K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

17 tháng 12 2016

Through my life I had the opportunity to meet many people. My mother is without a doubt the most important person in my life. She made many sacrifices to raise me. She was a teacher; however she left her job to take care of me. She dedicated all her time, effort to bring me up. When, I was young I was frequently falling ill, mom had sleepless nights looking after me. when I think about my mother it comes to my mind the memories of the city's park, where she took me every weekend to play and to see the animals ,the memories of the beautiful beach of Sousse with its magical sand . We went there to swim, to build sand castles. I built my castles too close to the shore, once I finished it, see waves destroyed it completely. So I began to cry but my mother was there to comfort me and she bought a lot of candies. Also my mother used to tell stories every night, the stories of one thousand and one nights, comic's books, and plenty of jokes. What a wonderful time!! When I enrolled at school, she was always helping me with my homework, clarifying the lessons and assisting me. I would never be a good student without her. She always encouraged me to do my best, to work hard. She taught me to respect the other', to be kind, and to be tolerant. I think that those values are important because they help me a lot through my social life in a way that I make friends quickly , I like the voluntary work , I enjoy helping other and others always help me when I need them . Mom taught me also the respect of the environment. She tells me always to turn off the lights when I'm not in a room. We plant trees and other plants in our garden. Moreover she recycles by separating cans, bottles, plastic, and newspaper and she takes it to a recycling center once every two weeks or every month. I'm very fond of do it yourself .When I was a child; mom bought me Lego kits and other kits. I was always playing with Lego building robots, cars, castles... Now I have plenty of tools and I repair all broken things at home and this all due to Lego kits.
My mother had a big influence on my life since I was born. All the values she taught me made me a good citizen ready to help the other, concerned about the planet and try to make from our world a better place. I found those values in the job of engineer which I love . So I would to be an engineer and I think that my mother will be proud of me .

18 tháng 12 2016

One of my favorite persons in this world is my mom. She is a nice person. Like other mothers, she has a nice personality. She is friendly to her children, so we are not afraid to tell our problems to her. She often gives us a wise solution to solve our problems. She never hides us anything. She tells us everything that she knows. However, what I like from her most is that she is patient. She is hardly ever angry to her children especially me, but when we do something wrong, she punishes us with her own way like cutting our pocket money. She is also strong because most of the time she does the house chores by herself. I love her because she is independent and strong. She is a mom and also a teacher for her children.

3 tháng 4 2021

Qua văn bản “Buổi học cuối cùng” hình ảnh người thầy giáo yêu nước Ha-men hiện lên thật nghiêm khắc mà mẫu mực – người thầy đã dành trọn bốn mươi năm tâm huyết cho nghề nhà giáo cao quí, bốn mươi năm tâm huyết để truyền dạy tiếng mẹ đẻ cho các thế hệ trẻ vùng An-dát biên giới xa xôi. Để rồi một ngày, thầy nhận được lệnh từ Béc-lin: “từ nay chỉ dạy tiếng Đức ở các trường vùng An-dát, Lo-ren…” thế là các kỉ niệm đau đớn như ùa về với thầy đem theo sự hối hận tận cùng…Thầy nhớ như in những ngày thầy bắt học trò tưới vườn thay vì học hành, rồi những ngày thầy đã không ngại ngùng cho học trò nghỉ học khi muốn đi câu cá hương. Nhưng tình yêu nước tha thiết đã trỗi dậy trong thầy vào buổi học tiếng Pháp cuối cùng: thầy mặc chiếc áo Gơ-đanh-gốt vốn chỉ dùng trong những hôm quan trọng, giọng nói thầy tha thiết hơn bao giờ hết và chưa bao giờ thầy kiên nhẫn giảng giải đến vậy. Người thầy tội nghiệp như muốn truyền hết tri thức của mình và một lúc nhét hết nó vào đầu tụi học trò thơ ngây. Đồng hồ đã điểm mười hai giờ, thầy đứng trên bục, người thầy tái nhợt, bất lực ra hiệu cho tụi học trò: “kết thúc rồi…đi đi thôi!”. Tuy nhiên, trong điểm tột cùng của sự đau xót, thầy Ha-men đã có một hành động thật anh dũng, cao cả thể hiện tấm lòng yêu nước, yêu thiết tha tiếng mẹ đẻ đó là cầm phấn dằn hết sức, thầy cố viết thật to:
“NƯỚC PHÁP MUÔN NĂM”

13 tháng 1 2019

Trong buổi học cuối cùng, hình ảnh thầy Ha-men (văn bản Buổi học cuối cùng của An-phông-xơ Đô-đê) hiện lên thật khác với những ngày thường.

Thầy mặc chiếc áo rơ-đanh-gốt màu xanh lục diềm lá sen gấp nếp mịn và đội mũ tròn bằng lụa đen thêu. Đó là bộ lễ phục chỉ dùng vào những ngày đặc biệt khi có thanh tra hoặc phát thưởng. Mái tóc đã lốm đốm hoa râm của thầy được chải gọn gàng. Thầy đi đôi giày đen rất hợp với sự trang trọng của bộ lễ phục.

Thầy chuẩn bị bài học rất chu đáo. Giáo án được viết bằng thứ mực đắt tiền; những dòng chữ nghiêng nghiêng, rõ ràng, nắn nót, kẻ tiêu đề cẩn thận nổi bật trên nền giấy trắng tinh. Thầy giảng bài bằng giọng nói dịu dàng; lời nhắc nhở của thầy cũng hết sức nhã nhặn, trong suốt buổi học người không giận dữ quát mắng học sinh một lời nào. Ngay cả với cậu bé đến muộn Phrăng, thầy cũng chỉ nhẹ nhàng mời vào lớp. Tất cả học sinh trong lớp đều thấy rằng: Chưa bao giờ thầy kiên nhẫn giảng bài như vậy.

Trong bài giảng của mình, thầy luôn ca ngợi tiếng Pháp – tiếng nói dân tộc - và tự phê bình mình cũng như mọi người có lúc đã sao nhãng việc học lập và dạy tiếng Pháp. Mỗi lúc thầy nói đến những điều đó, giọng thầy như nghẹn lại, lạc đi và gương mặt hằn lên những nếp nhăn đau đớn. Thầy còn nhấn mạnh rằng, chính tiếng Pháp là vũ khí, là chìa khóa trong chốn lao tù, giúp mỗi người tù vượt tù "vượt ngục tinh thần", nuôi dưỡng lòng yêu nước.

Buổi học kết thúc, những tiếng kèn hiệu khiến thầy Ha-men xúc động mạnh, người tái nhợt, nghẹn ngào, không nói được hết câu. Thầy đã viết thật to lên bảng: "Nước Pháp muôn năm".

Những thay đổi của thầy Ha-men trong buổi học cuối cùng đã khẳng định một điều chắc chắn: Thầy là người yêu nghề dạy học, yêu tiếng mẹ đẻ, và là người yêu nước sâu sắc.


 

15 tháng 4 2020

                                                                          Bài làm

Qua văn bản “Buổi học cuối cùng” hình ảnh người thầy giáo yêu nước Ha-men hiện lên thật nghiêm khắc mà mẫu mực – người thầy đã dành trọn bốn mươi năm tâm huyết cho nghề nhà giáo cao quí, bốn mươi năm tâm huyết để (phó từ)truyền dạy tiếng mẹ đẻ cho các thế hệ trẻ vùng An-dát biên giới xa xôi. Để rồi một ngày, thầy nhận được lệnh từ Béc-lin: “từ nay chỉ dạy tiếng Đức ở các trường vùng An-dát, Lo-ren…” thế là các kỉ niệm(từ Hán Việt) đau đớn như ùa về với thầy đem theo sự hối hận tận cùng…Thầy nhớ như in những ngày thầy bắt học trò tưới vườn thay vì học hành, rồi những ngày thầy đã không ngại ngùng cho học trò nghỉ học khi muốn đi câu cá hương. Nhưng tình yêu nước tha thiết đã trỗi dậy trong thầy vào buổi học tiếng Pháp cuối cùng: thầy mặc chiếc áo Gơ-đanh-gốt vốn chỉ dùng trong những hôm quan trọng, giọng nói thầy tha thiết hơn bao giờ hết và chưa bao giờ thầy kiên nhẫn giảng giải đến vậy. Người thầy tội nghiệp như muốn truyền hết tri thức của mình và một lúc nhét hết nó vào đầu tụi học trò thơ ngây. Đồng hồ đã điểm mười hai giờ, thầy đứng trên bục, người thầy tái nhợt, bất lực ra hiệu cho tụi học trò: “kết thúc rồi…đi đi thôi!”. Tuy nhiên, trong điểm tột cùng của sự đau xót, thầy Ha-men đã có một hành động thật anh dũng, cao cả thể hiện tấm lòng yêu nước, yêu thiết tha tiếng mẹ đẻ đó là cầm phấn dằn hết sức, thầy cố viết thật to:

“NƯỚC PHÁP MUÔN NĂM”

Tham KHẢO NHA
HOK TỐT
# mui #
 

31 tháng 8 2019

I am a high school student, so most of my day is spent for studying. I usually wake up at 6 o’clock in the morning to prepare my uniform and have breakfast. My mother is the one who cooks delicious and nutritious foods for the whole family, and I also help her setting up the table. After having breakfast, I change my clothes and brush my teeth, then my father takes my to school on his way to work at 6.45 AM. My school starts at 7 o’clock, and I have a small break at 9.15 AM. I have 5 classes in the morning, and sometimes those classes can be very stressful for students to keep up. When I finish my morning classes at 11 o’clock, I take the bus to go back home to have an afternoon break before starting my other classes. I have lunch with my mother and grandparents, but sometimes I stay at school and bring a lunch box if my classes start earlier than usual. I sleep for about half an hour before going back to school at 1 and a half. I have 4 more classes in the afternoon, and my father picks me up at 5.15 when he finishes his work. I have dinner with my family, and then I quickly finish all of my homework. At about 7 PM, I finally have free time for myself. This is my favorite time of the day because I can do whatever I . My favorite activities are playing computer games and watching movies. I spend about 3 hours to entertain before going to sleep at 10 PM. My life of a student seems to be busy, but luckily I love spend my time for both school and family.

22 tháng 9 2016

Hello everyone, My nam is Mai. I'm 12 years old and I'm a student at Ngo Quyen Secondary School. I live in Ha Noi. My favourite subject are Math and English. I like reading book and listening to music. My family has 5 people. They're my parents, 2 two brothers and me. I love my Family.

26 tháng 4 2017

My name’s Pham Nhat An. I’m 22 years old and I’m single. I have just graduated from university in August with the major in accounting. I got 3 months experience as an internship at A company. I like reading books and cooking. I’m a careful and hard-working person. I’m eager to learn new things and willing to work in team. I easily adapt to with new working environment and take initiative in work

22 tháng 9 2016

Help mme!!!khocroikhocroi

8 tháng 4 2022

Nhân dịp sinh nhật lần thứ mười của tôi, bố tôi đã tặng tôi một con rô bốt tuyệt vời.

Robot này trông giống như một đứa trẻ nhỏ. Anh ta chỉ cao khoảng hai inch, anh ta được làm bằng một loại nhựa cứng nhẹ và có màu xanh nhạt.

Cái đầu to như cái hộp vuông đặt ở trên người, không thấy cổ khiến anh ta trông lạ lùng lạ thường! Mỗi bên có hai cái râu, hai cái tai to như hai nửa quả cam gắn vào hai bên đầu bằng hai con ốc tròn rất to. Thân hình cũng như hình hộp chữ nhật thẳng đứng, có những đường nét trang trí trông giống như anh ta mặc một bộ giáp. Sau lưng có một hốc nhỏ chứa hai cục pin nhỏ, gần với công tắc núm xoay màu đen. Hai bàn tay và hai bàn chân cũng được nối với nhau bằng những hộp vuông nhỏ và gắn vào thân bằng những con vít lớn. Nhờ vậy, các chi có thể quay theo các hướng dễ dàng.

Tôi bật núm công tắc, lập tức robot hoạt động ngay. Từ bụng anh ta, những tiếng la hét phát ra khi chân anh ta bắt đầu di chuyển. Chân bước từng bước, tay vẫy vẫy theo từng bước. Buồn cười nhất là cái đầu nhìn sang bên phải, sau đó quay sang bên trái như một cuộc săn lùng đối phương. Đang đi, chạm vào đáy bàn hoặc góc tủ, bạn sẽ tự động tránh sang hướng khác. Tiếng hét và tiếng bước chân của người chú khiến lũ gián trong góc hoảng sợ bỏ chạy.

Tôi rất thích chơi với chú robot này, tôi thấy con rô bốt là một người bạn nhỏ ít nói và thông minh.

cop ghi nguồn: Viết đoạn văn bằng tiếng Anh về robot - Viết đoạn văn về robot bằng tiếng Anh ngắn gọn có dịch - VnDoc.com

Bài mẫu của ngta: 
undefined