K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

4 tháng 11 2018

mik chỉ làm dc mở bài , bn tham khảo nhé :

viễn phương đã từng viết :

mẹ nghèo như đoa hoa sen

năm tháng âm thầm lặng lẽ

giọt máu hòa theo dòng lệ

hương đời mẹ ướp cho con

Trong mỗi chúng ta đều có một người chiếm vị trí quan trọng trong trái tim , là nới sâu thẳm trong tim , tận cùng và mãi mãi - mẹ . Người cho ta thấy ánh sáng mặt trời , người chín tháng 10 ngày mang nặng đẻ đau , người cho ta được sống ,... là mẹ . Mỗi khi cuộc đời gặp khó khăn vất vả , mẹ đều là người động viên , che chỏ , mỗi lần vấp ngã mẹ là người đqàu tiên chạy đến bên con , là người đầu tiên nâng con dậy và người đầu tiên ôm con vào lòng . hình ảnh của mẹ là hình ảnh đẹp đẽ nhất trong lòng mỗi chúng ta và qua bài thơ trên ta lại càng cảm thấy dc sự hi sinh của mẹ , tình thương mẹ dành cho con thật nhiều , thật lớn lao.

Bài 2:            Những nắng cùng sương theo mẹ suốt một đờiTiếng kẽo kẹt oằn vai con đường sỏi đá   Mẹ gánh buồn vui qua tháng ngày vất vả    Giờ tóc bạc màu, lưng mẹ lại còng thêm.                                                                                  (Ngô Thị Thanh Nhàn)giúp mik với nhé ét o éta.      Từ “nắng”, “sương” trong khổ thơ trên được dùng theo nghĩa gốc hay nghĩa chuyển? Vì sao em lựa chọn như...
Đọc tiếp

Bài 2:

            Những nắng cùng sương theo mẹ suốt một đời

Tiếng kẽo kẹt oằn vai con đường sỏi đá

   Mẹ gánh buồn vui qua tháng ngày vất vả

    Giờ tóc bạc màu, lưng mẹ lại còng thêm.

                                                                                  (Ngô Thị Thanh Nhàn)

giúp mik với nhé ét o ét

a.      Từ “nắng”, “sương” trong khổ thơ trên được dùng theo nghĩa gốc hay nghĩa chuyển? Vì sao em lựa chọn như vậy?

……………………………………………………………………………………

b.     Tìm và ghi lại một câu ghép có trong đoạn thơ trên

……………………………………………………………………………………

c.      Những vần thơ viết về mẹ như đong đầy cảm xúc. Hãy viết khoảng 5 đến 7 câu văn nêu cảm nhận của em về khổ thơ đó.

……………………………………………………………………………………

……………………………………………………………………………………

……………………………………………………………………………………

……………………………………………………………………………………

……………………………………………………………………………………

……………………………………………………………………………………

0
27 tháng 7 2019

Mỗi người có một cách yêu thương riêng, một cách bày tỏ riêng bởi cảm xúc không có hình thù cố định và càng không thể gò bó trong một khuôn mẫu.Đối với bài thơ này cũng vậy. Hãy tạm đặt tên cho bài thơ bằng cái tên " Con đếm" bởi có lẽ hai từ đó phần nào làm toát lên tình cảm gia đình giản dị mà thiêng liêng. Không khó đê nhận ra rằng động từ " đếm" được lặp đi lặp lại nhiều lần. Đó hoàn toàn không phải là một sự trùng lặp ngẫu nhiên của tác giả. từ đếm đã tạo nên một điểm nhấn, một cấu trúc từ ngữ dặc biệt đó là một thể đối sánh giữa những điều " đếm được" và duy nhất một điều " không thể đếm". Điều duy nhất ấy nổi bật trên hàng loạt những sự vật sự việc khác, khiến ta cảm nhận đươc thấy có gì đó rất đẹp và cao cả. Mở đầu bài thơ, nếu không có cách xưng hô " con " đầy tình cảm thì ta khó mà biết được đó là bài thơ dành tặng cho mẹ. Con bắt đầu những lời tâm sự chân thành và tha thiết của mình bằng hai mùa thu, hạ, một mùa trong veo vời vợi và một mùa tưng bừng áo mới. Vòng tuần hoàn vĩnh cửu của thời gian được " con " ngây thơ đếm như đếm những điểm mười tặng cho cha mẹ. Mẹ dường như mới chỉ xuất hiện qua " áo mới " - sự chuẩn bị ân cần của mẹ cho con vui bước tới trường. Con cứ ngày một lớn khôn trong vòng tay mẹ, chặng đường con đi ngày một dài hơn qua lời con đếm. Hình như hành động " đếm " tẻ nhạt đã trở nên thú vị và hấp dẫn khi con đếm những niềm vui dại khờ tuổi trẻ. Niềm vui nỗi buồn - những cung bậc cảm xúc - yêu ghét nhớ thương đã được con hữu hình để con tự nhún vai tự nhận sự " dại khờ tuổi trẻ". Con cũng kiêu hãnh khẳng định rằng con dếm đước tất cả những gì trên đời này có thể đếm,tưởng chừng mọi vật đều có giới hạn của nó. Ấy vậy nhưng con cung cúi đầu thú nhận rằng " duy chỉ một điều không đếm nổi mẹ ơi!". Điều duy nhất ấy mở ra vô vàn những hình ảnh thực mà sao mang nặng nghĩa tình. Ấy là " những gió cùng sương" - những việc mưa nắng của trời theo mẹ suốt một đời mòn mỏi. Gió sương ấy là hiện tượng tự nhiên hay đã biến chuyển thành những lam lũ quẩn quanh mẹ sớm chiều? Con nghe thấy cả tiếng kẽo kẹt những gánh hàng của mẹ, cảm nhận được cả cái oằn vai nhọc nhằn. Thương mẹ biết mấy, con đường sỏi đá như cũng muốn đỡ đần ,vậy mà sao con đường cũng thấy oằn vai. Bởi có lẽ mẹ không chỉ gánh những xôi gạo nuôi lớn phần xác mà còn gánh những lời ru, những vỗ về, những vui buồn đong đầy nuôi lớn tâm hồn ngây dại. Mẹ gánh mãi gánh mãi qua những tháng ngày vất vả, qua bốn mùa xuân hạ thu đông, qua những điểm mười, những chặng đường con tới, mẹ gánh từ khi mái đầu con xanh cho đến khi mái tóc bạc màu. Mẹ đã già yếu, đã " còng lưng thêm" nhưng dường như công lao và hi sinh của mẹ còn đầy, dấu " ..." là lời khẳng định cho điều con không thể đếm. Làm sao có thể đếm hết những công lao được ví như trời bể? NGười ta vẫn thường nói đó là tình cảm vô bờ bến, là tình cảm mà không một điều gì có thể làm hoen mờ. Con có thể đếm được tất cả mùa xuân, đếm được những mùa đông quất từng con gió lạnh, điều ấy liệu có phi lí không khi guồng quay thời gian cứ trôi mãi, vậy nhưng con vẫn kiêu hãnh đinh ninh rằng con có thể. Con cũng đong đo những tình cảm chân thành nhưng dường như nhỏ bé con dành cho mẹ, đếm lại những vần thơ vụng về nhưng ấm áp tình thương và lòng biết ơn. Ấy nhưng lần nữa con vẫn phải thốt lên với mẹ rằng mẹ ơi con không tài nào kể hết những gì mẹ đã làm vì con... Một bài thơ không dài, cô đọng hàm súc nhưng ta cảm thấy có gì mênh mang lắm trong từng câu thơ. Phải, có lẽ ta không thể đếm được những tình cảm thiêng liêng giữa mẹ và con...

Tham khảo : Trong mỗi chúng ta đều có một người chiếm vị trí quan trọng trong trái tim , là nới sâu thẳm trong tim , tận cùng và mãi mãi - mẹ . Người cho ta thấy ánh sáng mặt trời , người chín tháng 10 ngày mang nặng đẻ đau , người cho ta được sống ,... là mẹ . Mỗi khi cuộc đời gặp khó khăn vất vả , mẹ đều là người động viên , che chỏ , mỗi lần vấp ngã mẹ là người đqàu tiên chạy đến bên con , là người đầu tiên nâng con dậy và người đầu tiên ôm con vào lòng . hình ảnh của mẹ là hình ảnh đẹp đẽ nhất trong lòng mỗi chúng ta và qua bài thơ trên ta lại càng cảm thấy dc sự hi sinh của mẹ , tình thương mẹ dành cho con thật nhiều , thật lớn lao.

12 tháng 3 2021

Đoạn thơ trên đã bộc lộ rất nhiều xúc cảm, tình cảm của nhà thơ Trương Nam Hương đối với người mẹ yêu dấu của mình. Trước hết, ngay từ câu thơ đầu tiên, tác giả đã sử dụng biện pháp nhân hóa "Thời gian chạy qua tóc mẹ". Thủ pháp ấy vừa giúp hình ảnh "thời gian" trở nên có hồn, sinh động, cụ thể mang những hành động như con người đồng thời còn lột tả được những thay đổi trên mái tóc của mẹ qua năm tháng "Một màu trắng đến nôn nao". Từ mái tóc đen lay láy của người con gái nay đã biến thành màu tóc bạc trắng. Phải chăng, chính màu tóc ấy là hiện thân cho những vất vả, gian lao mà mẹ phải trải qua, mà mẹ phải quảng gánh? Hơn thế nữa, tác giả còn nhấn mạnh thời gian còn khiến lưng mẹ còng xuống. Lưng mẹ còng bởi lẽ để cho con ngày một thêm cao". Tức là mẹ đã dầm mưa dãi nắng, lao động cực nhọc không quản ngại khó khăn, vất vả để nuôi con lớn khôn trưởng thành. Thật vậy, đoạn thơ với những ngôn ngữ mộc mạc, chân thành và giản dị đã bộc lộ rõ nét tình cảm chân thành, biết ơn sâu sắc của nhà thơ đối với mẹ. Cũng từ đây, mỗi người con hãy chăm chỉ, siêng năng, cần cù học tập và làm việc để đền đáp công ơn trời biển ấy.

Viết bài văn nêu cảm nghĩ của em sau khi đọc bài thơ "Gánh mẹ":   Cho con gánh Mẹ một lần,Cả đời Mẹ đã tảo tần gánh con.   Cho con gánh Mẹ đầu non,Cả lòng Mẹ đã gánh con biển trời...   Ngày xưa Mẹ gánh à ơi!Con xin gánh lại những lời Mẹ ru.   Đường đời sương gió mịt mù,Vì con hạnh phúc chẳng từ gian nan...   Để con gánh Mẹ đừng can,Sợ khi Mẹ mất muộn màng gánh ai?   Cho con gánh cả tháng dài,Gánh qua...
Đọc tiếp

Viết bài văn nêu cảm nghĩ của em sau khi đọc bài thơ "Gánh mẹ":

   Cho con gánh Mẹ một lần,

Cả đời Mẹ đã tảo tần gánh con.

   Cho con gánh Mẹ đầu non,

Cả lòng Mẹ đã gánh con biển trời...

   Ngày xưa Mẹ gánh à ơi!

Con xin gánh lại những lời Mẹ ru.

   Đường đời sương gió mịt mù,

Vì con hạnh phúc chẳng từ gian nan...

   Để con gánh Mẹ đừng can,

Sợ khi Mẹ mất muộn màng gánh ai?

   Cho con gánh cả tháng dài,

Gánh qua năm ròng những ngày đắng cay.

   Cho con... gánh cả đôi vai,

Thân cò lặn lội sớm mai vai gầy.

   Mẹ già lá sắp xa cây

Lỡ đâu lá rụng tội này gánh sao?

   Mẹ ơi sóng biển dạt dào,

Con sao gánh hết công lao một đời.

   Bông hồng cài áo đúng nơi,

Đâu bằng bông hiếu giữa trời bao la.

   Cho con gánh lại Mẹ già,

Để sau người gánh chính là con con...

   Còn trời, còn nước...còn non

Con xin gánh Mẹ...cho tròn phần con...

                            (Gánh mẹ - Trương Minh Nhật)

2
15 tháng 1 2023

Tham khảo nhé 

Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha
Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn
Mang cả tấm thân gầy cha che chở đời còn"

Hạnh phúc vẹn tròn khi có cha, có mẹ ở bên. Mẹ luôn là một người đặc biệt và sống mãi trong lòng tôi. Là người tôi luôn yêu thương và kính trọng.

Năm nay em lên lớp 10 cũng là lúc mẹ tròn tuổi 40. Năm tháng qua đi nhanh quá, mới ngày nào em còn chập chững, mới ngày nào mẹ còn là một cô gái trẻ xinh đẹp vậy mà giờ đây cái tuổi tứ tuần cùng những lo toan vẫn vả cuộc cuộc sống đã khiến mẹ già đi. Những vết chân chim in hằn trên khoé mắt, làn da mẹ không còn mịn màng như trước. Dáng mẹ gầy mảnh khảnh, nặng trĩu trên vai những bộn bề cuộc sống, vì chồng, vì con, vì gia đình nhỏ thương yêu. Tóc mẹ dài có bao giờ buông thả, mẹ vẫn bối gọn gàng trên mái đầu cho tiện bề làm việc, nụ cười mẹ vẫn luôn dịu dàng và bao dung như thế, mỗi lúc mẹ cười em thấy mình yên bình đến lạ. Có lẽ, lúc mẹ cười là lúc mẹ đẹp nhất, tôi ao ước rằng mẹ có thể mãi vui cười như vậy, dẫu cho cuộc sống có nhiều những trắc trở khó khăn. Mẹ không cầu kỳ, phô trương trong mọi việc, là người luôn giản dị và khiêm tốn. Những chiếc áo mẹ mang không hề đắt tiền, mẹ cũng ít khi mua quần áo mới bởi dành tiền lo cho gia đình. Nhìn mẹ tiết kiệm cái ăn, cái mặc nhưng chưa bao giờ để tôi phải thiếu thốn một thứ gì, tôi càng thương mẹ vô cùng. 

Mẹ ơi, con rất thương mẹ, những nhọc nhằn mà mẹ đã trải qua, những hy sinh mà mẹ phải đánh đổi vì con thật quá lớn lao. Còn nhớ những ngày thơ, mẹ là người kiên trì dạy con từng con chữ, uốn cho con từng nét bút, dạy cho con biết đọc biết viết như cô giáo của con vậy. Lớn lên rồi, con lại không may mắn có được sự khoẻ mạnh như bao bạn bè cùng trang lứa, mẹ lại phải chăm sóc, lo toan cho con nhiều hơn. Vậy mà, chưa bao giờ con thấy mẹ than vãn một lời, mẹ vẫn cứ thế, lặng lẽ hy sinh, thầm lặng yêu thương con như thế. Con còn nhớ ngày em trai bị tai nạn, mẹ đã đau đớn đến thế nào khi nghe tin rằng em không qua khỏi. Nhìn mẹ gục ngã trước phòng mổ của bệnh viện với nước mắt cả sự đau thương ấy con càng nhói lòng. Mất mát ấy làm sao có điều gì có thể bù đắp được mẹ nhỉ. Con biết mẹ làm sao có thể không thương, không đau lòng cho được, dù thời gian dài có khiến nỗi đau nguôi ngoài thì lòng mẹ và cả gia đình mình vẫn còn đó những vết thương lòng . Nhưng mẹ à, con mong rằng mẹ và con và cả ba nữa hãy thật mạnh mẽ, sống tiếp cuộc đời còn lại của em con. Chúng ta phải thật hạnh phúc thì em nơi ấy mới yên lòng mẹ nhỉ. Con và ba sẽ mãi bên mẹ, mẹ à.

Mẹ ơi, có đôi lúc trong cuộc sống này còn khiến mẹ buồn, mẹ lo lắng, lúc đó, có lẽ vì cái tôi của mình quá lớn mà còn không nghe lời mẹ. Thậm chí cãi lại cả lời mẹ. Những lần như thế, con luôn tự dằn vặt và thấy có lỗi với mẹ thật nhiều, vậy mà ngày cả ba từ" con xin lỗi" con vẫn không thể thốt ra. Còn biết mẹ buồn lòng vì con nhiều lắm, con hứa từ nay sẽ thay đổi, không làm mẹ buồn phiền hay lo lắng nhiều vì con nữa, mẹ hãy yên tâm ở con, mẹ nha. 

Con cũng cảm ơn về những ân tình, những lời dạy bảo đầy ân cần về điều hay lẽ phải của mẹ. Những lời mẹ dạy dỗ luôn là hành trang cho con vào đời, cho con trưởng thành hơn nữa trong cuộc sống của mình. 

Mẹ chính là nguồn sống đời em, là ý nghĩa và động lực để em cố gắng học hỏi và phát triển mỗi ngày. Mẹ luôn là bờ vai tin cậy và vững vàng nhất của con. Với em, mẹ là tất cả, em muốn nói với mẹ rằng: "mẹ ơi, con yêu mẹ thật nhiều"

cảm ơn ạ yeu

7 tháng 4 2022

trắng,nôn nao,còng,cao

a/chỉ nỗi vất vả của mẹ để nuôi chúng ta 

7 tháng 4 2022

Tìm các tính từ trong khổ thở sau:

 Thời gian chạy qua tóc mẹ

 Một màu trắng đến nôn nao

 Lưng mẹ cứ còng dần xuống

 Cho con ngày một thêm cao.

a) Em có suy nghĩ gì về hình ảnh người mẹ trong khổ thơ trên?

- Người mẹ rất vất vả để nuôi con, cho con mọi điều tốt nhất. Dạy dỗ con lên người, giúp con thành đạt và khôn lớn hơn. Luôn che chở, yêu thương con mong cho con có đc cuộc sống hoàn thiện như bao nguời mẹ khác.

25 tháng 5 2021

 Đoạn thơ bộc lộ những cảm xúc, suy nghĩ về người mẹ. Hình ảnh mái tóc mẹ bạc trắng vì thời gian làm tác giả thấy xúc động đến “nôn nao”. ý đối lập với hai câu thơ “Lưng mẹ cứ còng dần xuống/ Cho con ngày một thêm cao” như muốn bộc lộ suy nghĩ và lòng biết ơn của tác giả đối với mẹ. Mẹ đem đến cho con cả cuộc đời, trong lời hát mẹ chắp cho con đôi cánh để lớn lên con sẽ bay xa. Những cảm xúc và suy nghĩ của tác giả và người mẹ thật đẹp đẽ biết bao.

25 tháng 5 2021

Trong đoạn thơ trên , tác giả đã sử dụng rất nổi bật biện pháp tu từ nhân hóa : "Thời gian chạy qua tóc mẹ" , thời gian đâu có biết chạy nhảy , tác giả đã Việt hóa câu thơ trên để làm cho bài thơ thêm sinh động , cô đọng , hàm súc . Ý muốn nói là mẹ đã càng ngày 1 già đi , tóc mẹ đã trắng bệch ,lưng mẹ đã còng , con đã 1 ngày 1 khôn lớn , mẹ hi sinh thanh xuân của mình cho con lớn lên , cho con 1 ngày 1 thêm cao . Những công lao của mẹ không thể tính được bằng tiền , vì nó là vô giá , tình yêu thương của mẹ đối với con không tính được bằng vàng vì nó nhiều bao la . Bao nhiêu yêu thương , tình cảm , mẹ đều dành hết cho con , không để ý là mình đã 1 ngày 1 già đi , 1 ngày 1 yếu sức .

# Search đc ko bạn ??

30 tháng 10 2023

Bài thơ trên gợi cho em cảm xúc xót xa cho những lam lũ vất vả và hi sinh của mẹ. Để nuôi em khôn lớn trưởng thành là biết bao khó nhọc nhưng mẹ chưa một lời than vãn hay trách cứ. Em thì cứ lớn dần chỉ có thời gian là lấy đi tất thảy những gì tốt đẹp nhất của mẹ: tuổi trẻ, nhan sắc, sức khỏe. Thấu hiểu được điều đó, em thương mẹ rất nhiều. Em mong muốn mình sẽ trở thành người có ích cho xã hội, đạt được những thành tựu nhất định để mẹ luôn cảm thấy hạnh phúc và tự hào về em.