Thương thay thân phận con tằm,Kiếm ăn được mấy phải nằm nhả tơ.Thương thay lũ kiến li ti,Kiếm ăn được mấy phải đi tìm mồi.Thương thay hạc lánh đường mây,Chim bay mỏi cánh biết ngày nào thôi.Thương thay con cuốc giữa trời,Dầu kêu ra máu có người nào nghe.(Vũ Ngọc Phan, Tục ngữ ca dao Việt Nam, NXB Văn học, năm 2020)Trả lời các câu hỏi:Câu 1(0,5 điểm): Xác định thể thơ của bài ca dao.Câu 2(0,5...
Đọc tiếp
Thương thay thân phận con tằm,
Kiếm ăn được mấy phải nằm nhả tơ.
Thương thay lũ kiến li ti,
Kiếm ăn được mấy phải đi tìm mồi.
Thương thay hạc lánh đường mây,
Chim bay mỏi cánh biết ngày nào thôi.
Thương thay con cuốc giữa trời,
Dầu kêu ra máu có người nào nghe.
(Vũ Ngọc Phan, Tục ngữ ca dao Việt Nam, NXB Văn học, năm 2020)
Trả lời các câu hỏi:
Câu 1(0,5 điểm): Xác định thể thơ của bài ca dao.
Câu 2(0,5 điểm): Bài ca dao trên đã nhắc đến những loài vật nào?
Câu 3(0,5 điểm): Điểm giống nhau giữa các loài vật được nhắc đến trong bài ca dao trên là gì?
Câu 4(0,75 điểm):Nêu tác dụng của biện pháp tu từ ẩn dụ được sử dụng trong bài ca dao.
Câu 5(0,75 điểm): Từ“ thương thay” được điệp lại nhiều lần trong bài ca dao thể hiện tình cảm, thái độ gì của tác giả dân gian ?
Câu 6(1,0 điểm): Anh/ chị hãy rút ra ý nghĩa của bài ca dao trên.
Xin hãy giúp em,em cần gấp lắm ạ.
– Bài ca dao có hình ảnh sau: con tằm, con kiến, chim hạc, con quốc. Những hình ảnh này được khắc họa qua hành động hàng ngày của chúng (tằm – nhả tơ; kiến – tha mồi, chim hạc – bay, quốc kêu…). Những hình ảnh con vật này đều có chung những đặc điểm là nhỏ bé, yếu ớt nhưng siêng năng, chăm chỉ và cần mẫn.
– Tác giả dân gian đã sử dụng thành công phép điệp ngữ và ẩn dụ. Việc lặp đi lặp lại cấu trúc than thân “thương thay” đi liền với những hình ảnh và hoạt động hàng ngày cùa các hình tượng (tằm, kiến, hạc, quốc), và phép tu từ ẩn dụ: dùng hình ảnh những con vật nhỏ bé, yếu ớt nhưng chăm chỉ, siêng năng để nói về những người dân lao động thấp cổ, bé họng, đã giúp người bình dân xưa nhấn mạnh vào nỗi bất hạnh, phải chịu nhiều áp bức, bất công, bị bóc lột một cách tàn nhẫn của người lao động nghèo trong xã hội cũ.