K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

3 tháng 4 2018

Tôi là một cây bàng non mới lớn, trước đây tôi còn sum suê xanh tốt, mơn mởn những chồi mập mạp và sung sức lắm. Vây mà giờ đây, tôi không cầm được nước mắt.

Số là mấy ngày trước đây, các cô cậu choai choai đến liên hoan, tiệc tùng gì đó ở gốc bàng tôi. Dưới trời nắng oi bức thế này, tôi nghĩ cũng thương bèn cố vươn rộng tán che chở cho mấy đứa nhỏ. Tự nhiên tôi lại thiếp đi vào giấc ngủ dưới ánh nắng sánh vàng của lão Mặt Trời.

"Rắc! Rắc!" - một tiếng động ghê rợn và cảm giác đau nhói giật lên làm tôi chợt tỉnh. Trời ơi! Còn đâu cành lá mơn mởn! Mới thiếp đi có mội tí thôi mà lũ trẻ đã hành hạ cái thân bàng tôi. Oái! Một đứa đu lên cánh tay tôi, tay tôi đã vốn chẳng chắc khỏe được như mấy bác bàng cổ thụ, đã thế còn bị tụi nhỏ giằng, kéo, giật và đu. Cảm giác đau nhói tiếp tục dày vò cái thân bàng khốn khổ này. Thế rồi như cọng bún, cánh tay tôi oặt xuống, gượng mãi tôi cũng chẳng nhấc nổi lên. Thấy tôi lầm lũi, đáng thương thế này mà chúng còn phá lên cười - những điệu cười xem chừng khoái trá lắm!

Chúng như còn chưa thỏa mãn với sự độc ác này bèn dùng con dao chém vào thân mình tôi. Ối! Ái! Cứ mỗi vết chém là người tôi thắt lại, đớn đau vô chừng. Máu tôi ứa ra, nhuộm trắng một phần thân mình.

Rồi ngón tay tôi, những chiếc lá xanh non của tôi cũng rời khỏi tôi, sao chúng nỡ... Tôi nào có làm điều gì độc ác đâu. Mùa hè tôi che chở cho lũ trẻ khỏi cái nắng cái gió, mùa mưa tôi hứng những giọt nước mưa lạnh ngắt cho chúng mà giờ chúng lại mang đến sự đau đớn, chúng giết tôi. Lòng tôi như se lại: "Sẽ chẳng bao giờ, phải chẳng bao giờ tôi che chở cho lũ trẻ vô ơn này nữa!".

Bỗng đâu lại có một lớp nữa kéo đến. Trong cơn sợ hãi, tôi nhắm tịt mắt lại, chuẩn bị cho cái chết đau đớn và dai dẳng. Tôi vừa giận dữ lại vừa lo lắng.

- Các cậu ngừng ngay đi! Đừng làm cái trò ác độc đó nữa. Bàng là bạn của chúng ta mà! Nếu các cậu không dừng lại tôi sẽ đi mách các thầy cô đó!

Tôi ngạc nhiên quá chừng trước câu nói mang đầy sự nhân ái của một cậu học sinh chừng mười hai, mười ba tuổi.

Tôi chợt hiểu rằng không phải học sinh ai cũng xấu mà chỉ có một số bạn nông nổi đến mức chơi nghịch, chơi ác mà thôi!

Thời gian trôi qua, tôi cũng chẳng còn giận mấy cô cậu đó nữa và cũng khỏe khoắn hơn nhờ bàn tay chăm sóc hiền hậu của bác lao công. Nhưng cái cành giập gãy lủng lẳng thì vẫn không nhấc lên nổi. Các bạn học sinh ơi, đừng có nghịch ác như mấy cô cậu học trò hư kia nhé!



TÌM TỪ TƯỢNG HÌNH TRONG ĐOẠN VĂN SAU :Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường.Tôi quên thế nào được những càm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng.Những ý tưởng ấy...
Đọc tiếp

TÌM TỪ TƯỢNG HÌNH TRONG ĐOẠN VĂN SAU :

Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường.

Tôi quên thế nào được những càm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng.

Những ý tưởng ấy tôi chưa lần nào ghi lên giấy, vì hồi ấy tôi khonh6 biết ghi và ngày nay tôi không nhớ hết. Nhưng mỗi lần thấy mấy em nhỏ rụt rè núp dưới nón mẹ lần đầu tiên đi đến trường, lòng tôi lại tưng bừng rộn rã . Buổi mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh, mẹ âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con dường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhung lần này tự nhiên thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đếu thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sữ hay đổi lớn : hôm nay tôi đi học.

0

Sáng tác dân gian liên quan đến lũ lụt là Sơn Tinh, Thủy Tinh

Ấn tượng nổi bật là cách ngăn chặn lũ của nhân dân ta 

16 tháng 9 2023

Tham khảo

Sáng tác dân gian nói đến hiện tượng lũ lụt là Mây kéo lên ngàn thì mưa như trút. Mây xanh thì nắng, mây trắng thì mưa. Mặt trời có quầng thì hạn, mặt trăng có tán thì mưa. Hễ nghe tiếng sấm, phất cờ mà lên.

Ấn tượng của em là những đúc kết của người xưa về những hiện tượng quan sát trên trời và dự đoán được mưa bão sắp tới bảo vệ nông nghiệp và mùa màng.

16 tháng 7 2018

mk thử :

hình ảnh tiêu biểu : 

a, mùa đông :

- Cây vươn lên và trụi trơ ko còn lá 

b, Mùa xuân :

- Là cây bàng đâm trôi nhưng cành lá mơn mởn .

c, Mùa hè :

- Lá um tùm bao cảnh sân trường

d, Mùa thu 

Có những quả chín 

Tôi thích nhất mùa Hè vì nó nhiều lá xanh um tùm 

Trông rất đẹp .

hok tốt

16 tháng 7 2018

giúp mình đi mà

2 tháng 3 2018

Vũ trụ năm 3000,

Chào những người bạn ở thế kỷ 21,

Tôi xin tự giới thiệu, tôi là Jeny – một bức thư điện tử thông minh đang sống ở thế kỷ 41. Vì sống trước các bạn gần 2000 năm nên tôi có khả năng nhìn thấy vạn vật ở tương lai.

Sở dĩ tôi quay về thế kỷ 21 là bởi tôi thấy mình có trách nhiệm với thế giới này và với những gì sắp diễn ra.

Chúng ta đều biết, trẻ em chính là tương lai của thế giới. Vì thế, nếu trẻ em được yêu thương và giáo dục đầy đủ thì chắc chắn sau này chúng sẽ xây dựng một thế giới tốt đẹp.

Thế nhưng, hiện nay ở nhiều quốc gia mà tôi được biết nhất là ở Việt Nam, trẻ em vẫn chưa được quan tâm, yêu thương và giáo dục một cách đúng mực. Tất nhiên cũng có những đứa trẻ được hưởng cuộc sống ấm no, hạnh phúc.

Nhưng đó đây, xung quanh chúng ta, hàng ngày, hàng giờ trẻ em vẫn bị đối xử một cách đầy nhẫn tâm. Có lẽ, chúng ta còn nhớ một đoạn clip được đăng tải trên báo Tuổi trẻ với tiêu đề ““Kinh hoàng bảo mẫu đày đọa trẻ mầm non tại trường tư thục” ghi lại cảnh các bảo mẫu cơ sở mầm non tư thục Mầm Xanh nằm trên đường HT 05, phường Hiệp Thành, quận 12, TP.HCM hành hạ nhiều trẻ nhỏ.

Nhiều bé bị bảo mẫu tát vào mặt liên tiếp, bị đánh bằng muỗng múc canh, đập bình nhớt thậm chí đập lưỡi dao vào đầu. Có bảo mẫu còn giơ chân đạp vào người trẻ khiến các trẻ đều khiếp sợ.

Rồi vụ giáo viên trường mầm non Xanh (Hà Nội) cầm dép tát liên tiếp vào đầu trẻ.Kinh khủng hơn cả là vụ bé gái mới vài tuổi ngay tại thủ đô Hà Nội bị tên hàng xóm dâm ô tới mức phải đi cấp cứu.

Đó là những vụ việc báo chí phanh phui ra, còn biết bao vụ việc ẩn nấp đây đó mà chúng ta chưa biết có lẽ con khủng khiếp hơn nhiều.

Có thể, khi các bạn đang có một cuộc sống hạnh phúc và được hưởng một nền giáo dục tiên tiến thì đó đây, xung quanh các bạn có những đứa trẻ là nạn nhân của nạn bạo hành, dâm ô...Và xung quanh các em ấy nguy hiểm vẫn rình rập hàng ngày, hàng giờ.

Việc trẻ bị bạo hành sẽ gây ảnh hưởng lớn không chỉ tới sức khỏe mà còn cả tinh thần của các en. Ngoài vấn đề về thương tích, các em còn mang trong mình một vết thương mà thời gian cũng không bao giờ có thể xóa được.

Tương lai các em sẽ ra sao với sự “khuyết tật” tâm hồn ấy? Các em sẽ tự ti trước cuộc đời hay các em sẽ mang trong mình những thù hận và mãi mãi không bao giờ buông ra được? Các em sẽ tự làm tổn thương mình bằng cách “trả thù đời”, gây những đau thương cho người khác và vô tình làm tổn thương bản thân mình?

Nếu thế, tương lai thế giới này sẽ về đâu?

Tôi – một công dân của vũ trụ trong tương lai hi vọng với những gì tôi cảnh báo, ngay từ lúc này, mỗi chúng ta sẽ hành động quyết liệt để bảo vệ trẻ em – thế hệ tương lai của thế giới!

Thân ái và chào tạm biệt!

Thùy Linh!! ^-^!!

2 tháng 3 2018

Vũ trụ năm 3000,

Chào những người bạn ở thế kỷ 21,

Tôi xin tự giới thiệu, tôi là Jeny – một bức thư điện tử thông minh đang sống ở thế kỷ 41. Vì sống trước các bạn gần 2000 năm nên tôi có khả năng nhìn thấy vạn vật ở tương lai.

Sở dĩ tôi quay về thế kỷ 21 là bởi tôi thấy mình có trách nhiệm với thế giới này và với những gì sắp diễn ra.

Bài tham khảo viết thư UPU lần 47: Nếu bạn là lá thư du hành xuyên thời gian - Ảnh 1

Chúng ta đều biết, trẻ em chính là tương lai của thế giới. Vì thế, nếu trẻ em được yêu thương và giáo dục đầy đủ thì chắc chắn sau này chúng sẽ xây dựng một thế giới tốt đẹp.

Thế nhưng, hiện nay ở nhiều quốc gia mà tôi được biết nhất là ở Việt Nam, trẻ em vẫn chưa được quan tâm, yêu thương và giáo dục một cách đúng mực. Tất nhiên cũng có những đứa trẻ được hưởng cuộc sống ấm no, hạnh phúc.

Nhưng đó đây, xung quanh chúng ta, hàng ngày, hàng giờ trẻ em vẫn bị đối xử một cách đầy nhẫn tâm. Có lẽ, chúng ta còn nhớ một đoạn clip được đăng tải trên báo Tuổi trẻ với tiêu đề ““Kinh hoàng bảo mẫu đày đọa trẻ mầm non tại trường tư thục” ghi lại cảnh các bảo mẫu cơ sở mầm non tư thục Mầm Xanh nằm trên đường HT 05, phường Hiệp Thành, quận 12, TP.HCM hành hạ nhiều trẻ nhỏ.

Nhiều bé bị bảo mẫu tát vào mặt liên tiếp, bị đánh bằng muỗng múc canh, đập bình nhớt thậm chí đập lưỡi dao vào đầu. Có bảo mẫu còn giơ chân đạp vào người trẻ khiến các trẻ đều khiếp sợ.

Rồi vụ giáo viên trường mầm non Xanh (Hà Nội) cầm dép tát liên tiếp vào đầu trẻ.Kinh khủng hơn cả là vụ bé gái mới vài tuổi ngay tại thủ đô Hà Nội bị tên hàng xóm dâm ô tới mức phải đi cấp cứu.

Đó là những vụ việc báo chí phanh phui ra, còn biết bao vụ việc ẩn nấp đây đó mà chúng ta chưa biết có lẽ con khủng khiếp hơn nhiều.

Có thể, khi các bạn đang có một cuộc sống hạnh phúc và được hưởng một nền giáo dục tiên tiến thì đó đây, xung quanh các bạn có những đứa trẻ là nạn nhân của nạn bạo hành, dâm ô...Và xung quanh các em ấy nguy hiểm vẫn rình rập hàng ngày, hàng giờ.

Việc trẻ bị bạo hành sẽ gây ảnh hưởng lớn không chỉ tới sức khỏe mà còn cả tinh thần của các en. Ngoài vấn đề về thương tích, các em còn mang trong mình một vết thương mà thời gian cũng không bao giờ có thể xóa được.

Tương lai các em sẽ ra sao với sự “khuyết tật” tâm hồn ấy? Các em sẽ tự ti trước cuộc đời hay các em sẽ mang trong mình những thù hận và mãi mãi không bao giờ buông ra được? Các em sẽ tự làm tổn thương mình bằng cách “trả thù đời”, gây những đau thương cho người khác và vô tình làm tổn thương bản thân mình?

Nếu thế, tương lai thế giới này sẽ về đâu?

Tôi – một công dân của vũ trụ trong tương lai hi vọng với những gì tôi cảnh báo, ngay từ lúc này, mỗi chúng ta sẽ hành động quyết liệt để bảo vệ trẻ em – thế hệ tương lai của thế giới!

Thân ái và chào tạm biệt!

23 tháng 1 2016

Ko tưởng tượng nữa

Mình trước nha

9 tháng 1 2018

Ngôi trường thân yêu của tôi có rất nhiều loại cây cho bóng mát. Nhưng có lẽ không cây nào có bóng tre rợp mát bằng cây bàng. Nó đứng sừng sững giữa sân trường này không biết từ bao giờ chỉ biết từ khi tôi đặt chân đến trường đã thấy bàng rồi.

Nhìn từ xa, cây bàng như một chiếc ô khổng lồ nhiều tầng xoè tán chùm bóng mát cả một khoảng sân trường rộng cho chúng tôi vui chơi giải trí sau mỗi giờ học căng thẳng. Lại gần cây bàng tròn, thẳng mầu nâu sẫm như dãi giầu qua nhiều năm tháng. Cây bàng là một loại cây rất nhậy cảm với sự thay đổi của bốn mùa. Nhìn lá bàng người ta có thể nhận biết chính xác các mùa trong năm.

Vào mùa thu, khi tiết trời se lạnh những chiếc lá bàng to như hai bàn tay người lớn vốn mầu xanh đâm chuyển sang mầu vàng gạch quăn dần mép lá rồi vồng lên như hình mo cau. Lúc này nó đó biến sang mầu đỏ tía và khi những chị gió thu tinh nghịch thổi đến nó vội vã bứt ra khỏi cành chao liệng giữa không trung i hệt những cánh tay vẫy chào tạm biệt nơi đã sinh ra mình. Nhìn những chiếc lá bàng nằm trải dài trên sân trường trông mới tuyệt làm sao!

Cứ thế, những chiếc lá bàng chuyển dần mầu sắc cho đến khi những cơn gió lạnh buốt từ phương Bắc tràn về thì cây bàng không còn một chiếc lá nào nữa. Còn lại những cành trơ trụi trông có vẻ khẳng khiu gông mình chịu đựng cái rét lạnh buốt của mùa đông nhưng trong những cành khẳng khiu ấy vẫn trần trề nhựa sống.

Rồi tiết trời như ấm lại, xuân đã về. Chỉ một tuần thôi thì những trồi non xanh li ti đã điểm hết những cành to, cành nhỏ. Thoáng cái đã thấy mầu xanh non bao phủ lấy toàn thân cây và chuyển dần sang mầu xanh đậm. Những chiếc lá của tầng thấp, tầng cao phát triển nhanh đến kì lạ. Từ bé bằng bàn tay trẻ nhỏ mà nay đã phè phè như cái quạt mo.

Cho đến khi mùa hạ về, lá vàng rợp mát cả một khoảng sân và đây là thời điểm mà tụi nhỏ chúng tôi tụm năm tụm bẩy vui đùa nhảy nhót hết sức thỏa mái vào những giờ chơi dưới gốc bàng mát rượi thân yêu này. Bàng còn là nơi gọi chim về tụ hội ca hát nhảy múa trong vòm lá. Càng tô điểm cho cây vẻ đẹp mĩ miều.

Tụi nhỏ chúng tôi yêu cây bàng này lắm bởi nó đã gắn bó với ngôi trường tôi. Nó còn là nơi chứng kiến bao kỉ niệm vui buồn của chúng tôi. Dù mai này có phải xa mái trường, xa cây bàng yêu dấu này thì hình ảnh về cây bàng mãi mãi in đâm trong tâm trí tôi.

15 tháng 1 2018

ỗi người chúng ta ai cũng có những kỷ niệm về thời thơ ấu, lần đầu tiên được cắp sách đi tới trường với biết bao nhiêu sự ngỡ ngàng và rụt rè. Có lẽ, ai cũng có một thời như vậy. Là khi lần đầu tiên được mặc bộ đồng phục đẹp, tóc được tết gọn gàng để đi cùng mẹ tới trường - nơi đầu tiên dạy chúng ta cách trưởng thành và làm những người công dân tốt. Và "Cổng trường mở ra" cũng chính là những kỉ niệm của tác giả Lí Lan viết về những kỉ niệm của chị về tuổi thơ, lần đầu tiên được cắp sách tới trường của mình qua lời kể với đứa con cũng sắp đi học của mình.

Bài văn không hề có cốt truyện cùng những chi tiết mang  hành động kịch tính thắt mở nút nhưng lại khiến cho người đọc cảm thấy thích thú và say mê bởi chính những tình cảm trong bài viết. Đây chính là những lời chia sẻ với biết bào những tâm sự mang rất nhiều tình cảm của tác giả, có tình mẹ dành cho đứa con bé bỏng của mình. Đọc bài văn, trong mỗi chúng ta đều cảm nhận được những tình cảm và kí ức dâng trào trên trong lòng mình.

Trong bài viết có xuất hiện hình ảnh của hai nhân vật với những đặc điểm về tính cách và hành động trái ngược nhau. Hình ảnh của người con hiện lên trong mắt người đọc mang vẻ đẹp vô cùng trong sáng, thơ ngây. "Gương mặt thanh thoát của con tựa nghiêng trên gối mềm, đôi môi hé mở và thình thoảng con chúm lại như đang mút kẹo". Đó chính là những hình ảnh đẹp nhất cho những mầm non tương lai của đất nước. Ngày mai chính là ngày khai trường, là ngày mà con chính thức đi học, được nhận sự dậy dỗ ân cần của những người thầy, người cô luôn yêu thương con. Với đứa con, bé vẫn còn nhỏ, những gì bé suy nghĩ chỉ là háo hức cho ngày mai, lo bị đi muộn mà thôi. Đó chính là những suy nghĩ non nớt của con trẻ. Còn người mẹ thì khác, người mẹ lo lắng cho con của mình. Tuy con là người đi học, nhưng mẹ lại nghĩ cho tương lai của con, nghĩ tới chính những kỉ niệm của mình khi mình cũng nhỏ như vậy và đi học. "Bà đã dẫn mẹ qua cánh cổng của thế giới kì diệu, cánh cổng mang nét đẹp tuổi thơ". Thế nên mẹ hiểu những cảm giác háo hức và lo lắng của đứa con thân yêu. Mẹ cảm thấy vui và hạnh phúc vì biết rằng, trường là nơi sẽ dạy cho con những điều hay, lẽ phải, cho con cách bước đi và tự lập bằng chính đôi chân của mình. Và mẹ cũng luôn tin  tưởng vào đứa con của mình, rồi đây, bé sẽ trưởng thành và mạnh mẽ vượt qua hết những chông gai trong cuộc đời này. Người mẹ nghĩ tới những cảm xúc của mình vào những ngày khai trường của cuộc đời mẹ. Thế nhưng, có lẽ, không có lần khai trường nào lại làm cho mẹ suy nghĩ và bận lòng như ngày khai trường đầu tiên của con. Đến đây, chung sta mới cảm nhận được tình yêu thương của cha mẹ dành cho những đứa con của mình, luôn bao bọc và che chở, yêu thương, chăm lo cho từng bước đường đời của người con.

Mẹ như cánh chim trời theo sát con trong những chặng đường dài và luôn ở bên cạnh con mãi mãi. Mẹ biết rằng, chỉ từ ngày mai thôi, con sẽ được học cách để làm quen và tiếp xúc nhiều hơn với thế giới ở xung quanh mình. Con sẽ học cách lắng nghe thầy cô, chia sẻ với những người thầy cua mình, sẽ biết cách nắm giữ tình bạn, sau này là tình yêu. Mẹ cũng biết những ý nghĩa to lớn của giáo dục đối với con. Mẹ nhớ tới ngày khai giảng ở nước Nhật, cả nước cùng được nghỉ lễ vì học cho rằng, đưa con tới trường khai giảng là điều rất quan trọng và cũng không có gì quan trọng hơn giáo dục con người cả. Trong bài viết, người mẹ không nói với con hay nói với bất kì một người nào mà người mẹ chỉ đang nói với chính bản thân mình. Đó chính là những kỉ niệm của người mẹ về một thời đã qua với những kí ức thuộc về tuổi thơ. Mỗi lúc như vậy, mẹ lại nao lòng nhớ lại về những kỉ niệm của mình và mỉm cười khi nghĩ tới những ngày tháng sau này mà người con sẽ được như vậy.

Tóm lại, bài viết với những lời nhẹ nhàng, tình cảm mang những tình cảm sâu sắc của người mẹ dành cho đứa con của mình. Những tình cảm ấy của mẹ luôn mang theo và dõi theo cuộc sống của người con. Qua đây, chúng ta cũng thấy được tầm quan trọng của giáo dục đối với tương lai của trẻ thơ.