Các bạn hãy tả cho mình một đoạn văn ngắn về bác hồ
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Ảnh Bác Hồ được treo một cách trang trọng ngay chính giữa bức tường lớp học của em. Trong ảnh, gương mặt Bác Hồ rất hiền hậu. Râu tóc Bác bạc phơ. Vầng trán Bác cao và rộng thể hiện Bác là một người thông minh cùng với đôi mắt sáng ngời như sao luôn luôn nhìn chúng em với một cách đầy trìu mến, yêu thương. Thấy được tình thương yêu của Bác, em sẽ cố gắng vâng lời cha mẹ để xứng đáng cháu ngoan Bác Hồ.
bạn tham khảo nha
Tả về hình ảnh Bác Hồ mà em biết - Mẫu 01
Trong lớp em có một bức ảnh của Bác Hồ. Gương mặt của Bác trong ảnh rất hiền hậu. Râu tóc Bác bạc phơ. Vầng trán Bác cao và rộng thể hiện Bác là một người thông minh. Đôi mắt sáng ngời như sao luôn luôn nhìn chúng em với một cách đầy trìu mến, yêu thương. Mỗi lần nhìn vào bức ảnh đó, em lại cảm thấy thật yêu mến và tự hào về Bác, người cha già kính yêu của dân tộc Việt Nam. Em đã tự hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt để xứng đáng cháu ngoan Bác Hồ.
Tả về hình ảnh Bác Hồ mà em biết - Mẫu 02
Nhà em có một bức ảnh Bác Hồ được treo rất trang trọng. Đó là bức ảnh chân dung của Bác. Khuôn mặt Bác thật phúc hậu. Vầng trán cao và rộng. Đôi mắt sáng ngời như những vì sao trên bầu trời. Chòm râu dài cùng với mái tóc bạc phơ, giống như trong những bài hát về Bác em đã được nghe. Em thích nhất là nụ cười của Bác. Mỗi lần nhìn ảnh Bác, em đều cảm thấy thật tự hào khi đất nước của mình có một Bác Hồ.
Tả về hình ảnh Bác Hồ mà em biết - Mẫu 03
Trong lớp em có treo ảnh Bác Hồ. Ảnh Bác được treo phía trên bảng, vị trí đẹp nhất để ai cũng có thể nhìn thấy Bác. Bác có khuôn mặt hiền từ và phúc hậu, Bác có vầng trán cao, đôi mắt long lanh. Bác vẫy tay như chào chúng em. Mỗi ngày đến lớp, chúng em đều đọc vang năm điều Bác Hồ dạy để tự nhắc nhở mình phải cố gắng học tập và rèn luyện, không phụ lòng mong mỏi của Bác.
Tả về hình ảnh Bác Hồ mà em biết - Mẫu 04
Kết thúc học kì 1, lớp chúng em được cô giáo cho đi thăm Bảo tàng lịch sử Quốc gia. Bên trong bảo tàng trưng bày rất nhiều hiện vật và hình ảnh quý giá của dân tộc ta từ xưa tới nay. Trong đó, em thích nhất tấm ảnh: Bác Hồ thăm bà con nông dân chống hạn năm 1960. Hình ảnh của Bác hiện lên thật giản dị trong bộ đồ nâu, chiếc quần được xắn quá đầu gối. Đôi tay bác khỏe khoắn, dẻo dai đang chạy thử chiếc máy cấy lúa cải tiến trước đông đảo cán bộ và bà con nông dân. Gương mặt bác toát lên niềm vui và lòng tin yêu vào một ngày mai đất nước sẽ giàu đẹp. Ngắm nhìn ảnh Bác, em càng thấy yêu thương và tự hào về vị lãnh tụ kính yêu của nước nhà.
Tả về hình ảnh Bác Hồ mà em biết - Mẫu 05
Ảnh Bác Hồ được đặt nơi góc học tập thân yêu của em. Trong bức ảnh chụp Bác Hồ ngồi bên một chiếc bàn gỗ và chăm chú làm việc. Ngày ngày, em đều được ngắm nhìn bác qua bức ảnh rất rõ nét này. Bác mang bộ trang phục vô cùng giản dị nhưng lịch sự. Đôi mắt Bác sáng ngời, ánh mắt tập trung cao độ khi đang làm việc. Bác có chòm râu và mái tóc bạc trắng tinh. Trán của bác có rất nhiều nếp nhăn, có lẽ do bác phải bận rộn với nhiều công việc. Bác được khắc họa như một ông tiên hiền lành, phúc hậu. Hình ảnh Bác Hồ hiền hậu, giản dị và gần gũi khiến em cứ muốn nhìn mãi bức ảnh đó.
Giản dị là một đặc điểm trong lối sống của người Việt Nam. Bác hồ cũng thích sống giản dị vì Bác mang tâm hồn Việt Nam. Bác hiểu phong cách và tập quán của người Việt Nam và Bác muốn hòa mình vào tập quán ấy. Đời sống đó được thề hiện ở nhiều mạt trong đời sống, trong bữa cơm, trong cách ăn mặc... Đời sống của Bác rất giản dị, bữa cơm chỉ có vài ba món rất đơn giản. Lúc Bác ăn không để rơi vãi một hột cơm nào, ăn xong cái bát bao giờ cũng sạch và thức ăn thì được sếp rất tươm tất. Trong cách ăn mặc cũng vậy. Bác mặc một bộ đồ kaki sẫm màu, đầu đội mũ, chân đi dép cao su. Lời nói của Bác dễ hiểu, ngắn gọn nhưng luôn ấm áp. Tuy vậy, tuy bận bịu như thế mà ngôi nhà sàn của Bác lúc nào cũng sạch sẽ. Ngoài ra Bác còn nuôi cá, làm vườn...Qua đó, chúng ta thấy Bác sống rất giản dị. Chính vỉ sự giản dị đó mà Bác luôn được mọi người yêu quý.
văn nêu cảm nghĩ của lớp 7 nha bạn
tham khảo nhé
Giản dị là một đặc điểm trong lối sống của người Việt Nam. Bác hồ cũng thích sống giản dị vì Bác mang tâm hồn Việt Nam. Bác hiểu phong cách và tập quán của người Việt Nam và Bác muốn hòa mình vào tập quán ấy. Đời sống đó được thề hiện ở nhiều mạt trong đời sống, trong bữa cơm, trong cách ăn mặc... Đời sống của Bác rất giản dị, bữa cơm chỉ có vài ba món rất đơn giản. Lúc Bác ăn không để rơi vãi một hột cơm nào, ăn xong cái bát bao giờ cũng sạch và thức ăn thì được sếp rất tươm tất. Trong cách ăn mặc cũng vậy. Bác mặc một bộ đồ kaki sẫm màu, đầu đội mũ, chân đi dép cao su. Lời nói của Bác dễ hiểu, ngắn gọn nhưng luôn ấm áp. Tuy vậy, tuy bận bịu như thế mà ngôi nhà sàn của Bác lúc nào cũng sạch sẽ. Ngoài ra Bác còn nuôi cá, làm vườn...Qua đó, chúng ta thấy Bác sống rất giản dị. Chính vỉ sự giản dị đó mà Bác luôn được mọi người yêu quý.
Một chiều thu tháng 8-1942, bầu trời xanh ngắt gió nhẹ thổi, không gian thoang thoảng mùi hương của đồng lúa sắp chín. Kim Đồng xách ống nước ở dưới suối lên, thấy anh Ngự Mạn đã đợi ở dưới chân cầu thang. Với nét mặt rạng rỡ, anh Ngự Mạn ghé sát vào tai Kim Đồng nói nhỏ:
– Có một cán bộ cao cấp vừa đến, cho gọi em lên gấp đấy!
– Anh có biết ai không?
– Suỵt…! Nguyên tắc bí mật cơ mà.
Kim Đồng hồi hộp bước theo anh Ngự Mạn lên ngọn núi sau bản. Đến trước cửa hang Nục Én, anh ra hiệu cho Kim Đồng đợi một chút. Lát sau Kim Đồng thấy anh Đức Thanh bước ra, vẫn đôi mắt lúc nào cũng dịu dàng âu yếm, anh đưa Kim Đồng vào trong hang. Trống ngực Kim Đồng bỗng đập rộn lên khi nhìn thấy một “ông Ké” ngồi trên một tảng đá, dựa lưng vào thành hang, chòm râu và mái tóc đã điểm bạc. Trên khuôn mặt gầy, hơi xanh, sáng rực một đôi mắt như hai vì sao ấm áp. “Ông Ké” nhìn Kim Đồng trìu mến. Vẫn còn đang lúng túng chưa kịp chào, Kim Đồng bỗng thấy “ông Ké” hỏi:
– Cháu là Kim Đồng, đội trưởng Đội Thiếu nhi cứu quốc phải không?
– Vâng ạ!
– Lại đây với Bác nào!
“Ông Ké” vẫy Kim Đồng lại gần và kéo vào lòng, đưa tay xoa đầu âu yếm:
– Cháu có ghét bọn Tây không?
– Dạ, có ạ!
– Vì sao nào?
– Vì bọn tay sang cướp nước ta làm cho dân ta khổ.
“Ông Ké” khen Kim Đồng và đề nghị Kim Đồng kể về hoạt động của Đội cho mọi người cùng nghe. Nghe kể xong, “ông Ké” khen Đội đã có nhiều hoạt động phong phú, mưu trí và dũng cảm.
“Ông Ké” còn khen Kim Đồng nói đúng và các đội viên vừa hoạt động, vừa phải học văn hóa, học chính trị để mai này nước nhà độc lập, có đủ tài sức xây dựng đất nước.
Buổi chiều đó, Kim Đồng được “Ông Ké” giữ lại ăn cơm. Chờ đêm xuống, Kim Đồng được cử theo ba anh đưa “Ông Ké” vào Pác Pó an toàn. Do nguyên tắc bí mật, ngày đó, Kim Đồng chưa được biết rằng “ông Ké” đó chính là Bác Hồ kính yêu.
Đây là đoạn văn thuyết minh các bạn nhé, ko phải bài văn hay câu chuyện đâu.
+ Nội dung (ý): 3 điểm: Học sinh viết được đoạn văn gồm các ý theo đúng yêu cầu nêu trong đề bài.
*Câu hỏi gợi ý:
- Bác Hồ là ai?(nêu được vai trò, vị trí của bác với dân tộc Việt Nam. VD: Bác Hồ là vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc ta.)
- Dáng người (nước da, khuôn mặt, vầng trán, mái tóc, đôi mắt, nụ cười,…) của Bác như thế nào?
- Tính tình của Bác ra sao?Bác dành tình cảm cho đất nước (nhân dân, thiếu nhi,…) như thế nào?
- Em có tình cảm gì đối với Bác? Em sẽ làm gì để đền đáp công ơn to lớn của Bác?
+ Kĩ năng: 3 điểm
- Điểm tối đa cho kỹ năng viết chữ, viết đúng chính tả: 1điểm
- Điểm tối đa cho kỹ năng dùng từ, đặt câu: 1điểm
- Điểm tối đa cho phần sáng tạo: 1điểm.
* Tùy theo mức độ sai sót về ý, bố cục, diễn đạt và chữ viết có thể cho các mức điểm khác nhau.
THAM KHẢO :
Nếu như ánh lửa trong lều chỉ sưởi ấm cho các anh chiến sĩ ở đó thì ánh lửa trong lòng Bác có sức lan tỏa, có thể sưởi ấm lòng tất cả nhân dân Việt Nam , Và trong những ngày đầu kháng chiến đầy gian nan, thử thách thì Bác chính là nguồn tình cảm ấm áp nhất, là ngọn lửa thắp lên niềm tin cho toàn quan, toàn dân ta. Khổ thơ cuối đã khẳng định một chân lí bình dị mà lớn lao
Đêm nay Bác ngồi đó
.................................
Bác là Hồ Chí MInh
Việc Bác ko ngủ vì lo cho bộ đội, lo cho dân công, lo cho dân tộc là một lẽ thường tình, một điều hết sức bình thường vì bác chính là Hồ Chí Minh. Bác là một vị lãnh tụ, một người Cha Già của dân tộc đã dành trọn đời mình cho dân, cho nước. Đây ko phải là đêm duy nhất Người ko ngủ và cũng ko biết đã bao nhiêu đêm Người ko ngủ như thế. Vì vậy việc Bác ko ngủ là một điề bình thường nhưng đó là cái bình thường của một bậc vĩ nhân mà chỉ khi ở bên Người ta mới hiểu được điều đó
Tham khảo:
Trong đoạn kết bài thơ "Đêm nay Bác không ngủ", tác giả Minh Huệ viết: Đêm nay Bác ngồi đó; Đêm nay Bác không ngủ; Vì một lẽ thường tình; Bác là Hồ Chí Minh. Đoạn thơ khiến lòng ta gợn lên câu hỏi: Tại sao Bác không ngủ lại là "Vì... Bác là Hồ Chí Minh"? Có thể nói, trong suốt cuộc đời hoạt động Cách mạng của mình, Bác Hồ đã trải qua nhiều đêm không ngủ. Còn nhớ, thời kì bị giam cầm ở nhà lao của Tưởng Giới Thạch, Bác từng: "Một canh... hai canh... lại ba canh. Trằn trọc băn khoăn giấc chẳng thành..."; rồi giữa rừng Việt Bắc trong chiến dịch Thu - Đông 1947, Bác từng chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà". Việc "Đêm nay Bác không ngủ" là "một lẽ thường tình", vì "Bác là Hồ Chí Minh" bởi Bác đã trở thành một biểu tượng, một "định nghĩa" về đức hi sinh, lo lắng cho dân, cho nước. Câu hỏi: Tại sao "Đêm nay Bác không ngủ"? có một câu trả lời thật giản dị mà vĩ đại như vậy đó!
Hồ Chủ tịch là lãnh tụ cách mạng vô sản kiệt xuất, một chiến sĩ cộng sản lão thành, Danh nhân văn hóa của thế giới. Với dân tộc Việt Nam, "Người là Cha, là Bác, là Anh, Quả tim lớn lọc trăm dòng máu nhỏ"… (Tố Hữu). Đất nước ta, dân tộc ta tự hào về Hồ Chủ tịch – con người giản dị và vĩ đại – tiêu biểu cho truyền thống bốn ngàn năm lịch sử vẻ vang. Đầu thế kỉ XX, người thanh niên yêu nước Nguyễn Tất Thành thấu hiểu nỗi nhục nô lệ dưới ách xâm lược của thực dân Pháp nên đã noi gương các sĩ phu tiền bối như Phạn Bội Châu, Phan Chu Trinh… tìm đường cứu nước. Rời bến cảng Nhà Rồng (Sài Gòn) năm 1911, Nguyễn Tất Thành nung nấu ý chí là phải sang tận nước Pháp để tìm hiểu kẻ thù, từ đó có cách chống lại chúng. Ba mươi năm hoạt động cách mạng ở nước ngoài, người chiến sĩ cộng sản quốc tế Nguyễn Ái Quốc đã cống hiến rất nhiều cho phong trào đấu tranh để bảo vệ quyền lợi của các dân tộc thuộc địa bị áp bức bóc lột trên toàn thế giới và trở thành người sáng lập ra Đảng cộng sản Việt Nam. Năm 1941, với vốn sống thực tế, với kinh nghiệm dày dặn và trình độ hiểu biết sâu sắc về chủ nghĩa Mác – Lê-nin, lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc về nước, trực tiếp lãnh đạo sự nghiệp cách mạng của dân tộc.
Bác Hồ là người tìm ra đường để cứu nước bác không sợ chết nhưng lại rất dũng cảm luôn luôn giúp đỡ người gặp khó khăn
Máy tính là một thiết bị hiện đại đã làm cho cuộc sống trở nên dễ dàng và đơn giản. Nó có khả năng hoàn thành nhiều việc trong thời gian ngắn. Nó có thể làm những công việc của nhiều người trong thời gian ít hơn. Nó rất hữu ích trong việc đem lại hiệu quả cao nhất.Chiếc máy tính đầu tiên là một máy tính cơ học được tạo bởi Charleg Babbge. Một chiếc máy tính hoạt động thành công bằng việc sử dụng các phần cứng của nó và được cài đặt các ứng dụng phần mềm đầy đủ. Những phụ kiện khác của máy tính là bàn phím, chuột,máy in, CPU và UPS.
Những dữ liệu chúng ta cài đặt vào máy tính để sử dụng được gọi là dữ liệu đầu vào và thiết bị là thiết bị đầu vào, và dữ liệu cái mà chúng ta sử dụng bên ngoài như máy in và các thiết bị khác được gọi là dữ liệu đầu ra và thiết bị là thiết bị đầu ra. Dữ liệu đầu vào được thanh đổi thành những thông tin mà có thể được lưu trữ và thay đổi bất cứ lúc nào. Máy tính là thiết bị án toàn cho việc lưu trữ dữ liệu để sử dụng trong các lĩnh vực khác nhau. Chúng ta có thể mua sắm, thay toán hóa đơn điện, hóa đơn nước,nói chuyện video, tin nhắn, gửi e mail của chúng ta bất kỳ ở đâu trong thế giới này và nhiều hoạt động trực tuyến bằng việc sử dụng Internet.
Ngoài ra, bạn có thể viết những bài luận tiếng anh khác nói về một kỷ niệm nào đó của bạn về chiếc máy tính. Chẳng hạn, câu chuyện của Aroma về một kỷ niệm đáng nhớ : “Tôi còn nhớ năm 2007, lúc còn là học sinh lớp 10 ba tôi đã hứa mua cho tôi một chiếc máy tính cũ để phục vụ học tập. Tôi đã háo hức biết bao, chờ đợi biết bao nếu như chiếc xe đạp của tôi không bị mất. Vậy là ước mơ lớn lao đó bị dập tắt vĩnh viễn. Giờ có máy tính trong tay, đúng là hữu ích thật nhưng chưa bao giờ tôi nguôi ngoai kỷ niệm đáng nhớ đó”.
Máy tính là một thiết bị hiện đại đã làm cho cuộc sống trở nên dễ dàng và đơn giản. Nó có khả năng hoàn thành nhiều việc trong thời gian ngắn. Nó có thể làm những công việc của nhiều người trong thời gian ít hơn. Nó rất hữu ích trong việc đem lại hiệu quả cao nhất.Chiếc máy tính đầu tiên là một máy tính cơ học được tạo bởi Charleg Babbge. Một chiếc máy tính hoạt động thành công bằng việc sử dụng các phần cứng của nó và được cài đặt các ứng dụng phần mềm đầy đủ. Những phụ kiện khác của máy tính là bàn phím, chuột,máy in, CPU và UPS.
Những dữ liệu chúng ta cài đặt vào máy tính để sử dụng được gọi là dữ liệu đầu vào và thiết bị là thiết bị đầu vào, và dữ liệu cái mà chúng ta sử dụng bên ngoài như máy in và các thiết bị khác được gọi là dữ liệu đầu ra và thiết bị là thiết bị đầu ra. Dữ liệu đầu vào được thanh đổi thành những thông tin mà có thể được lưu trữ và thay đổi bất cứ lúc nào. Máy tính là thiết bị án toàn cho việc lưu trữ dữ liệu để sử dụng trong các lĩnh vực khác nhau. Chúng ta có thể mua sắm, thay toán hóa đơn điện, hóa đơn nước,nói chuyện video, tin nhắn, gửi e mail của chúng ta bất kỳ ở đâu trong thế giới này và nhiều hoạt động trực tuyến bằng việc sử dụng Internet.
Ngoài ra, bạn có thể viết những bài luận tiếng anh khác nói về một kỷ niệm nào đó của bạn về chiếc máy tính. Chẳng hạn, câu chuyện của Aroma về một kỷ niệm đáng nhớ : “Tôi còn nhớ năm 2007, lúc còn là học sinh lớp 10 ba tôi đã hứa mua cho tôi một chiếc máy tính cũ để phục vụ học tập. Tôi đã háo hức biết bao, chờ đợi biết bao nếu như chiếc xe đạp của tôi không bị mất. Vậy là ước mơ lớn lao đó bị dập tắt vĩnh viễn. Giờ có máy tính trong tay, đúng là hữu ích thật nhưng chưa bao giờ tôi nguôi ngoai kỷ niệm đáng nhớ đó”.
Bài làm
Em có một bức tranh về phong cảnh Hồ Gươm giữa lòng Hà Nội. Về góc phải, phía dưới của tranh là đền Ngọc Sơn với những nhịp cầu Thê Húc cong cong sơn màu đỏ rực. Đền có những đường mái uốn cong ẩn dưới bóng một cây đa cổ thụ xum xuê. Phía trái và phía trên của đền là mặt nước Hồ Gươm xanh lục dương lung linh gợn sóng và ở giữa nổi lên hình ảnh Tháp Rùa. Phía bên kia bờ là những hàng cây xanh đem lại cho cảnh hồ một vẻ tươi mới, êm đềm. Một vài thiếu nữ mặc áo dài, đội nón quai thao đi dạo ngắm cảnh bên bờ hồ. Em rất thích đi bộ quanh hồ.
~HT~
Tham khảo :
Em đã được đi tham rất nhiều nơi ở Hà Nội, nhưng nơi em thích tới nhất là Hồ Gươm. Hồ Gươm nằm trên đường Đinh Tiên Hoàng và năm trước cổng Bưu điện thành phố Hà Nội. Có một lần mẹ đưa em đến đây, ngồi trên một toà nhà cao tầng em có thể nhìn thấy toàn cảnh Hồ Gươm và tháp đồng hồ cổ. Khi kim đồng hồ chỉ vào một giờ nào đó thì tiếng chuông đồng hồ vang lên. Nhìn từ trên cao, mặt Hồ Gươm như một chiếc gương bầu dục. Xa xa, giữa mặt hồ là Tháp Rùa cổ kính với vẻ uy nghiêm muôn thuở. Mỗi khi đến Hồ Gươm em lại nhớ đến câu chuyện “Sự tích Hồ Gươm” kể về thần Kim Quy ngậm thanh kiếm báu diệu kì trao cho vua Lê Lợi để tiêu diệt giặc Minh bảo vệ bờ cõi. Vì vậy, Hồ Gươm còn có tên gọi khác là Hồ Hoàn Kiếm. Năm nay, Hồ Gươm còn có một điều đặc biệt đó là xung quanh hồ trở thành tuyến phố đi bộ cho mọi người dân đến đây vui chơi vào những dịp cuối tuần. Đến đây chúng em được tham gia rất nhiều trò chơi như: nặn tò he, đi cà kheo, nhảy dây,…Mỗi lần đến đây em thấy thật là thích. Em mong cứ đến cuối tuần lại được mẹ cho đi chơi Hồ Gươm.
Bác Hồ có mái tóc bạc phơ và bộ râu hơi dài, trông như một ông tiên. Da Bác hồng hào. Vầng trán của Bác cao lộ rõ vẻ thông minh. Càng nhìn ảnh Bác, em càng quyết tâm thực hiện năm điều Bác Hồ dạy để xứng đáng là cháu ngoan của Bác.
Nhìn Bác thật đẹp, râu và tóc Bác bạc phơ, vầng trán cao, đôi mắt sáng hiền từ, nước da hồng hào. Bác là nhà Cách mạng tài giỏi, vị Lãnh tụ yêu nước thương dân. Bác là tấm gương sáng về đức tính khiêm tốn, giản dị để mọi người noi theo. Theo lời Bác dạy thiếu niên nhi đồng, em thầm hứa luôn chăm học, ngoan ngoãn vâng lời cha mẹ thầy cô, yêu thương giúp đỡ người già và em nhỏ, kính trọng lễ phép với người lớn tuổi.