Chỉ ra cái hay ở đoạn văn sau :
" Ban ở sau lưng , ban ở trước mặt , ban ở bên phải , ban ở bên trái , ban ở trên đầu , ban ở trên đỉnh , ban ở dưới chân , ban ở trong lòng . Ban ngang tầm người , nhưng lại nép bên kia vực đá . Nếu không sợ sa xuống vực , cứ vừa bước , vừa ngước lên , thấy mây trời cứ vờn vào nhị , vào cánh ban trong suốt . Ánh sáng như lọc qua một thứ giấy thông thảo , hồng hồng . Nếu không sợ vấp ngã , vừa bước , vừa nhìn xuống vực sông , thấy rừng hoa trắng như đang loáng ra trên dòng suối thăm thẳm xanh ve dưới lúng sâu . Trắng trời trắng núi một thế giới ban ."
( Nguyễn Tuân )
N. Tuân đã thể hiện một lối viết tài hoa, độc đáo khi ngắm hoa ban, khi tả hoa ban. Một thế giới ban vô cùng đẹp mở ra như hiện ra trước mắt người đọc, như dẫn hồn người đi vào mộng ảo. Rừng ban Tây Bắc trong mùa xuân với vẻ đẹp huyền diệu hiện lên như vừa thực vừa ảo . Đặc biệt với cách viết : Nếu không sợ sa xuống vực………. Nếu không sợ bị vấp ……….., người đọc như đang được ngắm hoa ban , như trở thành người du khách, người lữ hành đang đi trong rừng ban nở trắng và vơi đi, quên đi những khó nhọc trên nẻo đường rừng nhiều dốc lắm vực .
N. Tuân không viết : Hoa ban trắng chiếu xuống, soi vào dòng suối trong xanh mà lại viết : Nếu không sợ bị vấp, vừa bước vừa nhìn xuống vực sâu, thấy rừng hoa trắng như đang loãng ra trên dòng suối thăm thẳm xanh ve dưới lũng sâu. Hai chữ loãng ra rất thần tình. Tác giả không hề viết suối chảy mà người đọc vẫn cảm nhận được dòng suối xanh đang mang sắc ban, hình bóng ban đi về xa … Chất thơ ttrong câu văn xuôi của N. Tuân đem đến cho ta nhiều thú vị. Nếu câu trên tác giả tả ban và mây thì câu dưới lại tả hoa ban và suối. Câu văn cân xứng như cảnh sắc thiên nhiên, tạo vật hài hòa .