cảm nghĩ về người thân khoảng 3 trang giấy <k chép mạng>
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Người thân là một phần quan trọng không thể thiếu trong cuộc sống này. Trong số những người thân, có một người đặc biệt, người mà em luôn gọi là "bà nội." Bà nội là một người phụ nữ nhỏ nhắn với mái tóc bạc phơ nhưng sức mạnh và tình yêu của bà thì không giới hạn.
Bà nội luôn ở bên em từ khi em còn bé. Bà đã trải qua nhiều khó khăn trong cuộc đời nhưng vẫn luôn tỏ ra mạnh mẽ và kiên định. Bà dạy cho em rằng tình yêu gia đình là quan trọng nhất. Mỗi lần em có vấn đề hoặc cần sự hỗ trợ, bà nội luôn sẵn sàng lắng nghe và giúp đỡ.
Bà nội còn là một người thợ may giỏi. Từ những mảnh vải cũ, bà có thể tạo ra những bộ quần áo đẹp và ấm áp cho chúng em. Bà dạy em cách may đồ và tạo ra những sản phẩm tự tay làm với tình yêu và sự kiên nhẫn.
Em rất tự hào và biết ơn. Bà nội không chỉ là người thân của em mà còn là người bạn đồng hành trung thành và nguồn động viên vĩ đại nhất trong cuộc đời.Người thân là một phần quan trọng không thể thiếu trong cuộc sống này. Trong số những người thân, có một người đặc biệt, người mà em luôn gọi là "bà nội." Bà nội là một người phụ nữ nhỏ nhắn với mái tóc bạc phơ nhưng sức mạnh và tình yêu của bà thì không giới hạn.
Bà nội luôn ở bên em từ khi em còn bé. Bà đã trải qua nhiều khó khăn trong cuộc đời nhưng vẫn luôn tỏ ra mạnh mẽ và kiên định. Bà dạy cho em rằng tình yêu gia đình là quan trọng nhất. Mỗi lần em có vấn đề hoặc cần sự hỗ trợ, bà nội luôn sẵn sàng lắng nghe và giúp đỡ.
Bà nội còn là một người thợ may giỏi. Từ những mảnh vải cũ, bà có thể tạo ra những bộ quần áo đẹp và ấm áp cho chúng em. Bà dạy em cách may đồ và tạo ra những sản phẩm tự tay làm với tình yêu và sự kiên nhẫn.
Em rất tự hào và biết ơn. Bà nội không chỉ là người thân của em mà còn là người bạn đồng hành trung thành và nguồn động viên vĩ đại nhất trong cuộc đời.Người thân là một phần quan trọng không thể thiếu trong cuộc sống này. Trong số những người thân, có một người đặc biệt, người mà em luôn gọi là "bà nội." Bà nội là một người phụ nữ nhỏ nhắn với mái tóc bạc phơ nhưng sức mạnh và tình yêu của bà thì không giới hạn.
Bà nội luôn ở bên em từ khi em còn bé. Bà đã trải qua nhiều khó khăn trong cuộc đời nhưng vẫn luôn tỏ ra mạnh mẽ và kiên định. Bà dạy cho em rằng tình yêu gia đình là quan trọng nhất. Mỗi lần em có vấn đề hoặc cần sự hỗ trợ, bà nội luôn sẵn sàng lắng nghe và giúp đỡ.
Bà nội còn là một người thợ may giỏi. Từ những mảnh vải cũ, bà có thể tạo ra những bộ quần áo đẹp và ấm áp cho chúng em. Bà dạy em cách may đồ và tạo ra những sản phẩm tự tay làm với tình yêu và sự kiên nhẫn.
Em rất tự hào và biết ơn. Bà nội không chỉ là người thân của em mà còn là người bạn đồng hành trung thành và nguồn động viên vĩ đại nhất trong cuộc đời.Người thân là một phần quan trọng không thể thiếu trong cuộc sống này. Trong số những người thân, có một người đặc biệt, người mà em luôn gọi là "bà nội." Bà nội là một người phụ nữ nhỏ nhắn với mái tóc bạc phơ nhưng sức mạnh và tình yêu của bà thì không giới hạn.
Bà nội luôn ở bên em từ khi em còn bé. Bà đã trải qua nhiều khó khăn trong cuộc đời nhưng vẫn luôn tỏ ra mạnh mẽ và kiên định. Bà dạy cho em rằng tình yêu gia đình là quan trọng nhất. Mỗi lần em có vấn đề hoặc cần sự hỗ trợ, bà nội luôn sẵn sàng lắng nghe và giúp đỡ.
Bà nội còn là một người thợ may giỏi. Từ những mảnh vải cũ, bà có thể tạo ra những bộ quần áo đẹp và ấm áp cho chúng em. Bà dạy em cách may đồ và tạo ra những sản phẩm tự tay làm với tình yêu và sự kiên nhẫn.
Em rất tự hào và biết ơn. Bà nội không chỉ là người thân của em mà còn là người bạn đồng hành trung thành và nguồn động viên vĩ đại nhất trong cuộc đời.Người thân là một phần quan trọng không thể thiếu trong cuộc sống này. Trong số những người thân, có một người đặc biệt, người mà em luôn gọi là "bà nội." Bà nội là một người phụ nữ nhỏ nhắn với mái tóc bạc phơ nhưng sức mạnh và tình yêu của bà thì không giới hạn.
Bà nội luôn ở bên em từ khi em còn bé. Bà đã trải qua nhiều khó khăn trong cuộc đời nhưng vẫn luôn tỏ ra mạnh mẽ và kiên định. Bà dạy cho em rằng tình yêu gia đình là quan trọng nhất. Mỗi lần em có vấn đề hoặc cần sự hỗ trợ, bà nội luôn sẵn sàng lắng nghe và giúp đỡ.
Bà nội còn là một người thợ may giỏi. Từ những mảnh vải cũ, bà có thể tạo ra những bộ quần áo đẹp và ấm áp cho chúng em. Bà dạy em cách may đồ và tạo ra những sản phẩm tự tay làm với tình yêu và sự kiên nhẫn.
Em rất tự hào và biết ơn. Bà nội không chỉ là người thân của em mà còn là người bạn đồng hành trung thành và nguồn động viên vĩ đại nhất trong cuộc đời.Người thân là một phần quan trọng không thể thiếu trong cuộc sống này. Trong số những người thân, có một người đặc biệt, người mà em luôn gọi là "bà nội." Bà nội là một người phụ nữ nhỏ nhắn với mái tóc bạc phơ nhưng sức mạnh và tình yêu của bà thì không giới hạn.
Bà nội luôn ở bên em từ khi em còn bé. Bà đã trải qua nhiều khó khăn trong cuộc đời nhưng vẫn luôn tỏ ra mạnh mẽ và kiên định. Bà dạy cho em rằng tình yêu gia đình là quan trọng nhất. Mỗi lần em có vấn đề hoặc cần sự hỗ trợ, bà nội luôn sẵn sàng lắng nghe và giúp đỡ.
Bà nội còn là một người thợ may giỏi. Từ những mảnh vải cũ, bà có thể tạo ra những bộ quần áo đẹp và ấm áp cho chúng em. Bà dạy em cách may đồ và tạo ra những sản phẩm tự tay làm với tình yêu và sự kiên nhẫn.
Em rất tự hào và biết ơn. Bà nội không chỉ là người thân của em mà còn là người bạn đồng hành trung thành và nguồn động viên vĩ đại nhất trong cuộc đời.Người thân là một phần quan trọng không thể thiếu trong cuộc sống này. Trong số những người thân, có một người đặc biệt, người mà em luôn gọi là "bà nội." Bà nội là một người phụ nữ nhỏ nhắn với mái tóc bạc phơ nhưng sức mạnh và tình yêu của bà thì không giới hạn.
Bà nội luôn ở bên em từ khi em còn bé. Bà đã trải qua nhiều khó khăn trong cuộc đời nhưng vẫn luôn tỏ ra mạnh mẽ và kiên định. Bà dạy cho em rằng tình yêu gia đình là quan trọng nhất. Mỗi lần em có vấn đề hoặc cần sự hỗ trợ, bà nội luôn sẵn sàng lắng nghe và giúp đỡ.
Bà nội còn là một người thợ may giỏi. Từ những mảnh vải cũ, bà có thể tạo ra những bộ quần áo đẹp và ấm áp cho chúng em. Bà dạy em cách may đồ và tạo ra những sản phẩm tự tay làm với tình yêu và sự kiên nhẫn.
Em rất tự hào và biết ơn. Bà nội không chỉ là người thân của em mà còn là người bạn đồng hành trung thành và nguồn động viên vĩ đại nhất trong cuộc đời.Người thân là một phần quan trọng không thể thiếu trong cuộc sống này. Trong số những người thân, có một người đặc biệt, người mà em luôn gọi là "bà nội." Bà nội là một người phụ nữ nhỏ nhắn với mái tóc bạc phơ nhưng sức mạnh và tình yêu của bà thì không giới hạn.
Bà nội luôn ở bên em từ khi em còn bé. Bà đã trải qua nhiều khó khăn trong cuộc đời nhưng vẫn luôn tỏ ra mạnh mẽ và kiên định. Bà dạy cho em rằng tình yêu gia đình là quan trọng nhất. Mỗi lần em có vấn đề hoặc cần sự hỗ trợ, bà nội luôn sẵn sàng lắng nghe và giúp đỡ.
Bà nội còn là một người thợ may giỏi. Từ những mảnh vải cũ, bà có thể tạo ra những bộ quần áo đẹp và ấm áp cho chúng em. Bà dạy em cách may đồ và tạo ra những sản phẩm tự tay làm với tình yêu và sự kiên nhẫn.
Em rất tự hào và biết ơn. Bà nội không chỉ là người thân của em mà còn là người bạn đồng hành trung thành và nguồn động viên vĩ đại nhất trong cuộc đời.Người thân là một phần quan trọng không thể thiếu trong cuộc sống này. Trong số những người thân, có một người đặc biệt, người mà em luôn gọi là "bà nội." Bà nội là một người phụ nữ nhỏ nhắn với mái tóc bạc phơ nhưng sức mạnh và tình yêu của bà thì không giới hạn.
Bà nội luôn ở bên em từ khi em còn bé. Bà đã trải qua nhiều khó khăn trong cuộc đời nhưng vẫn luôn tỏ ra mạnh mẽ và kiên định. Bà dạy cho em rằng tình yêu gia đình là quan trọng nhất. Mỗi lần em có vấn đề hoặc cần sự hỗ trợ, bà nội luôn sẵn sàng lắng nghe và giúp đỡ.
Bà nội còn là một người thợ may giỏi. Từ những mảnh vải cũ, bà có thể tạo ra những bộ quần áo đẹp và ấm áp cho chúng em. Bà dạy em cách may đồ và tạo ra những sản phẩm tự tay làm với tình yêu và sự kiên nhẫn.
Em rất tự hào và biết ơn. Bà nội không chỉ là người thân của em mà còn là người bạn đồng hành trung thành và nguồn động viên vĩ đại nhất trong cuộc đời.
Tham khảo:
Nguyễn Huệ — người anh hùng áo vải ở đất Tây Sơn là niềm tự hào của dân tộc Việt Nam. Người anh hùng áo vải ấy với thiên tài quân sự của mình đã đánh tan hai mươi chín vạn quân Thanh xâm lược, khiến cho bọn bán nước cầu vinh ê chề nhục nhã. Có thể nói Hồi thứ mười bốn trong tác phẩm Hoàng Lê nhất thống chí của nhóm Ngô gia văn phái đã phản ánh khá đầy đủ chân dung người anh hùng Nguyễn Huệ. Càng đọc chúng ta càng khâm phục tài năng xuất chúng của người anh hùng áo vải đất Tây Sơn ấy. Qua đó người đọc có thể hình dung được chân dung của người anh hùng áo vải Quang Trung không chỉ là nhà quân sự thiên tài “xuất quỷ, nhập thần" mà còn là một tướng quân giàu lòng yêu nước, có ý thức dân tộc hết sức sâu sắc. Ông là hình ảnh đối lập với những tên vua bán nước, hèn nhát. Quang Trung mãi mãi được nhân dân kính phục, yêu mến.
Trong số những người thân trong gia đình của em, người mà em yêu thương và kính trọng nhất chính là bố của em. Bố luôn quan tâm và chăm sóc chúng em theo một cách thức đặc biệt của riêng bố, bố không quá chiều chuộng, cũng không nói những lời yêu thương đôi khi bố em còn có chút nghiêm khắc, nhưng em biết bố chính là người ấm áp nhất trên đời, bố luôn dành những hành động thay vì những lời nói, bố âm thầm quan tâm thay vì biểu lộ trực tiếp ra bên ngoài.
Trong gia đình em, bố luôn đóng vai trò trụ cột, cả về nghĩa vật chất cũng như tinh thần. Để có một cuộc sống tốt đẹp hơn cho chúng em, bố đã lao động rất vất vả, đặc biệt là với công việc của nhà nông thì tính chất cơ cực lại tăng lên gấp bội, bố cáng đángc ông chuyện lớn nhỏ của gia đình, là người làm ra kinh tế chính nuôi sống cả gia đình. Cuộc sống của bố rất vất vả, áp lực thì luôn đè nặng trên vai nhưng bố em chưa từng than thở dù chỉ một câu. Bố luôn như vậy, âm thầm chịu đựng, âm thầm hi sinh, dẫu có những khó khăn đến mấy thì trước mặt chúng em bố vẫn luôn nở nụ cười hiền từ, nhân hậu nhất.
Có bố, em cảm giác được sự an tâm, che chở tuyệt vời nhất, bố cũng như mái nhà lớn, có thể mang lại cho chúng em sự ấm áp, hạnh phúc tuyệt vời nhất. Mỗi khi có những chuyện buồn trong cuộc sống hay học tập thì em thường tâm sự với bố, những lúc như vậy, bố không nói nhiều mà lắng nghe em nói tất cả những tâm sự, sau đó bố cho em những lời khuyên chân thành nhất. Bởi vậy mà bố còn là một người bạn mà em vô cùng tin tưởng khi sẻ chia và những lời khuyên của bố giúp em giải tỏa được mọi muộn phiền, có thêm niềm tin và động lực vào cuộc sống.
Cha là người mang đến cho em một cuộc sống đủ đầy, hạnh phúc và nhiều yêu thương như thế này. Cha gánh trên đôi vai gầy cả một gia đình lớn, gánh hết ước mơ của những đứa con đnag tuổi ăn tuổi học. Những điều cha làm cho chúng em chưa bao giờ là thừa, bởi với cha, tình yêu chưa bao giờ là đủ giành cho gia đình.
Cả cuộc đời cha nhọc nhằn, vất vả, tần tảo sớm hôm vì miếng cơm manh áo của gia đình, của những đứa con thơ đang trông ngóng trông từng ngày.Nếu như mẹ âm thầm tần tảo sớm hôm thì cha là người đàn ông đầy nghị lực, gánh vác hết mọi chuyện lớn trong gia đình. Cha như cây đại thụ chống những cơn bão nổi dậy trong gia đình. Nếu không có ý chí, nghị lực và tình yêu phi thường thì cha không thể gánh vác được trách nhiệm lớn lao như thế.
Em vẫn thường bắt gặp hình ảnh người mẹ dịu hiền, đảm đang, tần tảo trong những câu thơ, áng văn của nhiều nghệ sĩ; nhưng hình ảnh người cha thật hiếm hoi. Có lẽ tình cảm giành cho mẹ rất dễ bày tỏ nhưng đối với cha thì rất khó khăn. Tuy nhiên không phải thế mà vai trò người cha trở nên giảm đi. Ngược lại vai trò và trách nhiệm ngày càng to lớn và được khẳng định mãnh liệt hơn.
Cha em là một người rất hiền lành, mọi việc trong nhà cha đều lo toan, những việc nhà cha cũng hay đỡ đần giúp mẹ. Có rất nhiều lúc mẹ cười bảo với mấy chị em rằng “Cha mấy đứa ai cũng khen giỏi giang, không ngại giúp việc nhà cho vợ”. Em rất tự hào vì có người cha tuyệt vời như vậy.
Em còn nhớ có một lần mẹ ốm, phải đi viện. Những ngày này cha vừa làm tròn vai trò người cha, vừa gánh thêm vai trò làm mẹ. Sáng sáng cha dậy nấu cơm cho con ăn, rồi đưa con đi học, rồi quét dọn, chăm sóc đàn heo vừa mới sinh. Cha lo lắng cho mẹ đến nỗi hốc hác cả gương mặt, đôi mắt cha trở nên nặng nề nhưng vẫn ánh lên niềm tin yêu trong cuộc sống.
Cha là con út trong gia đình của ông nội, các cô và bác đều đi xa. Cha gánh vác chuyện gia đình mình và gia đình lớn của ông nội. Cha vẫn đều đặn chăm sóc ông bà, thường xuyên dẫn ông bà đi khám sức khỏe định kì. Có nhiều lúc em thấy cha loay hoay bên bếp lò, nấu bát canh chua cho ông bà nội. Bởi đây là món mà ông bà rất thích ăn. Cha đã tự tay vào bếp làm cho ông bà mà không cho các con nấu. Một cử chỉ bình dị nhưng đã nói lên được tấm lòng hiếu thảo, đáng trân trọng mà cha dành cho ông bà.
Cha là một người giàu đức hi sinh, vẫn luôn dành cho gia đình những điều tốt đẹp nhất. Có nhiều lúc đi làm về, em nhìn thấy sự mệt nhọc trên gương mặt cha nhưng cha vẫn nở nụ cười tươi, vẫn luôn mang đến cho gia đình không khí vui tươi nhất. Chưa bao giờ cha kêu ca, than vãn mệt mỏi hay cuộc sống có quá nhiều thứ phải lo toan. Đây là điều mà em học được ở cha, một đức tính là một người đàn ông cần có được.
Với mọi người câu trả lời ấy có thể là ông bà, là mẹ, là anh chị hoặc cũng có thể là bạn bè chẳng hạn. Còn riêng tôi, hình ảnh người bố sẽ mãi mãi là ngọn lửa thiêng liêng, sưởi ấm tâm hồn tôi mãi tận sau này.
Bố tôi không may mắn như những người đàn ông khác. Trong suốt cuộc đời bố có lẽ không bao giờ được sống trong sự sung sướng, vui vẻ.
Bốn mươi tuổi khi chưa đi được nửa chặng đời người, bố đã phải sống chung với bao nhiêu bệnh tật: Đầu tiên đó chỉ là những cơn đau dạ dày, rồi tiếp đến lại xuất hiện thêm nhiều biến chứng. Trước đây, khi còn khỏe mạnh, bao giờ bố cũng rất phong độ.
Thế nhưng bây giờ, vẻ đẹp ấy dường như đã dần đổi thay: Thay vì những cánh tay cuồn cuộn bắp, giờ đây chỉ còn là một dáng người gầy gầy, teo teo. Đôi mắt sâu dưới hàng lông mày rậm, hai gò má cao cao lại dần nổi lên trên khuôn mặt sạm đen vì sương gió.
Tuy vậy, bệnh tật không thể làm mất đi tính cách bên trong của bố, bố luôn là một người đầy nghị lực, giàu tự tin và hết lòng thương yêu gia đình. Gia đình tôi không khá giả, mọi chi tiêu trong gia đình đều phụ thuộc vào đồng tiền bố mẹ kiếm được hàng ngày.
Dù bệnh tật, ốm đau nhưng bố chưa bao giờ chịu đầu hàng số mệnh. Bố cố gắng vượt lên những cơn đau quằn quại để làm yên lòng mọi người trong gia đình, cố gắng kiếm tiền bằng sức lao động của mình từ nghề xe lai.
Hàng ngày, bố phải đi làm từ khi sáng sớm cho tới lúc mặt trời đã ngã bóng từ lâu. Mái tóc bố đã dần bạc đi trong sương sớm. Công việc ấy rất dễ dàng với những người bình thường nhưng với bố nó rất khó khăn và gian khổ. Bây giờ có những lúc phải chở khách đi đường xa, đường sốc thì những cơn đau dạ dạy của bố lại tái phát.
Và cả những ngày thời tiết thay đổi, có những trưa hè nắng to nhiệt độ tới 38-48 độ C, hay những ngày mưa ngâu rả rích cả tháng 7, tháng 8, rồi cả những tối mùa đông lạnh giá, bố vẫn cố gắng đứng dưới những bóng cây kia mong khách qua đường.
Tôi luôn tự hào và hãnh diện với mọi người khi có được một người bố giàu đức hy sinh, chịu thương, chịu khó như vậy.
Nhưng có phải đâu như vậy là xong. Mỗi ngày bố đứng như vậy thì khi trở về những cơn đau quằn quại lại hành hạ bố. Nhìn khuôn mặt bố nhăn nhó lại, những cơn đau vật vã mà bố phải chịu đựng, tôi chỉ biết òa lên mà khóc. Nhìn thấy bố như vậy, lòng tôi như quặn đau hơn gấp trăm ngàn lần. Bố ơi, giá như con có thể mang những cơn đau đó vào mình thay cho bố, giá như con có thể giúp bố kiếm tiền thì hay biết mấy? Nếu làm được gì cho bố vào lúc này để bố được vui hơn, con sẽ làm tất cả, bố hãy nói cho con được không?
Những lúc ấy, tôi chỉ biết ôm bố, xoa dầu cho bố, tôi chỉ muốn với bố đừng đi làm nữa, tôi có thể nghỉ học, như vậy sẽ tiết kiệm được chi tiêu cho gia đình, tôi có thể kiếm được tiền và chữa bệnh cho bố. Nhưng nếu nhắc đến điều đó chắc chắn là bố sẽ buồn và thất vọng ở tôi nhiều lắm.
Bố luôn nói rằng bố sẽ luôn chiến đấu. Chiến đấu cho tới những chút sức lực cuối cùng để có thể nuôi chúng tôi ăn học thành người. Bố rất quan tâm đến việc học của chúng tôi. Ngày xưa bố học rất giỏi nhưng nhà nghèo bố phải nghỉ học. Vào mỗi tối, khi còn cố gắng đi lại được, bố luôn bày dạy cho mấy chị em học bài.
Trong những bữa cơm bố thường nhắc chúng tôi cách sống, cách làm người sao cho phải đạo. Tôi phục bố lắm, bố thuộc hàng mấy nghìn câu Kiều, hàng trăm câu châm ngôn, danh ngôn nổi tiếng...
Chính vì vậy, tôi luôn cố gắng tự giác học tập. Tôi sẽ làm một bác sĩ và sẽ chữa bệnh cho bố, sẽ kiếm tiền để phụng dưỡng bố và đi tiếp những bước đường dở dang trong tuổi trẻ của bố. Tôi luôn biết ơn bố rất nhiều, bố đã dành cho tôi một con đường sáng ngời, bởi đó là con đường của học vấn, chứ không phải là con đường đen tối của tiền bạc. Tôi sẽ luôn lấy những lời bố dạy để sống, lấy bố là gương sáng để noi theo.
Và tôi khâm phục không chỉ bởi bố là một người giỏi giang, là một người cao cả, đứng đắn, lòng kiên trì chịu khó mà còn bởi cách sống lạc quan, vô tư của bố.
Mặc dù những thời gian rảnh rỗi của bố còn lại rất ít nhưng bố vẫn trồng và chăm sóc khu vườn trước nhà để cho nó bao giờ cũng xanh tươi. Những giỏ phong lan có bao giờ bố quên cho uống nước vào mỗi buổi sáng; những cây thiết ngọc lan có bao giờ mang trên mình một cái lá héo nào?
Những cây hoa lan, hoa nhài có bao giờ không tỏa hương thơm ngát đâu? Bởi đằng sau nó luôn có một bàn tay ấm áp chở che, chăm sóc, không những yêu hoa mà bố còn rất thích nuôi động vật. Tuy nhà tôi bao giờ cũng có hai chú chó con và một chú mèo và có lúc bố còn mang về những chiếc lồng chim đẹp nữa.
Và hơn thế, trong suốt hơn năm năm trời chung sống với bệnh tật, tôi chưa bao giờ nghe bố nhắc đến cái chết, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc trốn tránh sự thật, bố luôn đối mặt với “tử thần”, bố luôn dành thời gian để có thể làm được tất cả mọi việc khi chưa quá muộn.
Nhưng cuộc đời bố bao giờ cũng đầy đau khổ, khi mà cả gia đình đã dần khá lên, khi các chị tôi đã có thể kiếm tiền, thì bố lại bỏ chị em tôi, bỏ mẹ, bỏ gia đình này để ra đi về thế giới bên kia.
Bố đi về một nơi rất xa mà không bao giờ được gặp lại.
Giờ đây khi tôi vấp ngã, tôi sẽ phải tự đứng dậy và đi tiếp bằng đôi chân của mình, bởi bố đi xa, sẽ không còn ai nâng đỡ, che chở, động viên tôi nữa. Bố có biết chăng nơi đây con cô đơn buồn tủi một mình không? Tại sao nỡ bỏ con ở lại mà đi hả bố?
Nhưng con cũng cảm ơn bố, bố đã cho con thêm một bài học nữa, đó chính là trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta hãy trân trọng những gì đang có, hãy yêu thương những người xung quanh mình hơn, và đặc biệt hãy quan tâm, chăm sóc cho bố của mình, tha thứ cho bố, khi bố nóng giận và nỡ mắng mình bởi bố luôn là người yêu thương nhất của chúng ta.
Bố ra đi, đi đến một thế giới khác, ở nơi đó bố sẽ không còn bệnh tật, sẽ thoát khỏi cuộc sống thương đau này. Và bố hãy yên tâm, con sẽ luôn nhớ những lời dạy của bố, sẽ luôn thương yêu, kính trọng biết ơn bố, sẽ sống theo gương sáng mà bố đã rọi đường cho con đi.
Hình ảnh của bố sẽ luôn ấp ủ trong lòng con. Những kỷ niệm, những tình cảm bố dành cho con, con sẽ ôm ấp, trân trọng, nó như chính linh hồn của mình.
Tham khảo:
Trong cuộc đời của mỗi người có nhiều đều đáng để chúng ta trân quý. Một trong những điều ấy chính là tình cảm gia đình. Tình cảm gia đình là sự gắn kết giữa những người có cùng máu mủ, huyết thống và sống chung với nhau dưới một mái nhà. Rộng hơn, đó còn là sợi dây nối kết những con người dẫu không chung cội rễ nhưng luôn gắn bó, yêu thương và giúp đỡ lẫn nhau. Nhưng dù hiểu theo cách nào, tình cảm gia đình vẫn là món quà thiêng liêng và quý giá nhất mà chúng ta có thể có được. Vì sao ư? Vì gia đình chính là điểm tựa tinh thần vô cùng vững chãi, là nơi mà bất cứ khi nào chúng ta cũng có thể tìm thấy niềm tin, hi vọng và sức mạnh để vượt qua những thử thách khó khăn. Thiếu đi thứ tình cảm ấy, trái tim ta sẽ dần bị bóp nghẹt bởi cái cảm giác cô đơn, lạc lõng và cứ mãi bơ vơ trên nẻo đường kiếm tìm hạnh phúc. Vậy nhưng, đâu phải ai cũng biết trân trọng tình cảm gia đình, một số người cứ mải chạy theo tiền tài danh vọng hay những mối quan hệ phù phiếm. Để rồi khi nhận ra xung quanh chẳng còn một cánh tay nào sẵn sàng nắm lấy mình, đã không còn cơ hội nào cho họ sửa chữa thì tất cả đã quá muộn. Để tránh đi vào những vết xe đổ ấy, ngay từ hôm nay mỗi chúng ta cần dành tâm sức để giữ gìn tình cảm gia đình từ những hành động thường ngày. Một lời chúc nhẹ nhàng mỗi sáng, một bữa cơm ấm áp trong ánh chiều tà, một bông hoa thơm nhân ngày đặc biệt…, những việc làm nhỏ thôi nhưng chắc chắn sẽ giúp ngọn lửa gia đình mãi cháy sáng, soi đường và sưởi ấm cho bạn đến hết cuộc đời này. Xin được mượn một câu nói của Euripides để thay cho lời kết: “Duy chỉ có gia đình, người ta mới tìm được chốn nương thân để chống lại tai ương của số phận”.
TK:
Tình cảm gia đình vô cùng ý nghĩa, thiêng liêng với mỗi người. Tình cảm ấy được hiểu là sự yêu thương, quan tâm, chăm sóc mà các thành viên trong gia đình dành cho nhau. Nhờ tình cảm gia đình mà ta biết yêu thương, trân trọng những người quanh ta và nhìn vào cuộc đời đầy tích cực, lạc quan. Khi được nuôi dưỡng bằng ngọn lửa của tình cảm gia đình, trái tim ta như được sưởi ấm để từ đó thấy yêu quý cuộc đời này. Sự bao dung của cha mẹ, sự tiếp sức của anh chị em, tất cả đã cho ta niềm tin vào tương lai phía trước và hơn thế là mạnh mẽ nhìn cuộc đời. Dầu ta có ngã, có thất bại, thì sau lưng ta vẫn là gia đình luôn yêu thương, sẻ chia, đó là hạnh phúc và cũng là niềm tin cho tất cả chúng ta trong đời. Hãy luôn trân trọng, nâng niu tình cảm gia đình ấy vì nó giúp ta vượt lên đau thương và sống một đời hạnh phúc, vui tươi. Không trân trọng tình cảm gia đình, bạn mãi chỉ sống trong cô đơn, tuyệt vọng và khổ đau.