So sánh cảm xúc của nhân vật Hồng ở cảnh đối thoại với người cô và cảnh gặp mẹ
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Cảnh gặp người cô: ở đoạn hội thoại này, Hồng hiện lên là 1 cậu bé đầy kiên định, cứng rắn và thông minh, gan lì trc những lời mà người cô nói. Cậu ko quan tâm và cũng ko muốn quan tâm đến lời nói của cô.
Chỉ đáp lại lời như một cái máy với một thứ trách nhiệm của cháu đối với cô.
Cậu biết mình đang đối mặt với những lời nói cay độc, ko chính xác mà cô Hồng nói về mẹ mình. Với tình yêu thương mẹ cao cả, cậu ko quan tâm và biết mình nên làm gì để chống lại những lwoif đó 1 cách thông minh nhất.
=> Trong trường hợp này, cậu như là 1 người lớn về tinh thần.
- Cảnh gặp mẹ:
Cậu vỡ òa trong sung sướng khi nhìn thấy mẹ phía sau, ôi quen thuộc. Nhưng cậu lại biết tự kìm chế mình để cố xác định lại lần nữa. Nhưng dường như cảm xúc đã gìm nén quá lâu giờ đây tuôn trào một cách tự nhiên, cậu gọi mẹ và... đã được ở "trong lòng mẹ". Được tụa vào bầu sữa nóng của mẹ, cậu quên hết tất cả, trong lòng cậu bây giờ chị là mẹ và mẹ thôi.
=> Cậu như một đứa trẻ ngây thơ khi được gặp mẹ.
trong câu"Khi nhắc đến mẹ tôi,cô tôi chỉ có ý reo rắc vào đầu óc tôi những hoài nghi,khinh miệt và ruồng rẫy mẹ tôi."Cho thấy:Hồng không bao giờ tin vào những gì cô của mình nói,vì những lời nói đó chỉ để khinh miệt và ruồng rẫy mẹ của cậu.Cho thấy cậu rất ghen ghét bà cô này,khinh bỉ và cho rằng bà cô là thứ "rắp tâm tanh bẩn" Bằng chứng là ở câu:"Nhưng đời nào tình yêu thương của mẹ tôi lại bị những rắp tâm tanh bẩn xâm phạm đến" Bà cô đó không những như vậy mà còn cố ý rất nhiều lần làm cho Hồng đau khổ,bằng cách nhắc lại nhiều lần về chuyện mẹ của cậu.Chi tiết:"Khi nhắc lại mợ tôi,cô tối chỉ reo rắc vào đầu óc tôi những hoài nghi để tôi khinh miệt và ruồng rẫy mẹ tôi"Câu đó nói lên rằng là:bà cô đó rất nhiều lần nói như thế với tác giả.
Kết lại,suy nghĩ của tác giả với đoạn hội thoại với bà cô là:bà cô là một thứ rắp tâm tanh bẩn,khinh bỉ và không bao giờ tin những gì bà cô nói.
mong bn cho tick ạ,anh chị CTV nào qua đây cho e tick với ạ,up rank ạ
Câu 1
Bé Hồng là một cậu bé có một tuổi thơ bất hạnh nhưng cậu có một tâm hồn vô cùng trong sáng và dạt dào tình yêu thương. Bố cậu ăn chơi, nghiện ngập mất sớm, mẹ cậu phải tha hương cầu thực. Còn cậu, cậu phải sống với bà cô cay nhiệt, ghẻ lạnh, luôn gieo rắc vào đầu óc non nớt của đứa chấu những hình ảnh xấu về người mẹ để cậu ruồng rẫy mẹ của mình.Nhưng Hồng đã ruồng bỏ những lời nói thâm độc của bà cô, cậu đặt 1 niềm tin mãnh liệt vào người mẹ của mình, cậu căm hận những thành kiến tàn ác đã khiến cho mẹ con Hồng phải xa lìa. Hơn ai hết, cậu luôn muốn sống trong tình yêu thương, được mẹ vỗ về, được làm nũng được chiều chuộng,... như bao đứa trẻ khác .Giờ đây mẹ là niềm hạnh phúc, là khát khao duy nhất của cậu.Và rồi, vào hôm giỗ đầu thầy cậu. Mẹ đã về. Hồng sung sướng vô bờ. Dạt dào, miên man khi được nằm trong lòng mẹ, được mẹ âu yếm vỗ về.tất cả những khổ đau, những lời nói của bà cô đều bị lãng quên- trôi đi nhẹ như một đám mây. Trong lòng cậu lúc này chỉ còn niềm hạnh phúc .Qua đây, ta thấy được Hồng là một chú bé hiếu thảo, có tâm hồn trong sáng và hơn nữa cậu có một tình yêu thương cháy bỏng dành cho người mẹ bất hạnh của mình - tình mẫu tử thiêng liêng.
Câu 2
- Cảnh gặp người cô: ở đoạn hội thoại này, Hồng hiện lên là 1 cậu bé đầy kiên định, cứng rắn và thông minh, gan lì trc những lời mà người cô nói. Cậu ko quan tâm và cũng ko muốn quan tâm đến lời nói của cô.
Chỉ đáp lại lời như một cái máy với một thứ trách nhiệm của cháu đối với cô.
Cậu biết mình đang đối mặt với những lời nói cay độc, ko chính xác mà cô Hồng nói về mẹ mình. Với tình yêu thương mẹ cao cả, cậu ko quan tâm và biết mình nên làm gì để chống lại những lwoif đó 1 cách thông minh nhất.
=> Trong trường hợp này, cậu như là 1 người lớn về tinh thần.
- Cảnh gặp mẹ:
Cậu vỡ òa trong sung sướng khi nhìn thấy mẹ phía sau, ôi quen thuộc. Nhưng cậu lại biết tự kìm chế mình để cố xác định lại lần nữa. Nhưng dường như cảm xúc đã gìm nén quá lâu giờ đây tuôn trào một cách tự nhiên, cậu gọi mẹ và... đã được ở "trong lòng mẹ". Được tụa vào bầu sữa nóng của mẹ, cậu quên hết tất cả, trong lòng cậu bây giờ chị là mẹ và mẹ thôi.
=> Cậu như một đứa trẻ ngây thơ khi được gặp mẹ.
Câu 3
Những tiếng gọi ấy bật ra từ lòng khát khao được gặp mẹ của chú bé bấy lây nay bị dồn nén. Sự thổn thức của trái tim thơ trẻ bật thành tiếng gọi. Khi đuổi theo được chiếc xe đó, Hồng được lòng bàn tay dịu hiền của người mẹ xoa lên đầu. Hồng oà khóc. Trong tiếng khóc ấy có cả niềm hạnh phúc được gặp mẹ, cả nỗi tủi thân bởi lâu quá không được gặp mẹ, bởi bao niềm cay đắng bị lăng nhục tàn nhẫn cùng những uất ức dồn nén được giải toả.
Mải mê ngắm nhìn và suy nghĩ về mẹ, mải mê say sưa tận hưởng những cảm giác êm dịu khi được ngồi trong lòng mẹ để bàn tay người mẹ vuốt ve.
Trong giây phút này, Hồng như sống trong “tình mẫu tử” hạnh phúc ấy Hạnh phúc trong lòng mẹ không chỉ là hạnh phúc, là niềm khao khát của riêng Hồng mà là khao khát, là mong muốn của bất kỳ đứa trẻ nào.
Từ lúc lên xe đến khi về nhà, Hồng không còn nhớ gì nữa. Cả những lời mẹ hỏi, cả những câu trả lời của cậu và những câu nói của người cô bị chìm ngay đi – Hồng không nghĩ đến nó nữa…
Sự xúc động của bé Hồng khi gặp mẹ càng chứng tỏ tình thương mẹ của Hồng là sâu đậm, là nồng thắm, là nguyên vẹn. Bất chấp tất cả sự ngăn cách của rào cản lễ giáo phong kiến hà khắc đối với người phụ nữ nói chung và đối với mẹ Hồng nói riêng.
Tình mẫu tử trong đoạn trích thật đẹp đẽ, thiêng liêng, xúc động. Nguyên Hồng đã mở ra trước mắt chúng ta một thế giới tâm hồn phong phú. Thế giới ấy luôn làm chúng ta ngạc nhiên vì ánh sáng nhân đạo lấp lánh của tình người.
- cảm xúc của Hồng khi nói chuyện với bà cô:
+ Cay đắng, tủi cực; nhận ra ý đồ xấu trong lời nói của người cô, nhưng vẫn ngập ngùi chịu đựng
+ Căm ghét những hủ tục của xã hội phong kiến, đã làm cho mẹ Hồng phải bỏ đi
----> căm hận, cay đắng đột cùng
- cảm xúc khi Hồng được gặp mẹ:
+ Vui sướng, hạnh phúc như những người bộ hành trên sa mạc nhìn thấy dòng nước
---> Hạnh phúc, vui vẻ đột cùng