viết thư cho bạn kể về nhà của em nhuw thế nào
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Hồng Nhung thân mến
Có lẽ đã hơn hai tháng rồi chúng mình bặt tin nhau. Chẳng phải Hồng Nhung lười viết thư hay tại mình không siêng năng thư từ mà sợi dây liên lạc bị gián đoạn. Chúng mình chẳng ai có lỗi cả, đứa nào cũng đang vùi đầu vào học chuẩn bị cho kì thi giữa kì sắp tới đây thôi, phải không Nhung? Đêm nay, sau khi học bài xong, mình dành cho cậu toàn bộ thời gian tối nay đấy nhé, thích không nào?
Hồng Nhung ơi! Gia đình cậu vẫn bình thường đấy chứ? Cậu có khỏe không? Vui nhiều không? Chiếc răng sâu vẫn hay hành hạ cậu, cậu đã nhổ đi chưa? Anh Toàn đi bộ đội lâu nay có về phép không? Bé Phương Như hết khóc nhè rồi chứ? Cây mận sau vườn nhà cậu mùa này có sai quả không? Nhớ gửi một bọc thật to vào cho tụi này đấy nhé. Thèm hết chỗ nói!
Nhung ạ! Từ lúc Nhung đi rồi lớp mình ai cũng nhắc đến cậu. Chúng mình nhớ nhất là tài kể chuyện tiếu lâm của cậu. Cười vỡ bụng mà cái mặt của cậu vẫn tỉnh queo như không có chuyện gì xảy ra. À này, cậu còn nhớ cô Mĩ Hằng chứ? Cô vẫn dạy lớp Ba, cô hỏi thăm cậu luôn đấy còn thằng Trung "tồ" nó học tiến bộ lắm. Học kì vừa qua, cậu ta xếp thứ mười lăm, cu cậu mừng quýnh. Nó đã hết bệnh ngủ gật trong lớp rồi. Hương "tóc vàng" học vẫn chăm và luôn dẫn đầu lớp. Mình ráng dữ lắm mà cũng đành phải ngậm bồ hòn đứng sau nó một bậc, thế mới tức chứ! Còn này nữa. Vừa rồi hội diễn văn nghệ toàn trường, lớp mình có ba tiết mục: một kể chuyện, một đơn ca và một tiết múa. Đơn ca và múa đạt giải nhất, còn kể chuyện đạt giải ba. Giá như có Hồng Nhung thì giải nhất kể chuyện đã thuộc về lớp mình rồi. Tháng này, lớp mình nhận cờ đỏ. Các bạn mừng lắm. Bố mình bảo, cuối năm mình đạt học sinh giỏi, bố sẽ mua cho một cái máy vi tính vừa học vừa giải trí. Mình đang cố gắng đây. Khi nào có tin vui mình sẽ báo tin liền cho cậu. Cậu cũng phải tranh thủ thì giờ viết thư về kẻo chúng nó mong lắm đấy.
Thư đã dài, mình dừng bút đây. Cho mình gửi lời chúc sức khỏe hai bác và bé Phương Như.
Nga thân yêu!
Hà Nội đang mưa và lạnh, tớ thấy nhớ bạn vô cùng. Bạn đã xa tớ bao lâu rồi nhỉ? Có phải mới chỉ có 5 ngày không? Sao mà tớ thấy lâu thế! Từ lúc bạn xa tớ đến giờ, không có ai đi ăn kem với tớ nữa, không còn ai đi lang thang buổi tối với tớ ở bờ Hồ nữa. Tớ chưa bao giờ chơi thân với ai cho tới khi gặp bạn. Nhớ lần đầu nhìn thấy bạn, tớ cũng không thích đâu, vì hồi đấy trông bạn hiền quá! Mà tớ thì cá tính giống con trai, tớ nghĩ chúng ta không bao giờ có thể là bạn của nhau được. Nhưng có một điều kỳ diệu đã xảy ra, trong một lần trời mưa to, tớ thì không mang theo áo mưa nên bạn đã rủ tớ đi chung áo mưa với bạn vì bạn với tớ cũng ở gần nhà nhau. Chính cái lần ấy, tớ đã coi bạn là người bạn tốt của tớ.
Chúng ta đã thân nhau nhiều hơn mỗi ngày, cùng nhau đi học, đi chơi. Mỗi khi bạn bị ai đó bắt nạt thì lại gọi tớ ra giúp. Còn mỗi khi tớ ở nhà một mình bạn lại sang nhà nấu mì cho tớ ăn. Chơi với bạn lúc nào tớ cũng thấy vui, chính bạn đã làm tớ bớt nghịch hơn và chăm học hơn. Bố mẹ tớ lúc nào cũng bảo tớ phải học tập bạn vì bạn vừa ngoan vừa học giỏi. Vào Vũng Tàu bạn có nhớ tớ không? Bạn có thèm ăn kem Tràng Tiền không? Nếu bạn muốn ăn hãy gọi cho tớ nhé! Tớ sẽ chuyển phát nhanh vào Vũng Tàu cho bạn ngay. Ở trong đó không lạnh như Hà Nội, nhưng bạn cũng phải cố gắng giữ gìn sức khỏe nhé, đừng quên nhỏ thuốc mắt mỗi khi đi học về nhé vì bạn hay bị bụi bay vào mắt mà. Chúng ta cùng thực hiện lời hứa là sẽ học thật giỏi nhé! Sau này bạn trở thành bác sĩ, tớ sẽ nhờ bạn khám bệnh cho tớ đấy. Cũng muộn rồi, tớ đi ngủ đây, mai còn dạy sớm đi học. Mỗi sáng, khi ngủ dạy bạn hãy cười thật tươi vì tớ luôn ở bên bạn nhé! Mỗi khi nhớ tớ hoặc có chuyện gì buồn hay viết thư tâm sự với tớ nhé! Tớ sẽ luôn nhớ bạn, bạn sẽ mãi là bạn thân của tớ! Tớ chúc bạn ngủ ngon và có những giấc mơ đẹp.
........., ngày ..... tháng .... năm ......
Hồng thân mến!
Thật là vui khi sáng nay, mình nhận được thư của Hồng. Qua lời bạn kể, biết mọi người đều mạnh khỏe là mình mừng lắm. Còn Hồng muốn mình kể chuyện hả? Biết kể gì đây ngoài việc học tập của mình. À, hay là mình sẽ nói về những ước mơ của mình nhé!
Hồng ơi! Sau những năm tháng học tập và được tham quan đây đó, cuối cùng mình cũng có được một ước mơ thật đẹp và hi vọng mình sẽ thực hiện được.
Số là hè vừa rồi, mình được gia đình cho đi du lịch theo cơ quan của mẹ. Vừa vên vị trên xe, mình đã làm quen với người hướng dẫn viên du lịch, đó là cô gái trẻ trông thật xinh xắn với chiếc áo dài màu mận chín. Xe bắt đầu chuyển bánh, đưa mọi người hướng về thành phố sương mù đầy mộng mơ. Tuy chỉ vài ngày ngắn ngủi ở Đà Lạt nhưng mình lại biết rất rõ về thành phố này. Vì sao, bạn có biết không? Đó là nhờ cô hướng dẫn viên du lịch. Cứ đến mỗi thắng cảnh đẹp như: đồi Cù, hồ Xuân Hương, hồ Tuyền Lâm hoặc thác Cam Li, thác Đa-tăng-la... rồi hồ Than Thở hay Thung Lũng Tình Yêu, mọi thắng cảnh, cô kể rất rành mạch và cuốn hút về lịch sử hoặc sự tích của chúng cho cả đoàn nghe. Nhìn cô say sưa kể, lúc đó, tự dưng trong lòng mình nảy ra niềm mơ ước thật hay là được trở thành một hướng dẫn viên du lịch như cô ấy, được đi khắp nơi, được biết thật nhiều về quê hương, đất nước.
Hồng này, sau chuyến du lịch đó, mình đã tìm đọc những quyển sách nói về lịch sử, địa lí nước ta. Bạn biết không, những gì đã học chẳng thấm vào đâu với những gì mắt thấy tai nghe. Càng đọc, mình càng hãnh diện về đất nước, về dân tộc, về những thắng cảnh, về con người Việt Nam ta... Mình hứa sẽ cố gắng, không bao giờ lùi bước trước khó khăn.
Thôi thư cũng khá dài, ước mơ của mình đã kể cho bạn nghe. Hi vọng, bạn cũng có những ước mơ đẹp và hãy viết thư cho mình nghe với nha. Một lần nữa. Chúc gia đình bạn luôn vui vẻ và hạnh phúc. Riêng Hồng hãy học thật giỏi đế cùng mình chắp cánh cho những ước mơ bay xa và bay cao hơn.
Hải Dương , ngày 11 tháng 10 năm 2017 .
Dung yêu quý !
Sau những năm tháng học tập và được tham quan đây đó, cuối cùng mình cũng có được một ước mơ thật đẹp và hi vọng mình sẽ thực hiện được. Số là hè vừa rồi, mình được gia đình cho đi du lịch theo cơ quan của mẹ. Vừa ở trên xe, mình đã làm quen với người hướng dẫn viên du lịch, đó là cô gái trẻ trông thật xinh xắn với chiếc áo dài màu mận chín. Xe bắt đầu chuyển bánh, đưa mọi người hướng về thành phố sương mù đầy mộng mơ. Tuy chỉ vài ngày ngắn ngủi ở Đà Lạt nhưng mình lại biết rất rõ về thành phố này. Vì sao, bạn có biết không? Đó là nhờ cô hướng dẫn viên du lịch. Cứ đến mỗi thắng cảnh đẹp như: hồ Than Thở hay Thung Lũng Tình Yêu, mọi thắng cảnh, cô kể rất rõ ràng và cuốn hút về lịch sử hoặc sự tích của chúng cho cả đoàn nghe. Nhìn cô say sưa kể, lúc đó, tự dưng trong lòng mình nảy ra niềm mơ ước thật hay là được trở thành một hướng dẫn viên du lịch như cô ấy, được đi khắp nơi, được biết thật nhiều về quê hương, đất nước. Hồng này, sau chuyến du lịch đó, mình đã tìm đọc những quyển sách nói về lịch sử, địa lí nước ta. Bạn biết không, những gì đã học chẳng vào đâu với những gì mắt thấy tai nghe. Càng đọc, mình càng hãnh diện về đất nước, về dân tộc, về những thắng cảnh, về con người Việt Nam ta... Mình hứa sẽ cố gắng, không bao giờ lùi bước trước khó khăn. Thôi thư cũng khá dài, ước mơ của mình đã kể cho bạn nghe. Hi vọng, bạn cũng có những ước mơ đẹp và hãy viết thư cho mình nghe với nha. Một lần nữa. Chúc gia đình bạn luôn vui vẻ và hạnh phúc. Riêng Dung hãy học thật giỏi để cùng mình chắp cánh cho những ước mơ bay xa và bay cao hơn.
Người bạn thân của Dung
Phương
Vũ THị Hà Phương
^^
Hà Nội, ngày 14 tháng 11 năm 2008
Minh thân mến!
Lâu lắm rồi chúng mình không gặp nhau. Cậu vẫn khỏe và học tốt chứ? Còn tớ vẫn khỏe và duy trì lực học giỏi. Tớ vẫn nhớ như in ngày nào chúng mình ngồi bên nhau nói về ước mơ của mình và đều có chung một ước mơ về sau làm bác sĩ để chữa bệnh cho người thân và những người không may bị mắc bệnh. Thế cậu vẫn theo đuổi ước mơ đó chứ, còn tớ thì vẫn học tập tốt để về sau có thể biến ước mơ trở thành hiện thực. Nhưng theo tớ làm bác sĩ rất khó nên chúng ta phải thi đua nhau học thật tốt thì mới làm bác sĩ được. Tớ chúc cậu khỏe và luôn theo đuổi ước mơ làm nghề cao quý đó. Tớ mong hè sau chúng mình sẽ gặp nhau.
Bạn thân của cậu
Minh Đức
Chào Trang
Bạn thế nào? Tôi rất hạnh phúc khi nhận được lá thư từ bạn. Tôi thật sự hạnh phúc rằng bạn đã dành được kỳ nghỉ hè tuyệt vời ở SaPa. Và bây giờ, tôi muốn kể cho bạn về kỳ nghỉ hè của tôi. Mùa hè trước tôi đã thăm bãi biển cửa lò với bố mẹ tôi. Chúng tôi đi đến đó bằng xe ca. chúng tôi ở khách sạn Bình minh 1 tuần.
Ở cửa lò, chúng tôi thăm rất nhiều nơi tuyệt vời như: đảo hòn Ngu; chùa Nguyen Sư Hội. Nhưng thú vị nhất đối với tôi là thăm đảo Hòn Ngư, Nó rất tuyệt vời và lãng mạn. Thức ăn ở Cửa Lò là đặc biệt ngon. Tôi đặc biệt cảm thấy hào hứng với món ăn từ biển như : Cua rang me, chao ngao, mắm ruốc
Con người ở Cửa Lò rất thân thiện và ấm áp, vì vậy bố mẹ tôi và tôi cảm thấy rất vui vẻ và thoải mái như ở nhà. Tốt, tôi đã kể cho bạn về kỳ nghỉ hè của tôi, Trang, Bạn muốn thăm nơi gì vào kỳ nghỉ hè tiếp theo ? Tại sao?
Tôi hy vọng nhận được trả lời từ bạn
hok tốt !!!
Hà Nội, ngày 14 tháng 11 năm 2008
Minh thân mến!
Lâu lắm rồi chúng mình không gặp nhau. Cậu vẫn khỏe và học tốt chứ? Còn tớ vẫn khỏe và duy trì lực học giỏi. Tớ vẫn nhớ như in ngày nào chúng mình ngồi bên nhau nói về ước mơ của mình và đều có chung một ước mơ về sau làm bác sĩ để chữa bệnh cho người thân và những người không may bị mắc bệnh. Thế cậu vẫn theo đuổi ước mơ đó chứ, còn tớ thì vẫn học tập tốt để về sau có thể biến ước mơ trở thành hiện thực. Nhưng theo tớ làm bác sĩ rất khó nên chúng ta phải thi đua nhau học thật tốt thì mới làm bác sĩ được. Tớ chúc cậu khỏe và luôn theo đuổi ước mơ làm nghề cao quý đó. Tớ mong hè sau chúng mình sẽ gặp nhau.
Bạn thân của cậu
Minh Đức
Tham khảo bạn nhé!
Ông già Noel kính mến
Trước nay cháu đều viết thư cho ông trước mùa Giáng sinh để xin quà, và bằng một cách nào đó đều nhận được món quà mình mong muốn. Năm nay thì cháu sẽ không xin quà nữa ông ạ, dù cháu đang rất thích có một chiếc iPad.
Bởi, nếu nghĩ kỹ thì iPad cũng chỉ để chơi game, xem phim... Cháu đã có một chiếc điện thoại tạm đủ dùng để vui chơi giải trí những lúc rảnh thời gian. Và quan trọng là cháu không muốn cuộc sống của mình bị lệ thuộc vào máy móc, công nghệ.
Ông biết không, công nghệ đang hiện diện trong mọi lĩnh vực của đời sống và đem đến cho con người những lợi ích không thể phủ nhận. Nhờ có công nghệ mà cuộc sống ngày một tốt hơn, sức lao động được tiết kiệm… Tuy nhiên, những ảnh hưởng tiêu cực cũng xuất hiện khi sự lệ thuộc vào công nghệ trở nên quá cao.
Đôi khi vì có điện thoại thông minh quá tiện ích mà người ta trở nên lười vận động, những mối quan hệ cũng trở nên lạnh lùng, khô cứng khi đa số lựa chọn việc duy trì việc gặp gỡ, trò chuyện, quan tâm chỉ qua những lời nhắn bằng mạng xã hội.
Nhiều khi ông sẽ thấy trong các cuộc gặp gỡ bạn bè, hay thậm chí trong cả những bữa cơm gia đình, thì các thành viên không nói chuyện, hỏi han, tán gẫu với nhau, mà mỗi người đều cầm một chiếc điện thoại và chìm đắm vào thế giới của riêng mình.
Hơn nữa cháu cũng có em và không muốn trở thành tấm gương về sự lệ thuộc vào điện thoại, iPad. Ai cũng biết ngồi quá nhiều trước máy tính, điện thoại mà ít hoạt động thì cơ thể con người trở nên nặng nề, ì ạch, dễ mắc các căn bệnh về mắt, tay, đốt sống, tim mạch...
Đó là chưa kể, thời đại Internet toàn cầu cũng có thể khiến cho bộ phận giới trẻ, học sinh, sinh viên tiếp xúc với những văn hóa phẩm thiếu lành mạnh, không đúng lứa tuổi; những bài tuyên truyền, xuyên tạc từ các đối tượng xấu mà ta khó kiểm soát.
Vì thế ông già Noel ạ, năm nay cháu sẽ không xin quà đâu. Điều cháu mong muốn nhất lúc này là niềm an vui, hạnh phúc đích thực của mỗi người thân trong gia đình.
Và cháu cũng chúc ông có thật nhiều niềm vui trong mùa Giáng sinh ông nhé.
∼ Kính gửi nhà văn Nguyễn Nhật Ánh
Cháu đã biết đến nhiều tác phẩm của bác về đề tài tuổi mới lớn và tình yêu tuổi học trò như "Hạ đỏ", "Kính vạn hoa", hay truyện "Mắt biếc" mới đây được chuyển thể thành phim điện ảnh và được công chúng đón nhận.
Vừa rồi cô giáo cháu có giao đề tài viết nghị luận về chuyện có nên hay không nên yêu ở tuổi học sinh, và cả lớp cháu đã có những tranh luận khá hứng thú.
Dù vậy cháu viết thư cho bác không phải để hỏi ý kiến chuyện tình yêu ở tuổi học sinh là có nên hay không nên. Trong những tác phẩm của bác thì cháu đều thấy những câu chuyện tình cảm tuyệt đẹp của các cô cậu tuổi mới lớn như một điều rất tự nhiên, dù cuối cùng thường kết thúc dang dở.
Ngày trước nhà thơ Đỗ Trung Quân cũng từng có những vần thơ đẹp trong bài "Chút tình đầu", viết về tình yêu tuổi học trò đầy mộng mơ và trong sáng, và cuối cùng để lại những kỷ niệm tiếc nuối.
"Mối tình đầu của tôi có gì?
Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa lớp
Là áo người trắng cả giấc ngủ mê
Là bài thơ cứ còn hoài trong cặp
Giữa giờ chơi mang đến lại mang về".
Tình yêu là tình cảm yêu thương, quý trọng giữa những người khác giới, là cảm xúc đẹp đẽ và thiêng liêng của con người. Tình yêu giúp chúng ta hiểu, đồng cảm, chia sẻ và vị tha. Trong khi đó tuổi học trò là lứa tuổi từ mười tám đổ lại, là tuổi ngày ngày cắp sách tới trường; trong độ tuổi này chúng ta đều bắt đầu đón nhận những cảm xúc mới mẻ, mong muốn khám phá nội tâm của chính mình.
Tình yêu tuổi học trò có thể xuất phát từ tình bạn thân thiết, từ sự ngưỡng mộ giữa những học sinh trong lớp, cũng có thể là do ảnh hưởng của phim ảnh, truyện tranh, và cũng có thể là do chạy theo phong trào hay chứng tỏ bản thân. Và vì thế mà dường như mọi con đường đều dẫn tới tình yêu.
Vấn đề có lẽ chỉ là chúng ta ứng xử với tình yêu tuổi học trò như thế nào. Ở đây cháu muốn chia sẻ với bác về câu chuyện tình yêu tuổi học trò trong thời đại của Internet và mạng xã hội, khi mà những yếu tố này đã mang lại khá nhiều thay đổi.
Trong thời đại ngày nay thì Internet giúp cho các cô cậu học sinh tiếp xúc rất nhanh với văn hóa và tri thức toàn cầu. Mạng xã hội giúp bọn cháu có thể liên hệ, chat chit dễ dàng hơn, có khi chat cả ngày, hứng thú lên thì chat video.
Theo như cháu hiểu bây giờ thì bản chất tình yêu tuổi học trò vẫn vậy nhưng mạng sẽ khiến mọi thứ diễn ra nhanh hơn, chóng vánh hơn, và hậu quả của những tình yêu đi quá mức giới hạn thì vẫn to lớn như trước.
Điều mà bọn cháu cần là những tư vấn và định hướng kịp thời đúng lúc đúng chỗ, điều này chắc hẳn sẽ có rất nhiều cơ quan đoàn thể hay các báo dành cho lứa tuổi vị thành niên làm tốt với thêm các kênh liên hệ mạng xã hội bên cạnh các kênh truyền thống như thư từ, điện thoại.
Và điều mà bọn cháu cần nữa là những tác phẩm hay về tình yêu tuổi học trò thời đại @, có thể từ bác hay nhà văn nào khác, có thể mang màu sắc hiện đại trẻ trung nhưng cũng có thể mang một chút lãng mạn chất thơ như những tác phẩm của bác trước đây. Đó sẽ là những định hướng rất hữu ích cho học sinh bọn cháu.
Đến đây thư đã dài nên cháu sẽ xin phép dừng viết, chúc bác luôn mạnh khỏe để có thêm nhiều tác phẩm để đời dành cho tuổi học trò.
ngôi nhà mơ ước
My future house wiil be on the ocean.It will be surounded,flower and blue sea . There will be some robot . they help me do houseworkanh look after children. the house will hane a smart tv. It will order food from the supermarket . I love my future house
Mình cho bạn tham khảo bài mẫu của mình:
Dear Linh,
Now I'll tell you about my house.
House is where we grow up and are loved by our parents. Born and raised in HCM city, I have a house here situated in the suburd of HCM, whithin 15 minutes drive the central city. The house is quite large and comfortable. It has 4 floors and a terrace roof. There is also a small garden garage and the house, where I usually played football when I was a kid. In addition, my mother designs a terrace vegetable garden on the rooftop, which makes the house more green. The house has enough room for our daily activities. There are 8 rooms in the house: one living room, one TV room, one kitchen, three bedrooms and two bathrooms, all of those are equipped with modern facilities dishwasher, electric fire, games console . Family support is a strong advantage to me, helps me alleviate difficulties in studying. I hope in the future, I will have my own house that.
What about you?
Tell me in your next letter.
All the best,
Huong