Hãy tả lại chân dung người bạn của em
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bạn tham khảo :
Tuổi thanh xuân thật đẹp và mơ mộng của mỗi người chúng ta không thể thiếu những người bạn thân thiết. Và em cũng vậy, đối với em Mai Anh là người bạn mà em yêu quý trong lớp.
Mai Anh bằng tuổi em, tuổi 15 với bao mộng mơ và khát khao học trò. Hai đứa chúng em rất hợp nhau và thường ngồi trò truyện, chơi cùng nhau mỗi khi rảnh. Mai Anh là mẫu người có dáng cao và thanh mảnh với đôi vai nhỏ nhắn, cân đối và đôi khi ngoài bộ đồng phục quen thuộc, bạn mặc những bộ quần áo như chiếc sơ mi hồng phối với váy tầng khiến bạn trở nên nhanh nhẹn hoạt bắt và đáng yêu . Mai Anh nhìn rất xinh xắn với khuôn mặt trái xoan, làn da trắng như da em bé, đôi mắt đen láy sáng ngời bộc lộ rõ thông minh. Đôi lông mày thanh tú cũng với mũi dọc dừa càng khiến cho khuôn mặt Mai Anh thêm nổi bật. Vốn làn da trắng trẻo, nên mái tóc dài đen nhánh. Mai Anh rất hiền , hay cười với mọi người xung quanh. Ai chơi với bạn cũng sẽ yêu mến sự dịu dàng ấy.
Đôi lúc, em thấy bạn trưởng thành và chín chắn hơn em rất nhiều tuy hai đứa bằng tuổi nhay và học chung lớp. Mai Anh luôn biết khiêm tốn dù thành tích học tập của bạn rất cao, luôn dẫn đầu trong lớp. Bạn rất chan hòa, luôn giúp đỡ mọi người và các bạn, rất nhiệt tình, ai không hiểu bài gì, bạn sẽ chỉ giúp tận tình. Em lúc nào cũng chạy đến hỏi bạn về những bài toán hóc búa, những phương trình hóa học phức tạp. Vốn thông minh nhanh nhẹn, bạn giảng rất dễ hiểu và khi nghe bạn, em làm được bài ngay lập tức. Mai Anh là một cô gái tốt bụng và luôn yêu thương mọi người. Có một buổi chiều khi em và bạn đi học về, bỗng một bé gái bị ngã xe trên đường, bạn nhìn thấy, em và bạn chạy vội đến, Mai Anh đỡ bé gái dậy và hỏi han rất tận tình lo lắng như chính đứa em ruột của mình vậy. Bạn cũng rất hay giúp bà cụ hàng xóm khâu áo, quét sân hoặc lau nhà. Bà cụ xúc động lắm, vì bà không có con hay cháu, tuổi cao sức yếu lại chẳng làm được gì nhiều nhặn. Có Mai Anh giúp đỡ, cuộc sống bà bớt khó khắn phần nào
Mai Anh không chỉ là một cô gái tốt bụng, xinh xắn và học giỏi, mà bạn cũng là cây văn nghệ của lớp em. Em rất thích nghe Mai Anh hát. Giọng bạn cao trầm bổng ngân nga giống như tiếng hót thánh thót của một con chim hoạ mi bé nhỏ. Bạn hay được mời hát trước lớp hay tham gia văn nghệ của trường. Mỗi khi bạn cất tiếng hát, em say mê nghe từng lời nhạc vang lên mà cảm phục vô cùng. Khi bạn dứt tiếng hát cũng là lúc tiếng vỗ tay vang lên không ngừng. Lúc ấy bạn nở nụ cười tươi như hoa để lộ hàm răng trắng khiến người khác bị thu hút. Tóc bạn bay bay lả lướt trên vầng trán mịn nhìn thật duyên dáng thướt tha. Sau buổi biểu diễn ấy chắc bạn vui lắm, nụ cười không ngớt trên môi.
Đối với em Mai Anh là người bạn thân nhất. Em mong tình bạn của chúng em sẽ mãi mãi bền vững.
viết dài dài cho mk nha, trg tối nay mk phải lm cho xong gời :(
Cuộc sống luôn mang đến cho chúng ta những món quà vô cùng quý giá. Gia đình là món quà vô giá, còn bạn bè là một trong những món quà kỳ diệu nhất. Ai cũng có những người bạn tốt. Thật may mắn, tôi cũng vậy. Trong số những người bạn tốt ấy, có một người bạn rất đặc biệt, người bạn đã đồng hành cùng tôi từ khi còn bé xíu - Minh Hòa. Hòa là người bạn nam thân nhất của tôi.
Nhà Hòa ở ngay cạnh nhà tôi, thế nên chúng tôi không chỉ là bạn thân mà còn là hàng xóm. Hòa học cùng với tôi nhưng cậu bạn này lớn hơn tôi 1 tuổi, lý do đi học muộn một năm là hồi bé cậu ấy quá nghịch, lười học nên đến tận 3 tuổi mới đi nhà trẻ, học cùng lớp với tôi từ đó.
Hồi nhỏ, Hòa rất béo, giống như một quả bóng tròn, nhưng trông lại đáng yêu. Vậy mà không hiểu sao Hòa càng lớn càng gầy và cao hơn. Lớp 4 tôi còn tự hào kiêu ngạo cao hơn cậu ấy, vậy mà vừa lên lớp 6 cậu ấy đã cao hơn tôi một cái đầu. Bây giờ Hòa cao khoảng 1 mét bảy, nước da trắng như con gái ngày bé do phơi nắng nhiều mà ngăm đen đi trông rất khỏe mạnh. Điều duy nhất không thay đổi là khuôn mặt tròn xoe của cậu ấy. Hai má vẫn phúng phính, mắt to màu nâu sẫm, lông mày rậm và vầng trán cao. Có lẽ vì thế mà cậu ấy luôn thông minh hơn tôi. Tóc Hòa màu đen, lúc nào cũng được cắt tỉa gọn gàng. Điều đặc là Hòa có một chiếc răng khểnh, các bạn lớp tôi hay khen Hòa cười lên lộ răng khểnh trông rất có duyên. Sau đó cậu ấy hình như cười nhiều hơn trước.
Dáng người cậu ấy khá cao lớn, hoàn toàn trái ngược với cái tên Minh Hòa. Chúng tôi hay mang vấn đề này ra trêu chọc cậu ấy, tên Minh Hòa nghe giống như tên con gái vậy. Mỗi lần như thế, cậu ấy sẽ nổi cáu đuổi cho lũ chúng tôi chạy khắp lớp. Tuy vẻ ngoài như vậy nhưng Hòa luôn cởi mở và vui tính, hay bắt chuyện cùng mọi người, có khiếu hài hước, nói chuyện cũng rất khéo. Cậu ấy chơi cùng rất nhiều bạn, các lớp trong khối cậu ấy đều có bạn quen.
Trong lớp khối tự nhiên chúng tôi, Hòa là bạn nam hiếm hoi vừa giỏi môn tự nhiên vừa giỏi văn. Cậu ấy viết văn rất hay, nhiều lần cô giáo dạy văn còn khen cậu ấy viết cảm xúc hơn lũ con gái chúng tôi. Chuyện này sau đó tôi cũng hay đem ra trêu chọc Hòa làm cậu ấy ngại đỏ bừng cả mặt. Tôi thầm nghĩ có đứa con trai nào như vậy đâu, hay xấu hổ hơn cả con gái.
Không những học giỏi, Hòa chơi thể thao cũng rất khá. Dáng vẻ cậu ấy đuổi theo bóng trên sân nhìn rất cuốn hút. Hòa còn có một năng khiếu nữa là hát hay. Giọng Hòa trầm trầm, ấm áp. Mỗi lần trường có yêu cầu lớp biểu diễn văn nghệ, chúng tôi đều tích cực đề cử Hòa lên hát. Lúc đầu cậu ấy cũng ngại lắm nhưng vì cô chủ nhiệm cũng động viên nên cậu ấy quen dần, có việc là chủ động tham gia. Hơn nữa, Hòa dù là học sinh giỏi nhưng chưa bao giờ tỏ ra kiêu căng, ngạo mạn, khiêm tốn và tốt bụng, luôn sẵn sàng giúp đỡ, kèm cặp các bạn học yếu hơn mình. Thái độ của cậu ấy khiến mọi người rất nể phục.
Hòa vừa là trò giỏi ở trường vừa là con ngoan ở nhà. Hồi bé cậu ấy nghịch ngợm bao nhiêu thì lớn lên lại ngoan ngoãn bấy nhiều, thỉnh thoảng mới xin phép bố mẹ ra ngoài đá bóng với bạn. Cậu ấy thường ở nhà hoặc chạy sang nhà tôi học chung, giúp tôi cải thiện một số môn chưa tốt. Hòa lễ phép và hiểu chuyện hơn nhiều bạn nam ngang tuổi, biết kính trên nhường dưới, luôn lễ phép chào hỏi người lớn tuổi, đối với em trai cậu ấy luôn nhường nhịn, chăm sóc. Lớp 4 Hòa đã biết nấu cơm rồi. Cậu ấy còn chăm chỉ hơn tôi, biết giúp đỡ bố mẹ việc nhà. Bố mẹ tôi thường hay khen cậu ấy trước mặt tôi, bảo tôi con gái mà vụng về.
Tuy nhiên việc đó không khiến tôi cau có với Hòa. Chúng tôi chơi với nhau từ lúc còn học mẫu giáo, sau này học tiểu học, lên cấp 2 vẫn học cùng lớp với nhau, đi học về cùng nhau. Cậu ấy là bạn thân của tôi, lại luôn giúp đỡ tôi. Có khi tôi còn coi cậu ấy như anh trai, chuyện ở lớp hay ở nhà thỉnh thoảng vẫn kể cho cậu ấy nghe,dù không đến mức hay buôn chuyện bí mật như với con gái nhưng chúng tôi cũng vô cùng thân thiết.
Cùng nhau đồng hành một thời gian dài, tình bạn của chúng tôi ngày càng bền vững. Tôi cảm thấy mình vô cùng may mắn khi có một cậu bạn thân như thế. Dù nhiều lần vẫn trêu chọ nhau nhưng luôn đối xử tốt với nhau. Tôi luôn hi vọng tình bạn này sẽ tốt đẹp.
Mỗi người chúng ta đều có cho mình một người bạn thân thiết. Bạn thân là người chia sẻ với ta mọi chuyện vui buồn trong cuộc sống, đồng hành cùng ta trên từng chặng đường đời. Bạn thân cũng là chỗ dựa, niềm an ủi, động viên mỗi khi ta vấp ngã. Vì thế nên có mới người nói: “Bạn là người ta cảm thấy thoải mái khi ở cùng, ta sẵn lòng trung thành, đem lại cho ta lời chúc phúc và ta cảm thấy biết ơn vì có họ trong đời”.
Tôi và Hoa trở thành bạn đã lâu. Nhà chúng tôi ở cạnh nhau, vì thế từ nhỏ bọn tôi đã thân với nhau như hình với bóng, đi đâu cũng có nhau. Hoa có dáng người dong dỏng cao và khá gầy. Khuôn mặt bạn nhỏ nhắn, xinh xắn và đáng yêu. Trên gương mặt ấy, nổi bật là cặp mắt đen láy thể hiện sự thông minh, lanh lợi ẩn dưới đông mày cong cong như hình lá liễu. Tôi thích nhất là mỗi lần Hoa cười. Khóe miệng xinh xinh mỗi lần cong lên lại để lộ hàm răng trắng đều như bắp và hai má lúm đồng tiền trông rất duyên. Nước da trắng như trứng gà bóc của bạn là niềm ao ước của mọi bạn gái trong lớp. Mái tóc đen như gỗ mun dài đến thắt lưng, óng ả và mượt mà, thoang thoảng mùi hương của thảo mộc.
Trong mắt em, Hoa là người khá sôi nổi và năng động. Hầu như hoạt động nào ở lớp, bạn cũng tham gia và cống hiến hết sức mình. Dường như bạn có một nguồn năng lượng vô tận không bao giờ cạn kiệt. Chỗ nào có Hoa là chỗ đó sôi nổi nhất. Giờ ra chơi, bọn tôi lại tụm năm tụm ba để nghe Hoa kể chuyện. Những câu chuyện thú vị và giọng kể hài hước của bạn làm cho chúng tôi cười không dứt. Không chỉ hăng hái trong các hoạt động, Hoa còn rất tích cực trong học tập. Bạn đặc biệt thông minh về môn toán. Gặp những bài toán khó, Hoa vẫn thường chỉ dẫn cho chúng tôi đến nơi đến chốn. Cũng nhờ có Hoa kèm cặp mà tình hình học tập của tôi tiến bộ rất nhiều. Các bạn trong lớp ai cũng yêu quý Hoa vì sự hòa đồng và nhiệt tình của bạn. Đối với tôi, Hoa là người bạn thân đáng tin cậy. Những chuyện vui, chuyện buồn hay những khúc mắc trong lòng, tôi đều có thể chia sẻ với Hoa. Bạn sẽ lắng nghe tôi một cách chăm chú, tháo gỡ mọi lo lắng và muộn phiền. Nhờ những lời động viên, an ủi của bạn, tôi cảm thấy có thêm niềm tin và động lực để vượt qua tất cả những khó khăn thử thách trong cuộc sống. Tôi và Hoa cũng có khá nhiều điểm chung và sở thích giống nhau. Những ngày cuối tuần, sau khi làm xong bài tập, chúng tôi lại cùng nhau chăm sóc mảnh vườn nhỏ của riêng mình. Hoa tưới cây còn tôi bắt sâu bọ. Bằng tình yêu thương và sự chăm sóc của cả hai, mảnh vườn ấy chẳng mấy chốc trở nên tươi tốt, sặc sỡ màu sắc của vô vàn loài hoa: sắc đỏ của hoa hồng kiều diễm, sắc tím nhạt của những bông hoa lưu ly be bé, màu trắng tinh khôi của đóa cúc họa mi... Hoa rất yêu trẻ con và mong ước sau này lớn lên sẽ trở thành cô giáo. Tôi tin rằng bạn sẽ đạt được mơ ước của mình: là một người giáo viên tận tụy đứng trên bục giảng và truyền đạt kiến thức cho học sinh. Là trò giỏi trên lớp, về nhà, bạn lại là một người con ngoan. Hoa thường chăm sóc các em mỗi khi bố mẹ vắng nhà. Sau giờ học, bạn tranh thủ phụ giúp bố mẹ những công việc lặt vặt. Vì thế, tôi thấy Hoa phần nào có vẻ già dặn hơn so với tuổi.
Dù sau này mỗi đứa có ở một phương trời, tôi hy vọng chúng tôi sẽ mãi mãi thân thiết như bây giờ. Hình bóng của Hoa sẽ luôn khắc sâu trong trái tim tôi, là một phần của những năm tháng tươi đẹp nhất trong cuộc đời.
Nếu ai hỏi tôi rằng người bạn thân nhất của bạn là ai? Tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng đó chính là Lan - Cô bạn lớp trưởng lớp tôi. Lan năm nay 11 tuổi, bằng tuổi tôi. Bạn có dáng người cân đối, khỏe mạnh cùng với cách ăn mặc trang nhã, gọn gàng cộng với tác phong nhanh nhẹn, hoạt bát nên trông bạn thật xứng đáng là con chim đầu đàn của lớp. Lan thật xinh đẹp, luôn nổi bật trong đám bạn gái lớp tôi bởi bạn có khuân mặt trái xoan, nước da trắng hồng cùng với mái tóc dài đen nhánh. Đôi mắt tròn, đen lộ rõ vẻ thông minh. Cái mũi dọc dừa xinh xắn càng làm cho khuân mặt của bạn thêm thanh tú. Mỗi lúc vui đùa hay nói chuyện Lan luôn nở ra nụ cười rất tươi, để lộ hai hàm răng trắng đều như hạt bắp. Ai gặp Lan cũng phải trầm trồ khen ngợi vì vẻ đẹp dịu dàng, ít ai có được. Còn tính tình của Lan thì khỏi phải nói. Tuy bằng tuổi tôi nhưng bạn chính chắn hơn tôi rất nhiều. Lan sống chan hòa, cởi mở với bạn bè. Về học tập Lan luôn đứng đầu lớp, không những thế bạn còn luôn đi đầu trong các hoạt động của lớp cũng như của trường. Con người bạn thật mẫu mực. Vừa xinh đẹp lại giỏi giang nhưng bạn không hề kiêu căng mà sống hết mình về tập thể. Ở lớp, có việc gì khúc mắc, bạn bình tĩnh khéo léo giải quyết. Đối với những bạn học yếu bạn tận tâm giúp đỡ, chỉ bảo đến nơi, đến chốn. Nhờ có bạn mà lớp tôi luôn luôn đi đầu trong các hoạt động của liên đội. Vì thế trong trường thầy cô nào cũng yêu quý Lan. Ở lớp Lan như vậy đấy còn về nhà Lan lại càng tuyệt vời hơn. Ngoài giờ học, Lan còn rất chăm chỉ làm việc nhà. Đối với ông bà cha mẹ Lan còn là một đứa cháu hiếu thảo, một người con ngoan ngoãn. Đối với mọi người xung quanh Lan luôn kính trọng, lễ phép. Vì thế mọi người đã dặt cho Lan một cái tên thật thân mật: ''Cô Tấm chăm làm". Tình bạn giữa tôi và Lan ngày càng thân thiết. Tôi và Lan cùng vui chơi, truy bài, học nhóm. Nhiều lần tôi chưa hiểu bài Lan đến tận nhà giảng bài cho tôi. Tôi thật ngưỡng mộ bạn. Không chỉ với tôi mà tất cả các bạn trong lớp, trong trường đều ngưỡng mộ bạn. Chơi với Lan tôi thấy rất thỏa mái. Tôi thật tự hào khi có một người bạn như vậy. Tôi mong ước sẽ được học cùng bạn để học tập những phẩm chất tốt của Lan.
Thik tên j thì tự thêm zào
Với đề bài này, tốt nhất nên tự làm
Bởi mỗi người mỗi ngoại hình mỗi tính cách
Nếu ai cũng được miêu tả giống ai , kiểu như '' da trắng, tóc dài, môi đỏ'' thì vô tình tạo nên sự đơn điệu và nhàm chán cho bài văn cùng với cách sử dụng từ ngữ
Tại sao không xắn tay áo lên, bắt đầu tưởng tượng về cô/cậu bạn nào đó và viết ra bằng lời văn của mình nhỉ
Sau đó, tôi sẽ nhiệt tình giúp đỡ nếu có thể. Không phải tốt hơn sao ??
Chúc học tốt !
Bài làm
Trong cuộc đời, hẳn ai cũng có những người bạn thân của riêng mình. Tôi cũng có một cô bạn vô cùng thân thiết, đó là bạn Minh Nguyệt.
Năm lớp ba, tôi chuyển vào ngôi trường mới. Ở đây, lớp mới, thầy cô mới, bạn bè cũng mới, mọi thứ đều vô cùng xa lạ. Tôi bỡ ngỡ lắm! Ngày đầu tới lớp với tâm trạng vừa hồi hộp, vừa lo sợ. Bạn nào cũng nhìn tôi với ánh mắt tò mò. Tôi được cô xếp ngồi ở ngay đầu bàn, cạnh một cô cao dong dỏng. Đó chính là bạn Minh Nguyệt – người bạn đã giúp tôi hòa nhập với lớp.
Vóc người bạn thanh mảnh, duyên dáng. Nét duyên dáng đi liền với khuôn mặt trái xoan xinh xắn, dịu dàng. Đôi mắt tròn xoe, đen láy luôn làm tôi nghĩ đến hình ảnh một vầng trăng tròn đang sáng vằng vặc giữa bầu trời đêm, y như cái tên của bạn. Tôi thích nhất đôi mắt ấy mỗi khi bạn chớp chớp giận dỗi hay nài nỉ tôi điều gì đó. Điểm trên gương mặt cân đối là chiếc mũi cao dọc dừa xinh xinh. Miệng bạn nhỏ nhắn, đôi mỗi lúc nào cũng hồng xinh, căng mọng. Nhờ hàm răng trắng đều tăm tắp, mỗi khi bạn cười, nụ cười lại rạng rỡ như một bông hoa nhỏ. Nguyệt có mái tóc dài ngang lưng, đen óng ả. Mái tóc ấy tựa như con suối nhỏ sóng sánh làn nước thần kì. Mái tóc đen này càng làm nổi bật làn da trắng mịn của bạn.
Vì Minh Nguyệt có dáng người thanh mảnh nên bạn ấy thường mặc những bộ váy xòe xinh xắn như công chúa. Mỗi khi cất giọng nói nhẹ nhàng, trong trẻo của mình lên, Nguyệt lại làm tôi nghĩ tới những cô công chúa trong truyện cổ tích, xinh đẹp, ngoan ngoãn và hiền lành. Nguyệt còn rất chăm chỉ, bạn học giỏi đều tất cả các môn. Năm lớp 3, trước kì thi, tôi quên làm một bài tập. Tới lớp, tôi chẳng thể tập trung để làm bởi phải làm vội. Khi cô giáo gọi lên chữa, tôi ấp úng trả lời em không biết làm. Bỗng, Nguyệt đứng dậy thưa với cô sẽ chỉ cho tôi cách làm bài đó. Cô đồng ý. Bạn tay cầm bút viết viết, miệng nói liền hồi, giảng giải một lúc là tôi hiểu ngay. Nguyệt thường kể với tôi, ước mơ của bạn ấy là trở thành một giáo viên, để dạy các em học sinh tập viết và kể cho các em nghe bao nhiêu câu chuyện cổ tích mà bạn từng đọc.
Tôi thầm mong cho mơ ước của bạn sẽ trở thành hiện thực. Sắp phải xa mái trường, xa thầy cô và xa bạn bè rồi, tôi sẽ luôn trân trọng từng phút giây học tập và vui đùa ở đây. Tôi rất quý cô bạn Minh Nguyệt xinh xắn, dễ thương của mình. Tôi hi vọng rằng dù thời gian có trôi qua bao lâu nữa, tình bạn của chúng tôi luôn hân thiết như bây giờ.
tham khảo:
Như bao trẻ thơ khác, tôi có một đại gia đình hạnh phúc. Đại gia đình ấy là trường học của tôi. Nơi đây luôn vọng ra bao tiếng hát, tiếng cười. Và cũng nơi đây, tôi có một người bạn chí thân. Người ấy chính là Hoàng Minh Phúc.
Năm nay Phúc 13 tuổi. Vóc người mảnh khảnh, nước da ngăm ngăm nên có vẻ rắn rỏi. Nổi bật trên khuôn mặt xương xương của Phúc là cặp mắt đen láy, tròn xoe, hai hàng mi dày cong vút. Cái mũi cao cao rất đáng yêu, cái miệng nhỏ với đôi môi đỏ hồng luôn chúm chím. Mỗi khi Phúc cười, hai hàm răng trắng muốt với hai chiếc răng khểnh lộ ra trong thật có duyên. Hợp với khuôn mặt có duyên ấy là mái tóc đen mượt luôn cắt cao, gọn gàng. Những lúc giải lao, Phúc ngồi trong lớp học nhìn nơi cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh, khuôn mặt bạn như tỏa ra một ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, mái tóc, tư thế ngồi, kể cả trang phục, tôi thấy Phúc rất đẹp. Dưới mắt tôi, Phúc là người hoàn hảo về chân dung bên ngoài.
Không chỉ thế, nét đẹp từ nơi Phúc còn ẩn chứa bên trong. Một con người luôn khiêm tốn, sống giản dị, luôn quan tâm đến mọi người. Phúc học giỏi nhưng không tự cao, không ỉ lại, sẵn sàng giúp đỡ bạn bè, biết chia sẻ cùng mọi người. Phúc là tấm gương kiên trì vượt khó. Tuy gia đình bạn còn khó khăn nhưng Phúc không nản lòng, vẫn vượt lên trong học tập. Phúc chăm học, chăm làm. Vừa học vừa giúp đỡ bạn cùng tiến. Bạn không hề nản lòng trước mọi khó khăn. Luôn tin tưởng ở ngày mai là tâm niệm của bạn. Không chỉ tin tưởng mà còn là sự cố gắng. Cố gắng hoàn thành nhiệm vụ học tập, giúp đỡ bố mẹ những công việc nhà. Đôi tay nhỏ nhắn của Phúc làm biết bao nhiêu việc. Nào là quét nhà, nấu cơm, nhặt rau, rửa bát... Tôi ở gần nhà Phúc nên chúng tôi thường cùng nhau đi học, trao đổi bài, cùng nhau hướng tới ngày mai tươi sáng. Có lần Phúc hỏi tôi:
- Ước mơ ngày mai của bạn là gì?
Tôi trả lời:
- Mình muốn trở thành một kĩ sư công nghệ thông tin.
Phúc cười tươi tắn rồi nói:
- Thế là cùng ước mơ với mình rồi đấy!
Cả hai chúng tôi đều toát lên một niềm vui khó tả. Chúng tôi cũng nghĩ rằng: Không có một thành công nào tự đến mà không phải trải qua gian lao, thử thách và một quá trình bền bỉ, kiên trì. Phải có nghị lực vươn lên và một ước mơ cháy bỏng để đi đến một thành công trong cuộc sống. Từ những suy nghĩ đó, tôi và Phúc lại miệt mài hơn trong học tập. Mẹ Phúc bảo với tôi:
- Bác rất tự hào về thằng Phúc và rất tự hào về cháu. Chúng cháu thân thiết như anh em ruột thịt và chăm ngoan, học giỏi nên Bác rất mừng. Bác muốn hai cháu mãi là đôi bạn tốt.
Lời động viên ấy đã giúp tôi và Phúc không ngừng vươn lên, nó như tiếp sức mạnh cho đôi bạn nhỏ chúng tôi. Hai chúng tôi có cùng một sở thích, muốn khám phá những điều bí ẩn về công nghệ. Có lần chúng tôi đã mở tanh bành chiếc điện thoại điện tử mà bố đã tặng chúng tôi nhân ngày sinh nhật. Vì muốn biết những điều kì diệu bên trong nên tôi và Phúc đã quên rằng đây là món quà có ý nghĩa, không nên làm hỏng. Và đây cũng là một kỉ niệm của đôi bạn chúng tôi ở những ngày thơ ấu.
Tôi thật tự hào khi có một người bạn như Phúc. Một con người sống toàn diện, tình cảm dạt dào và đầy nghị lực. Tấm gương của Phúc đã soi sáng để các bạn của lớp tôi noi theo và hoàn thiện về mình
Tham khảo
Mỗi chúng ta, sinh ra và được bao bọc trong vòng tay yêu thương của cha mẹ. Nhưng may mắn hơn, khi lớn lên, chúng ta lại gặp được nhiều người khác trong cuộc đời. Một trong những người đó là bạn bè. Tôi cũng rất may mắn vì có một người bạn tốt, bạn nữ đáng yêu tên Mai Anh.
Mai Anh là người bạn thân của tôi, chúng tôi được xếp ngồi cạnh nhau từ khi học lớp 1 đến tận bây giờ. Cũng giống như tôi, Mai Anh năm nay 13 tuổi. Tuy đã lên lớp 7 nhưng dáng người cô bạn thì giống như học sinh tiểu học. Thấp hơn tôi hẳn một cái đầu, mọi người gọi Mai Anh là cây nấm lùn lớp tôi.
Đổi lại, Mai Anh rất xinh xắn và đáng yêu, thân hình nhỏ xinh xinh xinh. Khuôn mặt tròn trịa, nước da trắng và hai má phúng phính mũm mỉm, hồng hào như bánh bao. Không giống như tóc tôi đen láy mà tóc Mai Anh màu nâu hạt dẻ, từ khi sinh ra đã như vậy. Cô bạn thường thắt bím, vừa năng động vừa dễ thương. Đôi mắt Mai Anh to, đen lay láy hiện lên sự thông minh và hoạt bát. Cái mũi cao, đôi môi chúm chím rất hay cười. Đặc biệt khi cười rộ lên, trên khuôn mặt bánh bao sẽ thấp thoáng má núm đồng tiền và hai cái răng khểnh trắng tinh, mỗi lần như vậy tôi đều nhéo nhéo má của Mai Anh.
Mai Anh không điệu đà mà ăn mặc rất giản dị, thường chỉ đi đôi giày thể thao nhỏ màu trắng, hai cái chân ngắn lắc lắc như con thỏ nhỏ. Trên mái tóc mượt mà cũng chưa bao giờ đeo thêm nơ cài tóc hay đồ trang sức nào khác, chỉ dùng dây buộc tóc thắt bím gọn gàng. Mỗi khi cô bạn chạy nhảy, bím tóc cũng tung tăng lắc lư theo rất sinh động. Vì vẻ ngoài nhỏ nhắn và có phần trẻ con của Mai Anh, chúng tôi hay xoa đầu cô bạn. Bam đầu Mai Anh giận lắm nhưng lâu dần cũng quen chỉ bĩu môi thôi. Tuy ngoại hình nhỏ nhắn nhưng Mai Anh lại là lớp trưởng lớp tôi, học rất giỏi và đặc biệt gương mẫu, suy nghĩ cũng chín chắn hơn bạn bè đồng trang lứa như chúng tôi nhiều.
Mai Anh tuy rất nghiêm túc và có vẻ khắt khe khi quản lý lớp tôi nhưng tính cách cô bạn rất cởi mở, thân thiện. Lúc nhận lớp, Mai Anh là người chủ động giúp lớp tôi làm quen với nhau. Học giỏi nhưng không bao giờ tỏ ra kiêu căng, ngạo mạn, lúc nào cũng khiêm tốn và không ngừng cố gắng vươn lên tốt hơn. Ở lớp, nhiều lần chúng tôi hay thắc mắc bài vở, dù bận học bài, Mai Anh vẫn sẵn sàng giúp đỡ, giảng đến khi chúng tôi thật sự hiểu mới thôi. Những bạn học tập yếu, Mai Anh luôn quan tâm và nâng đỡ. Thành tích môn tiếng Anh của tôi ban đầu rất tệ, tôi cứ tự ti và lo lắng mãi. Mai Anh biết được liền kèm cặp, khích lệ tôi, ngày nào cũng động viên, truyền động lực cho tôi. Nhờ vậy mà tôi dần trở thành học sinh khá. Các hoạt động của lớp, Mai Anh luôn là người chủ động xung phong, cả lớp tôi và các thầy cô đều yêu quý cô bạn.
Ở lớp là học trò giỏi, ở nhà Mai Anh cũng là người con ngoan. Nhìn nhỏ con vậy thôi chứ Mai Anh khỏe lắm, lần nào vật tay tôi cũng thua thảm hại. Hơn nữa, Mai Anh cũng rất chăm chỉ nên bố mẹ Mai Anh rất tự hào về con gái mình. Tuổi còn nhỏ nhưng Mai Anh thông minh và hiểu chuyện như người lớn, luôn chủ động giúp đỡ bố mẹ công việc nhà và chủ động học tập, không bao giờ để người lớn phải nhắc nhở, đỗ thúc. Nhà Mai Anh cũng ở gần nhà tôi nên từ ngày còn bé tôi đã thấy Mai Anh lễ phép, ngoan ngoãn. Luôn kính trên nhường dưới, Mai Anh có một em gái nhỏ hơn hai tuổi. Lúc nào Mai Anh cũng nhường nhịn và chăm sóc em.
Cùng lớn lên và chơi chung với nhau hơn 10 năm, tình cảm của chúng tôi không chỉ là tình bạn thân thiết mà còn giống như tình chị em ruột thịt trong nhà. Chúng tôi cùng nhau đến trường, cùng đón sinh nhật với nhau, kể cho nhau nghe những chuyện bí mật mà chỉ hai đứa mới biết, chia sẻ với nhau về những dự định và ước mơ, hoài bão giúp đỡ động viên nhau tiến bộ từng ngày. Những lần tôi buồn bực không vui, than thở đủ điều, Mai Anh đều yên lặng, kiên nhẫn lắng nghe rồi trao cho tôi một cái ôm ấm áp, tiếp thêm sức mạnh cho tôi. Chúng tôi gắn bó với nhau như hình với bóng.
Mỗi lần chuyển cấp, chúng tôi lại có thêm những người bạn mới, nhưng với tôi Mai Anh là người bạn đáng quý nhất. Tôi cảm thấy rất may mắn và hạnh phúc khi gặp gỡ và kết bạn cùng Mai Anh, Mai Anh không chỉ là bạn thân mà còn là chị em tốt, là tấm gương để tôi học tập và noi theo. Tôi luôn cố gắng trân trọng và giữ gìn tình bạn đẹp của chúng tôi, trân trọng người bạn tốt, người bạn quan trọng trong cuộc đời mình.
Nếu ai hỏi tôi rằng người bạn thân nhất của bạn là ai? Tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng đó chính là Lan - Cô bạn lớp trưởng lớp tôi.
Lan năm nay 11 tuổi, bằng tuổi tôi. Bạn có dáng người cân đối, khỏe mạnh cùng với cách ăn mặc trang nhã, gọn gàng cộng với tác phong nhanh nhẹn, hoạt bát nên trông bạn thật xứng đáng là con chim đầu đàn của lớp.
Lan thật xinh đẹp, luôn nổi bật trong đám bạn gái lớp tôi bởi bạn có khuân mặt trái xoan, nước da trắng hồng cùng với mái tóc dài đen nhánh. Đôi mắt tròn, đen lộ rõ vẻ thông minh. Cái mũi dọc dừa xinh xắn càng làm cho khuân mặt của bạn thêm thanh tú. Mỗi lúc vui đùa hay nói chuyện Lan luôn nở ra nụ cười rất tươi, để lộ hai hàm răng trắng đều như hạt bắp. Ai gặp Lan cũng phải trầm trồ khen ngợi vì vẻ đẹp dịu dàng, ít ai có được.
Còn tính tình của Lan thì khỏi phải nói. Tuy bằng tuổi tôi nhưng bạn chính chắn hơn tôi rất nhiều. Lan sống chan hòa, cởi mở với bạn bè. Về học tập Lan luôn đứng đầu lớp, không những thế bạn còn luôn đi đầu trong các hoạt động của lớp cũng như của trường. Con người bạn thật mẫu mực. Vừa xinh đẹp lại giỏi giang nhưng bạn không hề kiêu căng mà sống hết mình về tập thể.
Ở lớp, có việc gì khúc mắc, bạn bình tĩnh khéo léo giải quyết. Đối với những bạn học yếu bạn tận tâm giúp đỡ, chỉ bảo đến nơi, đến chốn. Nhờ có bạn mà lớp tôi luôn luôn đi đầu trong các hoạt động của liên đội. Vì thế trong trường thầy cô nào cũng yêu quý Lan. Ở lớp Lan như vậy đấy còn về nhà Lan lại càng tuyệt vời hơn. Ngoài giờ học, Lan còn rất chăm chỉ làm việc nhà. Đối với ông bà cha mẹ Lan còn là một đứa cháu hiếu thảo, một người con ngoan ngoãn. Đối với mọi người xung quanh Lan luôn kính trọng, lễ phép. Vì thế mọi người đã dặt cho Lan một cái tên thật thân mật: ''Cô Tấm chăm làm". Tình bạn giữa tôi và Lan ngày càng thân thiết. Tôi và Lan cùng vui chơi, truy bài, học nhóm. Nhiều lần tôi chưa hiểu bài Lan đến tận nhà giảng bài cho tôi. Tôi thật ngưỡng mộ bạn. Không chỉ với tôi mà tất cả các bạn trong lớp, trong trường đều ngưỡng mộ bạn.
Chơi với Lan tôi thấy rất thỏai mái. Tôi thật tự hào khi có một người bạn như vậy. Tôi mong ước sẽ được học cùng bạn để học tập những phẩm chất tốt của Lan.
Như bao trẻ thơ khác, tôi có một đại gia đình hạnh phúc. Đại gia đình ấy là trường học của tôi. Nơi đây luôn vọng ra bao tiếng hát, tiếng cười. Và cũng nơi đây, tôi có một người bạn chí thân. Người ấy chính là Hoàng Minh Phúc. Năm nay Phúc 13 tuổi. Vóc người mảnh khảnh, nước da ngăm ngăm nên có vẻ rắn rỏi. Nổi bật trên khuôn mạt xương xương của Phúc là cặp mắt đen láy, tròn xoe, hai hàng mi dày cong vút. Cái mũi cao cao rất đáng yêu, cái miệng nhỏ với đôi môi đỏ hồng luôn chúm chím. Mỗi khi Phúc cười, hai hàm răng trắng muốt với hai chiếc răng khểnh lộ ra trong thật có duyên. Hợp với khuôn mặt có duyên ấy là mái tóc đen mượt luôn cắt cao, gọn gàng. Những lúc giải lao, Phúc ngồi trong lớp học nhìn nơi cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh, khuôn mặt bạn như tỏa ra một ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, mái tóc, tư thế ngồi, kể cả trang phục, tôi thấy Phúc rất đẹp. Dưới mắt tôi, Phúc là người hoàn hảo về chân dung êm ngoài. Không chỉ thế, nét đẹp từ nơi Phúc còn ẩn chứa bên trong. Một con người luôn khiêm tốn, sống giản dị, luôn quan tâm đến mọi người. Phúc học giỏi nhưng không tự cao, không ỉ lại, sẵn sàng giúp đỡ bạn bè, biết chia sẽ cùng mọi người. Phúc là tấm gương kiên trì vượt khó. Tuy gia đình bạn còn khó khăn nhưng Phúc không nản lòng, vẫn vượt lên trong học tập. Phúc chăm học, chăm làm. Vừa học vừa giúp đỡ bạn cùng tiến. Bản không hề nản lòng trước mọi khó khăn. Luôn tin tuongr ở ngày mai là tâm niệm của bạn. Không chỉ tin tưởng mà còn là sự cố gắng. Cố gắng hoàn thành nhiệm vụ học tập, giúp đỡ bố mẹ những công việc nhà. Đôi tay nhỏ nhắn của Phúc làm biết bao nhiêu việc. Nào là quét nhà, nấu cơm, nhặt rau, rửa bát... Tôi ở gần nhà Phúc nên chúng tôi thường cùng nhau đi học, trao đổi bài, cùng nhau hướng tới ngày mai tươi sáng. Có lần Phúc hỏi tôi: - Ước mơ ngày mai cảu bạn là gì? Tôi trả lời: - Mình muốn trở thành một kĩ sư công nghệ thông tin. Phúc cười tươi tắn rồi nói: - Thế là cùng ước mơ với mình rồi đấy! Cả hai chúng tôi đều toát lên một niềm vui khó tả. Chúng tôi cũng nghĩ rằng: không có một thành công nào tự đến mà không phải trải qua gian lao, thử thách và một quá trình bền bị, kiên trì. Phải có nghị lực vươn lên và một ước mơ cháy bỏng để đi đến một thành công trong cuộc sống. Từ những suy nghĩ đó, tôi và Phúc lại miệt mài hơn trong học tập. Mẹ Phúc bảo với tôi: - Bác rất tự hào về thằng Phúc và rất tự hào về cháu. Chúng cháu thân thiết như anh em ruột thịt và chăm ngoan, học giỏi nên Bác rất mừng. Bác muốn hai cháu mãi là đôi bạn tốt. Lời động viên ấy đã giúp tôi và Phúc không ngừng vương lên, nó như tiếp sức mạnh cho đôi bạn nhỏ chúng tôi. Hai chúng tôi có cùng một sở thích, muốn khám phá những điều bí ẩn về công nghệ. Có lần chúng tôi đã mở tanh bành chiếc điện thoại điện tử mà bố đã tặng chúng tôi nhân ngày sinh nhật. Vì muốn biết những điều kì diệu bên trong nên tôi và Phúc đã quên rằng đây là món quà có ý nghĩa, không nên làm hỏng. Và đây cũng là một kỉ niệm của đôi bạn chúng tôi ở những ngày thơ ấu. Tôi thật tự hào khi có một người bạn như Phúc. Một con người sống toàn diện, tình cảm dạt dào và đầy nghị lực. Tấm gương của Phúc đã soi sáng để các bạn của lớp tôi noi theo và hoàn thiện về mình.
Nếu ai hỏi tôi rằng người bạn thân nhất của bạn là ai? Tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng đó chính là Lan - Cô bạn lớp trưởng lớp tôi. Lan năm nay 11 tuổi, bằng tuổi tôi. Bạn có dáng người cân đối, khỏe mạnh cùng với cách ăn mặc trang nhã, gọn gàng cộng với tác phong nhanh nhẹn, hoạt bát nên trông bạn thật xứng đáng là con chim đầu đàn của lớp. Lan thật xinh đẹp, luôn nổi bật trong đám bạn gái lớp tôi bởi bạn có khuân mặt trái xoan, nước da trắng hồng cùng với mái tóc dài đen nhánh. Đôi mắt tròn, đen lộ rõ vẻ thông minh. Cái mũi dọc dừa xinh xắn càng làm cho khuân mặt của bạn thêm thanh tú. Mỗi lúc vui đùa hay nói chuyện Lan luôn nở ra nụ cười rất tươi, để lộ hai hàm răng trắng đều như hạt bắp. Ai gặp Lan cũng phải trầm trồ khen ngợi vì vẻ đẹp dịu dàng, ít ai có được. Còn tính tình của Lan thì khỏi phải nói. Tuy bằng tuổi tôi nhưng bạn chính chắn hơn tôi rất nhiều. Lan sống chan hòa, cởi mở với bạn bè. Về học tập Lan luôn đứng đầu lớp, không những thế bạn còn luôn đi đầu trong các hoạt động của lớp cũng như của trường. Con người bạn thật mẫu mực. Vừa xinh đẹp lại giỏi giang nhưng bạn không hề kiêu căng mà sống hết mình về tập thể. Ở lớp, có việc gì khúc mắc, bạn bình tĩnh khéo léo giải quyết. Đối với những bạn học yếu bạn tận tâm giúp đỡ, chỉ bảo đến nơi, đến chốn. Nhờ có bạn mà lớp tôi luôn luôn đi đầu trong các hoạt động của liên đội. Vì thế trong trường thầy cô nào cũng yêu quý Lan. Ở lớp Lan như vậy đấy còn về nhà Lan lại càng tuyệt vời hơn. Ngoài giờ học, Lan còn rất chăm chỉ làm việc nhà. Đối với ông bà cha mẹ Lan còn là một đứa cháu hiếu thảo, một người con ngoan ngoãn. Đối với mọi người xung quanh Lan luôn kính trọng, lễ phép. Vì thế mọi người đã dặt cho Lan một cái tên thật thân mật: ''Cô Tấm chăm làm". Tình bạn giữa tôi và Lan ngày càng thân thiết. Tôi và Lan cùng vui chơi, truy bài, học nhóm. Nhiều lần tôi chưa hiểu bài Lan đến tận nhà giảng bài cho tôi. Tôi thật ngưỡng mộ bạn. Không chỉ với tôi mà tất cả các bạn trong lớp, trong trường đều ngưỡng mộ bạn. Chơi với Lan tôi thấy rất thỏa mái. Tôi thật tự hào khi có một người bạn như vậy. Tôi mong ước sẽ được học cùng bạn để học tập những phẩm chất tốt của Lan.