Sáng tác 1 bài thơ lục bát
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bạn tham khảo nha:
Quê Cha, đất Mẹ của tôi
Đi xa lưu luyến, để rồi nhớ thương
Bây giờ xa tít ngàn phương
Mong ngày về với cố hương cội nguồn
Xóa tan đi hết nỗi buồn
Nỗi niềm sâu thẫm, ngàn muôn nỗi sầu
Bây giờ chờ đến bao lâu
Bao nhiêu ngày nữa, cùng nhau trở về
Nỗi lòng người ở xa quê
Tâm tư tình cảm tràn trề trong tôi
Chỉ là gió thoảng đầu môi
Chỉ là cơn gió, đơn côi một mình.
Viết nên hai chữ " Tâm Tình"
Gửi vào thương nhớ bóng hình quê hương.
thôi thôi đừng hỏi như này
thầy cô mà biết được m toang rồi
mhưng mà bạn giống như tôi
nên tôi sẽ giup,nên tôi sẽ làm
Tham khảo!
Con vua thì được làm vua
Con sãi ở chùa, thì quét lá đa.
Ở ví dụ trên, câu thơ lục bát 6 tiếng hiệp vần sai vần "ua" ở tiếng thứ 6 câu 6 tiếng không hiệp với tiếng thứ 6 của câu 8 tiếng. Nhưng người ta vẫn xem câu thơ trên là thơ lục bát đúng.
Mời em về.... Quảng Ngãi quê hương anh !
Anh xin được phép thân mời
Em về Quảng Ngãi, rạng ngời tâm giao
Về nơi tình cảm xiết bao
Muôn vàng đặc sản, khát khao đợi chờ
Lý Sơn huyện đảo xa bờ
Xứng danh Hành Tỏi, bất ngờ đầu tiên
Món ngon vật lạ Cá Niên
Sống trên sông suối, thiên nhiên núi rừng
Hòa theo nhịp bước tưng bừng
Mạch Nha hương nếp, thơm lừng bấy lâu
Chúng mình chẳng phải đi đâu
Kẹo Gương, Đường Phổi, nối nhau Đường Phèn
Trời đêm thành phố lên đèn
Thơm mùi Ram Bắp, nhớ chèn món Don
Bánh Xèo tuyệt cú thơm ngon
Bún Riêu Cua ấy, hoàng hôn ghé vào
Lâng lâng cảm xúc dâng trào
Gọi thêm Ốc Hút, ngọt ngào mê say
Và rồi mình đến nơi đây
Đậu Xanh, Bánh Nổ, mua ngay đem về
Trà giang nước chảy bốn bề
Kho tiêu Cá Bống, tràn trề ngất ngây.
Quê nghèo nuôi lớn khôn tôi
Chang chang nắng đỏ ngày ngồi lưng trâu
Vui cùng ruộng lúa đồng sâu
Bạn bè trang lứa xanh đầu thuở xưa…
Thương cha cày cấy chiều mưa
Thương mẹ tần tảo buổi trưa ngoài đồng
Nhọc nhằn cái khổ nghề nông
Chạnh lòng con viết nhớ mong quê mình.
Tick cho mình nha
2.
Trên vùng quê thân thương mến yêu
Đồng xanh mơ màng, lá vàng rơi reo
Đồng cỏ, đồng ruộng, mỗi khúc đường quê
Đẹp như tranh vẽ, hòa quyện cùng người
3.
Buổi sáng, cảnh sinh hoạt bình dị hiện lên trong mắt tôi trên con phố nhỏ. Người dân bước đi trong vội vã nhưng vẫn không mất đi nụ cười và sự thân thiên. Tiếng cười, nói sum họp và tràn đầy từ các quấn cà phê, ăn sáng khiến không khí trở nên ấm áp. Một nhóm học sinh chia sẻ những câu chuyện và tiếng cười khi tới trường mang đến cảm giác thật vui vẻ và năng động. Người bán hàng rong đi khắp phố reo hàng thu hút sự chú ý của người qua đường. Đây là cảnh tượng bình yên nhưng tràn đầy sức sống, thể hiện tình thương và sự kết nối cộng đồng rất lớn
Con cảm ơn mẹ đã sinh con
Con cảm ơn cha vì đã nuôi con
Cuộc đời con là chân trời
Nhưng lúc khó khăn có con cha mẹ
Ngày mai sẽ bình yên thôi
Gia đình đoàn tụ dưới rèm trời mưa
Mái nhà trú nắng sớm trưa
Tối về văng vẳng đong đưa điệu đàn
Công cha vất vã không màng
Nghĩa mẹ sớm tối gọn gàng trước sau
Mở lời cất tiếng ngọt ngào
Chăm nom dạy dỗ luôn trao nụ cười
Đàn em học hỏi đùa chơi
Thân bằng quyến thuộc cơ ngơi xum vầy
Tình thân gắn kết đắp xây
Ông bà yên dạ thân gầy tâm an
Bà con hàng xóm trong làng
Khác nào khúc ruột mọi đàng có nhau
Bạn bè giữ mãi tình sâu
Thầy cô trọng nghĩa ghi vào tim em
Thảnh thơi giấc ngủ êm đềm
Nhẹ nhàng mỗi bước bên thềm gần xa
Đất trời thoáng rộng bao la
Em vui tất dạ lời ca thăng trầm
Đàn chim về tổ quây quần
Bướm ong bay lượn đầu sân cạnh vườn
Hoa cười lá vỗ khoe sương
Gia đình nhộn nhịp tình thương ngập tràn
Bài thơ là mái ấm gia đình thân thương nơi có cha có mẹ,nơi tổ ấm thật sự có phép màu có thể dùng tình thương lắp đầy xua tan đi những mệt nhọc hình ảnh lời thơ miêu tả nhiều thế hệ sống hòa thuận yêu thương trong một mái nhà
Lớp em là lớp ngoan hiền
Bạn nào cũng giởi bạn hiền bạn ngoan
Mùa hè phượng ở rực trời
Học sinh các lớp rơi rơi lệ sầu
Thầy cô là mẹ là cha
Chúng em là những bông hoa điểm mười