã dạy cho tôi những nét chữ đầu tiên, dìu dắt tôi bước đầu trên đường đời.
Mẹ tôi tần tảo sớm hôm chăm lo cho tôi và gia đình nhỏ , mỗi khi đi làm về dù rất mệt nhưng mẹ vẫn phải nấu cơm. Nhìn mẹ thật khổ nhưng tôi cũng chỉ có thể giúp mẹ những việc có thể làm được, hình ảnh của mẹ mỗi khi làm việc lúc nào cũng in sâu trong tâm trí tôi. Tôi nhớ nhất một hôm, lúc nào đó vào buổi tối, mẹ bảo tôi đi ngủ, tôi chỉ lên gường và giả vờ ngủ. Vì mẹ tôi là kế toán nên lúc nào cũng làm việc với máy tính, đôi tay mẹ điêu luyện nhấn từng phím. Bỗng nhiên mẹ đứng dậy, tôi tưởng mẹ đã xong việc nhưng không phải, mẹ đứng dậy là để đắp lại chăn cho em rồi mẹ lại ngồi vào bàn làm việc. Một lúc sau bỗng thấy mẹ cười, đang thắc mắc thì một ngọn gió lướt qua như muốn trả lời em: “ Mẹ cười vì mẹ đang vui đấy” Câu trả lời này lại càng làm em thắc mắc :” Mẹ vui vì việc gì nhỉ” Lần này thì cây bàng rung rung muốn nói “Mẹ vui vì được chăm sóc em đấy ,cô bé”
Nghĩ về mẹ, là nhớ về tình yêu thương ấm áp bao la như biển Thái Bình. Trong đầu tôi vẫn ngân vang câu thơ ngày nào:
“Dù con lớn vẫn là con của mẹ
Đi suốt đời , lòng mẹ vẫn theo con”
#Koo#
Em rất thích xem bộ phim Đất rừng phương Nam chiếu trên màn ảnh nhỏ . Đây là bộ phim được dàn dựng từ tác phẩm nổi tiếng của Đoàn Giỏi - một nhà văn chuyên viết về đề tài thiên nhiên và con người vùng đồng bằng Tây Nam Bộ thời kì chống Pháp xâm lược . Tác phẩm Đất rừng phương Nam được sáng tác vào năm 1957 sau khi nhà văn Đoàn Giỏi tập kết ra Bắc. Tác giả đã đem đến cho người đọc những hiểu biết mới mẻ và phong phú từ đó thêm yêu mến thiên nhiên và con người ở mảnh đất tận cùng tổ quốc . Bộ phim đã tái hiện lại nội dung của tác phẩm một cách sinh động cho người xem như được sống lại trong những năm kháng chiến chống Pháp, chính vì thế đã thu hút được rât nhiều sự quan tâm của khán giả trên cả nước .
danh từ riêng là : Đoàn Giỏi, Nam, Bắc, Pháp, Tây Nam Bộ
danh từ chung là : em, thiên nhiên, con người, đồng bằng, xâm lược
Mùa hè năm ngoái, tôi được đi Trà Vinh chơi cùng với bạn tôi là Hoa và Lan. Lúc đó, Trà Vinh đã vào mùa gặt. Năm đó được mùa lớn. Xóm làng quê tưng bừng như ngày hội. Bà con cô bác xóm dưới sóc trên vô cùng mừng vui, hớn hở. Những cánh đồng quê thẳng cánh cò bay, vàng rực một màu lúa chín. Gió thổi, lúa reo, lúa hát trong âm thanh rì rào. Tàu thuyền cập bến, hối hả chở lúa đi, về trong nắng đẹp.
Em là Hoa. Ngôi trường em đang học là trường trung học cơ sở Nguyễn Huệ. Ngôi trường có ba dãy phòng học hình chữ U, rộng rãi, thoáng mát. Rải rác khắp sân trường có những cây bàng xanh tươi, vừa che bóng mát vừa tạo mảng xanh cho ngôi trường. Dọc dãy hành lang có những hàng ghế đá để chúng em ngồi đọc sách, báo trong giờ ra chơi. Phía sau ngôi trường có khoảng sân rất rộng, để chúng em vui chơi thỏa thích. Em rất quý ngôi trường này và em xem nó như ngôi nhà thứ hai của mình.
- 3 danh từ chung ở bài 1 là: Tàu thuyền, Xóm làng quê, Gió
- 3 danh từ riêng ở bài 1 là: Trà Vinh, Hoa, Lan
- 3 danh từ chung ở bài 2 là: ngôi trường, ngôi nhà, chúng em
- 3 danh từ riêng ở bài 2 là: Nguyễn Huệ, Hoa, cây bàng
Hồi lần sinh nhật lần thứ 10 , bố mua em một chú chó rất đẹp . Em và ả nhà đã đặt tên cho chú là Nhím. Nhím khoác lên mình chiếc áo màu trắng . Đôi mắt chú long lanh , tròn , đen láy như 2 hòn bi ve. Hai cái tai lúc nào cũng vểnh lên như nghe ngóng điều gì. Chiếc mũi của chú hồng hồng lúc nào cũng ươn ướt . Bộ ria mép của Nhím lúc nào cũng vểnh lên . Trông Chó ta mới oai nghiêm làm sao ! Bốn chân hú nhẹ nhàng di chuyển rất uyển chuyển .Nhím là một chú chó nhỏ nhưng rất lanh lợi lại thông minh, hiếu động, thích chạy nhảy. Chú thường là người cậu chủ của các con vật trong nhà em. Tuy đáng yêu là thế nhưng mỗi buổi tối , chú là một hiệp sĩ bảo vệ nhà em . Mỗi khi có người lạ đến chú đã sủa lên. Mỗi buổi sáng , Chú luôn đi cùng em đến ngõ để tiễn em đi học. Mỗi buổi chiều khi em vừa đi học về thì chú vẫy vẫy cái đuôi trông rất dễ thương . Chú chạy rất nhanh là đằng khác. Tuy vậy mỗi buổi tối khi em đang học bài chú nhảy lên để xem em học bài . Nhím đã trở thành 1 thành viên , thành phần k thể thiếu trong gia đình em. Em rất yêu Nhím . Nhím k chỉ là bạn của em mà là một hiệp sĩ dũng cảm giúp em trông nhà vào mỗi buổi tối.