Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Đố các bạn ngồi học mà không có bàn được đấy. Chắc chắn sẽ chẳng có ai có thể ngồi như thế đâu nhỉ? Chính vì lẽ đó mà vô tình chiếc bàn đã trở nên thân thiết với học sinh chúng ta. Tớ cũng có một chiếc bàn học đấy, các bạn có muốn biết về bạn ấy không?
Vì tớ có rất nhiều sách vở nên bố mẹ tớ đã chọn mua cho tớ một chiếc bàn học thật to. Bàn ấy được kê thật ngay ngắn ở góc phòng học của tớ. Bàn được làm từ gỗ xoan đào, khoác bên ngoài một chiếc áo với những đường vân gỗ nổi lên thật giống với những dải lụa. ngoài ra, bạn bàn của tớ còn được đánh véc ni bóng loáng, trông rõ đẹp. Mặt bàn rất láng và phẳng, có màu nâu nhạt hơi nghiêng về phía tớ ngồi. Bàn có bốn chân, chống đỡ bốn góc, mỗi chân có bốn cạnh, phần trên ăn vào bốn góc, kéo thẳng như thả dọi xuống mặt đất. Các cạnh của chân bàn được gọt thu dần lại, phía dưới chỉ còn bằng một nửa phần trên khiến cho cái bàn thanh thoát hẳn lên.
Không những thế, bạn ấy còn giúp tớ nhiều việc lắm đó. Đó chính là sáu ngăn của bàn. Mỗi ngăn đều được phân chia rất rõ ràng, chính vì thế mà tớ chẳng bao giờ sợ nhầm ngăn này với ngăn kia. Hai ngăn ở bên trái và phải là nơi ở của sách. Hai ngăn ở giữa là nơi cư trú của vở. Còn hai ngăn ở phía trên là nơi tớ để những loại sách tham khảo và các loại truyện đọc. Ngoài ra, bàn còn có một ngăn kéo rất thuận tiện, tớ thường để những bài kiểm tra và giấy tờ quan trọng vào trong đó. Mỗi khi về đến nhà, nhìn thấy bàn là tớ lại muốn ngồi học luôn. không chỉ có bàn là bạn thân thôi mà luôn sát cánh bên tớ và bàn là bạn ghế. Bạn ấy cũng được tạo nên bởi gỗ và có bộ quần áo y trang bàn, trông hai bạn ấy thật ngộ nghĩnh! Bàn luôn giúp tớ ngồi học mọt cách thoải mái, vào mỗi buổi sáng tớ vừa học, vừa nghe tiếng chim hót trong trẻo ngoài vườn và nhìn những tia nắng sớm dịu dàng chen qua kẽ lá, nhảy nhót trên mặt bàn như nô đùa với tớ. Chính điều đó đã tạo cho tớ một cảm hứng để học tốt hơn!
Trải qua đã năm rồi, bàn và ghế –người bạn thân thiết của tớ, giúp tớ đạt những danh hiệu học sinh giỏi và dù cho có lớn lên, có học cao hơn nữa thì hai bạn ấy sẽ luôn là người bạn giúp tớ đi tới những chân trời mơ ước.
Tham khảo :)) 3 chữ in hoa gần nhau nghĩa là dấu góc nha :3
a, Xét ∆ABC cân tại A có AE là đường cao
=> AE đồng thời là đường pg của ∆ABC
(T/c ∆ cân)
=> AE là pg BAC
=> BAC = 2CAE (1)
Ta có AB = AC (∆ABC cân tại A) ; AB = AD (A là trđ BD)
=> AC = AD
=>∆ACD cân tại A
Mà ∆ACD có đường cao AF (gt)
=> AF là pg CAD (t/c tam giác cân)
=> CAD = 2CAF (2)
Từ (1) và (2/
=> 2(CAE + CAF) = BAC + DAC
lại có BAC + DAC = 180° (kêt bù)
=> 2(CAE + CAF) = 180°
=> 2. EAF = 180°
=> EAF = 90°
Vậy....
b, Tứ giác AECF có EAF = AEC = AFC = 90°
=> Tứ giác AECF là hcn
=> ECF = 90°
Hay BCD = 90°
Do đó ABC + BDC = 90°
Lại có ABC + EAB= 90° (∆EAB vuông tại E)
=> BDC = EAB
Hay ADF = EAB
Xét ∆BAE vuông tại E và ∆ADF vuông tại F có
BA = AD (gt)
EAB = ADF (cmt)
=>∆BAE = ∆ADF (ch-gn)
c, Ta có ∆BAE = ∆ADF (cmt)
=> ABC = DAF (2 góc t/ứ)
Mà 2 góc này ở vị trí slt
=> BC // AF
Học tốt!
Sáng nào cũng vậy mẹ em thường thức dậy rất sớm để dọn dẹp nhà cửa và chuẩn bị bữa ăn sáng cho cả gia đình và em thường thức dậy cùng với mẹ. Và thật tuyệt biết bao khi mỗi ngày thức dậy em đều được ngắm cảnh mặt trời mọc trời quê hương yêu dấu của mình.
Lúc em và mẹ thức dậy, trời vẫn còn chưa sáng hẳn, những giọt sương đêm vẫn còn vương lại trên những cành cây xung quanh nhà. Em rất thích nghịch những hạt sương ấy, cảm giác nó thật tuyệt. Thi thoảng, tiếng chú gà trống gáy vang "ò...ó...o" báo hiệu cho mọi người biết trời đã sáng, mau mau thức dậy để bắt đầu ngày làm việc mới. Trong những ngôi nhà, ánh điện đã bắt đầu sáng và trên những mái nhà ấy, từng làn khói trắng nhẹ bay trong không trung.
Rồi trời mỗi lúc một sáng dần lên, những giọt sương đêm dần dần tan đi nhường chỗ cho ánh mặt trời ấm áp. Từ phía hừng đông, ông mặt trời to tròn đỏ rực dần dần nhô lên sau lũy tre làng. Những đám mây trắng với nhiều hình thù độc đáo theo gió nhẹ bay trên nền trời như những đám bông nhấp nhô trông thật hấp dẫn. Xa xa, trên cánh đồng lúa xanh thẳm, những bông lúa non còn thơm mùi sữa nhẹ rung rinh trong ánh mặt trời như dang rộng cánh tay mình để đón lấy những điều tinh túy, tuyệt vời nhất của đất trời. Đâu đó, tiếng những chú chim tắm nắng đang líu lo cùng nhau. Trên những nẻo đường làng, tiếng các bạn học trò đang cắp sách tới trường vừa đi vừa chuyện trò vui vẻ.
Cảnh mặt trời mọc trên quê hương em thật đẹp, bởi vậy, sáng nào em cũng cố gắng thức dậy thật sớm để chiêm ngưỡng khung cảnh tuyệt vời ấy.
#NhanThien
Bạn tham khảo ạ:
"Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
Tỏa nắng xuống lòng lấp lánh."
Bao lâu nay, những con sông quê hương đi về trong những sáng tác thơ ca, những bài hát trữ tình. Tuổi thơ em gắn liền với con sông Hồng hiền hòa thân thương, là nơi lưu giữ đầy kỉ niệm.
Nếu như miền Nam có dòng sông Mê Công vắt ngang nhiều nước bạn, miền Trung có dòng sông Hương thơ mộng, thủy chung. Miền Bắc quê em, có lẽ sông Hồng đã gắn liền và đi vào nếp sống mỗi con người. Con sông Hồng chảy dài qua nhiều tỉnh thành, địa phương em chỉ là một nhánh sông nhỏ. Em nghe bà kể, sông Hồng chảy qua phía Đông Hà Nội rồi đổ ra Biển ở cửa Ba Lạt. Sông Hồng hiền hòa và êm đềm, nhìn từ trên cao, con sông như một dải lụa đào vắt ngang lên đôi vai của người thiếu nữ- mảnh đất màu mỡ này. Hai bên bờ sông là những ruộng lúa nương ngô đang đến mùa thu hoạch. Sáng sớm, dòng sông thức dậy đón ánh nắng bình minh, dòng nước lấp lánh in bóng mặt trời. Nước sông nhìn vậy mà rất xoáy, nhớ hồi nhỏ hay cùng ông ra tắm sông, biết bơi nhưng cũng chỉ dám tắm gần bờ. Cảm nhận dòng nước mát luộc vào da thịt, thấy thân thương như người mẹ vỗ về. Đẹp nhất là mỗi buổi chiều tà, khi mà bầu ánh sáng xung quanh phủ màu vàng mộc, dòng sông Hồng hiện lên tựa một bức tranh thủy mặc hữu tình. Xa xa, những thuyền bè đánh cá và những chú chim đâu đó chao liệng trên trời cao, nước sông rì rào vỗ vài hai mạn đê, sủi bọt trắng xóa. Dòng sông tựa một chiếc gương khổng lồ in bóng hoàng hôn, đẹp đẽ và bình dị. Đứng bên bờ sông, cảm nhận làn gió mát thổi qua mà thấy tâm hồn như lạc vào chốn diệu kỳ. Con sông Hồng thân thương và gắn bó, đây là nơi thuyền cha đánh cá, giao thương, là nơi mỗi trưa hè mẹ ngồi giặt áo, lặng nghe tiếng sáo vọng lại từ xóm chợ. Nước sông Hồng chất chứa phù sa, bồi đắp ruộng đồng, tựa như nguồn nước mẹ lúc nào cũng ăm ắp đong đầy.
Em rất yêu con sông Hồng. Con sông gắn liền với mảnh đất chôn rau cắt rốn mà ai đi xa cũng phải nhớ về.