lám thơ 5 chữ
ko chép trên mạng
ko chép trong sách
giúp mk với
ai nhanh mk tích
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Có lẽ lá đã rụng...
Từng ký ức đã rơi,
Nhưng nhớ quá người ơi
Bạn và tôi thời đó.
Mỗi chiếc lá bé nhỏ
In từng khoảnh khắc vui
Sao ta phải chôn vùi
Những tình yêu nhỏ bé?
Bạn và tôi thời đó...
Lá những người bạn thân
Cùng cố gắng chuyên cần
Tạo nên hoa điểm tốt.
Hoa hồng khoe sắc đỏ
Cúc nở rộ thêm vàng
Thu giang đầu cửa ngõ
Mang theo không khí lạnh
Thu lại càng trong xanh.
Nụ hoa hồng thắm tươi
Khoe sắc giữa đất trời
Ngày hôm ấy thật vui
Là ngày của thầy cô
Tà áo dài thướt tha
Cô mặc trong ngày ấy
Mái tóc còn xanh mãi
Cài nụ hồng xinh xinh
Ngỡ mùa xuân vừa sang
Học trò cứ ngẩn ngơ
Cô đẹp như tiên nữ
Xuống dìu dắt chúng em
Nụ hoa hồng thắm tươi ...
Bông hoa cô còn cài?
Tà áo dài trắng mãi,
Vẫn còn thoáng đâu đây
Cô giáo như mái chèo,
Người lái đò cần mẫn
Đưa em đến bến bờ
Của cánh cửa tri thức
Để vui lòng cô giáo,
Em hứa sẽ chăm ngoan
Em thương cô tha thiết ,
Người mẹ hiền thứ hai
Nhớ lại cái thời học sinh
Ngồi với thằng bạn “Hoài Linh” lắm mồm
Mình và nó rất lôm côm
Học thì không học cứ ôm nhau cười
Có lẽ ngừng chém gió thôi
Bài thơ này chém gấp 10 lần luôn!
Đi học cứ như đi buôn
Giáo viên nhắc nhở:”Cứ luôn cái mồm”
Nhưng mình được cái rõ khôn
Đến tiết Chủ nhiệm là ngồi im re
Cô Lý cao tựa cây tre
Ra đề giặt giẹo đố me nào làm
45 phút ngồi nói xàm
Em ngồi, em ngáp, em ngủ, làm chi
Cô Văn hay thích cho ghi
Chép lấy chép để tưởng đi luôn rồi
Cô Sử càng nghĩ càng kì
Rất hay đánh đố những gì đã xưa
Úi zời, cô Địa xin thưa
Mưa gió động đất chẳng thừa chẳng tha
Cô Hóa thì rất kêu ca
Hở ra nói chuyện là la là rầy
Cô Anh vóc dáng nhỏ gầy
Nhưng mà liếc mắt ,cả bầy im re
Học anh nói thật “thôi thôi”
Tiếng ta chửa hiểu, xin thôi tiếng người
Thầy NGUYÊN thể dục hay cười
Nhưng động 1 cái “mười vòng cho ta”
Thằng Phú ngồi cười haha
“Anh ra chạy nốt ,2 thằng chết chung ”
Thầy Toán cứ gọi lung tung
Đang yên như thế đùng đùng gọi tên
Lên bảng lắp bắp, rên rên: “Em đã ứ bít , còn kêu (em) làm trò”
Môn tin lúc nào cũng lo
Chẳng biết ổng lại cho ra đề gì
Thầy Sinh biết phải làm chi
“Bộ phận sinh dục, cứ hihi cười”
Cô giáo chủ nhiệm rất tươi
“Một tuần 8 lỗi ra ngoài quét sân”
4, 5 thằng rất chuyên cần
Hì hục quét suốt vẫn hoài quét sân!
Bài thơ chế ngày vui chúc mừng ngày 20/11 số 2
“Hai mươi tháng mười một
Đột ngột nhớ đến cô
Tiền không có xu mô
Mua cho cô lô gạo.
Bài thơ: Khỏi mời phụ huynh
“Mẹ ngồi, Mẹ khóc vì con
Con lừa dối Mẹ không mời phụ huynh
Điểm không Cô viết to đùng
Kèm theo trong ngoặc là không thuộc bài
Vậy mà con có biệt tài
Thêm trước số một thành ra điểm mười
Về khoe, Mẹ sổ báo bài
Để qua mặt Mẹ hằng ngày, hằng đêm
Hôm nay, Cô mời Mẹ vô
Mẹ vô, Mẹ tưởng, Cô khen con mình.
Con chị thiệt rất tài tình
Lừa Tôi, Gạt Chị … khỏi mời phụ huynh!
Thơ Chế 20/11: Về Lại Trường Xưa
Hôm nay về lại trường xưa
Vẫn không khí ấy, vẫn không gian này
Chỉ thầy cô đã khác xưa
Không đi xe máy toàn đi Lếch Xù
Thơ Vui Chế Ngày 20/11: Bóng Thầy Xưa
Chợt nhìn thấy bóng thầy xưa
Chạy đến dạ thưa chào thầy
Thầy cười nụ cười khi xưa
Thầy bảo em là đứa nào ở đây
Thơ Chế 20/11: Cắp Sách Đến Trường
Ngày ngày cắp sách đến trường
Ăn no, ngủ kỹ phiền lòng thầy cô
Hôm nay ngày của thầy cô
Em xin gửi lời xin lỗi đến cô với thầy
Thơ Chế Ngày Nhà Giáo Việt Nam 20/11
Hôm nay ngày Nhà Giáo
Sửu nhi đầy hổ báo
Tấp nập thăm cô thầy
Không đứa nào chơi lầy
Trốn ở nhà để ngủ
Cô thầy đều đầy đủ
Chào đón đám sửu nhi
Ai cũng cười hí hí.
Thơ Vui Ngày 20/11 Hài Hước
Người ta đi họp thì vui
Còn tui đi họp tối thui trong lòng!
Sau khi diễn thuyết lòng vòng
Nhẹ nhàng từng bước “cái tròng” đưa ra
Quàng vào lên cổ mẹ cha
Đủ thứ các khoản nghe qua lạnh người.
Không ưng mà vẫn gượng cười
Họp xong tá hỏa thấy mười ông sao!
Thơ vui chế: Thầy cho lên ba lớp
Một học sinh rất thông minh
Đối đáp khoa học tài tình khỏi chê
Ông hiệu trưởng nọ cũng phê
Bảo Cô giáo đố vấn đề quanh ta
Cô giáo quay lại đố là: “Cái gì nó rộng thêm ra khi lấy chồng?”
Ông hiệu trưởng như trời trồng
Nhưng trò bình tỉnh như không có gì
Cái giường cô chứ còn chi
Cái gì càng nhỏ lại thì càng to?
Ông Hiệu trưởng lại lo lo
Con cua càng nhỏ càng to cô à!
Cái gì trong người cô nha
Quanh năm ẩm ướt nước ra không ngừng?
Ông Hiệu trưởng mặt đỏ phừng
Thưa cô cái lưỡi không ngừng ướt đâu.
Cái gì mềm ướt, nhựa dầu
Vào tay cô vuốt một đầu cứng luôn?
Ông hiệu trưởng mồ hôi tuôn
Thưa cô dầu móng tay… sơn ý mà!
Cái gì như quả chuối ta
Cầm vào một chút nước đà ướt mem?
Ông hiệu trưởng trán ướt nhem
Trò rằng đích thị cà rem cô à.
Ông hiệu trưởng tỉnh người ra
Rằng thầy tuyển thẳng lên ba lớp liền
Nảy giờ cô hỏi liên miên
Nhưng thầy chẳng đáp được nên câu nào.
Đúng là tuổi trẻ tài cao
Đối đáp như thế lẽ nào... lại sai????
Ai cho đáp án thứ hai
Như thầy hiệu trưởng nghĩ hoài đó thôi.
Bài thơ: Tự sự giờ thi lượng giác
Bắt đầu học giữa tháng ba
Thời gian học lượng đúng là hay ghê
Lúc mới học thấy ok
Học xong mới biết đánh đề dễ hơn
Đánh đề chỉ có số trơn
Lượng đây mang cả tâm hồn hồi quy
Hệ số có ý nghĩa gì?
Làm cho lạm phát trong kỳ khác nhau
Biết thế chăm học sớm mau
Để bây giờ đỡ khổ nhau thế này
Đi thi lũ bạn cùng ngày
Đọc đề hì hục viết ngay số đề
Ngồi chơi đến mức chán chê
Ra ngoài mới biết mang về điểm 5
Điểm 5 cũng rất khó khăn
Với người ‘học giỏi’ như tôi thế này
Việc chấm bài cũng khổ thay
Tặng thầy cô chấm phút giây tiếng cười.
Bài thơ: Đơn xin phép nghỉ học bằng thơ
Hôm nay em viết đơn này,
Kính xin được nghỉ một ngày dưỡng thương
Em tuy vẫn nhớ lớp trường
Nhưng mà sức khỏe khó lường mối nguy.
Suốt đêm em sốt ly bì,
Trán nay nóng hổi, yếu suy quá chừng
Việc học chắc phải tạm ngừng.
Để còn điều trị kẻo chừng thăng thiên.
Bài ghi em sẽ chép liền
Em xin lỗi đã làm phiền thầy cô!
Bài thơ: Đôi lời phòng thi
Trời hửng nắng cho chiều xuân bày tỏ
Nỗi buồn này ta biết ngỏ cùng ai
Nhìn đề bài chẳng biết đúng sai?
Đành lặng lẽ nộp hai tờ giấy trắng
Vài lời thơ, liệu thầy cô có mắng
Có kỷ luật hay chỉ gạch bài thi?
Trang giấy trắng, bút đầy mực vẫn ghi
Vài câu nói cho lòng vơi căng thẳng!
Tái bút: Em nộp giấy trắng và đây chỉ là vài lời mong
thầy cô chấm bài cảm thấy vui vẻ vì những gì em viết.
Em xin chấp nhận điểm 0 và học lại.
Bài thơ: Tâm trạng chờ chuông
Bỗng nhiên chẳng muốn chép bài
Thế là ngồi viết một vài câu thơ
Viết cho tới lúc hết giờ
Chuông reo được nghỉ vật vờ hành lang
Cuộc đời lắm lúc trái ngang
Đắng cay khổ nhục phũ phàng lắm thay
Chuông đồng hồ cứ thế quay
Mà chuông chẳng đổ a cay…
Gió về trên những rặng keo
Bạn bè chăm chỉ gạ kèo ‘hép lai’
Vài đứa chăm chỉ chép bài
Còn đâu ngáp ngắn ngáp dài chờ chuông
Tri thức như gái…
Ăn vào không được mà buông chẳng đành
Thời gian xin hãy trôi nhanh
Vạn lần chuông đổ để anh ra trường
Trở về mảnh đất quê hương
Theo chân đàn vịt ra đường, ra đê
Sớm đi tối muộn lại về
Cái bằng vứt xó, đời phê…
Bài thơ: Những vần thơ ngẫu hứng giờ thi Toán
Hôm nay em không có tâm trạng làm toán đâu cô ơi.
Nổi hứng làm vài câu thơ cho cô nghe.
Hà Nội gió mùa, trời se lạnh
Đường phố trĩu nặng, lòng lâng lâng
Lâng lâng vì nhớ, chắc nhớ ‘gấu’?
Gấu ơi gấu ơi, về với ta!
Trời thu, sáng thứ năm buồn.
Thứ Tư, 08/11/2017 10:30
Tham khảo thêm
Bài viết mới nhất
Cuộc sống
Xem thêm Cuộc sống
Được xem nhiều
Thích trang để theo dõi trên Facebook
Về thầy cô:
Viên phấn nào trên tay
Thầy dạy em học chữ
Bụi phấn nào bay bay
Vương tóc thầy trắng xóa
Bao mùa thu đi qua
Thầy xưa nay đã già
Khai trí em thêm sáng
Cho cây đời nở hoa
Từng lời giảng yêu thương
Bao lớp trẻ xa trường
Gói hành trang thêm nặng
Nghĩa tình thầy vấn vương
Mai lớn khôn nên người
Khi nào em quên được?
Công ơn người đi trước
Dìu dắt chúng em theo.
*Về cha mẹ:
Tìm kiếm cả non sông
Ai vất vả bằng cha
Vác nặng cả cuộc đời
Để con được ăn học.
Lặn lội cả biển trời
Ai khổ nhọc bằng mẹ
Mang nặng nổi đau thương
Để con được nên người.
BÀI 2
Buổi sáng thức giấc
Thấy ánh mặt trời
Ngời ngời mắt mẹ
Lời lẽ dịu dàng
Càng thêm vui sướng
Bước chân nhẹ nhàng
Vang vang tiếng hát
Bóng mát sân trường
Hương thơm mát rượi
Dưới ánh mặt trời
Cô cười thật tươi
Mắt cô sưởi ấm
Tâm hồn trong em
Khuôn mặt thơ ngây
Loà nhoà mắt ướt
Mái tóc mượt mà
Cả bàn tay cô
Xinh xinh ấm áp
Làm bao chuyện lạ
Hai đôi mắt ấy
Gợi dậy trong em
Đem bao ước vọng
Mang đến cho người
nếu em là thi sĩ
em sẽ viết nhiều thơ
đan dệt những ước mơ
của bao người bất hạnh
Bốn mùa hoa nở rộ
Mùa xuân hoa đào nở
Còn có cả bông mai
Có cả tầm xuân nữa
Nào quên em cẩm chướng
Hạ sang hoa phượng nở
Đâu thiếu màu bằng lăng
Điệp vàng và sen trắng
Tô điểm cho mùa hoa
thời gian như bao cát
làm cho người yêu Ngân
phải nhớ Ngân rất nhiều
và vào một ngày nọ
thấy người yêu của Ngân
đi với một người khác
một mình Ngân cô đơn
giữa không gian tĩnh lặng
Nắng chiều đã nhạt, những tia nắng vàng ong rải nhẹ trên sân trường. Một hồi trống vang lên báo hiệu giờ tan học, học sinh các lớp lần lượt ra về.
Trên các hành lang, học sinh đi từng hàng một ra sân, rồi tiến ra phía trước. Cổng trường đã rộng mở, một số phụ huynh đã đến trước cổng để đón con, ai cũng đăm đăm nhìn vào đám học sinh đã lũ lượt đi ra. Trong phút chốc, cổng trường chật ních. Bạn dắt xe, bạn hôi hả đi bộ, vai mang cặp, mắt nhìn về phía trước. Có bạn tươi tỉnh và phấn chấn vì được điểm cao. Có bạn thì buồn rượi vì bị điểm kém. Có người khoe với bố: "Hôm nay con được điểm mười". Có bạn khoe với mẹ: "Hôm nay con được cô giáo khen"... Tiếng cười, nói vang vọng. Tiếng còi xe píp! píp! Tiếng xe nổ trước cổng trường. Tất cả như một bán hòa âm sôi động. Làn gió mát rượi thổi đến, những chiếc lá bàng lắc lư như vẫy chào chúng em, những lá phượng xòe ra đưa đẩy trong làn gió nhẹ đả làm cho quang cảnh trường em thêm đẹp. Trời chiều một màu xanh trong, thoáng đãng. Anh nắng dịu nhẹ ngả dài trên mái ngói, đọng trên hàng hiên. Nắng mỗi lúc nhạt dần rồi hòa vào dòng người đang tấp nập đi về.
Mười phút trôi qua, học sinh và thầy cô giáo đã lần lượt ra về. Bầu không khí tĩnh lặng lại đến với trường, với lớp. Lúc này, sân trường chỉ còn mỗi bác bảo vệ cần mẫn, thân quen.
Buổi tan học diễn ra thật náo nhiệt và nhanh chóng. Chúng em ra về với mái ấm gia đình trong niềm hân hoan, phấn chấn. Hình ảnh ngôi trường với bao ước vọng luôn in mãi trong em.
Bỗng một hồi trông vang lên. Lớp học nhôn nháo hẳn lên Các bạn vội vàng xếp sách vở và đồ dùng học tập cho vào cặp của mình. Sau khi đứng chào cô giáo, từng tốp ùa ra cửa lớp.
Giờ tan học, cả trường như đàn ong vỡ tổ, nhiều bạn vừa chạy vừa hét to lên. Một vài bạn nhảy tưng tưng thích thú lắm. Mấy bạn hiếu động cứ chạy vờn đuổi nhau quanh sân. Các bạn gái đi thành từng cặp hoặc thành từng nhóm, cặp để trước ngực khoan thai bước, vừa đi vừa chuyện trò rôm rả lắm. Tiếng thầy phó hiệu trưởng dõng dạc trên loa phát thanh: “Các em học sinh chú ý ! Giờ tan học của chúng ta cũng là giờ tan tầm của nhà máy, cơ quan. Các em ra cổng nhớ không được đi thành hàng năm hàng ba; đi bộ phải đi trên vỉa hè để đảm bảo luật lệ giao thông". Trên hành lang phòng họp, các thầy cô tươi cười nhìn chúng em ùa ra cổng trường. Thầy Tuấn dạy thể dục rất vui tính, giơ nắm tay dứ dứ về phía chúng em và nói:
- Cẩn thận đấy ! Đúng là nhất quỷ nhì ma...
Ngoài cổng trường còn ồn ào hơn. Con đường trước cổng như tắc nghẽn lại. Tiếng gọi nhau í ới, tiếng còi xe bóp inh ỏi xin đường, tiếng động cơ xe máy... tạo thành một thứ âm thanh hỗn độn. Mãi hai mươi phút sau, hoạt động bình thường của đường phố mới trở lại như cũ.
Học cả buổi, trời lại oi nồng, được ra về là điều làm chúng em thích thú. Em cũng hòa vui chung trong dòng chảy của bạn bè. Tuy thế, em cũng nhận thấy chúng em còn có khuyết điểm gây ồn ào và làm ảnh hưởng trật tự giao thông. Riêng em, em hứa sẽ sửa chữa để thầy cô và cha mẹ vui lòng.
Từ ngày con thơ bé
Đến bây giờ lớn khôn
Tiếng ru hời khe khẽ
Vẫn thấm đượm trong hồn
Qua những ngày nắng cháy
Chân mẹ đã khô cằn
Mùa lũ về nước chảyp
Mẹ dãi dầu vai xương
Này dáng mẹ thon thon
Này bàn tay nhỏ nhắn
Ủa đâu rồi mẹ nhỉ?
Sao nhiều quá nếp nhăn?
Một đời mẹ trở trăn
Lo những ngày con ốm
Mẹ trăm bề thấp thỏm
Cho con giấc ngủ lành
Mẹ cắt bớt tuổi xanh
Bao nhiêu mẹ cũng đành
Người hanh hao gầy guộc
Con biền biệt trời xa
Mẹ ơi tháng năm qua
Đã thương con rất nhiều
Ơi mẹ ơi mẹ ơi
Con yêu mẹ nhiều lắm
Làm bài thơ 5 chữ
Không có ở trên mạng
Không được chép trong sách
Giup mình với các bạn
Ai nhanh thì mình k