Tả cảnh mặt trời vừa mới mọc
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo
Buổi sáng em cùng bố mẹ thức dậy thật sớm để đi ra biển. Biển lúc này còn vắng bóng người. Mặc dù là giữa mùa hè nhưng những cơn gió biển khiến em cảm thấy se se lạnh. Trên mặt biển, những cơn gió nhẹ khiến cho sóng biển nhấp nhô. Thi thoảng lắm mới có một con sóng đánh mạnh vào bờ. Ông mặt trời lúc này mới từ từ nhô lên khỏi mặt biển. Em có cảm giác như mặt trời ở biển to hơn và gần hơn bao giờ hết. Cứ như với tay ra là có thể chạm vào. Ông mặt trời di chuyển mỗi lúc một nhanh, chẳng mấy chốc đã như quả cầu lửa lơ lửng giữa không trung. Ánh nắng mặt trời chiếu xuống làm nước biển trở nên lấp lánh như dát vàng. Không gian cũng trở nên bừng sáng hơn.
Phía đằng xa, một vài chiếc thuyền đi đánh cá đêm đã trở về. Những người ngư dân đang túm tụm lại với nhau để kiểm tra mẻ cá của mình. Mùi cá biển hòa quyện với mùi gió, mùi cát tạo nên một mùi đặc trưng của biển.
Nhắm mắt lại em vẫn như đang nhìn thấy cảnh bình minh trên biển. Nếu có dịp được quay lại biển, em vẫn sẽ ngắm cảnh bình minh trên biển thêm nhiều lần nữa.
Tham khảo
Nhà em ở Hòn Gai, trông ra biển Đông suốt ngày đêm ì ầm sóng vỗ. Những con tàu cập bến ăn than; những chiếc thuyền đánh cá đậu đầy mặt nước tạo nên khung cảnh nhộn nhịp, sầm uất của vùng biển quê hương. Sáng sáng, em có thói quen cùng với bố chạy bộ trên bãi cát để chờ đón mặt trời lên.
Tang tảng sáng, mọi vật còn loà nhoà trong màn sương mỏng. Rừng phi lao rì rào trong làn gió mang hương vị mặn mòi của biển. Phía Đông, bầu trời đang chuyển dần từ màu trắng đục sang màu hồng phớt. Những tia sáng hình rẻ quạt xuyên qua lớp mây báo hiệu mặt trời sắp mọc. Mặt trời từ trong lòng biển dần dần nhô lên như một quả bóng khổng lồ màu lòng đỏ trứng gà.
Lúc mặt trời đã nhô lên. hết, cả mặt biển bỗng sáng bừng lên, lấp lánh ánh vàng. Bầu trời trong xanh, gió lồng lộng thổi. Đàn hải âu thức giấc tự bao giờ đang chao nghiêng đôi cánh bay là là sát mặt nước, cất lên những tiếng kêu quen thuộc. Ngoài xa, từng đợt, từng đợt sóng rì rào nối tiếp nhau ùa vào bờ cát.
Trên bãi biển, ngư dân đang hối hả chuẩn bị cho đoàn thuyền ra khơi đánh cá. Tiếng cười, tiếng nói rộn rã. Có chiếc tàu nào đấy kéo còi. Tiếng còi trầm ấm lan xa trên mặt biển lúc bình minh. Một ngày mới bắt đầu.
Cảnh mặt trời mọc trên biển Đông đẹp như một bức tranh sơn mài lộng lẫy. Sáng nào em cũng được chứng kiến cảnh tượng huy hoàng ấy nhưng vẫn có cảm giác say mê, thích thú như buổi ban đầu.
1. Mở bài
Giới thiệu chung
- Em được nhìn thấy cảnh mặt trời mọc ở đâu? (Trên biển Đông.)
- Vào dịp nào? (Tập thể dục buổi sáng trên bờ biển.)
2. Thân bài:
Tả cảnh mặt trời mọc :
+ Trước khi mọc:
- Đêm tàn, trời sáng dần, không gian yên ắng...
+ Lúc đang mọc:
- Phía Đông, bầu trời màu xám trắng chuyển dần sang màu hồng nhạt. Mặt trời như một chiếc lòng đỏ trứng gà khổng lồ nhô lên từ lòng biển.
+ Sau khi mọc:
- Mặt trời như một quả cầu lửa sáng chói toả ánh vàng lấp lánh trên mặt biển.
- Bầu trời quang đãng, gió sớm mát lành.
- Mặt nước mênh mông, xanh thẳm...
- Bà con ngư dân tấp nập chuyển cá từ thuyền xuống bến.
3. Kết bài:
Cảm tưởng của em :
- Vô cùng say mê, thích thú.
- Cảnh mặt trời mọc trên biển như một bức tranh thiên nhiên lộng lẫy, để lại ấn tượng khó quên.
Tham khảo:
Hè vừa qua, em được mẹ cho về thăm quê ngoại ở Thạch Thất, Sơn Tây. Lần đầu tiên em được chứng kiến cảnh mặt trời mọc thật huy hoàng, rực rỡ.
Trời mới tang tảng sáng, bà đã đánh thức em dậy. Tiếng gà gáy rộn rã trong thôn báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Em theo bà và mẹ bước ra sân. Đêm chưa tan hẳn. Làng xóm còn chìm trong màn sương mỏng mờ mờ như khói. Gió sớm mát rượi làm cho em tỉnh hẳn người. Không khí trong lành ở thôn quê thật khác xa với chốn thị thành ồn ào, bụi bặm.
Nhà bà ngoại em ở lưng chừng ngọn đồi Câu Lậu, trên đỉnh đồi là ngôi chùa Tây Phương nổi tiếng. Từ sân nhà nhìn về hướng Đông, em thấy bầu trời đang chuyển dần từ màu trắng sữa sang màu hồng nhạt. Mặt trời vẫn giấu mình sau đám mây dày nhưng những tia sáng hình rẻ quạt báo hiệu mặt trời đã thức giấc. Chỉ một lát sau, mặt trời như một quả bóng khổng lồ màu đỏ đang từ từ nhô lên, nhuộm chân trời một màu hồng rực. Gió sớm lồng lộng thổi, quét sạch tàn dư của bóng đêm. Bầu trời như được đẩy lên, thoáng đãng và cao vời vợi.
Mặt trời lên rất nhanh. Thoáng chốc, ánh sáng đã chan hòa mặt đất. Vạn vật như bừng tỉnh, hân hoan chào đón nắng mai. Sương đêm đọng trên lá cây ngọn cỏ, lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Khung cảnh quê em đã hiện rõ ra trước mắt. Cánh đồng lúa như một tấm thảm vàng trải rộng. Xa xa, ngọn Sài Sơn sừng sững in hình trên nền trời biếc. Dòng sông Đáy như một dải lụa mềm vấn vít uốn quanh. Mặt sông lung linh ánh nắng sớm mai tinh khiết. Những con thuyền nhỏ bồng bềnh xuôi dòng. Tất cả tạo nên một vẻ đẹp lạ lùng, kì ảo như trong cổ tích.
Trên đường làng đã rậm rịch bước chân. Tiếng cười, tiếng nói của các bà, các chị ra đồng thăm lúa hòa trong bao âm thanh khác của làng quê thân thuộc.
Cảnh mặt trời mọc trên quê hương em đẹp như một bức tranh thiên nhiên được vẽ bằng ngọn bút của một họa sĩ tài hoa, để lại trong em một ấn tượng sâu đậm, không thể phai nhòa.
Hè vừa rồi, em cùng gia đình đã có dịp đến thăm thành phố biển Nha Trang xinh đẹp. Không chỉ ấn tượng với đường bờ biển đẹp và dài, em còn vô cùng thích thú khi lần đầu tiên được ngắm cảnh mặt trời mọc trên biển.
Để được chứng kiến thời khắc đó, em đã háo hức dậy từ sáng sớm để đi ra bãi biển. Biển lúc này khá vắng người, tiếng sóng vỗ ì oạp từ xa dội lại, nghe như một bản trường ca bất tận của đại dương. Cát dưới chân em mềm và mát lạnh vì chưa bị ánh nắng mặt trời hun nóng. Ở xa xa, phía đường chân trời, em đã nhìn thấy ông mặt trời như một quả cầu lửa khổng lồ đang dần dần nhô lên từ trong lòng biển khơi. Bầu trời buổi sáng trong xanh vời vợi, trong vắt không một gợn mây. Vài chú chim hải âu đang dang sải cánh rộng, thi thoảng lại lướt trên mặt sóng, hy vọng có thể kiếm được vài chú cá béo múp.
Khi mặt trời đã nhô lên khỏi mặt biển, ánh sáng rực rỡ bổng làm sáng bừng cả không gian. Nước biển trong xanh phía dưới được phản chiếu qua ánh nắng vàng nhạt trở nên biêng biếc hồng. Dưới làn nước mát, vài chú cá đang tung tăng bơi lội, em tưởng như chúng cũng đang đón chờ một trong những khoảnh khắc kì diệu nhất của tạo hóa. Mặt trời càng lên cao, bầu trời dường như cũng rộng mở hơn. Ánh nắng lúc này mới chỉ đủ để làm cho cảnh vật rõ nét hơn một chút. Xa xa, những cây dừa cũng đang vươn cánh tay dài, rộng của mình để đón thứ ánh nắng tinh khôi đầu tiên của ngày mới. Vào lúc ấy, em có cảm giác như thời gian đang ngừng lại, tất cả chỉ có mặt trời và biển cả vẫn đang cuộn sóng dữ dội phía dưới. Không khí của buổi sớm mai mới trong lành và mát mẻ làm sao. Ngọn gió thổi từ biển tới còn mang theo cái vị mặn mòi của biển cả, thấm đẫm vào trong từng làn da thớ thịt. Cảm giác ấy khiến cho tâm hồn em thêm thư thái, tất cả mọi bộn bề, lo toan của cuộc sống thường ngày đã tan biến hết, nhưỡng chỗ cho sự bình yêu đến lạ kì.
Trên bờ cát, các bác ngư dân đã sẵn sàng dong thuyền ra khơi, bắt đầu một chuyến làm ăn mới. Tiếng cười đùa, trò chuyện của họ làm huyên náo cả một góc, mang theo hy vọng về một chuyến đi thuận buồm xuôi gió, thắng lợi trở về. Bức tranh ngày mới bỗng sống động hẳn lên vì có thêm sự xuất hiện của con người.
Cảnh mặt trời mọc trên biển đẹp như một bức tranh sơn mài mà người nghệ sĩ chính là mẹ thiên nhiên vĩ đại. Khung cảnh ấy đã để lại dấu ấn khó phai mờ trong tâm trí em, trở thành một kỉ niệm không bao giờ có thể quên.
Hè vừa rồi, em cùng gia đình đã có dịp đến thăm thành phố biển Nha Trang xinh đẹp. Không chỉ ấn tượng với đường bờ biển đẹp và dài, em còn vô cùng thích thú khi lần đầu tiên được ngắm cảnh mặt trời mọc trên biển.
Để được chứng kiến thời khắc đó, em đã háo hức dậy từ sáng sớm để đi ra bãi biển. Biển lúc này khá vắng người, tiếng sóng vỗ ì oạp từ xa dội lại, nghe như một bản trường ca bất tận của đại dương. Cát dưới chân em mềm và mát lạnh vì chưa bị ánh nắng mặt trời hun nóng. Ở xa xa, phía đường chân trời, em đã nhìn thấy ông mặt trời như một quả cầu lửa khổng lồ đang dần dần nhô lên từ trong lòng biển khơi. Bầu trời buổi sáng trong xanh vời vợi, trong vắt không một gợn mây. Vài chú chim hải âu đang dang sải cánh rộng, thi thoảng lại lướt trên mặt sóng, hy vọng có thể kiếm được vài chú cá béo múp.
Khi mặt trời đã nhô lên khỏi mặt biển, ánh sáng rực rỡ bổng làm sáng bừng cả không gian. Nước biển trong xanh phía dưới được phản chiếu qua ánh nắng vàng nhạt trở nên biêng biếc hồng. Dưới làn nước mát, vài chú cá đang tung tăng bơi lội, em tưởng như chúng cũng đang đón chờ một trong những khoảnh khắc kì diệu nhất của tạo hóa. Mặt trời càng lên cao, bầu trời dường như cũng rộng mở hơn. Ánh nắng lúc này mới chỉ đủ để làm cho cảnh vật rõ nét hơn một chút. Xa xa, những cây dừa cũng đang vươn cánh tay dài, rộng của mình để đón thứ ánh nắng tinh khôi đầu tiên của ngày mới. Vào lúc ấy, em có cảm giác như thời gian đang ngừng lại, tất cả chỉ có mặt trời và biển cả vẫn đang cuộn sóng dữ dội phía dưới. Không khí của buổi sớm mai mới trong lành và mát mẻ làm sao. Ngọn gió thổi từ biển tới còn mang theo cái vị mặn mòi của biển cả, thấm đẫm vào trong từng làn da thớ thịt. Cảm giác ấy khiến cho tâm hồn em thêm thư thái, tất cả mọi bộn bề, lo toan của cuộc sống thường ngày đã tan biến hết, nhưỡng chỗ cho sự bình yêu đến lạ kì.
Trên bờ cát, các bác ngư dân đã sẵn sàng dong thuyền ra khơi, bắt đầu một chuyến làm ăn mới. Tiếng cười đùa, trò chuyện của họ làm huyên náo cả một góc, mang theo hy vọng về một chuyến đi thuận buồm xuôi gió, thắng lợi trở về. Bức tranh ngày mới bỗng sống động hẳn lên vì có thêm sự xuất hiện của con người.
Cảnh mặt trời mọc trên biển đẹp như một bức tranh sơn mài mà người nghệ sĩ chính là mẹ thiên nhiên vĩ đại. Khung cảnh ấy đã để lại dấu ấn khó phai mờ trong tâm trí em, trở thành một kỉ niệm không bao giờ có thể quên.
Bài làm tham khảo nha bạn!
~ Học tốt ~ K cho Mk nhé. Thank you.
Tham khảo nha em:
Hè vừa qua, em được ba mẹ cho về quê ngoại chơi. Tới bãi biển ở gần nhà ngoại, em đã được ngắm nhìn cảnh mặt trời mọc thật huy hoàng, rực rỡ.
Trời mới tảng sáng, bà đã gọi em dậy. Tiếng gà gáy trong thôn như báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Em theo bà và mẹ đi dạo bên bãi biển. Đêm chưa tan hẳn, làng xóm vẫn chìm trong làn sương mờ mờ như khói. Gió sớm mát rượi làm em tỉnh hẳn. Không khí trong lành chốn thôn quê khác xa với nơi thị thành ồn ào, bụi bặm.
Nhà ngoại em ở gần cửa biển Cửa Tùng, đứng trên sân thượng là có thể nhìn bao quát cả một vùng biển rộng: Phía rạng Đông, em thấy bầu trời đang dịch chuyển dần từ màu trắng sữa sang màu hồng nhạt. Mặt trời vẫn dấu mình sau đám mây dày. Ông mặt trời dần tỉnh sau giấc ngủ say, những tia sáng hình rẻ quạt lọt qua đám mây lung linh sắc màu. Chỉ một lát sau, ông mặt trời như quả cầu lửa từ từ nhô lên, nhuộm chân trời một màu hồng rực. Gió sớm lồng lộng thổi, cuốn đi tàn dư của màn đêm. Bầu trời như được đẩy lên, trong xanh và cao vời vợi. Mặt trời lên rất nhanh. Ánh nắng đã chan hòa khắp mặt đất. Vạn vật như bừng tỉnh, vươn mình đón nắng mai. Sương đêm đọng trên các lá cây ngọn cỏ như những viên kim cương, lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Cảnh quê em đã hiện rõ ra trước mắt. Cánh đồng lúa phía xa kia như một tấm thảm vàng trải rộng. Xa xa, những ngọn núi in hình dưới nước biển trong xanh. Trên biển đoàn thuyền buồm đã ra khơi, mang đầy nhiệt huyết với hy vọng cùng mẻ cá nặng trĩu trở về. Tất cả đã đưa em vào thế giới cổ tích và đẹp lạ lùng. Trên con đường làng rậm rịch bước chân, em cùng bà và mẹ trở về nhà hòa trong tiếng nói cười lảnh lót của các cô, các bác và tiếng chim ca líu lo.
Cảnh mặt trời mọc ở quê em đẹp thật đấy! Đó là một bức tranh thiên nhiên được vẽ bằng cây bút của một hoạ sĩ tài hoa, để lại trong em một ấn tượng sâu đậm mãi không phai mờ về quê hương yêu dấu.
Quê hương biết mấy thân yêu…”
Vâng! Đúng vậy. Chúng ta ai cũng có một quê hương đê mà yêu mà nhớ. Với em, sức hấp dẫn mạnh mẽ nhất vẫn là cảnh đẹp mê hồn của buổi bình minh trên quê hương, đó chính là lúc mặt trời bắt đầu mọc.
Khi chú gà trống cất tiếng gáy em đã thức dậy chạy ra sân với bài tập thể dục nhịp điệu nhẹ nhàng. Khí trời se lạnh, gió thoảng, khẽ lay động. Cả làng xóm dường như bồng bềnh trong biển sương sớm. Về phía đông, mặt trời tròn xoe, ửng hồng còn e ấp sau hàng bạch đàn, toả ánh sáng lấp lánh như hình rẽ quạt nhiều màu rực rỡ. Trên không, từng đám mây trắng, xanh với các hình thù kì lạ đang nhè nhẹ trôi. Bỗng ánh đèn từ trong ngôi nhà thức sớm đã vôi vã tắt. Khói bếp lại bay lên quyện vào sương mai tạo nên những dải lụa mềm uốn lượn trên bầu trời rộng rồi lan toả nhanh cả khắp cành đồng. ở đây lúa bắt đầu chắc hạt, trĩu bông, ngả đầu vào nhau thì thầm trò chuyện. Nhìn ra xa, cánh đồng như một tấm thảm khổng lồ màu vàng nhạt, nhấp nhô theo làn gió sớm. Trong ánh sáng dịu dàng buổi bình minh, sương tan, ánh nắng chan hoà. Đến khi vầng đông đã thực sự hiện ra giữa màn mây trắng, chiếu ánh sáng kì diệu xuống mọi vạn vật thì làng xóm như bừng lên dưới ánh bình minh. Cánh đồng lúa tràn ngập nắng và rộn ràng mọi âm thanh, tiếng động. Em say sưa ngắm cảnh và hít thở không khí trong lành mà đã lâu chưa được thưởng thức. Tất cả tạo nên một bức tranh quê tuyệt vời
Được thưởng thức buổi bình minh khi mặt trời mọc trên quê hương thân yêu, tâm hồn em thêm vui khoẻ, lạc quan và yêu cuộc sống. Em hứa sẽ cố gắng học giỏi, rèn luyện tốt để mai này góp phần làm cho quê hương mình ngày càng tươi đẹp, ấm no hơn
nguyễn văn tú
Bóng tối đang ngự trị cùng với cái tôi ngạo mạn và sự kiêu kỳ đến lạnh lùng! Nó đếm từng giây từng phút trong cái âm thầm và đơn độc, tạo ra từng tiếng réo rắt của gió đang ngân dài trong sự yên tĩnh và đôi phần u ám... Dù sao nó cũng chỉ là một đêm tối trong vô vàn những đếm tối lạnh lẽo, và có lúc vương quốc của chính nó bị sụp đổ bởi ánh sáng mãnh liệt làm nó khó chịu và bực tức! Mặt trời ló dậy mang theo mình sự khởi đầu mạnh mẽ, cái ấm áp của nắng đầu ngày và ánh sáng của hy vọng cùng cái diệu kỳ của sự khát khao cháy bỏng cho một ngày mới. Nắng lan dần, nuốt trọn bóng tối đang bao phủ xung quanh màn trời rộng lớn, đánh tan thế lực đen tối đang thống trị đất trời trong khoảng nửa ngày. Cây cối reo hò trong trận giao chiến giữa đêm và ngày: hoa nở rộ ra những lời ca mạnh mẽ khỏe khoắn nhất, tiếp thêm sức mạnh lý trí cho ánh sáng của bình minh; cây xanh hơn, thể hiện mãnh liệt sự hy vọng rằng Mặt Trời thắng thế; chim cất lên những tiếng hót vang dội cả một mảnh trời, đón mừng sự chiến thắng của binh minh... Dần dần, gã Bóng Đêm phải khuất phục trước ánh hào quang rực rỡ và chói lọi một cách kỳ diệu của bình minh, gã rút lui, nhường lại vương quốc của gã cho Mặt Trời thống trị; nhưng gã luôn báo thù, gã luôn thề rằng sẽ trở lại và đánh bại Mặt Trời; và Mặt Trời cũng cam đoan rằng dù bị lão đánh bại, Mặt Trời vẫn luôn trở lại gieo ánh sáng và sự ấm áp cho muôn loài, loại trừ cái bóng đêm lạnh lẽo của lão! Cuộc chiến sẽ chẳng bao giờ chấm dứt, nó sẽ kéo dài và luân phiên tuần tự: Ngày - đêm, đêm - ngày...
Hè vừa qua, em được mẹ cho về thăm quê ngoại ở Thạch Thất, Sơn Tây. Lần đầu tiên em được chứng kiến cảnh mặt trời mọc thật huy hoàng, rực rỡ.
Trời mới tang tảng sáng, bà đã đánh thức em dậy. Tiếng gà gáy rộn rã trong thôn báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Em theo bà và mẹ bước ra sân. Đêm chưa tan hẳn. Làng xóm còn chìm trong màn sương mỏng mờ mờ như khói. Gió sớm mát rượi làm cho em tỉnh hẳn người. Không khí trong lành ở thôn quê thật khác xa với chốn thị thành ồn ào, bụi bặm.
Nhà bà ngoại em ở lưng chừng ngọn đồi Câu Lậu, trên đỉnh đồi là ngôi chùa Tây Phương nổi tiếng. Từ sân nhà nhìn về hướng Đông, em thấy bầu trời đang chuyển dần từ màu trắng sữa sang màu hồng nhạt. Mặt trời vẫn giấu mình sau đám mây dày nhưng những tia sáng hình rẻ quạt báo hiệu mặt trời đã thức giấc. Chỉ một lát sau, mặt trời như một quả bóng khổng lồ màu đỏ đang từ từ nhô lên, nhuộm chân trời một màu hồng rực. Gió sớm lồng lộng thổi, quét sạch tàn dư của bóng đêm. Bầu trời như được đẩy lên, thoáng đãng và cao vời vợi.
Loading...
Mặt trời lên rất nhanh. Thoáng chốc, ánh sáng đã chan hòa mặt đất. Vạn vật như bừng tỉnh, hân hoan chào đón nắng mai. Sương đêm đọng trên lá cây ngọn cỏ, lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Khung cảnh quê em đã hiện rõ ra trước mắt. Cánh đồng lúa như một tấm thảm vàng trải rộng. Xa xa, ngọn Sài Sơn sừng sững in hình trên nền trời biếc. Dòng sông Đáy như một dải lụa mềm vấn vít uốn quanh. Mặt sông lung linh ánh nắng sớm mai tinh khiết. Những con thuyền nhỏ bồng bềnh xuôi dòng. Tất cả tạo nên một vẻ đẹp lạ lùng, kì ảo như trong cổ tích.
Trên đường làng đã rậm rịch bước chân. Tiếng cười, tiếng nói của các bà, các chị ra đồng thăm lúa hòa trong bao âm thanh khác của làng quê thân thuộc. Cảnh mặt trời mọc trên quê hương em đẹp như một bức tranh thiên nhiên được vẽ bằng ngọn bút của một họa sĩ tài hoa, để lại trong em một ấn tượng sâu đậm, không thể phai nhòa.Hè vừa qua,em được mẹ chọ về thăm quê ngoại ở Thạch Thất, Sơn Tây. Lần đầu tiên em được chứng kiến cảnh mặt trời mọc thật huy hoàng,rực rỡ.
Trời mới tang tảng sáng,bà đã đánh thức em dậy. Tiếng gà gáy rộn rã trong thôn báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Em theo bà và mẹ bước ra sân. Đêm chưa tan hẳn. Làng xóm còn chìm trong màn sương mỏng mờ mờ như khói. Gio sớm mát rượi làm cho em tỉnh hẳn người. Không khí trong lành ở thôn quê thật khác xa với chốn thị thành ồn ào,bụi bặm.
Nhà bà ngoại em ở lưng chừng ngọn đồi Câu Lậu,trên đỉnh đồi là ngôi chùa Tây Phương nổi tiếng. từ sân nhà nhìn về huwosng Đông,em thấy bầu trời đang chuyển dần từ màu trắng sữa sang màu hồng nhạt. Mặt trời vẫn giấu mình sau đám mây dày nhưng những tia sáng hình rẻ quạt báo hiệu trời đã thức giấc. Chỉ một lát sau,mặt trời như một quả bóng khổng lồ màu đỏ đang từ từ nhô lên,nhuộm chân trời một màu hồng rực. Gios sớm lồng lộng thổi,quét sach tàn dư của bóng đêm. Bầu trời như được đẩy lên,thoáng đãng và cao vời vợi.
Mặt trời lên rất nhanh. Thoáng chốc,ánh sáng đã chan hòa mặt đất. Vạn vật như bừng tỉnh,hân hoan chào đón nắng mai. Sương đêm đọng trên lá ngọn cỏ,lấp lánh dưới ánh mặt trời. Khung cảnh quê em đã hiện rõ ra trước mắt. Cánh đồng lúa như một tấm thảm vàng trải rộng. Xa xa,ngọn Sài Sơn sừng sững in hình trên nền trời biếc. Dòng sông Đáy như một dải lụa mềm vấn vít uốn quanh. Mặt sông lung linh ánh nắng sớm mai tinh khiết. Những con thuyền nhỏ bồng bềnh xuôi dòng. Tất cả tạo nên một vẻ đẹp là lùng,kì ảo như trong cổ tích. Trên đường làng đã rậm rịch bước chân. Tiếng cười,tiếng nói của các bà,các chị ra đồng thăm lúa hòa trong âm thanh khác của làng quê thân thuộc.
Cảnh mặt trời mọc trên quê hương em đẹp như một bức tranh thiên nhiên được vẽ bằng ngọn bút của một họa sĩ tài hoa,để lại trong em một ấn tượng sâu đậm,không thể phai nhòa.
Trời tảng sáng. Tiếng gà gáy báo hiệu ngày mới đã đến. Xa xa, từng vệt nắng màu đào đang dần dần hiện rõ. Ông mặt trời từ từ nhô lên phía cuối đường chân trời. Từng tia nắng sớm tỏa ra bốn phía. Làn sương mỏng bao quanh làng tan biến dần, thay vào đó là cái ấm áp của nắng. Nắng chiếu xuống cánh đồng lúa vàng ươm, trĩu bông khiến cho nó như được dát thêm một lớp mật vàng sánh đậm. Bầu trời trong, sáng hẳn lên. Tiếng chim hót râm ran trong khu vườn ven sông, tiếng ong bướm đuổi nhau trên những bông hoa chớm nở, tiếng mọi người xôn xao rủ nhau ra đồng tạo nên một bản nhạc bình yên của buổi sớm mùa hạ. Trên những luống rau xanh còn đọng lại hạt sương sớm, long lanh như hạt ngọc, đang phản chiếu màu của nắng, lấp lánh như sắc cầu vồng. Ông mặt trời đã thức giấc. Một ngày mới bắt đầu.
Thiên nhiên vốn có nhiều cảnh đẹp, nhưng có lẽ hình ảnh mặt trời mọc trên biển Nha Trang để lại trong em những ấn tượng sâu sắc khó quên. Xa xa, phía chân trời ngấn bể xanh thẳm, pha sắc hồng tươi, vài tia nắng ló dạng đón chào ngày mới.
Mặt trời thức giấc sau một đêm dài, dần dần nhô lên. Ôi đẹp làm sao, mặt trời như “lòng đỏ quả trứng thiên nhiên đầy đặn”. Giữa nên trời trong xanh, gió hiu hiu nhẹ, nước biển ửng hồng, hình ảnh mặt trời góp phần tạo nên bức tranh thiên nhiên tươi đẹp, tráng lệ. Vài cánh chim trời chao qua, chao lại như một nét chấm phá cho bức tranh về vẻ nên thơ.
Thật hạnh phúc khi tận mắt chiêm ngưỡng cảnh mặt trời mọc, từ đó em càng cảm thấy yêu mến thiên nhiên, quê hương, đất nước.
I. Mở bài:
Giới thiệu cảnh đẹp và nêu khái quát về cảnh đó (hè này, em được học sinh giỏi nên bố mẹ em thưởng cho em đi chơi đến bãi biển...)
Vẻ đẹp của biển vào lúc bình minh thật rực rỡ....
II. Thân bài: Miêu tả cảnh biển ấy
1. Lúc mặt trời mọc:
+Trời tờ mờ sáng, se lạnh, gió thoảng nhè nhẹ làm mặt nước gợn những đợt sóng nhỏ.
+Cây cối vẫn còn ướt đẫm sương đêm, đung đưa theo làn gió sớm.
+Tiếng sóng biển rì rào, những con sóng xô vào bờ cát trắng mịn...
+Mặt trời từ từ nhô lên khỏi chân núi xa như đang đội biển,nhú lên dần rạng rỡ, tươi tắn rắc những tia nắng vàng xuống vạn vật.
+Ánh nắng tan chảy trên bờ cát trắng,vỡ òa trong gió nâng cả bầu trời lên cao.
+Nắng nhảy nhót trên sóng nước hòa vào tiếng hát của đại dương bao la.
+Bãi cát mịn, giòn giã, ướt đẫm sương đêm in dấu chân người.
+Mặt nước xanh biếc hòa lẫn với sắc xanh của trời thật hài hòa, kì ảo tạo nên sự thú vị khi đứng trước biển, có thể cảm nhận được vị mặn mòi của biển.
2. Mặt trời nhô lên cao:
+Mặt trời đỏ rực như quả cầu lửa lơ lửng giữa trời
+Mặt biển lóe sáng cùng vài con thuyền nhấp nhô trên biển,rẽ sóng ra khơi.
+Những con sóng nối đuôi nhau xô ì oạp vào bờ
+Những con chim hải âu cất tiếng hót vang
+Mọi người dắt tay nhau dạo chơi trên biển, nói chuyện rôm rả. Một vài tốp trẻ nô đùa cùng sóng nước, khuôn mặt rạng ngời, nụ cười tươi tắn trên môi.
III. Kết bài: Cảm nghĩ của em về bãi biển ấy
+Cảnh bình minh trên biển thật đẹp và tráng lệ nhưng cũng thật hiền hòa, thú vị
+Em cảm thấy yêu biển biết bao!
Ai đã một lần được ngắm cảnh mặt trời lên trên biển thì sẽ chẳng bao giờ quên được, đó là những khoảnh khắc vô cùng hùng vĩ của thiênnhiên ban tặng cho con người.Thiên nhiên vốn có nhiều cảnh đẹp, nhưng có lẽ hình ảnh mặt trời mọc trên biển ở đảo Cô Tô để lại trong tôi những ấn tượng sâu sắc khó quên.
Xa xa, phía chân trời ngấn bể xanh thẳm, pha sắc hồng tươi,vài tia nắng ló dạng đón chào ngày mới. Rồi ông mặt trời cũng nhú lên tròn trĩnh và phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên cực lớn. Quả trứng cứ từ từ đặt lên cái mâm bạc được dệt bằng cả chân trời màu ngọc trai nước biển ửng hồng.Xung quanh cái vùng sáng hình rẻ quạt ấy là đủ các màu sắc ấm nóng, màu đỏ,cam, vàng… quấn quýt hòa quyện vào nhau. Màu nước biển thay đổi nhanh chóng, dườngnhư có bàn tay của người thợ nhuộm đang pha màu cho nước, đang từ màu xanh xỉn bàng bạc, nước biển bỗng nhiên rực lên một màu xanh tươi rói, từng góc từng góc biển đổi màu theo ánh sáng mặt trời. Ngay cả vài ba con tàu bé xíu đang buông trôi trên mặt biển cũng được tắm đẫm trong làn ánh sáng sớm mai ấy, mọi thứ như đang được tẩy trần trở nên trong veo, mát mẻ. Sau ánh sáng hình rẻ quạt, mặt trời hiện ra tròn trịa, vàng cam rực rỡ rồi từ từ lên cao dần, như thể đang được thổi bay lên vậy. Tiếng sóng biển rì rào như bài ca bất tận ca ngợi sự đẹp đẽ giàucó của thế giới đại dương.Đến khi vùng đông thực sự hiện ra rực rỡ giữa màu mâytrắng,chiếu ánh sáng kì diệu xuống vạn vật thì cả mặt biển lóe sáng một màu trắng bạc.Ánh sáng ấy phủ lên mặt biển,lan tỏa rất đẹp.Màu xanh của trời,màu xanh củanước hòa lẫn với sắc màu của mặt trời tạo nên một màu sắc kì ảo trên biển.Cảnh biển lúc này chẳng khác gì một bức tranh thiên nhiên tuyệt mỹ.
Trong ánh sáng dịu dàng đầu buổi bình minh, những tiếng nói,tiếng cười vang rộn cả bãi biển xôn xao bàn luận về chuyện bác chài đánh cá về những con thuyền ra khơi. Ngoài xa, sóng trở nên phẳng lặng nằm im. Phải chăng nó cũng đang chạnh lòng buồn bã vì không được đùa giỡn với đám trẻ nhỏ. Hiểu đượcđiều đó những con sóng sau khi đã rút ra xa thì nhường chỗ cho những làn sóng khác lan vào bờ để một lần nữa ca lên bản nhạc muôn thuở của biển khơi. Đoàn thuyền đánh cá rẽ màn sương bạc ra khơi. Bỗng thấp thoáng những con thuyền giữa muôn ngàn sóng nước làm náo nức, xôn xao cả mặt biển. Những cánh buồm vút cao thon thả nhìn xa chẳng khác gì những con chim cổ trắng đang rướn cao như muốn cất tiếng hót. Chúng được nắng chiếu vào hồng rực lên như đàn bướm múa lượn giữa trời xanh. . . Cũng có những cánh buồm ánh lên dưới tia nắng mặt trời. Mọi người dắt tay nhau dạo trên bãi biển, nói chuyện vui vẻ. Khuôn mặt rạng ngời, nở một nụ cười tươi tắn.
Một vẻ đẹp của biển, vẻ đẹp kiêu kì muôn màu muôn sắc ấy do mây, trời, ánh sáng tạo nên.Trong mắt tôi, mỗi buổi bình minh trên biển trởnên thật hiền hòa. Trong mắt biển, tôi chỉ là một sinh linh nhỏ bé. Nếu như những làn sóng và bờ cát trên biển là người mẹ thì với tôi biển như một thiên thần.
Hè vừa qua, em được mẹ cho về thăm quê ngoại ở Thạch Thất, Sơn Tây. Lần đầu tiên em được chứng kiến cảnh mặt trời mọc thật huy hoàng, rực rỡ.
Trời mới tang tảng sáng, bà đã đánh thức em dậy. Tiếng gà gáy rộn rã trong thôn báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Em theo bà và mẹ bước ra sân. Đêm chưa tan hẳn. Làng xóm còn chìm trong màn sương mỏng mờ mờ như khói. Gió sớm mát rượi làm cho em tỉnh hẳn người. Không khí trong lành ở thôn quê thật khác xa với chốn thị thành ồn ào, bụi bặm.
Nhà bà ngoại em ở lưng chừng ngọn đồi Câu Lậu, trên đỉnh đồi là ngôi chùa Tây Phương nổi tiếng. Từ sân nhà nhìn về hướng Đông, em thấy bầu trời đang chuyển dần từ màu trắng sữa sang màu hồng nhạt. Mặt trời vẫn giấu mình sau đám mây dày nhưng những tia sáng hình rẻ quạt báo hiệu mặt trời đã thức giấc. Chỉ một lát sau, mặt trời như một quả bóng khổng lồ màu đỏ đang từ từ nhô lên, nhuộm chân trời một màu hồng rực. Gió sớm lồng lộng thổi, quét sạch tàn dư của bóng đêm. Bầu trời như được đẩy lên, thoáng đãng và cao vời vợi.
Mặt trời lên rất nhanh. Thoáng chốc, ánh sáng đã chan hoà mặt đất. Vạn vật như bừng tỉnh, hân hoan chào đón nắng mai. Sương đêm đọng trên lá cây ngọn cỏ, lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Khung cảnh quê em đã hiện rõ ra trước mắt. Cánh đồng lúa như một tấm thảm vàng trải rộng. Xa xa, ngọn Sài Sơn sừng sững ln hình trên nền trời biếc. Dòng sông Đáy như một dải lụa mềm vấn vít uốn quanh. Mặt sông lung linh ánh nắng sớm mai tinh khiết. Những con thuyền nhỏ bồng bềnh xuôi dòng. Tất cả tạo nên một vẻ đẹp lạ lùng, kì ảo như trong cổ tích.
Trên đường làng đã rậm rịch bước chân. Tiếng cười, tiếng nói của các bà, các chị ra đồng thăm lúa hoà trong bao âm thanh khác của làng quê thân thuộc.
Cảnh mặt trời mọc trên quê hương em đẹp như một bức tranh thiên nhiên được vẽ bằng ngọn bút của một hoạ sĩ tài hoa, Đềlại trong em một ấn tượng sâu đậm, không thể phai nhoà.
Tham khảo:
Ò… ó… o… Tiếng gà gáy dõng dạc xé rách màn đêm, kéo ánh bình minh về với mặt đất. Từ phía xa, ông trời đủng đỉnh nhô lên cao, rải từng lớp ánh sáng một xuống mặt đất. Thoạt đầu, là những tia sáng đỏ cam, đỏ rực, chúng mạnh mẽ kéo lớp màn đen đi, nhuộm hồng cả bầu trời, cây cối. Sau đó, mới dần đến những tia sáng trắng trong, đây mới là ánh sáng của ngày mới. Theo mặt trời lên cao, cảnh vật cũng dần thức tỉnh. Hàng cau trước sân rũ mình, làm rơi từng đợt sương như muôn vàn hạt ngọc. Vạt cỏ ven đường, ven sông ướt nhẹp, cố vươn mình lên để tìm ánh nắng sớm mà sưởi ấm. Những cơn gió mát rượi, thổi nhè nhẹ như vỗ về. Chúng gợn lên từng đợt sóng lăn tăn trên mặt hồ, trên những vũng nước đọng lại ven đường sau trận mưa đêm qua. Các cánh cổng khép kín đã được mở ra, tiếng người đi lại, trò chuyện, tiếng quét sân soàn soạt.. vang vọng khắp không gian. Đó là âm thanh của ngày mới, của cuộc sống thường nhật.
Lần sau em ghi rõ ra là đoạn văn hay bài văn nhé!
Tham khảo:
Xuân đã đến rồi, reo rắc ngàn hồn hoa xuống đời. Vui trong bình minh muôn loài chim hát vang mọi nơi. Đẹp trong tiếng cười, cho kiếp người tình thương đắm đuối. Ánh xuân đem vui với đời”.
Lời bài hát trong bài “Đón xuân” vang lên trên đài phát thanh trong mỗi buổi sáng đầu xuân khiến lòng người không khỏi xốn xang, rạo rực. Vậy là một mùa nữa lại về, năm mới lại sang. Không giống như mùa đông âm u buốt giá, mùa hè với cái nắng chói chang hay mùa thu với gió heo may thổi, mùa xuân đến là mang theo hơi ấm và gọi dậy sức sống vốn nằm im sau giấc ngủ đông dài.
Buổi sáng mùa xuân trời còn se se lạnh. Nền trời trắng đục, sà thấp xuống mặt đất. Màn sương đêm như khói giăng mắc nơi đâu thôn, ngõ xóm. Một vài giọt sương còn đọng lại trên cánh hoa lục bình tím biếc, long lanh như những viên pha lê mà mẹ thiên nhiên vô tình để lại. Không khí yên ắng gợi sự thanh bình. Chỉ còn nghe thấy đâu đây tiếng ríu rít của mấy chú chim non dậy sớm để đón bình minh. Xa xa khói bếp lửa tỏa ra nghi ngút mang theo hương nếp xôi thơm nồng, gọi dậy cả một vùng ký ức. Khói bếp lửa mỗi sớm bà và mẹ nhen lên đã nuôi lớn tuổi thơ con người, là điểm tựa trên mỗi bước đường đời gian lao, vất vả, cũng là chốn về của những kỉ niệm.
Rồi từ đằng Đông, bỗng anh ánh sắc hồng phơn phớt. Ông mặt trời vén bức màn mây nhìn xuống trần gian. Nắng còn yếu ớt nhưng đủ để xua đi bóng đêm, xua tan những góc tối trong tâm hồn con người, để con người hòa điệu cùng thiên nhiên. Sương mỏng dần rồi tan hẳn. Bầu trời cao và xanh hơn. Những đám mây trắng xốp lững lờ trôi như để cảm nhận được đầy đủ và tinh tế hương sắc mùa xuân. Điểm xuyết trên nền trời xanh trong là hình ảnh những đàn chim én theo hình chữ V bay về sau quãng thời gian dài vào phương Nam tránh rét. Xa xa dòng sông quê hương đã vươn vai thức dậy chào đón năm mới. Thỉnh thoảng có con cá ngoi lên tìm mồi rồi lặn xuống để lại những vòng tròn lan xa.
Mùa xuân đến, đất trời trở lại dịu êm, chắt chiu cần mẫn tiếp nhựa sống cho vạn vật. Hình như muôn loài đều rạo rực hẳn lên vì khí xuân ấm áp. Gió mơn man, đùa nghịch từng hàng cây kẽ lá. Mưa xuân phơi phới bay, hoa xoan lớp lớp rụng rơi đầy, trắng xóa cả một góc trời. Vạn vật, cây cối như được tiếp nhựa sống hồi sinh mạnh mẽ. Hai hàng cây bên đường bung nở chồi non lộc biếc. Chúng vui sướng vì đã trút bỏ tấm áo lông xù xì, nặng nề suốt ba tháng mùa đông dằng dặc. Mẹ thiên nhiên đã khoác cho những đứa con của mình tấm áo mới, tấm áo màu xanh mơn mởn, màu xanh của sức sống, của tình yêu, của niềm tin hy vọng.
Trong vườn, hoa đua nhau khoe sắc tỏa hương. Cảnh quê hiện ra như một bức tranh rực rỡ sắc màu. Màu tím duyên dáng của giậu hoa giấy trên tường cùng với màu vàng tinh khôi của những khóm cúc đại đóa. Màu hồng phớt của cây đào cuối vườn như một nét đặc trưng làm nên vẻ đẹp mùa xuân trên quê hương Việt Nam. Muôn sắc ấy rủ đàn bướm từ phương xa bay về. Bướm vàng hòa sắc nắng, bướm trắng li ti theo đàn mà vui đùa cùng chị gió, những chú bướm đen thì như những tàn tro bị ai thổi lên trời cao.
Con người đã bắt đầu với nhịp sinh hoạt hàng ngày. Các bác đã vác cuốc ra đồng làm việc. Các chị, các mẹ, các cô đang quẩy gánh hàng ra chợ bán. Lũ học trò rảo bước trên con đường làng quen thuộc để đến trường. Tiếng gọi nhau í ới, tiếng hét, tiếng cười vang lên làm rộn rã cả xóm làng.
Mặt trời đã lên cao hơn. Mưa cũng đã tạnh. Vạn vật cũng bắt đầu một vòng tuần hoàn mới. Cảnh bình minh trên quê hương vào mùa xuân thật giản dị mà cũng thật tươi đẹp. Nó gợi nhắc những da diết yêu thương trong lòng những người con xa xứ. Nó cũng nhắc nhở thế hệ hôm nay hãy biết gắn bó và làm giàu đẹp thêm cho quê hương đất nước mình.