viết một đoạn hội thoại khoảng 10 câu. chủ đề tự chọn. trong đoạn có sử dụng dấu chấm lửng và dấu gạch ngang
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Viết một đoạn văn từ 4-5 câu có sử dụng dấu gạch ngang, dấu chấm lửng và dấu chấm phẩy. Chủ đề tự do
Tham khảo
Thật là háo hức ! Vào hôm nay , trường chứng tôi sẽ tổ chức lễ hội sức khỏe _ thể thao tốt. Mới thứ trong trường đều đc trang trí và bỏ màu thật năng động . Ở sân trường đã xuất hiện rất nhiều các bạn học sinh . Vì họ nay là họ nên các bạn ko mặc đồng phục . Các bạn học sinh tham gia , giấy thể thao vô cùng teen và dẻo băng rõ trông rất chi là đẹp ! Ở lễ hội này có rất nhìu trò chơi thể thao . Trò chơi kéo co cho bạn khỏe sức tay , chân ; Trò chơi đánh câu lông đc cho bạn nhanh nhẹn ; Trò chơi đá cầu ; ….. Lê hội này thật bổ ích , vui vẻ
Tham khảo:
Vô cảm - không có cảm xúc hay không có tình cảm với sự vật, sự việc - đang dần trở thành một vấn nạn trong xã hội. "Vô cảm" không chỉ được thể hiện qua sự thờ ơ, mà còn từ những hành động vô nhân tính như chụp ảnh, quay phim khi thấy người gặp nạn; thậm chsi là những việc làm vô trách nhiệm nhưu hôi của khi thấy tai nạn. Hậu quả là tạo nên một xã hội lạnh lẽo, hờ hững; con người không nơi nương tựa càng trở nên bơ vơ; những mảnh đời khó khăn lạc lối trogn môi trương phát triển kinh tế nhưng thụt lùi về hơi ấm và hanh phúc của việc quan tâm và được quan tâm. Nguy hiểm sẽ luôn bao trùm mọi nơi, nhwungx việc làm trái đạo đức càng gia tăng, đông fthoiwf kéo theo mối lo âu thường trực trong mỗi người. Vì vậy, ta cần phải hành động để ngăn chặn những mối hiểm họa này bằng cách: gắn kết hơn với gia đình, bạn bè; sẻ chia với những con người bắt hạnh; trau dồi kiến thức về cách ứng xử và đạo đức thông qua những hoạt động trải nghiệm có tính gắn kết; ... Vậy nên, hãy học cách yêu thương, đẻ rồi lan tỏa tình yêu thương của mình tới toàn xã hội và ngăn chặn một tương lai mịt mờ chỉ vì "vô cảm".
Từ bé đến giờ, Văn học luôn là sự yêu thích của tôi. Trong tất cả các môn: Toán, Anh, Lý, Hóa, Sinh, Sử, Địa,... thì tôi luôn có hứng thú với việc học Văn. Nói về các câu ca dao, tục ngữ, thơ ca... mà được ông cha ta truyền lại từ đời này sang đời khác,được học các văn bản nhiều thể loại như nhật dụng, kí, nghị luận... Những buổi giảng Văn của cô Linh - cô giáo chủ nghiệm của lớp tôi, luôn làm tôi chăm chú, lắng nghe đến mê mẩn. Học Văn là phải hiểu nội dung của văn bản, luôn biết tìm tòi cái mới để khiến môn Văn thêm phần thú vị và không bị nhàm chán.
tham khảo
Môn văn là môn học mà mình yêu thích nhất. Trong các môn học như : môn toán, địa lý, lịch sử,.... thì môn văn là môn học đem lại cho mình nhiều hứng thú nhất. Cô Lan (cô giáo chủ nhiệm lớp 8A) là một cô giáo dạy văn rất giỏi. Cô chính là người đã kèm cặp và dạy dỗ mình. Ngày từ những ngày đầu bước chân vào lớp học mình đã cô chỉ bảo rất nhiều. Hằng ngày học bài trên lớp, cô chỉ bảo từng nét chữ, từng dấu chấm câu. Cách truyền đạt của cô thật hập dẫn, mỗi giờ học mình như được lạc vào một thế giới khác. Môn văn giúp mình có nhiều cảm nhận về thiên nhiên về con người, giúp mình biết yêu thương mọi người hơn, yêu quê hương hơn. Lớn lên mình có mơ ước trở thành một nhà văn thật vĩ đại.
Sau khi học xong văn bản ” ĐỨC TÍNH GIẢN GỊ CỦA BÁC HỒ ”, em đã học tập được nhiều điều ý nghĩa từ Bác. ( câu trần thuật ) Một cuộc sống giản đơn mà vô cùng ý nghĩa. Qua từng phương diện tuy nhỏ nhưng lại có một sự suy nghĩ lớn lao hơn: về bữa cơm, ngôi nhà, trang phục, cách sống và cách đối xử của Bác với mọi người, … tất cả, tất cả đều rất đơn giản. Ăn cơm là phải biết tiết kiệm, đừng làm rơi vãi một gạt cơm nào vì đó là những giọt mồ hôi mà các cô, bác công dân làm nên. Bác mang lại một quan điểm thật chính xác về sức lao động của người khác với tôi; rồi còn cả trang phục ăn mặc hàng ngày, dù là một vị chủ tịch đứng đầu một nước nhưng Bác không phô trương như một số người khác. Bác ăn mặc đơn giản, chỉ một bồ độ nhìn như dân quê nhưng lại thật sang trọng và nó còn tô lên vẻ đẹp giản dị của Người. Qua đó, Bác đã dạy cho mọi người cách sử dụng trang phục phù hợp. Ngôi nhà mà Bác ở chỉ vỏn vẹn vài ba căn phòng nhỏ nhưng Bác vẫn sống tốt như bao người tỉ phú nhà lầu khác. Ôi, Bác thật đẹp ! ( câu cảm thán + câu đặc biệt ) Đẹp từ vẻ bề ngoài đến nhân cách, Bác luôn sống vui vẻ, hòa đồng với mọi người nên ai ai cũng yêu quí và lấy Bác làm tấm gương tốt nhất. Hãy luôn học tập theo Bác ! ( câu cầu khiến )
Hôm nay là ngày chúng tôi ra trường, tạm biệt ngôi trường cấp II thân yêu. Đứa nào cũng ôm lấy nhau mà khóc.
Lớp trưởng lớp tôi :
- Thưa cô giáo chủ nhiệm và các bạn học sinh yêu dấu, 4 năm trải qua cùng với nhau kỉ niệm đẹp ấy xin các bạn hãy giữ trong lòng đừng khóc để kỉ niệm ấy tuôn theo những hàng nước mắt...
Cô giáo chủ nhiệm:
- Đúng rồi đấy các em ! Hãy mỉm cười nào , vì chúng ta xa nhau chưa chắc đã không thể gặp nhau đúng không nào các em...
Cả lớp:
- Chúng em xin lỗi cô vì trong thời gian qua chúng em đã có lúc làm cô muộn phiền về chúng em. Chúng em hứa sau khi ra trường sẽ cố gắng thành công tỏng sự nghiệp và không làm cô thất vọng...
Cô giáo chủ nhiệm:
- Các em thực sự còn phải cố gắng hơn nữa để có thể đạt tới ước mơ của mình. Cô hi vọng các em sẽ thành công....
Lớp phó:
- Lớp của chúng ta - lớp của thành công sẽ chiến thắng vượt qua tất cả những thử thách trên con đường tới tương lai. Đúng chứ cả lớp?
Cả lớp tôi ùa nhau tới ôm trầm lấy cô:
- Cô ơi ! Chúng con cảm ơn cô đã dạy cho chúng con những điều mà chúng con chưa bao giờ biết đến. Chúng con yêu cô....