có ý kiến co rằng :"lòng yêu thương sẽ làm cho xã hội tốt đẹp hơn" em đồng tình hay không đồng tình.Vì sao? MONG CÁC BẠN TRẢ LỜI GIÚP EM !!!!!!!
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Giữa cuộc sống bộn bề lo toan, chúng ta rất cần những yêu thương và sẻ chia. Trao đi yêu thương dể nhận lại yêu thương là một quy luật trong cuộc sống. Sống không chỉ là nhận mà còn phải biết cho đi vì ”Chính lúc ta cho đi nhiều nhất lại là lúc ta được nhận lại nhiều nhất”. Cho và nhận tưởng chừng như là những khái niệm đơn giản nhưng để hiểu và làm được thì không dễ dàng. Cuộc sống chỉ thực sự có ý nghĩa khi có sự sẻ chia, kết nối giữa con người với con người. Khi “cho” chúng ta không mong được “nhận” lại, không mong người khác sẽ trả ơn lại cho mình là lúc ta hạnh phúc nhất, khi ta đem niềm vui đến cho người khác có nghĩa là đã nhận được cho mình niềm vui, hạnh phúc. Trong cuộc sống của chúng ta, có rất nhiều những con người luôn giúp đỡ người khác mà không đòi hỏi báo đáp. Tuy nhiên, cũng có rất nhiều sống theo một lối sống ích kỉ, chỉ biết nghĩ đến bản thân mình. Họ không quan tâm đến chuyện gì, cũng như không quan tâm đến những người xung quanh. Ý kiến trên như một lời nhắn nhủ mỗi người chúng ta cần phải biết quan tâm, giúp đỡ những người xung quanh, từ những việc nhỏ nhặt nhất, vì lúc cho đi là lúc ta nhận lại.
Em có đồng ý,vì mỗi gia đình đều có truyền thống tốt đẹp.VD như:truyền thống cần cù,truyền thống yêu thương,...đó đều thể hiện truyền thống tốt đẹp.
- Em đồng tình với các ý kiến:
+ Lời góp ý của những người xung quanh sẽ giúp em biết được điểm mạnh, điểm yếu của bản thân vì sự nhìn nhận, đánh giá của người khác sẽ luôn khách quan, chính xác và rõ ràng hơn.
+ Nhận rõ điểm mạnh, điểm yếu sẽ giúp em hoàn thiện bản thân vì qua đó, em có thể tập trung phát triển điểm mạnh của bản thân cũng như sửa đổi, rèn luyện những điểm yếu đang cần được cải thiện.
- Em không đồng tình với các ý kiến:
+ Em có nhiều điểm mạnh rồi, không cần cố gắng nữa vì: mỗi chúng ta luôn phải cố gắng không ngừng thay đổi bản thân, không ai là hoàn hảo cả.
+ Nếu em nói cho người khác biết điểm yếu của mình, họ sẽ cười chê vì: nếu chúng ta cứ mãi lo sợ như vậy thì bản thân sẽ trở nên ích kỷ xấu xa mà ta không hề biết.
Bài làm
Gợi ý lập dàn bài:
* Mở bài:
- Giới thiệu chung về giá trị của ca dao
- Dẫn nhận định “ Ca dao không chỉ... một cuộc sống tốt đẹp hơn”
- Giới hạn phạm vi dẫn chứng: một số bài ca dao mà em đã được học , được
đọc?
*Thân bài:
+ Giải thích nhận định:
- Ca dao không chỉ cất lên tiếng nói yêu thương, đồng cảm, trân trọng con
người: thể hiện lòng nhân ái, thương người như thể thương thân; xót thương cho những kiếp người khổ đau, bất hạnh; ca ngợi những giá trị chân chính, phẩm chất tốt đẹp của người nông dân.
- Ca dao còn cất lên tiếng nói đấu tranh xã hội để vươn tới một cuộc sống
tốt đẹp hơn: đấu tranh phê phán các thói xấu: lười biếng, khoác lác, mê tín dị
đoan, hủ tục lạc hậu; đấu tranh giai cấp...
+ Chứng minh nhận định:
- Tiếng nói yêu thương, đồng cảm, trân trọng con người trong ca dao:
Yêu thương con người:
“ Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn”
“ Nhiễu điều phủ lấy giá gương
Người trong một nước thì thương nhau cùng”
Ca ngợi trân trọng giá trị của con người:
Từ vẻ đẹp hình thức bên ngoài:
“ Cổ tay em trắng như ngà
Đôi mắt em sắc như là dao cau
Miệng cười chúm chím hoa ngâu
Cái khăn đội đầu như thể hoa sen”
Đến nhân cách phẩm giá bên trong:
“ Tốt gỗ hơn tốt nước sơn
Xấu người đẹp nết còn hơn đẹp người”
Đồng cảm, xót xa trước nỗi vất vả, khổ đau bất hạnh của người dân lao
động:
“ Cày đồng đang buổi ban trưa
Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày
Ai ơi bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần”
Mỗi miếng bát cơm dẻo thơm được đổi bằng bao giọt mồ hôi và nước
mắt. Với cách nói so sánh “Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày” và đối lập
“Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần”, tác giả dân gian đã nhấn mạnh nỗi vất
vả cực nhọc của người nông dân đồng thời nhắc nhơ mọi người phải biết trân
trọng thành quả lao động của họ.
Trong xã hội ấy, còn bao kiếp người bất hạnh, bao số phận éo le ngang
trái, có làm mà chẳng có ăn, tha phương cầu thực, kêu than thảm thiết mà không
ai thấu hiểu. Bằng cách nói ẩn dụ qua hình ảnh của những con vật nhỏ bé tội
nghiệp (tằm, kiến, hạc, cuốc...), ca dao đã thể hiện rất xúc động nội dung trên:
“ Thương thay thân phận con tằm
Kiếm ăn được mấy mà nằm nhả tơ
Thương thay lũ kiến li ti
Kiếm ăn được mấy phải đi tìm mồi
Thương thay hạc lánh đường mây
Chim bay mỏi cánh biết ngày nào thôi
Thương thay con cuốc giữa trời
Dầu kêu ra máu có người nào nghe”
Nhất là người phụ nữ sống trong xã hội trọng nam khinh nữ, họ không có
quyền bình đẳng, họ bị coi rẻ, bị tước đoạt quyền sống, quyền hạnh phúc:
“ Thân em như giếng giữa đàng
Người thanh rửa mặt, người phàm rửa chân”
“ Thân em như chổi đầu hè
Để ai hôm sớm đi về chùi chân”
“ Thân em như trái bần trôi
Gió dập sóng dồi biết tấp vào đâu”
- Tiếng nói đấu tranh trong ca dao:
Phê phán các thói hư tật xấu trong xã hội:
Phê phán thói lười biếng:
“ Vốn tôi có máu đau hàn
Cơm ăn thì đỡ việc làm lại đau”
“Ăn no rồi lại nằm khoèo
Nghe giục trống chèo bế bụng đi xem”
Phê phán thói khoe khoang, khoác lác:
“ Cậu Cai nón dấu lông gà
Ngón tay đeo nhẫn gọi là Cậu Cai
Ba năm được một chuyến sai
Áo ngắn đi mượn, quần dài đi thuê”
Phê phán thói mê tín dị đoan:
“ Thầy cúng ngồi cạnh giường thờ
Mồm thì lẩm bẩm tay sờ đĩa xôi”
“Có tiền thì giữ bo bo
Đem cho thầy bói rước lo vào mình”
“ Tử vi xem số cho người
Số thầy thì để cho ruồi nó bâu”
Phê phán những hủ tục lạc hậu:
“ Mẹ em tham thúng xôi rền
Tham con lợn béo, tham tiền Cảnh Hưng
Em đã bảo mẹ rằng đừng
Mẹ ấm mẹ ứ mẹ bưng ngay vào
Bây giờ chồng thấp vợ cao
Như đôi đũa lệch so sao cho bằng”
“ Con cò mắc giò mà chết
Con quạ ơ nhà mua nếp làm chay”
Đấu tranh giữa các giai cấp trong xã hội phong kiến:
Giữa người ơ với chủ nhà:
“Chúa trai là chùa hay lo
Đêm nằm nghĩ việc ra cho mà làm
Chúa gái là chúa ăn tham
Đồng quà tấm bánh đút ngang trong buồng”
Giữa người làm công với địa chủ :
“ Từ nay tôi cạch đến già
Tôi chẳng dám cấy ruộng bà nữa đâu
Ruộng bà vừa xấu vừa sâu
Vừa bé hạt thóc, vừa lâu đồng tiền”
Giữa giai cấp thống trị và giai cấp bị trị:
“Con vua thì lại làm vua
Con sãi ơ chùa thì quét lá đa
Bao giờ dân nổi can qua
Con vua thất thế lại ra quét chùa”
“ Con ơi nhớ lấy câu này
Cướp đêm là giặc, cướp ngày là quan”
Giữa kẻ giàu và người nghèo:
“ Trời sao ăn ơ chẳng cân
Kẻ ăn không hết, người lần không ra
Người thì mớ bảy mớ ba
Người thì áo rách như là áo tơi”
* Kết bài:
- Khẳng định lại tính đúng đắn của nhận định
- Ca dao thực sự là những viên ngọc quý, như dòng sữa mẹ ngọt ngào
nuôi dưỡng tâm hồn con người Việt Nam. những kiếp người khổ đau, bất hạnh; ca ngợi những giá trị chân chính, phẩm
chất tốt đẹp của người nông dân.
- Ca dao còn cất lên tiếng nói đấu tranh xã hội để vươn tới một cuộc sống
tốt đẹp hơn: đấu tranh phê phán các thói xấu: lười biếng, khoác lác, mê tín dị
đoan, hủ tục lạc hậu; đấu tranh giai cấp...
+ Chứng minh nhận định:
- Tiếng nói yêu thương, đồng cảm, trân trọng con người trong ca dao:
Yêu thương con người:
“ Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn”
“ Nhiễu điều phủ lấy giá gương
Người trong một nước thì thương nhau cùng”
Ca ngợi trân trọng giá trị của con người:
Từ vẻ đẹp hình thức bên ngoài:
“ Cổ tay em trắng như ngà
Đôi mắt em sắc như là dao cau
Miệng cười chúm chím hoa ngâu
Cái khăn đội đầu như thể hoa sen”
Đến nhân cách phẩm giá bên trong:
“ Tốt gỗ hơn tốt nước sơn
Xấu người đẹp nết còn hơn đẹp người”
Đồng cảm, xót xa trước nỗi vất vả, khổ đau bất hạnh của người dân lao
động:
“ Cày đồng đang buổi ban trưa
Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày
Ai ơi bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần”
Mỗi miếng bát cơm dẻo thơm được đổi bằng bao giọt mồ hôi và nước
mắt. Với cách nói so sánh “Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày” và đối lập
“Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần”, tác giả dân gian đã nhấn mạnh nỗi vất
vả cực nhọc của người nông dân đồng thời nhắc nhơ mọi người phải biết trân
trọng thành quả lao động của họ.
Trong xã hội ấy, còn bao kiếp người bất hạnh, bao số phận éo le ngang
trái, có làm mà chẳng có ăn, tha phương cầu thực, kêu than thảm thiết mà không
ai thấu hiểu. Bằng cách nói ẩn dụ qua hình ảnh của những con vật nhỏ bé tội
nghiệp (tằm, kiến, hạc, cuốc...), ca dao đã thể hiện rất xúc động nội dung trên:
“ Thương thay thân phận con tằm
Kiếm ăn được mấy mà nằm nhả tơ
Thương thay lũ kiến li ti
Kiếm ăn được mấy phải đi tìm mồi
Thương thay hạc lánh đường mây
Chim bay mỏi cánh biết ngày nào thôi
Thương thay con cuốc giữa trời
Dầu kêu ra máu có người nào nghe”
# Chúc bạn học tốt #
Em hoàn toàn đồng tình với ý kiến trên. Vì Giữ gìn và phát huy truyền thống tốt đẹp của gia đình, dòng họ là ghi nhận những thứ đáng tự hào của người đi trước, đó cũng là thể hiện sự tôn trọng và lòng biết ơn sâu sắc đối với những người đã sinh thành nuôi dưỡng chúng ta.
Em không đồng ý với ý kiến đó vì cho dù dòng họ có nghèo thì đều có một truyền thống tốt đẹp riêng chứ không phải cứ giàu mới có
Tham khảo
Em đồng ý với ý kiến đó
Bởi vì: gia đình, dòng họ nào cũng có truyền thống tốt đẹp, chúng ta giữ gìn truyền thống tốt đẹp của gia đình là thể hiện lòng biết ơn tổ tiên, ông bà, cha mẹ, những người đã sinh thành nuôi dưỡng chúng ta. Giữ gìn và phát huy truyền thống của gia đình giúp chúng ta có thêm sức mạnh để vượt lên những khó khăn, thử thách trong cuộc sống.
Đúng thật. Khoan dung là một đứng tính tốt của mỗi con người và lòng khoan dung giúp con người ta được mọi người tin yêu, quý trọng hơn.
Em đồng ý. Vì người khoan dung là người có đức tính tốt, biết bỏ qua lỗi lầm và tha thứ cho bạn bè. Người như vậy dĩ nhiên sẽ được mọi người yêu mến.
em đồng tình,vì yêu thương và đùng bọc giúp cho xã hội văn mình,tiến bộ hơn nữa!!!MÌNH KO BIẾT CÓ ĐÚNG KO NỮA,BẠN THỬ HỎI THẦY CÔ XEM???
em đồng tình vì: nếu mỗi người có lòng yêu thương con người thì những người khó khăn, đau khổ, bất hạnh sẽ đc người khác quan tâm, giúp đỡ...Họ được bao bọc trong vòng tay yêu thương của người khác. Điều này làm cho cuộc sống tôt đẹp, mọi người đc sống trong hạnh phúc và xã hội ko còn những người khó khăn, nghèo khổ.
Vậy thì xã hội sẽ tốt đẹp hơn.
MÌNH KHÔNG BIẾT CÓ ĐÚNG KO NỮA^^