“Gâu, gâu, gâu…” có tiếng chó sủa xa xa. Tôi chỉ vừa bước vào ngõ, chú chó nhà tôi đã rối rít chạy ra, vẫy đuôi mừng rỡ.
Nhà tôi hiếm khi nuôi thú vật, riêng chú chó này gia đình tôi lại đặc biệt yêu quý. Một cách trìu mến, tôi gọi chú chó ấy là Lu. Lần đầu nhìn thấy Lu giữa đàn chó con mũm mĩm, xinh xắn đang bú mẹ. Tôi liền quyết định phải mang Lu về nhà. Thấy tôi quá thích nên ngoại cũng đã đồng ý để Lu cho tôi chăm sóc. Cảm giác vui sướng khi lần đầu chạm vào Lu đến giờ tôi vẫn không sao quên được.
Lu thuộc giống chó Nhật, đặc trưng bởi bộ lông trắng mướt, mượt và rất dài. Tôi thích bộ lông ấy lắm! Khi chạm vào, đôi tay rất dễ chịu. Chúng mềm mềm, ấm áp như một chiếc mền bông siêu dày vậy. Bộ long đối với vật nuôi là điều vô cùng quan trọng, bởi nó giúp con vật chống chịu với cái lạnh và những điều kiện thời tiết bất lợi khác. Biết thế, mẹ tôi vẫn tắm cho Lu một cách định kì. Còn chú thì tỏ vẻ thích thú khi được kì cọ khắp thân thể.
Không như những chú chó hàng xóm khác, Lu có thân hình khá nhỏ nhắn, bốn chân Lu ngắn cũn cỡn. Khi đi hay chạy trông đáng yêu vô cùng! Cái đuôi dài của Lu cứ vậy liên hồi mỗi khi người trong nhà đi về. Không dừng lại ở ngoại hình bé nhỏ xinh xắn, Lu còn sở hữu đôi mắt to tròn long lanh như hòn bi ve, chiếc mũi đen lay láy ươn ướt. Đôi tai mềm mại khẽ vểnh lên khi phát hiện tiếng động lạ,…Tất cả những điều ấy đã khiến chị em tôi không thể nào ngừng chơi đùa với Lu khi có thời gian rảnh rỗi.
Lu là chú chó vô cùng hiền lành và rất ngoan ngoãn. Ngay từ khi còn bé, ánh mắt Lu đã rất sáng và vô cùng ấm áp. Tuy vậy, Lu cũng hoàn thành rất tốt vai trò của mình. Chú canh nhà rất cẩn thận. Dù ngày hay đêm, lúc mưa hay nắng…Lu luôn chọn cho mình một vị trí ngồi có thể quan sát bao quát cả ngôi nhà. Mỗi khi có người lạ ghé thăm, tiếng sủa của Lu lại vang vọng khắp không gian nhằm báo hiệu cho chủ nhân biết. Nhờ có Lu, số lượng chuột trong nhà tôi cũng giảm đi đáng kể.
Cả gia đình tôi rất yêu quý Lu, ai ăn quà vặt gì cũng dành cho chú một ít. Những khi thấy chú vui mừng xoắn xuýt hay chạy nhảy nô đùa với cả nhà. Tôi nghĩ rằng Lu dường như cũng mang cảm xúc, cũng biết yêu thương như một con người thực thụ.
Lu giờ đây đã không còn nữa. Ngày Lu mất đi, mọi người trong nhà tôi đều buồn bã, bởi trong thâm tâm chúng tôi. Lu không chỉ là một vật nuôi mà chú đã trở thành một thành viên ruột thịt trong gia đình.
1. Mở bài:
- Từ trước đến nay nhà em ít nuôi con vật nào trong nhà nhưng hôm nay lại xuất hiện con chó lai này đó là món quà bà ngoại đã cho em nhân lúc em về quê ăn giỗ.
Hay
- Mỗi khi đi học về mọi mệt mỏi, nóng nực trong người được tan biến đi đó là nhờ con chó Mực – người bạn thân thiết nhất của em.
2. Thân bài:
a) Tả khái quát rồi đến tả chi tiết từng bộ phận của con chó.
- Con Mực nhập khẩu vào nhà em khi nó còn là một cậu bé nhỏ xíu, vậy mà giờ nó đã cao lớn rồi.
- Toàn thân nó được bao bọc bởi lớp áo màu đen hung.
- Nó nặng khoảng mười lăm ký lô gam.
- Cái đầu nó to như trái bưởi với hai cái tai lúc nào cũng cúp xuống, hai cái tai chỉ dựng đứng lên khi nó đang hóng nghe ai nói chuyện mà thôi.
- Đôi mắt to màu nâu sẫm.
- Chiếc mũi lúc nào cũng ươn ướt, hít hít như muốn tìm kiếm vật gì vậy.
- Mõm chú to và dài, mỗi khi chú ngáp lộ rõ mấy cái răng nhọn hoắt, cái lưỡi màu hồng hay lè ra ngoài.
b) Tả hoạt động của con chó.
- Mực rất khôn ngoan, mỗi khi em vui bảo nó nằm xuống, hay bắt tay là nó làm liền.
- Chú là loài vật rất thính, khách lạ hay quen vào nhà chú đều phân biệt được hết. Khách lạ thì chú sủa những tràn dài như báo hiệu cho chủ biết, còn khách quen thì chú ngỏ ngoảy đuôi vui mừng như là hiếu khách lắm vậy.
- Mực thường ngủ ngoài hiên nhà để trông coi nhà và đàn gà của mẹ. Không một tiếng động nhở nào mà chú không phát hiện được cả. Dù ai trong gia đình em đi đâu thật xa, thật lâu không về nhưng khi về đến cổng là con Mực đã nhảy ào ra mừng rỡ.
Kết bài: Người ta nói “Chó là loài vật trung thành với chủ nhất” quả không sai chút nào. Em yêu con Mực như một người bạn thân của mình, nhất là những lúc ở nhà một mình Mực đúng là niềm vui của em.
Tất cảToánVật lýHóa họcSinh họcNgữ vănTiếng anhLịch sửĐịa lýTin họcCông nghệGiáo dục công dânÂm nhạcMỹ thuậtTiếng anh thí điểmLịch sử và Địa lýThể dụcKhoa họcTự nhiên và xã hộiĐạo đứcThủ côngQuốc phòng an ninhTiếng việtKhoa học tự nhiên
“Gâu, gâu, gâu…” có tiếng chó sủa xa xa. Tôi chỉ vừa bước vào ngõ, chú chó nhà tôi đã rối rít chạy ra, vẫy đuôi mừng rỡ.
Nhà tôi hiếm khi nuôi thú vật, riêng chú chó này gia đình tôi lại đặc biệt yêu quý. Một cách trìu mến, tôi gọi chú chó ấy là Lu. Lần đầu nhìn thấy Lu giữa đàn chó con mũm mĩm, xinh xắn đang bú mẹ. Tôi liền quyết định phải mang Lu về nhà. Thấy tôi quá thích nên ngoại cũng đã đồng ý để Lu cho tôi chăm sóc. Cảm giác vui sướng khi lần đầu chạm vào Lu đến giờ tôi vẫn không sao quên được.
Lu thuộc giống chó Nhật, đặc trưng bởi bộ lông trắng mướt, mượt và rất dài. Tôi thích bộ lông ấy lắm! Khi chạm vào, đôi tay rất dễ chịu. Chúng mềm mềm, ấm áp như một chiếc mền bông siêu dày vậy. Bộ long đối với vật nuôi là điều vô cùng quan trọng, bởi nó giúp con vật chống chịu với cái lạnh và những điều kiện thời tiết bất lợi khác. Biết thế, mẹ tôi vẫn tắm cho Lu một cách định kì. Còn chú thì tỏ vẻ thích thú khi được kì cọ khắp thân thể.
Không như những chú chó hàng xóm khác, Lu có thân hình khá nhỏ nhắn, bốn chân Lu ngắn cũn cỡn. Khi đi hay chạy trông đáng yêu vô cùng! Cái đuôi dài của Lu cứ vậy liên hồi mỗi khi người trong nhà đi về. Không dừng lại ở ngoại hình bé nhỏ xinh xắn, Lu còn sở hữu đôi mắt to tròn long lanh như hòn bi ve, chiếc mũi đen lay láy ươn ướt. Đôi tai mềm mại khẽ vểnh lên khi phát hiện tiếng động lạ,…Tất cả những điều ấy đã khiến chị em tôi không thể nào ngừng chơi đùa với Lu khi có thời gian rảnh rỗi.
Lu là chú chó vô cùng hiền lành và rất ngoan ngoãn. Ngay từ khi còn bé, ánh mắt Lu đã rất sáng và vô cùng ấm áp. Tuy vậy, Lu cũng hoàn thành rất tốt vai trò của mình. Chú canh nhà rất cẩn thận. Dù ngày hay đêm, lúc mưa hay nắng…Lu luôn chọn cho mình một vị trí ngồi có thể quan sát bao quát cả ngôi nhà. Mỗi khi có người lạ ghé thăm, tiếng sủa của Lu lại vang vọng khắp không gian nhằm báo hiệu cho chủ nhân biết. Nhờ có Lu, số lượng chuột trong nhà tôi cũng giảm đi đáng kể.
Cả gia đình tôi rất yêu quý Lu, ai ăn quà vặt gì cũng dành cho chú một ít. Những khi thấy chú vui mừng xoắn xuýt hay chạy nhảy nô đùa với cả nhà. Tôi nghĩ rằng Lu dường như cũng mang cảm xúc, cũng biết yêu thương như một con người thực thụ.
Lu giờ đây đã không còn nữa. Ngày Lu mất đi, mọi người trong nhà tôi đều buồn bã, bởi trong thâm tâm chúng tôi. Lu không chỉ là một vật nuôi mà chú đã trở thành một thành viên ruột thịt trong gia đình.
1. Mở bài:
- Từ trước đến nay nhà em ít nuôi con vật nào trong nhà nhưng hôm nay lại xuất hiện con chó lai này đó là món quà bà ngoại đã cho em nhân lúc em về quê ăn giỗ.
Hay
- Mỗi khi đi học về mọi mệt mỏi, nóng nực trong người được tan biến đi đó là nhờ con chó Mực – người bạn thân thiết nhất của em.
2. Thân bài:
a) Tả khái quát rồi đến tả chi tiết từng bộ phận của con chó.
- Con Mực nhập khẩu vào nhà em khi nó còn là một cậu bé nhỏ xíu, vậy mà giờ nó đã cao lớn rồi.
- Toàn thân nó được bao bọc bởi lớp áo màu đen hung.
- Nó nặng khoảng mười lăm ký lô gam.
- Cái đầu nó to như trái bưởi với hai cái tai lúc nào cũng cúp xuống, hai cái tai chỉ dựng đứng lên khi nó đang hóng nghe ai nói chuyện mà thôi.
- Đôi mắt to màu nâu sẫm.
- Chiếc mũi lúc nào cũng ươn ướt, hít hít như muốn tìm kiếm vật gì vậy.
- Mõm chú to và dài, mỗi khi chú ngáp lộ rõ mấy cái răng nhọn hoắt, cái lưỡi màu hồng hay lè ra ngoài.
b) Tả hoạt động của con chó.
- Mực rất khôn ngoan, mỗi khi em vui bảo nó nằm xuống, hay bắt tay là nó làm liền.
- Chú là loài vật rất thính, khách lạ hay quen vào nhà chú đều phân biệt được hết. Khách lạ thì chú sủa những tràn dài như báo hiệu cho chủ biết, còn khách quen thì chú ngỏ ngoảy đuôi vui mừng như là hiếu khách lắm vậy.
- Mực thường ngủ ngoài hiên nhà để trông coi nhà và đàn gà của mẹ. Không một tiếng động nhở nào mà chú không phát hiện được cả. Dù ai trong gia đình em đi đâu thật xa, thật lâu không về nhưng khi về đến cổng là con Mực đã nhảy ào ra mừng rỡ.
Kết bài: Người ta nói “Chó là loài vật trung thành với chủ nhất” quả không sai chút nào. Em yêu con Mực như một người bạn thân của mình, nhất là những lúc ở nhà một mình Mực đúng là niềm vui của em.