Hãy là 1 bài thơ 7 chữ đề tài tự chọn
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Từng bước từng bước, em đến trường
Lòng rộn ràng niềm vui khó tả
Mái trường mới bao điều mới lạ,
Bước đến trường, bước đến tương lai.
LƯU Ý: Mình chỉ viết cho vui. Hay hay không thì tùy, nếu bạn thích có thể lấy. Câu 2 vần với câu 4.
Đề tài: Mùa hè sang
Nắng vàng rơi trước sân
Sương tan trên ngọn lá
Chim ca khúc hạ vàng
Ve hát khúc hè sang
Mơn man lòng rạo rực
Náo nức những ước mơ
Trang vở những ngày thơ
Khép lại ngăn bàn nhỏ
đề tài: Mùa xuân
Mùa xuân về rồi nè
hoa đua nhau khoe sắc
chim đua nhau thi hót
trong một mùa đông lạnh
bỗng trở về mùa xuân
từ trong tia nắng chiếu
vòm cây và thực vật
thức dậy sau cơn ngủ
Mik làm ba bài nha !
hưng cũng xin viết một vài bài để đáp ứng nhu cầu của bạn đọc, chúc các bạn xem thơ vui vẻ!
» Đầu tiên, mời các bạn cùng đến với 4 bài thơ 5 chữ mà tôi mới viết gần đây:
1, Mưa Đêm
Đêm qua mùa trở gió
Hạt mưa buồn ghé sang
Ướt hàng cây, ngọn cỏ
Ôi nàng mưa đa mang
Tôi ngồi bên khói thuốc
Cõng đêm dài trên vai
Mưa rơi vào ô cửa
Nhạt nhòa bóng hình ai
Bao lâu rồi mưa nhỉ
Ngày người xa nơi ta?
Mưa buồn rơi thủ thỉ
Chỉ mới ngày hôm qua…
Ngày hôm qua? Ôi thôi
Ngày người xa nơi tôi
Ba mùa thu thay lá
Ngày nhân tình chia đôi
Tôi vẫn tìm vẫn đợi
Hỡi nàng mưa khuya ơi?
Mây trời cao vời vợi
Người tôi yêu nơi đâu?
Tôi bước trên lối khói
Người lạc giữa đường mây?
Lời yêu thương chưa nói
Đã xa rời vòng tay?
Tôi chờ trên lối tuyết
Người hát giữa đường trăng?
Một đời tôi tìm kiếm
Người ơi! Nghe hay chăng!?…
(Huỳnh Minh Nhật)
2, Mẹ!
Từ ngày con thơ bé
Đến bây giờ lớn khôn
Tiếng ru hời khe khẽ
Vẫn thấm đượm trong hồn
Qua những ngày nắng cháy
Chân mẹ đã khô cằn
Mùa lũ về nước chảy
Mẹ dãi dầu vai xương
Này dáng mẹ thon thon
Này bàn tay nhỏ nhắn
Ủa đâu rồi mẹ nhỉ?
Sao nhiều quá nếp nhăn?
Một đời mẹ trở trăn
Lo những ngày con ốm
Mẹ trăm bề thấp thỏm
Cho con giấc ngủ lành
Mẹ cắt bớt tuổi xanh
Bao nhiêu mẹ cũng đành
Người hanh hao gầy guộc
Con biền biệt trời xa
Mẹ ơi tháng năm qua
Con bây giờ đã lớn
Mười mấy năm xa nhà
Nhớ mẹ! Lòng đau đớn!
Con cứ hẹn xuân về
Sẽ thăm lại vườn quê
Mà bao mùa mai nở
Vẫn riêng mình thỏa thuê!
(Huỳnh Minh Nhật)
- Những bài thơ về cha mẹ hay và ý nghĩa
3, Đâu Rồi Cố Nhân?
Bạn hỡi! Ta về đâu?
Khi xa buổi ban đầu
Mái trường xưa lặng lẽ
Áo bạc màu đã lâu
Từng mùa phượng đơm hoa
Mùa áo trắng nhạt nhòa
Mưa chiều phôi phai xóa
Dấu chân người in qua
Dòng đời trôi lặng lẽ
Thời gian khẽ đong đưa
Đời dạt trôi tám hướng
Biết nói sao cho vừa?
Tôi vẫn nhớ những chiều
Kể về chuyện tình yêu
Thời ngây ngô xa vắng
Rượu sưởi nồng ánh trăng
Hay những lúc lặng thinh
Chẳng ai nói một lời
Nghĩ suy về hoài bão
Những gian khổ cuộc đời
Chiều nay rơi mưa bụi
Phượng trải hồng gót chân
Chạnh lòng, tôi chợt tủi
Ôi đâu rồi cố nhân?
(Huỳnh Minh Nhật)
chiều nhìn qua cửa sổ
nắng rơi vào má em
thèm mỗi lần giáp mặt
tìm mình trong mắt em
bài 2
ngày xuân hoa nở rộ
chim về khắp mọi nơi
cùng nhau đi trẩy hội
nắng vàng ươm trên cây
*Về thầy cô:
Viên phấn nào trên tay
Thầy dạy em học chữ
Bụi phấn nào bay bay
Vương tóc thầy trắng xóa
Bao mùa thu đi qua
Thầy xưa nay đã già
Khai trí em thêm sáng
Cho cây đời nở hoa
Từng lời giảng yêu thương
Bao lớp trẻ xa trường
Gói hành trang thêm nặng
Nghĩa tình thầy vấn vương
Mai lớn khôn nên người
Khi nào em quên được?
Công ơn người đi trước
Dìu dắt chúng em theo.
đặc điểm thơ 5 chữ
https://vnkings.com/tho-luc-bat-dac-diem-co-ban/dac-diem-tho-nam-chu-p6083.html
về mẹ
Một đời mẹ trở trăn
Lo những ngày con ốm
Mẹ trăm bề thấp thỏm
Cho con giấc ngủ lành
Mẹ cắt bớt tuổi xanh
Bao nhiêu mẹ cũng đành
Người hanh hao gầy guộc
Con biền biệt trời xa
hom nay em di hoc
co bao bai hoc hay
co bao nguoi ban tot
co giao thi hien hau
day em nhieu dieu hay
mai truong men yeu nay
lam sao em quen duoc
mẹ cày dưới nắng dưới mưa
mẹ là chỗ giựa cuộc đời cho con
một lòng tất cả vì con
vì con mẹ phải hy sinh thân mình
tui tự sáng tác thiệt đó
gửi lên mạng ko có đâu
tick nhe
Kiến thức mở rộng
Học vấn nâng cao
Buổi sáng đến lớp
Buổi chiều học bài
Công ơn thầy, cô
Làm sao đáp nổi
Một vần thơ nhỏ
Đâu nói hết được!
Hỡi thầy, cô ơi
Có rõ lòng em
Biển rộng bến bờ
Cả trời mênh mông.
Tác giả: Nguyễn Quốc An
Này mk viết chơi nên k hay lắm:>
Không sợ trời, không sợ đất
Không sợ cô đơn, số phận đen đủi
Duy nhất 1 thứ làm ta mãi sợ
Nó khiến ta nghèo, khiến ta chết
Ai ai cũng sợ, cũng phải đề phòng
Đó là cô vít:>
Bạn ơi hãy nhớ thông điệp 5K
Nhớ ở trong nhà, đừng ra ngoài đường
Nhớ đeo khẩu trang, đừng đứng gần nhau
Có việc cần thiết thì hãy ra ngoài
Nếu không may mắn
Bạn sẽ die:)))
Đề tài: Mùa hè sang
Nắng vàng rơi trước sân
Sương tan trên ngọn lá
Chim ca khúc hạ vàng
Ve hát khúc hè sang
Mơn man lòng rạo rực
Náo nức những ước mơ
Trang vở những ngày thơ
Khép lại ngăn bàn nhỏ
Từng ngày băn khoăn
Từng ngày suy nghĩ
Trầm ngâm thắc mắc
Bạn bè là chi?
Trong những kí ức
Kỉ niệm buồn vui
Bạn bè là người
Ta luôn chia sẻ
Từng ngày từng ngày
Từng năm từng tháng
Bạn bè thân thiết
Luôn ở bên ta
Chưa hề ghi nhớ
Chưa hề khắc ghi
Mà hình ảnh bạn
Tình bạn chúng ta
Như ngàn vì sao
Trên bầu trời cao
Tinh tú sáng ngời
Tình bạn chúng ta
Như vạn lời ca
Ca vang ca mãi
Trên bầu trời xanh
Tình bạn chúng ta
Xiết chặt vòng tay
Gắn kết bè bạn
Để cùng tiến tới
Tình bạn chúng ta
Tinh tú sáng ngời
Ôi thật tuyệt vời
Tình bạn của ta
- Vì một môi trường xanh
Ta không nên vứt rác,
Bảo vệ cây tươi mát
Phủ một trái đất xanh.
- Nhìn ngoài xa xa kia
Thấy bóng ai hiền lành
Đứng ở trước cửa ngỏ
Chờ bóng con thơ về.
Chốn ấy thăm rồi quay gót chân
Lơ ngơ , lẩn ngẩn dạ bần thần
Trường xưa trở lại đường hoang vắng
Cổng mới đôi hàng liễu phong vân
Chợt nhớ hôm nào lần trở lại
Vai kề lây lất rượu đào say
Ngòai sân hượm nắng đang hừng sáng
Chợt ngỡ ngàng ôn bóng cố nhân
nhớ tick nhá
các bạn đọc xong đừng cười:
MẸ
mẹ là chốn rèn luyện cho con
mưa nắng ko quản ngại giúp con
những hôm trời rét con ốm nặng
mẹ nằm bên cạnh xuýt xoa thương.
mẹ dù già nhưng vẫn thương con
từ lúc lọt lòng đến mai sau
mej vẫn mong con sẽ khôn lớn
để tròn chữ hiếu tròn đạo con.
thật vui! thật sướng! thật hạnh phúc!
vì có 1 người mẹ thương con
tình thương ấy như vần trăng tỏ
toả sáng trong đêm giữa bầu trời.
bước vào xã hội ko để ý
trượt chân vấp ngã té rất đau
mẹ luôn đứng sau đỡ con dậy
để con ko bị vấp ngã nữa.
lúc mẹ đi xa con rất nhớ
nhớ tháng ngày mẹ giúp đỡ con
những giọt nước mắt rơi trên má
vì con thương nhớ mẹ vô cùng