XÁC ĐỊNH CHỦ NGỮ, VỊ NGỮ, TRẠNG NGỮ TRONG CÂU
31. Mỗi lần Tết đến, đứng trước những cái chiếu bày tranh làng Hồ giải trên các lề phố Hà Nội, lòng tôi thấm thía một nỗi biết ơn đối với những người nghệ sĩ tạo hình của nhân dân.
32. Hồi còn đi học, Hải rất say mê âm nhạc.
33. Học quả là khó khăn vất vả.
34. Tiếng cá quẫy tũng toẵng xôn xao quanh mạn thuyền.
35. Những chú gà nhỏ như những hòn tơ lăn tròn trên bãi cỏ.
36. Sau những cơn mưa xuân, một màu xanh non ngọt ngào, thơm mát trải ra mênh mông trên khắp các sườn đồi.
37. Đứng trên mui vững chắc của chiếc xuồng máy, người nhanh tay có thể với lên hái được những trái cây trĩu xuống từ hai phía Cù Lao.
38. Khoảng gần trưa, khi sương tan, đấy là khi chợ náo nhiệt nhất.
39. Cây chuối cũng ngủ, tàu lá lặng đi như tiếp vào trong nắng.
40. Đột ngột và mau lẹ, bọ vẹ ráng hết sức cong người chồm lên cái xác của mình, bám chặt lấy vỏ cây, rút nốt đôi cánh mềm ra khỏi xác ve.
31.
+ Mỗi lần Tết đến là trạng ngữ chỉ thời gian.
+ Đứng trước những cái chiếu bày tranh làng Hồ giải trên các lề phố Hà Nội là trạng ngữ chỉ địa điểm.
+ Lòng tôi là Chủ Ngữ.
+ Thấm thía một nỗi biết ơn đối với những người nghệ sĩ tạo hình của nhân dân là Vị ngữ.
32. Hồi còn đi học là trạng ngữ, Hải là chủ ngữ, rất say mê âm nhạc là vị ngữ.
33. Học là chủ ngữ, quả là khó khăn vất vả là vị ngữ.
34. Tiếng cá là chủ ngữ, quẫy tũng toẵng xôn xao quanh mạn thuyền là vị ngữ.
35. Những chú gà là chủ ngữ, nhỏ như những hòn tơ lăn tròn trên bãi cỏ là vị ngữ.
36. Sau những cơn mưa xuân là trạng ngữ, một màu xanh non ngọt ngào, thơm ngát là chủ ngữ, trải ra mênh mông trên khắp các sườn đồi là vị ngữ.
37. ...
38. Khoảng gần trưa, khi sương tan là trạng ngữ, chợ là chủ ngữ, náo nhiệt nhất là vị ngữ.
39. ...
40. Đột ngột và mau lẹ là trạng ngữ, bọ vẹ là chủ ngữ, còn lại là vị ngữ.
Nếu có sai sót gì thì đừng trách mình nhé. Vì nhiều quá nên mình cũng đỡ ko nổi. Có cậu mình ko bt nên thông cảm! Hihi.