viết văn về con chó
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo:
Lão Hạc là một người rất yêu thương con cái, ngoài ra lão còn rất yêu quý động vật. Vợ lão mất sớm, lão sống với thằng con trai. Do không lấy được vợ, nó phẫn chí bỏ đi đồn điền cao su. Lão Hạc chỉ còn lại một mình cô đơn lạnh lẽo trong ngôi nhà. Nhưng không, thằng con lão trước khi đi cũng đã bỏ ra một chút tiền của nó để mua cho lão một con chó. Lão quý nó lắm lúc nào cũng quây quần bên nó nên lão đã quyết định đặt tên cho nó là cậu Vàng. Cậu Vàng có nghĩa quý như Vàng nên chú chó Vàng được lão rất yêu quý, thương yêu và chiều chuộng như đứa con của mình. Lão cho nó ra sông tắm thường ngày, cho nó ăn trong một cái bát như nhà giàu. Thỉnh thoảng, lúc rảnh lão còn hay bắt giận cho nó. Điều đó đã chứng tỏ Lão là một người giàu lòng nhân ái và yêu mến động vật.
Tả về con chó :
Biết em rất yêu thích cho cho nên kỳ nghỉ hè vừa rồi khi về chơi với bà ngoại bà biếu em một chú chó để đem về nuôi. Nhìn thấy chú chó ngay từ lần đầu tiên là em đã rất thích.
Em đặt tên nó Misa. Lúc mới đầu chú ta chỉ to bằng bắp chân thôi thế mà giờ đây chú không những lớn nhanh và còn rất khỏe mạnh nữa. Bộ ông đen óng ánh, thân hình cân đối ai nhìn chú cũng phải trầm trồ khen ngợi. Hai lỗ tai của chú nhọn vểnh lên rất đáng yêu như để nghe ngóng mọi động tĩnh bên trong. Chú rất ngoan ngoãn không bao giờ không vâng lời. Chiếc mũi của chú ướt ướt luôn hếch lên để đánh hơi lạ. Hàm răng nhọn của chú ta rất sắc, mỗi lần thấy động tĩnh chú đều nhe hàm răng của mình ra để bảo vệ.
Bài văn lớp 4 tả con chó nhà em
Misa đi đứng rất nhẹ nhàng nhưng đặc biệt chú lại chạy rất nhanh. Mỗi sáng thức giấc chú cũng với mèo Tom thường đùa nghịch nhau dưới sân. Khi đã chơi chán chú lại tìm một góc để nằm chơi. Chú thường gác mõm lên hai chân trước để ngủ, nhìn mắt chú lim dim thế thôi nhé chứ chú không hề ngủ li bì như thế đâu. Chú đứng phắt dậy khi nghe có tiếng động hoặc nghe thấy mùi lạ. Nếu như gặp người lạ chú nghe nhe răng ngầm ngừ không cho tiến gần. Nhưng đối với thành viên trong gia đình thì chú rất tình cảm. Mỗi lần nghe thấy tiếng ai về là chú lại chạy ra sân đón, quấn lấy chân, đuôi thì tít lên vui sướng.
Tất cả mọi người nhà em ai cũng yêu quý misa. Chú là một thành viên quan trọng không thể thiếu trong gia đình em được. Mỗi lần trước khi đi ngủ chú luôn đi vòng quanh kiểm tra xem có gì bất thường không để cho cả nhà em có thể yên tâm đi ngủ sau những ngày làm việc, học tập căng thẳng.
Vào ngày sinh nhật lần thứ 8 của em, bà ngoại có tặng em một chú mèo rất dễ thương và đáng yêu. Vừa nhìn thấy chú là em đã vui mừng và thích thú lắm. Em thường gọi chú với cái tên dễ thương là Mi.
“Meo, meo, meo”, hôm nào cũng vậy, cứ khi em ngồi vào bàn học bài là chú Mi lại đến nằm dụi đầu vào chân em. Mi thân thiết và gắn bó với em từng ngày. Ngày bà ngoại cho, con mèo chỉ bằng chai nước khoáng nhỏ nhưng bây giờ thì nó đã to bằng cái chai Cô-ca đại bự. Toàn thân chú được bao phủ một màu vàng và điểm thêm vài vệt trắng làm cho chiếc áo của chú lại càng thêm đẹp.
Cái đầu của chú to hơn quả bóng ten-nít một chút. Đôi mắt tròn như hai hòn bi ve và sáng như đèn pha. Cái mũi phơn phớt hồng, lúc nào cũng ươn ướt như người bị cúm sổ mũi vậy. Cái tai của chú mới thính làm sao! Chỉ một tiếng động nhỏ, chú đều phát hiện được đó là tiếng gì, có cần phải giải quyết hay không. Cái tai và cái mũi đó chính là cái ra-đa của chú để phát hiện những tên chuột láu lỉnh hay phá hoại, ăn trộm thóc gạo của người.
Cổ Mi được quàng một chiếc khăn màu trắng đục. Bốn cái chân không cao lắm so với thân hình chú nhưng lại chạy rất nhanh. Dưới bàn chân là một lớp thịt dày, mịn, màu hồng nhạt. Bà em bảo những miếng thịt đó giúp Mi di chuyển nhẹ nhàng, không gây một tiếng động nhỏ, làm cho nhiều chú chuột không ngờ. Những chiếc vuốt của chú rất nhọn và sắc. Đã có lần, những chiếc vuốt đó đã để lại dấu vết trên tay em khi em đùa vui, nghịch ngợm với chú. Chính những chiếc vuốt đó là thứ vũ khí lợi hại của chú mà mỗi con chuột khi nhìn thấy phải kinh hoàng.
Mỗi khi muốn chơi với em, chú lại dùng đầu dụi vào tay em rồi lấy những cái vuốt ấy cào cào nhẹ vào bàn tay em. Chao ôi! Cái đuôi của chú mới dẻo làm sao! Chiếc đuôi như một cái dấu ngã, chẳng giấu vào đâu được. Hôm nào cũng vậy, chú ta cứ ngủ khì. Thế nhưng lũ chuột cũng chẳng dám ra quấy phá vì chú rất tinh, cũng có thể lũ chuột cảnh giác, nghĩ là Mi đang rình chúng đấy.
Ban đêm, Mi ta mới đi làm cho chủ. Chú ta biết hết đường đi lối lại của bọn chuột. Không con chuột nào chạy thoát nếu chú đã phát hiện được. Có lần, em được chứng kiến nó bắt chuột ban ngày. Có lẽ, con chuột đó đói quá phải đi ăn trộm ban ngày. Chú Mi ngụy trang rất khéo, chú nằm khuất sau cái chổi cạnh chân hòm cáng thóc. Một con chuột nhắt rất tinh ranh, mắt lấm lét, đi nhẹ nhàng đến định trèo lên hòm thóc để chui vào ăn thóc. Mi nằm yên như đang ngủ. Bỗng “chụp” một cái, chỉ nghe thấy tiếng “chít” tuyệt vọng, Mi ta đã vồ gọn con mồi trong móng vuốt của chú.
Hả hê với chiến thắng của mình, Mi tha con chuột đó ra vườn. Chú nhả con chuột ra, lấy cái chân trước vờn đi vờn lại con chuột đó. Con chuột vội chạy đi nhưng chạy sao thoát. Em nghĩ con chuột đó chỉ sợ đã chết. Thế rồi, chú ta ung dung ngồi chén hết con chuột nhắt đó. Mỗi lần chú bắt được chuột, em đều vuốt ve động viên chú. Đến bữa, em lại thưởng cho chú những miếng ăn ngon nhất. Mi tỏ vẻ sung sướng lắm.
Mi ăn rất ít, hàng ngày chú ta ăn không hết một bát cơm. Khi ăn, chú ta cứ nhỏ nhẻ từng tí một. Em thường nghe mọi người nói “ăn như mèo” quả không sai. Dù đói đến đâu thì Mi cũng ăn rất từ tốn. Khác với Vàng - chú cún tinh nghịch nhà em, cứ ăn hùng hục. Vàng và Mi rất thân với nhau. Ngày nào, chúng cũng chơi đùa với nhau mà không có xích mích gì cả.
Buổi sáng, khi nắng vàng trải khắp sân, Mi nằm duỗi dài bốn chân, mắt lim dim, trông thật đáng yêu. Thỉnh thoảng, nó lại cho tay lên mặt cào cào, như là nó đang rửa mặt. Buổi tối, khi cả nhà ăn cơm xong, bao giờ Mi cũng tranh thủ ngồi vào lòng em nũng nịu.
Em rất yêu quý Mi. Mi không chỉ là vật kỉ niệm của bà ngoại tặng cho em mà nó còn là “dũng sĩ diệt chuột” của nhà em. Mi giúp nhà em rất nhiều trong chiến dịch diệt chuột. Từ ngày có Mi, nhà em không còn lo lũ chuột quấy phá. Em sẽ chăm sóc Mi cho khỏe, chơi với Mi vui vẻ để làm theo đúng lời dặn của bà em khi bà tặng Mi cho em.
Năm ngoái, bác Hào mang từ quê lên cho em một chú cún hai tháng tuổi.
Thoáng nhìn nó, em đã thích ngay. Ôi, chú chó mới xinh làm sao! Em đặt tên cho nó là Rô-rô và nhận nuôi dưỡng nó.
Rô-rô lớn nhanh như thổi. Giờ đây, nó đã là một chú chó trưởng thành với hình dáng cân đối và đẹp đẽ. Toàn thân nó phú một lớp lông đày màu vàng nâu. Hai tai luôn dỏng lên nghe ngóng động tĩnh. Đôi mắt to, sáng. Lỗ mũi đen ướt, đánh hơi rất thính. Cái lưỡi màu hồng thè dài và hàm răng trắng bóng với bốn răng nanh cong và nhọn.
Rô-rô có dáng như chó săn. Cái ức nở đầy đặn, bụng thon, bốn chân cao. Cái đuôi xù cuốn tròn thành chữ "O" trên lưng.
Nó đi đứng nhẹ nhàng và chạy rất nhanh. Sáng sáng, Rô-rô nô giỡn với chú mèo tam thể trên sân. Chúng đuổi nhau, vờn nhau không biết chán. Thấm mệt, Rô-rô trèo lên thềm, nằm sấp gác mõm lên hai chân trước, lim dim ngủ.
Chớ lầm tưởng là nó ngủ say nhé! Tuy lơ mơ thế nhưng hai cái tai úp xuống không bỏ sót một tiếng động nào. Chỉ cần có tiếng bước chân nhè nhẹ ngoài rào là nó đứng phắt dậy, linh hoạt hẳn lên. Nếu là người lạ, lập tức nó cất tiếng sủa vang. Còn người quen đi đâu về là nó chạy ra, vẫy đuôi mừng tíu tít.
Ngày nào em đi học về, Rô-rô cũng ra tận cổng đón. Nó chồm hai chân trước, ôm chầm lấy em và quân quýt không rời. Đến đêm, khi cả nhà đi ngủ, một mình Rô-rô thức trông nhà. Có nó, cả nhà ngủ ngon sau một ngày làm việc mệt nhọc.
Cả nhà em ai cũng yêu mến Rô-rô. Đi xa về, ai cũng có phần quà dành riêng cho nó. Lúc thì cái bánh, lúc thì cái kẹo. Nó đón nhận với vẻ mừng rỡ và biết ơn. Rô-rô khôn ngoan và trung thành được coi là thành viên không thể thiếu trong gia đình em.
Gia đình tôi có hai chị em, từ nhỏ tôi và chị đã rất yêu thích động vật. Đối với tôi, động vật chúng mang lại niềm vui rất lớn và đặc biệt nhất chính là chú chó Lily - một chú chó thông minh, đáng yêu mà tôi và chị đều vô cùng yêu quý.
Chú chó tôi được chị tặng khi chị đi xa nhà. Kể từ đó đến bây giờ, Lily đã ở cạnh tôi 3 năm rồi. Ngày ấy, chị tôi đi học xa nhà, không còn thường xuyên chơi với tôi nữa nên chị đã tặng Lily cho tôi một chú chó lông xoăn đáng yêu. Lily hồi trước nhỏ lắm, chỉ nằm vừa hai lòng bàn tay của tôi. Đặc biệt, chú màu nâu sẫm và trên mình lún phún bộ lông xoăn tít rất xinh xắn. Trước biết chị đi, tôi buồn lắm nhưng kể từ khi có Lily, nỗi buồn và nhớ chị tôi đã vơi đi phần nào bởi tôi đã có một món quà kỉ niệm tuyệt vời. Nay Lily đã hơn 3 tuổi, chú lớn hơn trước rất nhiều, không còn yếu ớt và non nớt như xưa. Trước chú cố trèo lên bệ cửa rồi lại ngã nhào xuống bãi cỏ thì giờ đây, bốn chân Lily đã thoăn thoắt nhảy lên cái bệ cửa quen thuộc để chào đón tôi về nhà. Lily có thân hình khá mũm mĩm, càng lớn, bộ lông của chú càng xoăn và mọc dày hơn. Tai chú gần đầu, dài và được bao phủ bởi lớp lông lượn sóng. Hai chân trước và sau nhìn khá cân đối với cơ thể của chú.
Bàn chân hình oval khá nhỏ cũng được phủ một lớp lông nâu trên các ngón chân cong cong. Trông chú như một cục bông màu nâu vậy. Tuy chú nhiều lông nhưng đặc biệt chú không bị rụng lông lung tung ra sàn nhà như những chú chó khác nên chú rất sạch sẽ. Cả nhà tôi yêu chú lắm, mỗi lần chú chạy loanh quanh thì hai cái tai lắc lắc, cái đầu nghiêng nghiêng thích thú chọc cả gia đình cười khoái chí. Lily là một chú chó rất thông minh và tinh nghịch. Một lần tôi cùng Lily chạy bộ trong công viên vào buổi sáng sớm, chú chạy nhảy khắp nơi, dẫm dẫm lên những bệ đá quanh hồ nước đang gợn từng con sóng nhỏ lăn tăn. Bỗng chợt chú ngã nhào xuống hồ nước, tôi vội vã chạy đến, lo lắng không thôi vì Lily chỉ là chú chó cảnh bình thường và từ trước tới nay không xuống nước. Tôi hoảng hốt nhờ một bác câu cá gần đó giúp đỡ nhưng thật ngạc nhiên, Lily bơi rất cừ, chú như một " vận động viên bơi" nhỏ bé đang đạp đạp hai chân trước rẽ nước bơi về phía tôi. Người chú ướt nhẹp, những sợi lông bị nước làm cho ẹp xuống làm lộ ra thân hình nhỏ của chú. Tôi ngẩn người mãi không tin được vì sao Lily lại bơi giỏi đến vậy thì bác ngồi câu cá bên bờ có nói rằng Lily nhà tôi là giống chó poodle và rất giỏi bơi lội, tổ tiên của chú là loài chó săn vịt ở Đức và rất nổi tiếng với biệt tài săn chim nước. Tôi vui mừng lắm, ôm Lily chạy về nhà để tránh chú bị cảm và khoe với mẹ về thành tích của chú ngày hôm nay. Quả thật là một chú chó cừ khôi. Đối với tôi, Lily là một chú chó rất thân thiện, hiền hòa và thông minh nhất. Chú có thể chơi với tất cả trẻ em xung quanh nhà tôi một cách vui vẻ chứ không dữ dằn như con chó nhà hàng xóm. Chú chạy nhảy nô đùa với những quả bóng màu sắc trong sân vườn nhà tôi vào mỗi sáng chủ nhật đẹp trời. Chú có thể giúp tôi chuyển những vật nhỏ cho ba mẹ. Mỗi lần làm được điều tôi yêu cầu, chú vui thích quẫy cái đuôi dài nhỏ nhắn như muốn tôi khen chú. Ngày ngày, Lily rất thích nằm dài sưởi ấm bên bệ cửa quen thuộc của chú. Những tia nắng thu nhàn nhạt nhảy nhót trên bộ lông nâu lượn sóng càng khiến bộ lông của chú mượt mà và nâu bóng chắc khỏe. Gia đình tôi yêu chú lắm, trên tường phòng khách luôn có những bức ảnh Lily trong từng khoảnh khắc. Từ khi chú bé xíu đến khi chú lớn như bây giờ vậy.
Tôi yêu Lily, chú đã trở thành người bạn thân thiết, cùng tôi trải qua bao ngày tháng thật đẹp. Mong rằng chú luôn bên tôi , dẫu ngày mai tôi trưởng thành, trong tôi luôn có dáng hình của người bạn đặc biệt này.