có ai biết lời bài công chúa bong bóng thì kb nha!!
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Gọi số bậc của tòa tháp là a (a thuộc N*)
Ta có a chia 3 dư 1 => a + 2 chia hết cho 3
a chia 4 dư 2 => a + 2 chia hết cho 4
a chia 5 dư 3 => a + 2 chia hết cho 5
=> a + 2 là BC(3;4;5) = B(60) = {0;60;120;180;...}
=> a + 2 = 120 => a = 118
Vậy số bậc của tòa tháp là 118 bậc
Gọi số bậc của tòa tháp là a (a thuộc N*)
Ta có a chia 3 dư 1 => a + 2 chia hết cho 3
a chia 4 dư 2 => a + 2 chia hết cho 4
a chia 5 dư 3 => a + 2 chia hết cho 5
=> a + 2 là BC(3;4;5) = B(60) = {0;60;120;180;...}
=> a + 2 = 120 => a = 118
Vậy số bậc của tòa tháp là 118 bậc
Bài làm:
Trong suốt những năm tháng ở dưới mái trường Tiểu học, em có rất nhiều những người bạn tốt. Nhưng trong suốt 5 năm đến trường, trong số những người bạn ấy, em có một cậu bạn thân từ hồi lớp Một cho đến bây giờ. Đó là Nam.
Nam không chỉ là bạn thân ở trường mà còn là bạn ấu thơ, người bạn hàng xóm cạnh nhà của em. Cùng là con trai nên sở thích của chúng em khá giống nhau. Trái ngược với những bạn nữ thích để tóc dài điệu đà xinh xắn, em và Nam cắt tóc ngắn. Bởi vì bọn em còn chơi rất nhiều trò hay với nhau, khi ra mồ hôi cũng không thấy quá khó chịu. Nam có nước da hơi ngăm đen vì những ngày tháng tuổi thơ cùng em chơi thả diều hay chơi đuổi bắt với đám trẻ hàng xóm. Cậu ấy có dáng người cao, đặc biệt là đôi chân dài nên Nam là người chạy nhanh nhất trong lớp. Nam sở hữu một đôi mắt sáng, lúc nào cũng linh động. Mẹ em nói người nào có đôi mắt như thế là thông minh lắm. Quả thật đúng là vậy. Nam vô cùng thông minh. Trong các giờ học, cậu ấy luôn là người giơ tay hăng hái phát biểu nhất lớp. Dù mới chỉ là học sinh lớp Năm nhưng đôi khi Nam có những câu hỏi mà khiến thầy cô giáo phải bất ngờ. Các bài kiểm tra của Nam luôn đạt điểm cao và đứng đầu lớp. Không chỉ trong các giờ học, mà ngay cả các hoạt động của lớp, Nam cũng nhiệt tình tham gia.
Nam là một người năng nổ, hoạt bát và rất dễ mến. Lớp em ai cũng quý cậu ấy. Nam và em là bạn thân từ nhỏ nên mỗi sáng cậu ấy đều qua rủ em đi học, chiều cùng đi về nhà. Chúng em thân thiết với nhau như hình với bóng khiến nhiều bạn trong lớp phải thắc mắc mà hỏi rằng: “Thế hai đứa không tách nhau ra được à?” Những lúc ấy Nam đều cười xòa và đáp lại rằng: “Không thể đâu, bọn tớ chơi thân với nhau từ bé quen rồi.”
Hồi còn nhỏ, em rất hay bị ốm nên mẹ không bao giờ cho em ra ngoài chơi cùng đám trẻ hàng xóm cả. Mỗi ngày em đều nhìn chúng chơi đùa, cười nói vui vẻ mà vô cùng khát khao. Em cứ nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ được chơi cùng chúng thì một ngày mùa thu nọ, nắng vàng dịu nhẹ trải dài khắp muôn nơi, Nam đã chạy đến trước mặt em và rủ em cùng cậu ấy đi chơi thả diều. Ban đầu em vẫn còn ngập ngừng phân vân vì mẹ không cho, nhưng ngay sau đó, Nam đã chạy vào xin phép mẹ em. Chẳng hiểu sao cậu ấy chỉ cần nói vài ba câu là mẹ em đã gật đầu đồng ý rồi. Chẳng thể chờ lâu hơn, em cùng Nam nhanh chân chạy tới triền đê, cả hai đứa cùng nhau chơi thả diều suốt ngày hôm đó. Từ ngày ấy, ngày nào Nam cũng qua rủ em đi chơi cùng, thế rồi hai đứa cứ thế mà thân nhau. Chúng em đã là bạn thân từ khi còn bé đến tận năm lớp Năm rồi, em mong rằng đến lúc lên cấp hai, bọn em vẫn sẽ học chung trường, chung lớp như bây giờ.
Em rất yêu quý Nam. Nam chính là người đã đem tới cho em rất nhiều niềm vui và kỷ niệm. Em mong rằng tình bạn của hai đứa sẽ bền lâu và gắn chặt mãi đến sau này.
*k hộ mik nhak<3 Mơn*
Đoạn văn tham khảo :
Những năm tháng tuổi thơ được học dưới mái trường Tiểu học, em có rất nhiều bạn tốt. Bạn nào cùng dễ thương và đáng mến nhưng em thích rất là bạn Thuỳ Dung.Người bạn ngồi kế bên em .
Thuỳ Dung năm nay tròn mười tuổi, bằng tuổi em. Dáng người bạn nhỏ nhắn, đi đứng nhanh nhẹn. Bạn có khuôn mặt tròn trĩnh trông rất dễ thương. Đôi mắt bồ câu đen láy sáng long lanh. Đôi mắt ấy biết buồn, cười, biết thông cảm với bạn bè xung quanh. Đôi môi đỏ như son luôn nở nụ cười tươi như hoa. Mái tóc của Thuỳ Dung đen nhánh và dài như suối xõa xuống bờ vai tròn trịa trông thật đáng yêu. Hằng ngày, Thuỳ Dung đến trường với bộ đồng phục quen thuộc váy xanh, áo trắng. Chiếc khăn quàng đỏ trên vai như cánh bướm. Thuỳ Dung nói năng rất nhỏ nhẹ, tính tình hiền lành, chan hoà với mọi người, luôn giúp đỡ những bạn học yếu. Có điều gì bạn bè không hiểu, Dung đều tận tình giúp đỡ. Trong giờ học Dung thường phát biểu ý kiến xây dựng bài. Bài làm của Dung luôn đạt điểm cao. Ở trường, Dung là một học sinh giỏi, về nhà, Dung là một người con ngoan Dung giúp mẹ nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, hướng dẫn cho em học. Có lần Dung tâm sự: “Cha mẹ phải làm việc vất vả để cho mình ăn học, mình phải học giỏi và ngoan ngoãn để cha mẹ vui lòng”. Thuỳ Dung đã đế lại trong lòng bạn bè nhiều ấn tượng tốt đẹp. Bạn là tấm gương tốt cho các bạn noi theo. Tôi sẽ cố gắng học tập tốt đế xứng đáng là bạn thân của Thuỳ Dung.
Trả lời:
Ko đăng
câu hỏi
linh tinh
bn nhé
Chúc bn hok tốt
Ngày xưa lúc thơ bé, ta thường nhìn mưa hát, và khi cơn mưa như nặng hạt, lại có bóng nước chợt tan... Mẹ bảo ta rằng bong bóng mưa...
Và mẹ cũng đi mãi, trong chiều mưa bong bóng, mẹ đi mang theo câu chuyện buồn cổ tích bong bóng và mưa...Chuyện mẹ ru..ngày xưa thật xưa....
Ngày xưa rất xưa ấy, có một nàng công chúa, hồn nhiên như mây trên bầu trời, đùa giỡn với gió và trăng, được tự do cùng mưa hát vang.... Nàng công chúa bong bóng, yêu chàng mưa lơ đãng... Dường như bên nhau quên giận hờn dù có những lúc mưa vô tình, làm buồn công chúa bong bóng nhiều lần....
Yêu và yêu có thế thôi, thu về làm mưa không ngớt, bong bóng bên mưa, bong bóng không nghe giá lạnh....
Nhưng nàng công chuá biết chăng, mưa là người đàn ông dối gian.... Vì mưa chỉ yêu có chính mưa mà thôi....
Bên câu chuyện rất xót xa ..ở một nơi rất xa,
Nàng công chúa bong bóng ước mơ,
Nhưng mà sao sao cơn mưa kia lại dối gian?
Công chúa buồn nước mắt rơi như bong bóng mưa
Chuyện tình buồn vẫn chưa kết thúc nhưng sao mưa vẫn cứ rơi rơi.
Thời gian cứ trôi mãi mang mùa thu đi mất
Để Đông sang mưa phùn lạnh
Để bong bóng vỡ tan.
Vì trời cho làn mưa giá băng.
Và công chúa bong bóng không còn yêu mưa nữa.
Dường như không yêu không giận hờn.
Nàng khóc nước mắt nhạt nhòa cùng mưa vào trong niềm đau...