K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

16 tháng 4 2017

Em rất thích bữa cơm sum họp gia đình em vào mỗi buổi tối. Khi đó cả nhà em sẽ được thưởng thức những món ăn ngon do chính tay mẹ chuẩn bị và nấu nướng. Ngày nào cũng vậy cứ sau giờ tan sở đi làm về mẹ lại lao vào bếp chuẩn bị nấu bữa tối cho cả nhà. Hôm nay được đi học về sớm, em được chứng kiến toàn bộ quá trình nầu nước của mẹ.
Mẹ em là người rất đảm đang , ngay từ sáng sớm thức dậy mẹ đã đi chợ mua đồ ăn và chuẩn bị xong xuôi, cất vào tủ rồi mẹ mới chuẩn bị đi làm. Mẹ không làm thực đơn hàng ngày như một thời khóa biểu mà mẹ thường thay đổi món từng ngày theo sở thích của mọi người.Mẹ luôn muốn nấu cho gia đình những bữa ăn thật ngon, đồng thời cũng muốn chỉ dạy cho em cách thức nấu ăn nên mẹ bảo em xuống bếp phụ mẹ một vài việc.

Đi làm về đến nhà, thay vội bộ quẩn áo cơ quan, mẹ với lấy cái cài tóc để cố định tóc cho gọn gàng. Em tíu tít bên mẹ dành phần phụ việc. Mẹ đã dạy cho em từ những việc đơn giản nhất đó là vo gạo rồi đổ vào nồi cơm điện và nhấn nút. Trong khi chờ cơm chín, mẹ lấy thức ăn trong tủ đã chuẩn bị từ sáng ra và đặt lên bàn bếp. Mẹ thật khéo chọn, thực phẩm nào cũng tươi ngon. Rồi mẹ cùng em nhặt rau, bàn tay mẹ thoăn thoắt lựa sạch những lá úa cọng già. Em nhanh nhẹn dành phần rửa rau để mẹ bày thớt và dao làm các món chính. Mẹ cầm từng con cá tươi, khéo léo cắt sạch vây, đuôi, vẩy rồi cẩn thận móc hết ruột và mang của chúng. Từng lát thịt mỏng, đều tăm tắp cũng đã được mẹ xắt xongvà ướp gia vị. Khi cơm đã sôi, mẹ lấy đũa quậy tròn gạo để hạt gạo thấm đầy nước rồi đậy nắp lại. Mẹ bắc nước lên để nấu canh, tranh thủ kho thịt chiên cá.

Mẹ làm việc rất nhanh nhẹn và khéo léo, cùng một lúc mẹ có thể làm được mấy việc. Với tài nấu nướng của mẹ, chẳng mấy chốc mâm cơm nóng hổi đã sẵn sàng. Đĩa thịt kho đậu hủ bổ dưỡng cùng đĩa cá chiên vàng ươm thơm phức đặt cạnh tô canh cải ngọt xanh mướt. Em bày chén đũa ra rồi nhanh nhảu chạy lên mời ba và em trai ăn cơm. Cả nhà em ngồi quây quần bên mâm cơm mẹ nấu ăn rất ngon lành, mọi người cười nói vui vẻ, ai cũng từ từ thưởng thức những món ăn mẹ nấu và tấm tắc khen ngon. Em nhận thấy niềm hạnh phúc hiện lên trên khuôn mặt gày gò của mẹ.
Bữa cơm của gia đình em không có những món sơn hào hải vị, nhưng em thấy món mẹ nấu là những món ăn ngon nhất mà em đã từng được ăn. Vì trong mỗi món ăn đều thể hiện tình thương yêu mà mẹ dành cho tất cả mọi người trong gia đình, nhờ có sự chăm sóc chu đáo của mẹ mà cả nhà em ai cũng khỏe mạnh. Em sẽ cố gắng học giỏi để làm mẹ vui lòng.

17 tháng 4 2017

“Két! Két!”.

A! Má đi chợ đã về!.

Em nhanh tay chạy xuống đỡ làn. Má bảo: “Hôm nay là sinh nhật ba, hai má con mình phải làm một bữa cơm ra trò để thết ba mới được. Thôi má con mình bắt tay vào việc thôi!”.

Má em nhanh nhẹn cho các thứ vào rồ rồi đem ra giếng. Em được má giao nhiệm vụ rửa rau còn má thì đi làm cá. Mái tóc dài đen, óng ả được má búi gọn sau lưng. Má mặc chiếc áo sơ mi ngắn tay, ôm gọn lấy thân hình nhỏ nhắn. Đôi bàn tay má gầy gầy, xương xương với những ngón tay thon dài, làm việc nhanh thoăn thoắt. Chính đôi bàn tay ấy đã ủ ấp cho em vào những đêm dông giá rét, quạt mát cho em vào những ngày hè nóng nực. Dưới tay má, những chú cá tươi roi rói vừa còn giãy dành đạch như muốn chống cự mà bây giờ đã sạch sẽ nằm gọn trong chảo. Lúc này, em cũng vừa nhặt rau xong. Em nói với má: “Má ơi! Má để con rửa rau nhé!” Má nhìn em với ánh mắt tràn đầy yêu thương như muốn với em “Con gái má lớn thật rồi!”. Sau đó, má làm món thịt. Má bảo má sẽ làm món thịt kho tàu vì đó là món bố thích nhất.

Em chạy lên nhà, giúp má cắm nồi cơm điện, còn má thì đưa các thứ vào bếp để nấu. Đầu tiên, má rán cá. Vì lửa nóng nên đôi má của má ửng đỏ như trái đào chín. Em thấy má rất đẹp. Tiếng mỡ rán bắt lửa kêu “xèo... xèo...” thật vui. Má khéo léo lật cá mặt này đến mặt khác cho cá chín dều. Những con cá vàng ươm thơm phưng phức đã được bày sẵn lên chiếc đĩa sứ xinh xắn. Tiếp theo, má xào rau. Những ngọn rau non, nõn nà gặp mỡ nóng cứ oàn lên tỏ vẻ bướng bỉnh. Nhưng chỉ sau một lát, chúng đã nằm yên theo sự diều khiển của má. Món thịt kho tàu được má làm thật khéo. Những miếng thịt sánh vàng, béo ngậy nhìn mà muốn chảy nước miếng. Em chạy lên nhà, rót cho má một cốc nước mát, rồi xuống dđưa cho má. Má nói với em đầy âu yếm: “Má cám ơn con!”, rồi má cười để lộ hàm răng trắng bóng và đều tăm tắp như những hạt bắp non.

Chỉ trong một lát, mọi thứ đã xong xuôi.

Tiếng chuông đồng hồ điểm 12 giờ trưa. Má bảo em: “Má con mình lên sắp cơm thôi, chắc bố và chị cũng sắp về rồi đấy!”. Mâm cơm dọn ra trông như vườn hoa đủ màu sắc: vàng, đỏ, xanh... Má đặt chiếc bánh ga tô - bánh sinh nhật vào giữa mâm cơm làm cho vườn hoa đủ màu sắc ấy lại càng thêm rực rỡ. Chú Mi Mi ngửi thấy mùi cá rán cũng “meo meo” đòi ăn. Chị em về trước rồi tới ba. Ba vừa bước vào cửa mọi người đã hô to “Chúc mừng sinh nhật ba!” và hát vang bài hát “Chức mừng sinh nhật”. Ba rất ngạc nhiên rồi bồng mới nhớ ra hôm nay là sinh nhật mình, ba nói: “Cám ơn mọi người! Thật là tuyệt”. Cả nhà em quây quần bên mâm cơm để thưởng thức hương vị từ món ăn chính tay má nấu. Và tất nhiên chú Mi Mi cũng có phần.

Em bỗng thấy má là người quan trọng nhất đối với ba con em. Em sẽ học thật chăm chỉ để không phụ lòng ba mẹ.banh

23 tháng 12 2021

Em tham khảo

Buổi sáng chủ nhật, em cùng mẹ chuẩn bị bữa cơm trưa cho gia đình. Hôm ấy, mẹ mặc một chiếc tạp dề màu xanh. Mẹ lấy đồ trong tủ lạnh ra rửa rồi gọt cắt nhanh thoăn thoắt. Chỉ một lát củ, quả đã biến thành những hình thù rất đẹp mắt và dễ thương. Sau khi chuẩn bị các nguyên liệu cho các món ăn, mẹ bắt tay vào nấu nướng. Mẹ bật bếp lên. Đầu tiên là mẹ chiên cá. Cá sôi xèo xèo trên bếp. Với đôi bàn tay nhỏ nhắn, mẹ lật cá qua lại, miếng cá vàng ươm tỏa mùi thơm phức. Tiếp theo là mẹ nấu canh, luộc rau, xào rau. Mẹ làm việc rất tập trung. Khuôn mặt mẹ đỏ hồng, rạng rỡ và tràn ngập niềm vui. Trán lấm tấm mồ hôi, mấy sợi tóc xoà xuống trông mẹ rất xinh. Các món ăn đã được nấu xong, mẹ nhanh nhẹn cho đồ ăn ra đĩa và trang trí thật đẹp mắt. Mùi thơm của các món ăn toả ra thơm phức làm cho cả nhà ai cũng thấy đói bụng. Cả nhà ngồi vào bàn ăn thưởng thức thành quả lao động của mẹ.

23 tháng 12 2021

Tham khảo

Mẹ em là người luôn yêu thích việc nấu ăn và là một đầu bếp giỏi. Mẹ thường ăn mặc gọn gàng, tóc búi cao, rửa tay thật sạch rồi mới vào bếp. Mẹ cho thịt vào lò vi sóng để rã đông. Trong thời gian chờ thịt rã đông, mẹ vo gạo nấu cơm. Sau đó, mẹ lấy thịt ra đặt trên thớt và bắt đầu thái thịt. Tay trái mẹ giữ thịt, tay phải mẹ cầm dao đưa từng nhát thận trọng thái tảng thịt ra từng lát mỏng. Mẹ ướp gia vị, khéo léo trộn thịt vào gia vị rồi bắt đầu gọt rau củ. Bàn tay thon đẹp của mẹ thao tác nhanh gọn, khéo léo. Chỉ trong năm, mười phút là rau củ đã được gọt, nhặt rửa sạch sẽ. Mẹ bật bếp, đặt chảo lên bếp, Khi dầu trong chảo nóng lên, mẹ em trút thịt vào chảo nghe một tiếng “xèo” nhẹ rồi nhanh tay đảo thịt. Từng lát thịt đã thấm gia vị được trộn đều trong chảo, mùi thơm bắt đầu bốc lên thật hấp dẫn. Mẹ bớt lửa rồi lăn đi lăn lại miếng thịt cho sém vàng. Khuôn mặt mẹ hồng lên vì hơi nóng của bếp. Mắt mẹ long lanh, hấp háy ánh cười. Cùng lúc với việc làm món thịt rang, mẹ hầm thịt nấu canh. Cẩn thận đưa muỗng vớt bọt thịt ra ngoài, mẹ trút rau củ vào nồi thịt hầm. Xong đâu đấy mẹ rửa tay rồi gọi các con dọn cơm. Mẹ em nấu ăn rất ngon. Em thích phụ làm bếp và dọn cơm giúp mẹ.

30 tháng 12 2023

 Mẹ em là một người rất thích nấu ăn. Buổi cơm chiều do mẹ làm là một món phải đi so sánh với các quán khác. Trong lúc mẹ nấu ăn , mẹ làm rất nhẹ nhàng và cận thận .tay mẹ em rất khéo, khi đưa từng vật liệu vào nồi canh đang sôi sùng sục.vì  Mẹ làm rất chu đáo và cận thận, nên món ăn của mẹ nấu bao giờ cũng tươi ngon .Em rất thích ăn những món ăn từ tay mẹ nấu. 

20 tháng 3 2018

Mỗi con người đều muốn có một bữa cơm gia đình đầm ấm sau một ngày làm việc vất vả, chứa đựng biết bao niềm vui, và tâm huyết của người nấu, và mẹ là người luôn chuẩn bị chu đáo tất cả để gia đình tôi luôn có 1 bữa ăn ngon.

Mẹ rất đảm đang,chu đáo lo mọi việc trong gia đình từ việc nấu nướng đến quần áo,…tất tần tật mọi thứ trong nhà đối với người nội trợ mẹ đều hoàn thành tốt. Mọi món ăn mẹ nấu đều mang sự ngọt ngào cho tôi, thực đơn hằng ngày dựa theo sở thích của mỗi người nên ngày nào cũng được ăn rất đa dạng.

Đi làm về, thay bộ đồ xong là mẹ lao vào bếp. Mẹ đã dạy cho em rất nhiều món ăn từ những món đơn giản nhất rồi đến phúc tạp, và em đã học nấu cơm bằng nồi cơm điện đầu tiên, đó là việc tưởng chừng như đơn giản, nhưng làm sao để vo gạo sạch rồi lượng nước thế nào cho đủ, đó là cái rất khó, và cuối cùng chỉ cần đổ vào nồi cơm điện và nhấn nút. Trong khi chờ cơm chín, mẹ lấy thức ăn để trong tủ lạnh đã được mẹ chuẩn bị từ sáng ra và đặt lên bàn bếp. Cách mẹ nấu nướng thật khéo léo, nhìn từ việc mẹ chọn thực phẩm hàng ngày cũng để hiểu mẹ luôn chon một chế độ dinh dưỡng thích hợp cung cấp cho gia đình. Nấu cơm xong mẹ nhặt rau, mẹ nhặt nhanh nhẹn, rau bỏ đi được mẹ cho vào túi rác gọn gàng. Thích nhất là lúc mẹ kho cá, một mùi thơm thật tuyệt. Đĩa thịt kho đậu hủ cùng đĩa cá chiên vàng ươm thơm phức đặt cạnh tô canh canh rau ngót, một mùi thơm lan tỏa xung quanh khiến ai cũng cảm giác muốn ăn liền. Em nhanh nhảu dọn ra để ăn, sắp chén bát ra mời mọi người ra ăn, ai cũng vui vẻ ngồi ăn và khen nức nở món ăn mẹ nấu. Em nhận thấy niềm vui nở trên khuôn mặt mẹ.

Bữa cơm gia đình rất quan trọng đối với mọi người, dù có bận gì đến mấy nhưng khi nào cũng phải có mặt để thưởng thức những mọi ăn mẹ nấu, vì trong đó chứa đựng tất cả những tình thương mà mẹ dành cho cả gia đình, và chăm sóc sức khỏe của từng thành viên,không có mẹ ở nhà bố con tôi cũng chẳng biết nấu gì để ăn, có mẹ nấu cho ăn là tuyệt nhất,tôi luôn mong rằng bố mẹ sống thật tốt, luôn bên cạnh tôi để tôi có thêm động lực hướng tới tương lai tươi sáng.

20 tháng 3 2018

Hàng năm mỗi độ xuân về, tôi lại hồi hộp chờ bữa cơm mẹ nấu vào sáng ngày mùng Một tết. Ngày đầu tiên của năm mới, cả nhà được thưởng thức bữa cơm do chính tay mẹ nấu.

Có thể các bạn sẽ ngạc nhiên vì muốn ăn cơm mẹ nấu lúc nào mà chẳng được, chỉ cần mè nheo một chút mẹ sẽ chiều mình thôi. Nhưng với gia đình tôi thì khác, gần như cả năm nhà chúng tôi mới được ăn cơm mẹ nấu một lần vào ngày mùng một. Và cha tôi thể nào cũng sẽ nói điều gì đó về bữa cơm khiến mẹ tôi phải hét lên, như: “món canh mặn quá!”, “món thịt kho tàu trắng quá, thịt chưa mềm”, “cơm hơi khô!”… Các bạn đừng vội lấy điều đó để đánh giá về mẹ, coi chừng lầm to, bởi mẹ tôi không vì thế mà thiếu đảm đang trong nhà. Mẹ là người phụ nữ “vừa xây nhà, vừa xây tổ ấm”!

Mẹ tôi hiếm khi nấu cơm do quá bận rộn với việc bán tạp hóa tại nhà. Hoặc nếu có nấu, mẹ chỉ phụ “vòng ngoài”, nhặt rau, vo gạo hay đặt cơm. Hầu như cả năm, mẹ chưa bao giờ có thời gian để chăm chút cho một bữa ăn trọn vẹn. Nhìn mẹ tất bật, chúng tôi vừa thương vừa giận. Thương bởi mẹ suốt năm suốt tháng gắn chặt với cái quán, giận bởi vì mẹ không biết thương… mẹ. Chúng tôi chưa bao giờ phát hiện ra mẹ ghiền cái gì ngoài quán tạp hóa đó. Đi đâu mẹ cũng vội về ngay với nó, kể cả những ngày tết, chỉ ngoại trừ buổi sáng mùng 1 hiếm hoi. Thời điểm chị em tôi tốt nghiệp đại học, đứa nào cũng muốn mẹ chia vui, gọi về nói mẹ tranh thủ đi thành phố một ngày, nhưng mẹ nói ngay, không hề suy nghĩ: “đi thì ai coi quán”! Nhiều khi chúng tôi… ganh tỵ cả với cái quán tạp hóa. Vậy mới thấy giá trị bữa cơm mẹ nấu mùng Một tết, chỉ buổi sáng hôm ấy, mẹ tôi thật sự được thảnh thơi để nấu ăn cho cả nhà.

Những ngày thường nhật, mẹ dậy từ 4g30 sáng để chuẩn bị 5 giờ đi chợ đầu mối cùng với cha tôi, 7 giờ mẹ về, ăn qua quýt một chút rồi lao vào bán lai rai cho đến 22 giờ đêm. Lúc không có khách thì mẹ phân hàng, xếp rau quả và đồ bán lại cho ngay ngắn, không lúc nào ngơi tay. Buổi trưa vắng khách, mẹ vừa nằm võng ngủ… vừa bán hàng. Khách đến gọi là mẹ dậy một cách ngon ơ, đang ăn có khách mẹ tôi cũng đứng lên, đang ngủ có khách gọi cửa mẹ cũng phải dậy bán… “Người ta đến mua hàng lắt nhắt: điếu thuốc lẻ 500 đồng, cục nước đá 1000 đồng, bịch đậu phộng 2000 đồng, không đáng công mình đứng lên ngồi xuống. Nhưng những thứ đó người ta đang cần, không lẽ người ta đã đến quán mà mình không bán?”. Những năm tháng trẻ trâu, tôi không hiểu chuyện bởi đi học đi làm cả tháng trời ở xa về, muốn ăn với mẹ một bữa cơm cho tử tế, cũng không xong vì đang ăn mẹ lại đứng dậy bán hàng. Tôi làm mình làm mẩy: “mẹ thương cái quán hơn con!”, rồi chạy ra đằng sau mà khóc.

Ừ thì khóc, mẹ chẳng bao giờ dỗ. Không chỉ mình tôi mà ba chị em tôi đều như vậy, tủi thân tự khóc rồi tự nín, nhiều lúc yếu lòng lại đi giận cái quán của mẹ. Nhưng hơi sức đâu mà mẹ để tâm dỗ dành chúng tôi. Mẹ đã lo hết cho cái “nồi cơm – manh áo” của gia đình thông qua cái quán tạp hóa này rồi. Thời buổi khó khăn, những năm 90 của thế kỷ trước mà con đứa nào cũng đòi học… đại học. Chúng tôi hạnh phúc nhất là cha mẹ cho chúng tôi toàn quyền lựa chọn ngành nghề mình thích, cha mẹ cứ vờ như vô tâm, tụi bây muốn làm gì thì làm, muốn học ngành nào thì học, cha mẹ lo điều kiện cho tụi bây học được là mừng lắm rồi. Nên chị em tôi tự tìm tòi, tự bảo ban nhau học hành, học những ngành mình yêu thích để khỏi chán mà “bỏ ngang hông!”

Còn chuyện nấu ăn thì khỏi phải bàn, tôi là chị lớn trong nhà nên phải chu toàn tất cả, tôi không nhớ mình biết nấu ăn từ khi nào, nhưng toàn một mình tôi đảm nhiệm. Đi học về, dù trưa trật hay tối mịt, chui vào bếp nấu ăn là nhiệm vụ hàng đầu, nếu trễ quá thì có mẹ tôi phụ lặt rau (vừa lặt rau vừa trông quán), khi tôi đi học xa, thì đến em gái út, em gái út đi học xa luôn thì nhiệm vụ này giao cho cha tôi. Ông vừa là tài xế của bà chủ hàng tạp hóa, vừa làm ở Ủy ban nhân dân phường và kiêm luôn việc nấu ăn. Nhiệm vụ hàng đầu của mẹ tôi vẫn là cái quán! Cái quán ồn ào, cái quán thị phi, cái quán là nguồn nuôi sống của cả gia đình tôi. Tôi ghét nó hay yêu nó cũng không quan trọng! Quan trọng là nó đã khiến mẹ tôi bận suốt cả năm trừ sáng ngày mùng Một tết.

Ngay cả thời khắc gần giao thừa, khi tôi đã sắp bánh trái, hoa rượu lên bàn để hối mẹ vào cúng Tất niên, tôi vẫn còn phát bực… với khách của cái quán ấy. Họ cứ lắt nhắt đến mua hàng: lúc ít rượu, lúc ít giấy tiền vàng bạc, lúc vài lon gạo, lúc ít dầu hôi… vân vân và vân vân… nhà họ hết cái gì họ liền chạy đến cái quán của… mẹ! Nó chỉ thiếu mỗi quần áo và thịt bò là thành cái chợ! Nhưng cũng chính cái quán ấy và sự bận rộn của mẹ, làm cho tôi phải tự biết mọi điều trong cuộc sống. Hình ảnh bươn chải của mẹ đã làm cho tôi trở nên mạnh mẽ khi thất bại, biết mím môi lại lúc khóc, biết tự lau nước mắt mà đứng lên. Tôi học được từ mẹ, ai cũng từ tay trắng mà làm nên, cần kiệm và bền chí thì có cơ nghiệp, dù nhỏ hay lớn thì nó cũng là do chính mình tạo dựng.

16 tháng 3 2017

Christina

Em rất thích bữa cơm sum họp gia đình em vào mỗi buổi tối. Khi đó cả nhà em sẽ được thưởng thức những món ăn ngon do chính tay mẹ chuẩn bị và nấu nướng. Ngày nào cũng vậy cứ sau giờ tan sở đi làm về mẹ lại lao vào bếp chuẩn bị nấu bữa tối cho cả nhà. Hôm nay được đi học về sớm, em được chứng kiến toàn bộ quá trình nầu nước của mẹ.

Mẹ em là người rất đảm đang , ngay từ sáng sớm thức dậy mẹ đã đi chợ mua đồ ăn và chuẩn bị xong xuôi, cất vào tủ rồi mẹ mới chuẩn bị đi làm. Mẹ không làm thực đơn hàng ngày như một thời khóa biểu mà mẹ thường thay đổi món từng ngày theo sở thích của mọi người.Mẹ luôn muốn nấu cho gia đình những bữa ăn thật ngon, đồng thời cũng muốn chỉ dạy cho em cách thức nấu ăn nên mẹ bảo em xuống bếp phụ mẹ một vài việc.
Đi làm về đến nhà, thay vội bộ quẩn áo cơ quan, mẹ với lấy cái cài tóc để cố định tóc cho gọn gàng. Em tíu tít bên mẹ dành phần phụ việc. Mẹ đã dạy cho em từ những việc đơn giản nhất đó là vo gạo rồi đổ vào nồi cơm điện và nhấn nút. Trong khi chờ cơm chín, mẹ lấy thức ăn trong tủ đã chuẩn bị từ sáng ra và đặt lên bàn bếp. Mẹ thật khéo chọn, thực phẩm nào cũng tươi ngon. Rồi mẹ cùng em nhặt rau, bàn tay mẹ thoăn thoắt lựa sạch những lá úa cọng già. Em nhanh nhẹn dành phần rửa rau để mẹ bày thớt và dao làm các món chính. Mẹ cầm từng con cá tươi, khéo léo cắt sạch vây, đuôi, vẩy rồi cẩn thận móc hết ruột và mang của chúng. Từng lát thịt mỏng, đều tăm tắp cũng đã được mẹ xắt xongvà ướp gia vị. Khi cơm đã sôi, mẹ lấy đũa quậy tròn gạo để hạt gạo thấm đầy nước rồi đậy nắp lại. Mẹ bắc nước lên để nấu canh, tranh thủ kho thịt chiên cá.
Mẹ làm việc rất nhanh nhẹn và khéo léo, cùng một lúc mẹ có thể làm được mấy việc. Với tài nấu nướng của mẹ, chẳng mấy chốc mâm cơm nóng hổi đã sẵn sàng. Đĩa thịt kho đậu hủ bổ dưỡng cùng đĩa cá chiên vàng ươm thơm phức đặt cạnh tô canh cải ngọt xanh mướt. Em bày chén đũa ra rồi nhanh nhảu chạy lên mời ba và em trai ăn cơm. Cả nhà em ngồi quây quần bên mâm cơm mẹ nấu ăn rất ngon lành, mọi người cười nói vui vẻ, ai cũng từ từ thưởng thức những món ăn mẹ nấu và tấm tắc khen ngon. Em nhận thấy niềm hạnh phúc hiện lên trên khuôn mặt gày gò của mẹ.

Bữa cơm của gia đình em không có những món sơn hào hải vị, nhưng em thấy món mẹ nấu là những món ăn ngon nhất mà em đã từng được ăn. Vì trong mỗi món ăn đều thể hiện tình thương yêu mà mẹ dành cho tất cả mọi người trong gia đình, nhờ có sự chăm sóc chu đáo của mẹ mà cả nhà em ai cũng khỏe mạnh. Em sẽ cố gắng học giỏi để làm mẹ vui lòng.

Tả mẹ em đang nấu cơm
Bài làm

Hằng ngày, sau giờ làm việc, mẹ lại tất bật với các công việc nội trợ. Mẹ luôn muốn nấu cho gia đình những bữa ăn thật ngon, đồng thời cũng muốn chỉ dạy cho em cách thức nấu ăn nên mẹ bảo em xuống bếp phụ mẹ một vài việc.

Năm nay, tuổi mẹ đã gần bốn mươi. Mái tóc ngắn, gọn gàng đã tạo cho mẹ một dáng vẻ thật khỏe mạnh. Đặt chiếc giỏ đi chợ xuống, mẹ với lấy cái cài tóc để cố định tóc cho gọn gàng. Em tíu tít bên mẹ dành phần phụ việc. Mẹ đưa rổ gạo cho em vo rồi đổ vào nồi cơm điện và nhấn nút. Trong khi chờ cơm chín, mẹ nhanh nhẹn lấy thức ăn trong giỏ ra và đặt lên bàn bếp. Mẹ thật khéo chọn, thực phẩm nào cũng tươi roi rói. Rồi mẹ cùng em lặt rau, bàn tay mẹ thoăn thoắt lựa sạch những lá úa cọng già. Em nhanh nhẹn dành phần rửa rau để mẹ bày thớt và dao làm các món chính. Mẹ cầm từng con cá tươi, khéo léo cắt sạch vi, đuôi, vẩy rồi cẩn thận móc hết ruộc và mang của chúng. Từng lát thịt mỏng, đều tăm tắp cũng đã được mẹ xắt xongvà ướp gia vị. Khi cơm đã sôi, mẹ lấy đũa quậy tròn gạo để hạt gạo thấm đầy nước rồi đậy nắp lại. Mẹ bắc nước lên để nấu canh, tranh thủ kho thịt chiên cá. Với tài nấu nướng của mẹ, chẳng mấy chốc mâm cơm nóng hổi đã sẵn sàng. Đĩa thịt kho đậu hủ bổ dưỡng cùng đĩa cá chiên vàng ươm thơm phức đặt cạnh tô canh cải ngọt xanh mướt. Em bày chén đũa ra rồi nhanh nhảu chạy lên mời ba và em trai ăn cơm. Mọi người vừa ăn vừa xuýt xoa khen ngon. Mâm cơm hết sạch đã chứng tỏ mẹ là người nội trợ tài ba nhất.

Em rất ngưỡng mộ mẹ vì mẹ luôn biết cách nấu cho cả nhà những bữa cơm bổ dưỡng đúng theo thể trạng mỗi người. Em càng yêu mẹ hơn vì nhờ có sự chăm sóc chu đáo của mẹ mà em ngày càng cao lơn, khỏe mạnh. Em sẽ cố gắng học giỏi để mẹ luôn hài lòng.

21 tháng 1 2018

1,Mẹ e nấu cơm rất ngon:)

2,E đéo có cj nên e đéo tả=)

28 tháng 2 2018

Behind the delicious meals of sweet soup is a woman is sure is my mother, every day she still busy family feasts carefully and meulously.

My mother is forty years old, small and neat. Her daily routine is to go shopping and cook. After going to the market, put the basket down, put your hair down for good and prepare to cook. I also go to the kitchen sub-mother, put the rice paddy to vo and then turn on the button, that is done. While waiting for the rice to ripen, Mom took the food out of the basket and put it on the kitchen table, fresh vegetable food was bought for the meal. Mother's hands gently picking vegetables away from the leaves, worm eat, washed back with water. Go to the fish to keep fresh fish cut tail, scales and then hand in the bowels, gut, carry, bile, wash with water. Slice thin slices and then marinate the necessary spices.

The time for the meal was only thirty minutes, so the rice was boiling, the mother took the chopsks to make up for cooked rice evenly. Fish meat is also fragrant warehouses. Every member of the family complimented on a delicious meal, every dish was cleaned up, and his mother's cooking was the number one.

The cooking is simple, but it is very tiring, but with mother this is a happy and happy work to be hand-cooked delicious meals, nutrition for the family. I thanked her mother for the care that everyone in the house was healthy.

CÓ GÌ SAI BẠN CỨ SỬA MK KO GIỎI ANH VĂN ĐÂU

28 tháng 2 2018

Sunday, my mother prepared lunch for the family. That day, she was wearing a blue apron. Mother picked up the fridge and washed and cut off quickly. Just a slice of tubers, the fruit has turned into beautiful and cute shapes. After preparing the ingredients for the dishes, Mom started cooking. Mom turned on the stove. The first is fried fish. Boiling water on the kitchen. With small hands, mother turned over the fish, pieces of goldfish nursed fragrant aroma. Followed by mother cooking soup, boiled vegetables, stir-fried vegetables. Mother works very concentrated. Her face was rosy red, radiant and full of joy. Faces with sweat, some of the hair is down to look beautiful mother. The food was cooked, mom fast food to plate and beautifully decorated. The aroma of the dishes spread out fragrant making the whole family feel hungry. The whole family sat at the table enjoying the fruits of mother.

4 tháng 12 2017

 Qua các cấp học cũng như qua các lớp thì em lại có thêm rất nhiều những người bạn thân thiết, đó là những con người mà em sẽ sẻ chia những buồn vui của cuộc sống cũng như cùng giúp đỡ nhau trong hoạt động học tập. Một trong số những người bạn mà em yêu mến nhất, thân thiết với em nhất đó chính là Quỳnh Phương. Phương không chỉ là người bạn em yêu quý nhất mà còn là người em ngưỡng mộ nhất, bởi Phương không chỉ học giỏi mà bạn ấy còn rất tốt bụng, thường xuyên giúp đỡ những bạn bè trong lớp.

Em và Quỳnh Phương học cùng nhau từ năm lớp một và đến nay, khi đã trở thành học sinh lớp năm thì chúng em vẫn học cùng nhau, có khác thì đó chính là tình bạn giữa em và Phương ngày càng thân thiết, chúng em không chỉ cùng giúp đỡ nhau trong học tập mà chúng em còn sẻ chia, tâm sự những niềm vui, nỗi buồn cũng như những khó khăn trong cuộc sống. Lúc mới bước chân vào lớp một, em và Phương không hề quen biết nhau, chúng em đều vô cùng lạ lẫm với một không gian hoàn toàn mới, làm quen với những người bạn mới, mà trước đó chúng em không hề quen biết.

Ngay từ buổi học đầu tiên, khi cô giáo chủ nhiệm bắt đầu sắp xếp chỗ ngồi cho các bạn trong lớp, thì em và Phương đã được xếp cùng ngồi một bàn. Có lẽ còn lạ lẫm nên chúng em lúc ấy cũng không nói chuyện nhiều với nhau, ngay cả tên em cũng không nhớ rõ bạn ấy tên là gì. Có một kỉ niệm mà em nhớ mãi, đó cũng là cột mốc đánh dấu tình bạn thân thiết của em và Phương. Hôm ấy là tiết chính tả, chúng em đang ngồi nắn nót viết từng chữ ngay ngắn, và sau buổi cô giáo của em sẽ  thu vở và chấm điểm. Khi em đang viết thì bút máy của em hết mực, mà lọ mực thì em lại để quên ở nhà nên không thể viết tiếp.

Lúc ấy em thực sự không biết phải làm như thế nào, nếu như không có bút viết thì em sợ sẽ bị cô trách phạt. Trong lúc đang loay hoay, lo lắng ấy thì Phương đã đưa cho em một chiếc bút máy của bạn ấy, bạn ấy nói hãy dùng bút của bạn ấy mà dùng, em lo lắng hỏi nếu em dùng bút của Phương thì Phương sẽ viết như thế nào. Lúc ấy thì Phương đã cười với em một nụ cười thật đẹp, bạn ấy nói không cần lo lắng, vì bạn ấy còn một chiếc bút nữa. Lúc bấy giờ em đã rất cảm động và cũng biết ơn Phương nữa.

Nhờ có chiếc bút của Phương mà bài viết chính tả hôm ấy của em đã hoàn thành, và khi trả bài thì cả em và Phương đều được điểm cao nhất, đó là điểm mười. Chúng em đã rất vui mừng, và cũng từ buổi sáng ngày hôm ấy, em và Phương đã trở thành những người bạn rất tốt của nhau. Em cũng rất vui vì có một người bạn tốt bụng như Phương.

4 tháng 12 2017

Sáng sớm tinh mơ của một ngày chủ nhật, em vừa thức dậy, tuy vẫn còn ngái ngủ nhưng đã thấy bố trồng cây ở khoảnh đất sau nhà. Bố đang hì hục cuốc đất. Với vóc người cao lớn. da ngăm ngăm lại thêm trang phục bộ quần áo công nhân xanh đậm nên trông bố thật khỏe. Bố quai những nhát cuốc chắc nịch xuống đất, lớp đất cứng đã được đào lên, cỏ dại rạp mình run rẩy. Bố giũ cỏ rồi bỏ thành đống. Đôi tay rắn chắc ấy lại giữ vững cán cuốc, đưa lên rồi giáng xuống. Phụp! Phụp! Chi một lát, khoảnh vườn đã sạch cỏ, lớp đất cứng đã tơi xốp. Bố đào hố và bỏ phân xanh xuống, rải một lớp đất mỏng, rồi bố đặt cây con vào hố lấp đất lại. Trồng xong bố dùng cọc tre rào xung quanh mỗi cây, rồi bố dùng bình tưới phun nước lên cây con, tưới cho gốc ướt. Những chiếc lá xoè ra như dang rộng bàn tay đón lấy những giọt nước mát lành. Nhìn lại hàng cây, đôi mắt bố ánh lên một niềm vui khó tả.

 

Ở nhà mà mẹ của Mận kể.Mẹ của Mận: Nghĩ sao mà ba mẹ gọi nó là tên Thơm ?Mận: Mẹ hiền lành quá mà ! Mẹ đánh nó đi mẹ !Mẹ của Mận: Ăn cơm xong đi rồi làm gì thì làm.Thơm đang nấu canh mà đang làm cho được 7 món.Mẹ của Mận: Hôm nay mà Thơm làm phải được đủ 7 món.Giờ này Thơm chỉ có làm 4 món thôi.Thơm đang nấu canh mà Mẹ của Mận kêu.Mẹ của Mận: Mang tô canh cho dì !Thơm: Dạ !Thơm mang tô canh để lên...
Đọc tiếp

Ở nhà mà mẹ của Mận kể.

Mẹ của Mận: Nghĩ sao mà ba mẹ gọi nó là tên Thơm ?

Mận: Mẹ hiền lành quá mà ! Mẹ đánh nó đi mẹ !

Mẹ của Mận: Ăn cơm xong đi rồi làm gì thì làm.

Thơm đang nấu canh mà đang làm cho được 7 món.

Mẹ của Mận: Hôm nay mà Thơm làm phải được đủ 7 món.Giờ này Thơm chỉ có làm 4 món thôi.

Thơm đang nấu canh mà Mẹ của Mận kêu.

Mẹ của Mận: Mang tô canh cho dì !

Thơm: Dạ !

Thơm mang tô canh để lên bàn ăn rồi trả lời.

Thơm: Con phải hâm canh lại cho canh nóng.

Mẹ của Mận ăn canh mà nóng rát cái miệng.

Mận: Gì vậy mẹ ? Mẹ bị sao vậy ?

Mẹ của Mận: Nóng ! Nóng quá !

Thơm: Con xin lỗi dì !

1.Thơm nói với Mẹ của Mận là dì rằng Con phải hâm.......... cho canh nóng.

A.Rau củ

B.Canh

C.Thịt

6
24 tháng 1 2018

Nếu hỏi rằng em yêu ai nhất thì em sẽ trả lời là "mẹ". Mẹ là người nuôi nấng em đến bây giờ, mẹ dạy cho em cách ăn, cách mặc, cách chào hỏi lễ phép. Hôm nay là ngày chủ nhật, gia đình em lại được thưởng thức tài nấu bếp của mẹ. Một bữa ăn thật ngon sắp bắt đầu đây. Để chuẩn bị bữa tối nhanh hơn, em cũng giúp mẹ vài việc lặt vặt.

Mẹ em năm nay đã bốn mươi tuổi, nhưng trông mẹ còn trẻ lắm. Mẹ không cao lắm nhưng hợp với dáng người cân đối của mẹ. Mẹ thường vận  những bộ quần áo hợp thời trang và lịch sự khi đi làm. Ở nhà, mẹ mặc những bộ đồ thun thoải mái để dễ làm việc nhà. Tuy vậy, khi đi làm và ở nhà mẹ đều chọn những chiếc áo màu nóng tôn lên làn da trắng hồng, nõn nà. Hôm nay, sau khi đi chợ về. Khuôn mặt trái xoan của mẹ lấm tấm những giọt mồ hôi trông thật đẹp. Nó càng rực rỡ hơn nhờ đôi mắt đen hai mí chớp chớp của mẹ. Đôi mắt ấy không còn đẹp như trước nữa, nó đã xuất hiện những vết chân chim và vết quầng thâm đen. Nhưng đôi mắt ấy vẫn biết khóc, biết cười, biết yêu thương và dạy bảo con cái, đôi mắt ấy vẫn toát lên nghị lực, mạnh mẽ vì chồng vì con, vì gia đình của mẹ. Tuy khá mệt nhưng mẹ vẫn tươi cười với chúng em bằng đôi môi đỏ hồng ấm áp. Đôi môi ấy dạy em cái tốt, cái xấu, đôi môi ấy đã đưa em vào giấc ngủ bằng những câu chuyện cổ tích thần kỳ hay bài hát ru ấm áp, hiền dịu. Mẹ xách giỏ vào nhà, chia thức ăn vào từng rổ rồi rửa sạch sẽ. Mẹ nhờ em vo gạo thật kỹ rồi đặt vào nồi cắm điện. Trong khi đó, mẹ cẩn thận cắt từng lát thịt. Rồi mẹ rửa rau, em phụ mẹ lặt rau, lặt lá úa, cọng sâu. Từng cọng râu được bàn tay gầy gầy, xương xương của mẹ lặt một cách nhanh, khéo. Bàn tay ấy đã làm biết bao công việc khó khăn cực nhọc. Bây giờ, cơm cũng đã chín, mẹ dùng đũa khuấy lên cho tơi, dễ ăn. Khuôn mặt của mẹ lúc này đỏ bừng vì nóng. Tuy vậy, nó vẫn xuất hiện nụ cười thật tươi. Mẹ bắc bếp lên chiên thịt, xào rau, nấu canh. Mẹ nấu thế nào mà mùi thơm lan khắp mọi nơi. Bữa tối cũng đã xong. Em phụ mẹ lấy bát, đũa ra bàn. Một bữa ăn tối ngon miệng bắt đầu. Cả nhà quây quần bên nhau thật ấm cúng. Ai cũng khen thức ăn ngon không chê vào đâu được. Lúc này, em chợt nhìn thấy một nụ cười hạnh phúc trên khuôn mặt lấm tấm mồ hôi của mẹ, một nụ cười mới đẹp làm sao.

Tấm lòng yêu thương chồng con của mẹ thật bao la, bây giờ em mới hiểu phần nào tấm lòng bao la ấy. Em sẽ cố gắng học giỏi, vâng lời thầy cô, ba mẹ để đền đáp công ơn nuôi dưỡng của mẹ. Ôi! Người mẹ hiền yêu dấu của em.