cảm nhận:
"Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như trông là thường
Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho con." (Cây tre Vn, Ngx Duy)
Ngắn thôi, 7->9 dòng .Tối đa 10 dòng
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu 1:
Qua những biện pháp nghệ thuật đó em cảm nhận được hình ảnh tre cũng như hình ảnh người mẹ Việt Nam, tính cách ngay thẳng chịu khổ khó, vất vả ngày đêm dành cho con cái mình những điều tốt đẹp nhất.
Câu 2:
Những từ so sánh: "như"
Những từ nhân hóa: "đâu chịu", "lưng trần", "nhường".
Tác giả đã sử dụng nhưng biện pháp nghệ thuật: ẩn dụ, so sánh, nhân hoá
Trong đoạn thơ trên,hình ảnh em cho là đẹp nhất là đoạn Lưng trần phơi nắng phơi sương. Vì hình ảnh (cây tre) lưng trần phơi nắng phơi sương có ý nói lên sự dãi dầu, chịu đựng mọi khó khăn, thử thách trong cuộc sống…
*Những hình ảnh đẹp là:
- Nòi tre không chịu mọc cong,chưa lên đã nhọn như chông lạ thường.
- Lưng trần phơi nắng phơi sương, có manh áo cộc tre nhường cho con.
- Tác giả đã khéo léo vẽ lại hình ảnh con người Việt Nam qua câu thơ " Nòi tre không chịu mọc cong,chưa lên đã nhọn như chông lạ thường". Hình ảnh này gợi cho ta những nòi tre nhỏ bé mà kiên cường, chưa mọc mà đã vững chắc ý chí, nghị lực cũng như con người Việt Nam ta vậy. Họ luôn ngay thẳng, không khuất phục trước kẻ thù. Tác giả cũng vẽ lại một bức tranh tuyệt đẹp nói lên sự vất cả của người mẹ Việt Nam qua câu thơ " Lưng trần phơi nắng phơi sương, có manh áo cộc tre nhường cho con". Câu thơ trên có ý nói đến sự dãi dầu nắng mưa của người mẹ, không ngại khó ngại khổ mà nuôi con. Những ngày trưa nắng gắt, mẹ vẫn vất vả không ngừng cố gắng làm ra miếng cơm manh áo cho con. Ôi, tình cảm mẹ dành cho con thật sâu đậm và đẹp đẽ làm sao. Con sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng mẹ qua bao nhiêu ngày vất vả ấy.
Chúc bạn học tốt nha!!
Câu 2:
Đồng nghĩa với từ "nhường": phần, chia,...
A) Tắc giả sdbptt: so sánh(
B) - đã nhọn
- manh áo cộc
- lưng trần
Tự làm @-@ không hay có gì thông cảm nha !
Bài làm
Tre - một loài cây rất quen thuộc ở mỗi làng quê Việt Nam - biểu tượng của người Việt Nam. Trong bài thơ " Cây tre " của tác giả Nguyễn Duy, cây tre có những đức tính tốt đẹp của con người Việt Nam. Bằng những biện pháp nghệ thuật so sánh ví von, đầy sinh động, nhà văn đã biến cây tre - một thứ vô cảm có cảm xúc ( đâu chịu ) , yêu thương ( nhường ), có những bộ phận như con người ( lưng trần ) , ... Đó là những đức tính tốt đẹp của con người Việt Nam.
Hình như có ẩn dụ nữa nhưng mình quên rồi ! Sorry !
Bằng biện pháp nhân hoá, nhà thơ Nguyễn Duy đã bộc lộ được phẩm chất cao đẹp của cây tre Việt nam.Thông qua đó, tác giả muốn bộc lộ phẩm chất cao quý của con người Việt nam. Hình ảnh đó gợi cho ta thấy sự kiêu hãnh, hiên ngang, ngay thẳng, kiên cường, bất khuất, trước mọi nguy nan của dân tộc Việt Nam:
“Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như trông là thường”
Cao đẹp và tự hào hơn đó là sự dãi dầu, chịu đựng mọi khó khăn gian khổ trong cuộc sống, biết yêu thương nhường nhịn, che chở đùm bọc cho con của cây tre :
“Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho con”
Qua đó, tác giả muốn bộc lộ phẩm chất cao quý, truyền thống đáng tự hào của con người Việt Nam đó là truyền thống yêu nước thương nòi của dân tộc Việt Nam.