cuộc thi chế thơ
ko dc chép mạng hay chép của người khác
ai hay 3 tk ngay và luôn
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Một hôm có một og tên là The Coconut, og ý đăng câu hỏi lên OLM, bị lỗi, thế là ổg mới ghi là :
Hình như hôm nay
olm bị lỗi
nhạc: baby shark
sáng tác: hội xóm nhiều chuyện tổ 4 lớp 8a1
tên: hằng nga lớp tui
lý do: vì HẰNG NGA đã đáng ghét, nóng tính khiến mọi ng trong tổ 4 tức giận nên vào tiết văn đã sáng tác bài này cùng hỗ trợ thêm từ 1 bn thân lazi
mở karaoke baby shark hát kèm vs bài này là hay lắm:
♪ HẰNG NGA đen đen đen đen đen đen ♪
♪ Làn da đen đen đen đen đen đen ♪
♪ Cực kì đen đen đen đen đen đen ♪
♪ Đen quá đi ♪
♪NGA đi nắng nắng nắng nắng nắng nắng ♪
♪ Ở Châu Phi phi phi phi phi phi phi ♪
♪ Bị da đen đen đen đen đen đen ♪
♪ NGA Châu Phi ♪
♪ Bạn NGA nết rất xâú xấu xấu xấu ♪
♪ Mặt thì hâm hâm hâm hâm hâm hâm ♪
♪ Lợn chê hôi hôi hôi hôi hôi hôi ♪
♪Gớm quá đi o~o ♪
Tấm ơi Tấm à!
Ra dì xem nào
Tấm Cám truyện Hậu Hoàng sắp kể
Con này lâu nhờ
Con ra ngay ạ
Con nè thưa dì
Ô ồ ô ồ
Hôm nay con đã ra đồng chăn trâu chưa?
Hôm nay con đã chăn trâu,gánh nước, vớt bèo
Không quên xay lúa, dã gạo xong nấu nướng
Xong xuôi hết mọi thứ rồi dì!
Ô ồ ô Ồ
Chưa xong đâu đừng có mà mừng
Ô ồ ô Ồ
Let's have some fun !
Em không cố tình
Đi lau đi đứng đấy mà nhìn
Ô ồ ô ồ
Bống bống bang bang
Nhà mình thì ăn cơm vàng
Đừng dại mà ăn thêm cháo hoa
Thêm cơm hẩm của nhà người ta
Bống bống bang bang
Nhà mình còn không có cơm
Mà chị lại đi cho cá ăn
Giỏi lắm cái con ranh này
Tấm ơi nghe dì dặn dò nói nhỏ
Làng mình giờ mới có nạn trộm chó
Con chăn chó nhớ chăn ở đồng xa
Chớ chăn đồng nhà kẻo làng bắt mất đó
Mau đi sớm không mặt trời tắt đỏ
Dạ con xin nghe lời dì giao phó
Mau đi xem thử con cưng của nó
Cám ơi nhớ xách cho mẹ cái cái giỏ
Cơm vàng này cơm bạc này
Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người
Cơm vàng này cơm bạc này
Kìa mẹ ơi con cá lên rồi
Ô ồ ô ồ
Con gái yêu ăn món gì nào
Ăn lẩu ăn lẩu
Let's have some fun
Ô ồ ô ồ
Kìa mẹ ơi chị Tấm về rồi
Bống bống bang bang
Nhà mình thì ăn cơm vàng
Đừng dại mà ăn thêm cháo hoa
Thêm cơm hẩm của nhà người ta
Bống bống bang bang
Đừng doạ chị nha bống bang
Mày bị làm sao thế bống bang
Dân chúng nghe đây !
Mùng 1 mùng 2 tháng sau
Là ngày nhà vua sẽ kén vợ
Mại dzô đê các con zời
Mẹ ơi mẹ đức vua sắp tuyển vợ
Mày lo gì chuyện kinh thành xa xôi
Mẹ ơi mẹ nhưng mà không phải vậy
Tất cả dân thường đều sẽ được tham gia
OMG con vừa nói cái gì
Con cũng có thể làm hoàng hậu ư?
Con gái mẹ ngực to nhất kinh thành
Con đi được không dì
Chị Tấm đòi đi kìa
Đi thì cũng được
Nhưng phải làm hết việc.
Đi mau thôi con
Việc nhà thì con xong rồi
Dì đợi dì cho con đi cùng
Từ từ mày chờ dì ở đây
Lấy đỗ xanh ra
Rồi trộn vào với đỗ đen
Giờ mày ngồi nhặt riêng 2 loại
Nhặt xong mới được đi hội
Cống rãnh kênh mương
Đòi đậm đà như nước tương
Ngực nhìn thì như cái bức tường
Mà tưởng mình là Hồ Quỳnh Hương
Cống rãnh kênh mương
Dì ngời chửi con nãy giờ
Con đã nhặt xong xuôi hết rồi
Giờ 3 chúng ta đi hội
Chưa xong đâu con
Ngồi nhặt rồi chia các loại
Tìm bằng được điểm nào khác nhau
Giống nhau chỗ đ nào đâu mà chả khác
Khác nhau chỗ nào?
Mày ngồi mày nghĩ tiếp đi
Tìm bằng được điểm nào khác nhau
Tìm xong mới được đi hội
Mỏi hết cả tay lun chị ơi
bài 1 của tui nè:
Ko có việc gì khó
Chỉ sợ hàng không bền
Đục cây và đục là
Hàng xịn ắt làm nên
1. THƠ CHẾ 18+ TỤC TĨU
Đông đến rồi em bên hắn lạnh không?
Anh nhớ em, nhớ vãi lồng ra ấy
Nhớ năm xưa anh cùng em chống đẩy
Không mặc gì mà có thấy lạnh đâu
Em thích chơi kiểu 69 quay đầu
Nhưng chân ngắn, ta gồng lâu cũng mỏi
Mùi nước hoa, anh ngửi thêm phát ói
Phút cao trào nên chẳng nói chê bai
Em vẫn khen, anh sung sức dẻo dai
50 phút, ôn các bài đã học
Thế sau lưng anh sờ qua mái tóc
Rất vui mà, sao em khóc lạ ghê
Thấy thương thương, anh chưa hiểu vấn đề
Em lên tiếng "ôi trời!! phê quá mất"
Mấy phút sau người em run bần bật
Ta đắm chìm trong tiếng giật con tim
Bữa đó xong anh ngã xuống nằm im
Sau hôm ấy, em cứ tìm anh gấp
Cũng thế thôi lúc đầu đâm phầm phập
Khi chán dần ta chỉ nhấp qua loa.
2. THƠ CHẾ BẬY BẠ NHẤT 18+
Đêm nay cờ 'dục' trống dồn
Cái hồn lại ngứa bồn chồn nhớ anh
Em đây nhớ cái củ hành
Nhớ sao những lúc thả phanh gầm gừ
Tiếng rên vô nghĩa ư ...ư
Cái hồn sung sướng ngất ngư quên trời
Bao đêm em bị tả tơi
Bao lần há miệng lấy hơi không ngừng
Cuộc vui chả có điểm dừng
Nhũ hoa cứ mãi tưng bừng ngược xuôi
"Vừa đầu cũng lại vừa đuôi
Vừa là cái lưỡi vừa chuôi để cầm"
Còn cưa lui,tới ầm ầm
Chẳng kể lớn bé cứ đâm nhiệt tình
Nhưng giờ chả thấy bóng hình
Toàn thân căng mọng cửa mình nhớ anh
Nhớ nhiều nên nước bao quanh
Anh đi hãy nhớ đi nhanh rồi về
Em căm ngày tháng lê thê
Em ghét cái cảnh phòng khuê một mình.
Cùng chia sẻ những bài thơ chế hài hước này nào. Chúc mọi người ngày mới tốt lành.
Nguồn: Gocbao.com
1. Mở bài: Giới thiệu cảnh buổi sớm ở quê em (tiếng gà gáy ò ó o o.... báo bình minh đến).
2. Thân bài:
a. Tả cảnh bao quát:
- Mọi vật đang say ngủ trở mình thức giấc. Gà lục tục xuống chuồng, lợn ụt ịt đòi ăn, mọi người chuẩn bị đưa trâu bò ra bãi chăn thả, các bà các chị nhóm bếp nấu cơm sáng.
b. Tả cảnh chi tiết:
- Màn đêm dần dần tan loãng trong ánh sáng của ông mặt trời đang nhô lên.
- Những hạt bụi nắng rắc lên cánh đồng còn mờ sương, phủ lên mái nhà, vòm cây ánh sáng tinh khôi như bụi phấn của hoa cỏ.
- Xe bò đi lộc cộc trên đường làng.
- Nhà nhà trở dậy dọn dẹp, giặt giũ, cho gia cầm, gia súc ăn.
- Thoảng trong không gian mùi khói bếp lẫn hương thơm của hoa cau.
- Trên mái bếp, những làn khói nhạt bay lên mảnh như tơ.
- Bầy gà mái mẹ lục tục dẫn con đi ăn. Chú gà trống bỗng chốc gáy vang ò ó o o... giục giã rồi lục tục gọi mấy cô gà mái bới giun.
- Ông mặt trời toét miệng cười phô ánh hồng rực rỡ chiếu sáng cánh đồng.
- Những mái ngói nhà dân đỏ tươi dưới nắng.
- Màn sương loãng dần trên lá lúa, ngọn cỏ, những giọt nước lấp lánh dưới mai hồng.
- Vườn cây, ngọn tre lao xao với gió lời chào hỏi của một ngày mới. Em đi bộ tới trường với tâm hồn hăng hái, sảng khoái của buổi ban mai.
- Một ngày mới thanh bình của làng quê em bắt đầu.
3. Kết luận:
- Em yêu quê, gắn bó với quê và yêu từng buổi sáng, từng cảnh vật quen thuộc của làng quê em.
- Lớn lên, đi học xa, em chắc chắn sẽ nhớ quê nhiều lắm.
Lập dàn ý: Một ngày mới bắt đầu ở quê em.
Mở bài: Giới thiệu ngày mới bắt đầu ở quê em? Sau một đêm say ngủ, ngày mới tỉnh giấc như thế nào?
Thân bài:
a) Tả bao quát vẻ đẹp của ngày mới.
b) Tả chi tiết:
Cảnh vật thấp thoáng hiện dần trong màn sương.
- Tiếng gà gáy, làn khói bếp.
- Sinh hoạt của gia đình em và của mọi người xung quanh vào buổi sáng. Khi mặt trời lên, cảnh vật, con người thay đổi như thế nào (mọi vật, cây cối rực rỡ hơn bởi ánh nắng ban mai, những giọt sương còn đọng lại trên cành cây được ánh mặt trời chiếu vào trông lấp lánh như những giọt kim cương).
- Học sinh đến trường, những người nông dân hoặc công nhân đi làm.
Kết bài: Cảm nghĩ của em khi quan sát một ngày mới bắt đầu ở quê em (yêu quê hương, yêu con người, yêu cuộc sống).
đường đi tây trúc thỉnh kinh
yêu tinh thì ít,gái xinh thì nhiều
giá như sư phụ làm liều
thì tây du kí chắc nhiều cảnh hay
Tình bạn là một thứ tình cảm vô cùng thiêng liêng, không kém phần diệu kì, trong cuộc sống không thể thiếu đi những người bạn, những người tuy xa lạ về huyết thống nhưng lại có những tương đồng về tính cách, về sở thích và lí tưởng… đó là những người bạn đồng hành cùng ta trên suốt quãng đường đời, là người sẻ chia, người dang tay giúp đỡ, ngồi bên lắng nghe mỗi khi ta có tâm sự. Cuộc sống đẹp hơn, ý nghĩa hơn khi có những người bạn.
Trước đây, em không có những định nghĩa cụ thể nào về khái niệm tình bạn, tình bạn lúc ấy đối với em mà nói đơn giản chỉ là những người cùng học, cùng chơi, cùng trò chuyện. Nhưng khi đã trưởng thành hơn thì em bống hiểu ra sự thiêng liêng của khái niệm tình bạn, bởi tình bạn không chỉ đơn giản là một mối quan hệ xã hội giữa người với người mà đó còn là sợi dây gắn kết tình cảm, gắn bó những con người xa lạ trở nên thân thiết, thắt chặt mối đồng cảm, thương yêu giữa những con người ấy khiến cho mọi hành động quan tâm, chia sẻ đều trở nên chân thành và tự nhiên .Trong cuộc sống, ai cũng cần có những người bạn, đó là người bạn đồng hành, cũng là người tiếp cho ta những đông lực sống, động lực phấn đấu mỗi khi ta yếu đuối, gục ngã. Bạn bè là điều kì diệu tự nhiên nhất trong cuộc sống của con người, có được những người bạn là điều may mắn. Tìm được những người bạn hiểu mình thì đó là một điều diệu kì, đáng được trân trọng. Em cũng may mắn tìm được cho một người bạn thân thiết, người mà em có thể yên tâm dãi bày, sẻ chia mỗi khi có chuyện buồn trong học tập hay trong cuộc sống, người em có thể dựa vào khi em chán nản, gục ngã.
Người bạn mà em muốn nói đến, đó chính là Phương Anh- người bạn thân thiết nhất của em trong suốt những năm học cấp một cũng như cấp hai. Em và Phương Anh quen nhau khi vừa là những học sinh ngơ ngác bước chân vào lớp một. Em vẫn còn nhớ rất rõ lần gặp mặt đầu tiên ấy, đó là vào ngày khai giảng đầu tiên của đời học sinh, chúng em lúc ấy còn là những cô cậu học trò nhỏ rụt rè, tò mò về môi trường học tập mới nhưng cũng lo lắng, sợ hãi với những thứ quá sức mới lạ.
Tả lá bàng.
Mùa thu trong Nam thời tiết không thay đổi rõ rệt như ngoài Bắc nhưng cũng đủ làm cho những chiếc lá bàng to màu xanh thẫm từ từ chuyển sang màu vàng pha đỏ, có những chấm đen rồi dần dần pha màu nâu. Gặp cơn gió nhẹ thoảng qua, đôi ba chiếc lá vàng lìa cành, chao qua chao lại rồi rớt xuống sân trường. Bây giờ chỉ còn là đôi ba chiếc lá vàng rơi nhưng rồi một hai tháng nữa, lá bàng sẽ dần dần rụng hết, thân cành của nó sẽ trở nên khắng khiu, gầy guộc, in trên nền trời. Mùa ấy, bàng không đẹp, nhưng biết làm sao được?
Đã có người từng hỏi em thích khoảnh khắc nào trong ngày, và em đã trả lời đó là bình minh. Vì mỗi sáng mai thức dậy, em thấy rất thoải mái và nhẹ nhõm trong người. Bình minh trên quê em yên bình, trong lành và thân thương đến lạ.
Bình minh là thời khắc mặt trời chưa lên cao, chỉ mới vừa kịp nhú lên ở phía xa xa. Là khoảnh khắc màn đêm không còn bao trùm lấy mọi cảnh vật nữa, nhường chỗ cho một ngày mới có nhiều niềm vui và tin yêu hơn.
Sáng nào mẹ em cũng dậy thật sớm, vì thế em cũng dậy theo mẹ. Ngước nhìn lên bầu trời cao và trong xanh, từng đám mây nhẹ nhàng trôi lững lờ, chậm rãi. Lúc đó mặt trời chưa lên, mới chỉ le lói ở phía xa xa.
Sáng tinh mơ, em nghe rất rõ tiếng chim hót líu lo trên cành cây khế ở sau vườn. Rồi tiếng chim gõ kiến gõ tí tạch vào thân cây mít. Cảnh vật như bừng tỉnh, tràn đầy sức sông, chen lấn sự huyên náo của một ngày mới.
Ôi yêu sao hai tiếng “Quê Hương” đối với tôi thật là gắn bó biết nhường nào. Tôi cảm thấy mình thật may mắn khi được sinh ra và lớn lên trên đất Hạ Long, nơi có rất nhiều cảnh đẹp nổi tiếng. Nhưng được ngắm nhìn cảnh bình mình trên biển là điều tuyệt vời nhất đối với tôi.
Khi mặt trời chưa lên, màn đêm yên tĩnh bao trùm lên mọi cảnh vật. Tiếng gió thổi nhẹ qua làm cây lá cọ vào nhau kêu xào xạc. Sự tĩnh lặng của đêm còn làm tôi nghe được cả tiếng côn trùng kêu, tiếng đồng hồ đang tích tắc đều đều. Có lẽ giờ này, mọi người vẫn chìm sâu trong giấc ngủ. Rồi những chú gà trống bắt đầu gáy vang gọi ông mặt trời thức dậy. Ông từ từ đội biển nhô lên, tỏa những tia nắng ban mai mát dịu. Mọi vật lúc này như vừa bừng tỉnh sau một đêm dài nghỉ ngơi. Bầu trời cao vợi, hồng rực như được thoa một lớp phấn. Những đám mây trôi bồng bềnh như những chú cừu non có bộ lông trắng tuyệt đẹp. Mặt biển lúc này phẵng lặng như một tấm gương khổng lồ nhuộm màu đỏ đục. Xa xa, những dạy núi ẩn hiện sau làn sương mù như đang chơi trò ú tim. Từng đàn hải âu đang chao liệng trên trời như những con diều nhỏ. Bãi cát vàng trải dài như một dãi lụa mềm mại. Các anh chị dã tràng đã thức dậy và làm công việc se cát quen thuộc của mình. Từng đợt sóng thi nhau xô vào bờ như đang chơi đùa với bãi cát. Những hàng dừa đung đưa theo gió, trông như những cô thiếu nữ duyên dáng. Những con thuyền trắng đậu im lìm trên mặt biển như những chú thiên nga đang say ngủ. Các bác làm nghề chài đang chuẩn bị đồ đạc để đi làm. Con thuyền đánh cá đêm qua đã trở lại, ai cũng vui vẻ khi nhìn thấy mẻ cá của mình đầy ắp. Chị gió thổi nhẹ qua làm cho không khí trở nên mát mẻ và dễ chịu. Cảnh biển trong buổi bình minh thật đẹp biết nhường nào.
Mặt trời đã lên cao, dần tỏa ra những tia nắng rực rỡ. Mặt biển lúc này long lanh như được dát vàng. Những con tàu du lịch đang chuẩn bị đưa khách đi chu du khắp Vịnh Hạ Long. Mọi người ra đường ngày càng đông, xe cộ qua lại như mắc cửi. Các bác công nhân đang vội đi làm. Các top học sinh đi đến trường khăn quàng đỏ tung bay phấp phới. Tiếng chổi của chị lao công kêu loẹt xoẹt trên đường phố. Tiếng cười nói ríu rít của các em học sinh mẫu giáo đang theo mẹ tới trường. Những âm thanh này đã làm phá tan bầu không khí yên tĩnh. Những dãy nhà cao tầng đã thức dậy. Các quán ăn bắt đầu mở cửa đón khách, mùi thức ăn thơm phức đang lan tỏa ra ngoài đường phố. Tất cả tạo nên một không khí bình dị và quen thuộc của quê hương tôi.
Tôi rất thích được ngắm cảnh bình minh trên biển vì nó làm tôi cảm thấy thoải mái và dễ chịu. Tôi thật hạnh phúc và tự hào vì quê hương mình có một cảnh đẹp. Tôi thật hạnh phúc và tự hào vì quê hương mình có một cảnh đẹp và thơ mộng đến thế. Tôi tự nhủ sẽ cố gắng học tập để mai này lớn lên góp phần xây dựng quê hương mình giàu mạnh hơn.
bò không ăn cỏ bò ngu
khương không ăn cỏ còn ngu hơn bò
ai là vk vua hùng
Trời ơi ngày xửa ngày xưa
Nghe theo truyền thuyết có ông Vua Hùng
Ông là cha của Ngọc Hoa,...
Bây giờ tự hỏi mẹ nàng là ai?