K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

14 tháng 10 2023

Danh từ: giàn mướp, bố, tôi, mặt ao, mái nhà, mầm cây, cái lá, mem sứ, hôm sau, mướp, mặt giàn, tay mướp, gió.

Động từ: bắc, chìa ra, lên, leo, ngóc lên, rung rinh

Tính từ: mảnh mai, xanh, thoăn thoắt, mềm mại, thanh mảnh, xanh um.

“Còn nốt đống này là có yên tâm đi ngủ rồi”- Linh vừa nhìn đống bài tập hôm nay cô giáo giao về vừa nói thầmCô hoảng hốt khi không tìm thấy tập Toán đâu cả, lật tung cái góc học tập nhỏ bé cũng không hề thấy, Linh lo lắng vì ngày mai phải nộp rồi, đây là cơ hội để cô gỡ điểm và cũng là bài đánh giá của Linh nên không thể không hoàn thành xong hôm nay được. Linh sốt ruột...
Đọc tiếp

“Còn nốt đống này là có yên tâm đi ngủ rồi”- Linh vừa nhìn đống bài tập hôm nay cô giáo giao về vừa nói thầm
Cô hoảng hốt khi không tìm thấy tập Toán đâu cả, lật tung cái góc học tập nhỏ bé cũng không hề thấy, Linh lo lắng vì ngày mai phải nộp rồi, đây là cơ hội để cô gỡ điểm và cũng là bài đánh giá của Linh nên không thể không hoàn thành xong hôm nay được. Linh sốt ruột đứng ngồi không yên, trong bữa cơm tối Linh ăn rất nhanh và trong đầu chỉ nghĩ đến quyển tập Toán.
“Làm sao bây giờ, nếu mai không có bài nộp thì chết…..hay là mình để quên ở trường nhỉ, đúng rồi thử đến trường tìm xem”- Linh thầm nghĩ
Thế là Linh vội vàng dắt chiếc xe đạp để phi đến trường sau khi đã nói dối mẹ sang nhà bạn học nhóm…
Gần 9h tối và cái sự yên ắng quanh ngôi trường Linh học khiến cho mọi thứ trở nên âm u và tĩnh mịch, Linh tuy sống ở thành phố nhưng trường của Linh lại ở nơi vắng vẻ, vì xung quanh là đất quy hoạch nhưng cả chục năm nay không xây dựng gì nên xung quanh người ta chỉ trồng cây, cỏ mọc um tùm và……có vài ngôi mộ rải rác.
Linh dừng chân trước cổng sau của trường vì cổng trước có bảo vệ nên chắc giờ này không vào được, cô nhấp chấn tiến lến mấy lần rồi lại rụt chân lại, ngập ngừng vì cô sợ…sợ những lời đồn đại từ những học sinh khóa trên của trường khi cô mới thi đỗ cấp 3, nào là có đến 3 người chết trong ngôi trường này rồi, chết bất đắc kỳ tử nhưng đều trong tư thế treo cổ mắt trợn ngược, nào là có người thường xuyên nhìn thấy những bóng trắng trên tầng 3 của trường, có người còn chắc nịch là nghe thấy cả tiếng cười rồi tiếng khóc..v..v. Linh cũng thấy dựng tóc gáy khi mới chỉ đứng ở bên ngoài thôi chứ chưa nói gì đến việc bước chân vào trường giờ này nữa, nhưng không vào thì không được, còn bài tập ngày mai thì sao. Linh phát khóc đi được khi nghĩ tới những thứ có thể có ở trong đó thì 1 cái vỗ vai nhẹ khiến Linh giật nảy mình, hồn vía bay tứ tung, cô suýt hét lên thì 1 bàn tay nữa che miệng cô lại kèm theo tiếng “suỵt”. Linh mở mắt ra, thì ra là Mạnh, cậu học sinh lớp 12 và hơn Linh 1 tuổi.
“Em làm gì ở đây giờ này thế?”
“Dạ, em..em..”- Linh ấp úng
“Em làm sao? Em biết giờ này ở đây nguy hiểm lắm không?”- Mạnh chay mày nhìn Linh, giọng khó chịu
Linh và Mạnh đều là bí thư của lớp và biết nhau vì hay làm việc chung tại văn phòng đoàn nhưng Linh có vẻ không ưa Mạnh cho lắm, 1 phần vì Mạnh hơn tuổi Linh( Linh không thích chơi với người hơn tuổi) và cái quan trọng nhất là các thầy cô luôn ưu ái mạnh hơn Linh và hay giao việc cho Mạnh chứ không phải Linh. Sau câu hỏi quan tâm của Mạnh nhưng Linh lại cảm thấy khó chịu, cô gắt gỏng -“Làm gì kệ em chứ, đâu có liên quan tới anh”. Mạnh không nói gì nữa, cậu lên xe đi về bỏ Linh lại đó khiến cô vừa nhìn theo Mạnh vừa ấm ức suýt khóc. Nhưng thôi việc quan trọng vẫn còn trước mắt, cô đánh liều bước chân qua cái cổng trường bé chỉ độ 2 mét, 1 làn gió lạnh từ phía trong phả ra ngoài thổi vào cô khiến cô run lên cầm cập, da gà nổi lên, càng vào sâu gió càng mạnh hơn, Linh mắt nhắm mắt mở tiến lên, cuối cùng cô cũng đến được cầu thang cuối dãy, vừa mừng vừa sợ nhưng vì không muốn bị bố mẹ mắng cũng như ảnh hưởng đến kết quả học tập, Linh liều mình đi lên cầu thang, lớp cô trên tầng 3, nghĩ đến vậy thôi cô đã thấy ớn lắm rồi vì tầng 3 khu nhà B -là dãy nhà cũ dùng cho học sinh còn khu A là khu nhà mới xây dành cho giáo viên- là nơi mà học sinh cho là bị ám nặng nhất vì cuối dãy tầng 3 là cái nhà vệ sinh luôn luôn được khóa kín cẩn thận tới 2 ổ khóa, nơi mà tụi học sinh luôn luôn bàn tán với nhau rằng trước đây có tới 3 người treo cổ trong đó, họ ám ảnh cái nhà vệ sinh và ngôi trường này nên việc nhà trường khóa tới 2 ổ khóa to lận khiến cho việc này càng làm cho học sinh trong trường phần sợ hãi phần thì quá hiếu kì. Linh nghĩ chắc những câu truyện đo chỉ là các anh chị khóa trên bịa ra để dọa cái bọn “ma mới” thôi chứ trên đời này làm gì có ma, điều đó khiến Linh bớt sợ hơn phần nào. Sau một hồi mò mẫm leo cầu thang cuối cùng Linh cũng lần được tới tầng 3, vừa bước chân vào dãy hành lang thì lại có 1 làn hơi lạnh lướt qua người cô, trước mắt Linh là dãy hành lang tối thui đen ngòm, và cuối dãy chính là cái phòng vệ sinh quái quỷ đó, Linh không thể nhìn tới được đó vì nó quá tối. Cô cầm chiếc điện thoại lên và bật đèn, nhưng ánh đèn leo lét từ chiếc điện thoại chỉ đủ để cô thấy 1 vùng nhỏ trước mặt còn xung quanh thì vẫn tối om. Linh đánh liều đi vào và 1, 2, 3……cuối cùng cũng đến lớp học của Linh, mỗi tầng có 5 lớp học và lớp Linh nằm ở giữa, cô khẽ đẩy cái cửa gỗ, tiếng kêu két…két từ cánh cửa vang lên, Linh cắn chặt môi, lần đến cái bàn học, Linh soi đèn vào ngăn bàn thì thấy quyển tập Toàn trong đó, cô thở phù nhẹ nhõm, đặt chiếc điện thoại lên bàn cô thò tay vào để với cuốn tập nhưng cô lại sờ thấy thứ gì đó nhớt nhớt, Linh rụt tay lại, cầm chiếc đèn pin soi vào hộc bàn thì vẫn chỉ thấy cuốn tập Toán trong đó, ngăn bàn khô khốc không hề có nước. Linh vội vớ lấy quyển sách để đi về vì giờ cũng đã muộn rồi. Lúc Linh vừa đứng lên quay ra ngoài thì cô đột nhiên nghe thấy tiếng khóc nức nở vọng lại, 1 dòng điện chạy dọc sống lưng Linh khiến cô sởn gai ốc, run bần bật, Linh đã nghĩ đến viễn cảnh đáng sợ nhất là phải đối mặt với cái thứ vô hình đó, Linh nghĩ tới những con ma trong phim Rings hay thánh nữ Valak, cô sợ hãi chạy thật nhanh nhưng kì lạ cô không thể chạy được, chân cô không thể nhấc lên khỏi mặt đất, tiếng khóc nức nở ai oán thì ngày 1 gần và cô biết đó không phải là của con người vì giờ này ai lại đi vào cái trường học âm u này rồi ngồi khóc không. Linh dùng hết sức lực cố nhấc đôi chân lên nhưng cứ như thể đang có những bàn tay vô hình náo đó níu giữ đôi chân nhỏ bé của cô lại, Linh vùng vẫy, mồ hôi toát ra nhễ nhại, cô hét lên nhưng cũng như đôi chân, cái miệng xinh xắn của Linh không tài nào mở ra được, nước mắt Linh trào ra, mồ hôi nhễ nhại nhưng cô vẫn cảm thấy xung quanh lạnh lẽo chứ không hề nóng. Rồi sau tiếng khóc nức nở là tràng cười man rợ, tiếng cười như thể từ chốn âm ti vọng lại, xoáy vào tai Linh, đầu óc cô quay cuồng, cô không còn nhìn rõ mọi thứ nữa, cơ thể cô đã không còn nghe theo tâm trí cô nữa mà nó dần dần yếu đi, trong cơn tuyệt vọng Linh vẫn lờ mờ nhìn thấy ngoài hành lang có bóng người đang từ từ tiến về phía cửa lớp cô. Linh ú ớ kêu cứu, Linh lịm đi, thấy máu đỏ trào lên rồi 1 cái màng đen tối đến che lấp tất cả. Linh thấy mình đang ở trong 1 khoảng không đen như mực, không có 1 chút ánh sáng nào, 1 giọng nói vang lên -“Linh ơi!! Linh…”, rồi Linh cảm nhận 1 luồng nước nóng trào qua cổ.
Linh dần mở mắt ra, cô thấy trước mặt là bố mẹ và Mạnh nữa, cô bật dậy ôm chầm lấy mẹ, nước mắt trào ra, Linh mếu máo:” Con xin lỗi”
Rồi bố Linh đỡ cô từ từ nằm xuống, Linh mệt mỏi không nói gì nữa, bất giác cô nhìn Mạnh đang đứng sau mẹ cô.
“Bố mẹ có thể cho chúng con nói chuyện riêng được không ạ?”
“Ừ, vậy để bố mẹ ra ngoài”
2 người lục tục đi ra để Linh và Mạnh nói chuyện với nhau, Linh nhìn Mạnh với đôi mắt không còn vẻ khó ưa nữa mà hiền dịu hơn, cùng học với nhau hơn 1 năm trời bây giờ Mạnh mới nhìn kĩ khuôn mặt của Linh, trông Linh thực sự như 1 thiên thần, tim Mạnh đập nhanh.
“Anh ngồi xuống đi”
“Ừm”
“Tại sao anh lại ở trong nhà em? Đã có chuyện gì vậy?”
“Em thực sự không nhớ đã có chuyện gì hết à?”
Linh ngạc nhiên trước câu hỏi của Mạnh, cô nghĩ chắc Mạnh biết mọi thứ nên cô gặng hỏi Mạnh xem là đã có chuyện gì xảy ra. Mạnh nhìn cô với vẻ lo lắng.
“Em đã ngất đi và anh phát hiện nên đưa em về nhà”
Linh nhớ lại rồi cô lại rùng mình khi nghĩ đến lúc đó.
“Người em lúc đó lạnh ngắt, anh thấy nước mắt em ròng ròng”
“Anh nè, anh có tin những thứ mà mọi người vẫn đồn ở trường mình không?”
Mạnh ấp úng:” Ừ có”
Linh liền kể lại lúc cô vào trường như thế nào rồi đến lúc cô không còn biết gì nữa và khi tỉnh dậy thì đã ở nhà, Mạnh toát mồ hôi -“vậy là em đã gặp thứ đó rồi”
“Thứ đó?”
“Ừ chính là…thứ đó”
Sau đó Mạnh thì thầm vào tai Linh cái gì đó rồi cậu tạm biệt Linh và bố mẹ cô ra về, Mạnh nhảy lên xe và phóng về nhà, lúc đi qua trường Mạnh bất chợt nhìn thoáng qua ngôi trường lúc này còn âm u hơn nhiều, rồi chợt cậu thấy có bóng người trên tầng 3, đứng đó và……..Hai hàng nước mắt của Mạnh tuôn ra nhưng cậu vội lấy tay lau mắt rồi chạy thẳng một mạch về nhà.
***
Chap sau sẽ ra mắt bạn đọc trong thời gian sớm nhất với những nhân vật và nhiều tình tiết mới, mong các bạn ủng hộ An ^^

0
11 tháng 6 2019

- Các cách liệt kê tính từ được sử dụng qua mỗi lần như sau:

     + Sứt mẻ → mới → sứt mẻ

     + Nát → đẹp → to lớn → nguy nga → nát

Các tính từ thể hiện sự thay đổi rõ rệt trong cuộc sống của vợ chồng ông lão đánh cá:

     + Nghèo khổ → giàu sang → nghèo khổ

 Sau khi ăn cơm tối xong, em thong thả đi ra ngoài ngõ dạo chơi, hóng gió cho mát mẻ. Bỗng có anh bộ đội từ xa tiến dần về phía em.Trong bóng hoàng hôn nhập nhoạng, em không nhìn rõ ai. Đột nhiên anh bộ đội kêu to: “Loan! Em đấy hả?”. Em giật mình quay lại: “Trời ơi! Anh Phong!” và ôm chầm lấy anh.Anh Phong là anh Hai của em, đi bộ đội đã được một năm nay. Lúc anh nhập ngũ được một...
Đọc tiếp

 

Sau khi ăn cơm tối xong, em thong thả đi ra ngoài ngõ dạo chơi, hóng gió cho mát mẻ. Bỗng có anh bộ đội từ xa tiến dần về phía em.
Trong bóng hoàng hôn nhập nhoạng, em không nhìn rõ ai. Đột nhiên anh bộ đội kêu to: “Loan! Em đấy hả?”. Em giật mình quay lại: “Trời ơi! Anh Phong!” và ôm chầm lấy anh.
Anh Phong là anh Hai của em, đi bộ đội đã được một năm nay. Lúc anh nhập ngũ được một tháng thì có giấy báo trúng tuyển của Trường Đại học Bách khoa gửi về, hiện bố vẫn đang cất giữ. Bố nói “Chừng nào thằng Phong hoàn thành nhiệm vụ quán sự trở về sẽ đi học đại học”. Giờ đây, anh hiện ra trước mắt em trong bộ quân phục màu xanh cỏ úa. Hai cầu vai có đeo quân hàm và phù hiệu nền đỏ in hình hai ngôi sao. Chiếc ngôi sao vàng năm cánh. Nom anh bây giờ khác xưa nhiều lắm. Anh chững chạc và rắn rỏi như một ngư dân vùng biển. Làn da trắng thưở học trò được thay bằng một màu đồng hun. Mái tóc cắt ngắn tạo cho khuôn mặt anh vốn tròn tròn nay như đậm lại, tròn trĩnh hơn, khỏe khoắn. Có lẽ những khó khăn vất vả của đời lính đã tôi luyện cho anh trưởng thành.
Đợt phép này anh nghỉ được nửa tháng ở nhà nhưng không thấy anh rỗi rãi được chút nào. Anh nói với mẹ: “Xa nhà, con mới thấy thương bố mẹ nhiều. Bố mẹ vất vả nuôi chúng con ăn học, chúng con chưa đáp đền gì cho bố mẹ. Sức khỏe bố mẹ ngày càng yếu đi, em gái con thì lại đang còn nhỏ. Con được nghỉ mấy ngày, giúp bố mẹ được chừng nào hay chừng đó”. Thế là anh lao vào công việc. Hết dọn dẹp lại nhà cửa, anh lại ra vườn làm cỏ, vun gốc, bón cây… Công việc nào anh cũn làm nhanh gọn. Tối tối anh lại hướn dẫn cho em học bài, làm văn, làm toán, vẽ tranh… Những lúc rảnh rỗi, anh đưa em đi thăm bà con lối xóm, Anh hỏi thăm sức khỏe, công việc làm ăn của mọi người rồi xin phép đến thăm nhà khác. Mọi người đều khen anh là chững chạc trưởng thành, nhanh nhẹn, đẹp trai hơn trước. 
Nửa tháng nghỉ phép của anh đã trôi qua. Hôm tiễn anh lên bến xe trở lại đơn vị, anh xoa đầu em, rồi cúi xuống nói nhỏ: “Loan ở nhà nhớ học giỏi, biết nghe lời bố mẹ, thầy cô. Lần sau về, anh sẽ mua nhiều quà cho em, nhớ viết thư cho anh nhé!” 

Bài làm 2
Thứ bảy tuần trước, lúc gia đình em đang quây quần ăn bữa cơm chiều thì có tiếng gọi quen thuộc: “Mẹ ơi! Mở cửa cho con!” Nhận ra giọng nói anh Hà, em vội buông đũa chạy ra mở cửa và sung sướng reo lên: “Bố mẹ ơi! Anh Hà về!”. Anh cúi xuống bế thốc em lên quay một vòng rồi hôn lên mái tóc em: “Em gái chóng lớn quá! Ở nhà có ngoan, học giỏi không em? Anh vui vẻ chào cả nhà rồi cởi ba lô đặt xuống nền gạch. Bữa cơm tối hôm đó thật là vui.
Anh Hà là anh cả của em. Nhà có hai anh em, tốt nghiệp xong lớp Mười Hai, anh lên đường làm nghĩa vụ quân sự. Tính đến nay đã hơn nửa năm. Thời gian trong quân ngũ đã rèn luyện anh trở thành một thanh niên rắn rỏi, khỏe mạnh. Dáng người mảnh khảnh của một thư sinh trước đây đã được thay bằng hình dáng của một chú bộ đội dày dặn sương gió. Mái tóc đen của năm học lớp mười hai đã nhường chỗ cho một mái tóc ba phân, và làn da trắng như con gái đã biến thành màu da của ngư dân chài lưới. 
Những ngày ở nhà, anh làm việc luôn tay, sửa bồn hoa trước sân nhà, cắt xén hàng chậu kiểng, vun gốc cho mấy cây rau, cây bưởi… sau vườn. Anh còn trang trí lại góc học tập cho em, quét mạng nhện trần nhà, lau rửa phòng vệ sinh…
Những lúc rảnh rỗi vào chiều tối, anh dẫn em đi thăm những người bạn cũ, thăm bà con láng giềng, ai cũng khen anh chừng chạc, đẹp trai hơn trước nhiều.
Thời gian nghỉ phép qua nhanh, anh Hà phải trở lại đơn vị. Lúc tiễn anh ra bến xe, anh cầm tay bố mẹ chặt rồi nói nhỏ: “Bố mẹ yên tâm giữ gìn sức khỏe, hoàn thành xong nghĩa vụ con lại về với bố mẹ, con sẽ quyết tâm thi đậu đại học”. Quay sang em, anh nhẹ nhàng nhắn nhủ: “Cưng ráng học giỏi đừng làm điều gì bố mẹ buồn nghe!”. Anh hôn lên má em rồi vội vàng khoác ba lô từ biệt mọi người.
Anh đi rồi mà bên tai em vẫn còn văng vẳng lời động viên, nhắn nhủ của anh. Anh Hà ơi! Em sẽ cố gắng thực hiện tốt những lời dặn dò của anh: chăm ngoan và học giỏi.

0
14 tháng 11 2017

a. bố yêu cầu con trật tự

b.bố ơi con được mười điểm

c.bố tôi rất giỏi

14 tháng 11 2017

bố đi làm đây con ở nhà nhé.

bố ơi minh đi thôi.

bố em là một bác sĩ.

bố là con cả bố của bố sinh được 3 người con.

6 tháng 11 2019

tất cả

6 tháng 11 2019

a) Cháu

b) Cháu

c) Anh

Câu 1. Tìm đại từ trong đoạn văn sau và xác định các đại từ đó thay thế cho từ ngữ nào :          " Năm nhuận ấy tôi lên tám. Đúng vào ngày sinh nhật tôi thì bố tôi mất việc ở nhà máy nước đá. Chuyện bố tôi mất việc cũng đơn giản thôi. Nó bắt nguồn từ người thợ quét vôi bị thằng xếp Tây ở nhà máy mắng bằng tiếng Việt ngay cạnh cái bàn nguội của bố tôi, vì máy giọt...
Đọc tiếp

Câu 1. Tìm đại từ trong đoạn văn sau và xác định các đại từ đó thay thế cho từ ngữ nào :

          " Năm nhuận ấy tôi lên tám. Đúng vào ngày sinh nhật tôi thì bố tôi mất việc ở nhà máy nước đá. Chuyện bố tôi mất việc cũng đơn giản thôi. Nó bắt nguồn từ người thợ quét vôi bị thằng xếp Tây ở nhà máy mắng bằng tiếng Việt ngay cạnh cái bàn nguội của bố tôi, vì máy giọt nước vôi bắn vào đôi giày của hắn. "

Câu 2. Chỉ ra bộ phận TN ( trạng ngữ ), CN ( chủ ngữ ), VN ( vị ngữ ) trong 2 câu sau :

1)Ngày mai, chúng ta phải đi học sớm để trực nhật, Hồng ạ.

.................................................................................................................

2)Minh ơi, bây giờ, ngoài đồng, người ta đã trẩy lá ké rồi.

................................................................................................................

Các bạn giúp mình với ! Help me, please !!!

2

Câu 1 :

- Các đại từ trong đoạn văn trên là :

+ Nó : thay thế cho " chuyện bố tôi mất việc "

+ Hắn : thay thế cho " người thợ quét vôi "

Chúc bn hok tốt ~

2 tháng 11 2019

câu 2:

a) ngày mai ,chúng ta/ phải đi học sớm để trực nhật,Hồng ạ.

        TN          CN               VN

b)Minh ơi,bây giờ,ngoài đồng , người ta /đã trẩy lá ké rồi.

                         TN                       CN                VN