Write a paragraph (about 120 - 125 words) about the topic:
Tell a memory that never forget you.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Refer:
The memory that never I forget is the memory of a friend. He was my friend from long ago but he plays an important part in my life now, even more than in those distant time. I still remember the day that I met her, a very coincidental meeting. He helped me regain everything, joy, emotion, who pulled me out of the depression at that time. The last point that I remember was when our friendship ended. At that time, I was almost lost, tears welled up, could not hold back this endless pain. He, now just a piece of memory has been buried in my heart
Tiếng Anh
In the present era, there are many new means of transport, but the bicycle is still one of my favorite means of transport. In addition to its compact and eco-friendly design, cycling will also help us exercise, I also have a bike of my own. My bike is white and pretty. The car has two large wheels. Big wheels help me move faster. Vehicle shape is quite high. I really like the design style of this bike. The bike has sturdy pedals. The bike can withstand a weight of up to 200kg. ‘It is made of specialized steel so it is very light. I can easily lift my bike. The saddle is black. It is designed to be very smooth. When I ride my bike I feel comfortable all the time. The front of the bike has two handlebars designed as a straight line. Thanks to that, the driving posture is somewhat forward. I often use this bike to exercise with my friends to exercise. Sometimes I also use it to go shopping for small things. I love my bike.
Tiếng Việt
Thời đại hiện nay có nhiều phương tiện giao thông mới ra đời nhưng chiếc xe đạp vẫn là một phương tiện giao thông mà tôi yêu thích. Ngoài thiết kế nhỏ gọn và thân thiện với môi trường thì đi xe đạp cũng sẽ giúp chúng ta rèn luyện sức khỏe.Tôi cũng có một chiếc xe đạp của riêng mình. Chiếc xe đạp của tôi màu trắng và xinh xắn. Xe có hai bánh lớn. Bánh xe lớn giúp tôi có thể di chuyển nhanh hơn. Dáng xe khá cao. Tôi rất thích phong cách thiết kế của chiếc xe này. Xe có bàn đạp chắc chắn. Chiếc xe đạp có thể chịu được trọng lượng lên đến 200kg.`Nó được cấu tạo từ thép chuyên dụng nên rất nhẹ. Tôi có thể dễ dàng nhấc bổng chiếc xe đạp lên. Yên xe có màu đen. Nó được thiết kế rất êm ái. Khi sử dụng chiếc xe đạp của mình tôi vẫn luôn cảm thấy thoải mái. Đầu xe có hai tay lái được thiết kế như một đường thẳng. Nhờ đó mà tư thế khi lái xe có phần hướng về phía trước. Tôi thường sử dụng chiếc xe đạp này để đi tập thể dục cùng những người bạn của mình để rèn luyện sức khỏe. ĐÔi khi tôi cũng dùng nó để đi mua những đồ dùng nhỏ. Tôi yêu chiếc xe đạp của mình
Tham khảo:
There is a famous animated film that I think everyone of us has seen at least once, and it is Tom and Jerry. Almost everyone is aware of the story between the miserable Tom and the mischievous mouse Jerry, and it also was part of my childhood memories. The film is about a life under the same roof between two enemies Tom and Jerry, and of course cat and mouse are always hard to get along with. Tom's owner is very afraid mouse, so she always asks Tom to catch the little mouse living in a cave that he digs on the wall. Tom is a quite lazy cat, and he often has to chase Tom so that he is not scolded by his owner or in exchange for a good meal. Sometimes, Jerry also makes mischievous jokes to tease Tom such as pull out his hair or steal his milk. Another character in the movie is the dog Spike, and he does not seem to like Tom at all. In the chasing scenes of the two main characters, they sometimes run to the garden - Spike's residence - and disturb his sleep. Most of the time, Tom would be the one who suffers Spike's anger while Jerry is having a big laugh. The plot is simple but the film Tom and Jerry always attracts a lot of audiences of all ages thanks to the lovely characters and funny circumstances. Although many years have gone by, the television channels have often displayed this film, and this is the indispensable spiritual food children.
Vinh city is one of the largest cities in Vietnam with many problems. Nowadays, more and more people move to this city to study and work. So there are too many people using the road. And there are too many vehicles on the street. The second problem is traffic jams. Traffic jams is the most common traffic problem in Vinh city. In the rush hour, some big cities also suffer from many serious problems. Such as: being late for work, being late for school, traffic accidents and so on. Besides, many roads are narrow and bumpy and there are many young people riding their eclectric bikes dangerously. I think the main cause of these traffic problems is many road users do not obey traffic rules. As a redult, the traffic is getting worse and worse. Everyday, there are about 10 traffic accidents in the city. I have some advices for the user road. Firstly, people should cause many bad effects and try to avoid them. Secondly, i remind peple to follow the traffic rules. I think i will form an organizations to help other people know the traffic law. Finally, people should wear helmets when riding motorbikes. Thanks for reading.
hok tốt nhé!!!
The memory that never I forget is the memory of a friend. He was my friend from long ago but he plays an important part in my life now, even more than in those distant time. I still remember the day that I met her, a very coincidental meeting. He helped me regain everything, joy, emotion, who pulled me out of the depression at that time. The last point that I remember was when our friendship ended. At that time, I was almost lost, tears welled up, could not hold back this endless pain. He, now just a piece of memory has been buried in my heart
Last weekend, while cleaning my bedroom, I came across an album and found a photo of me on the first day coming to school – a day filled with special emotions. It was a sunny day with many white clouds. My mom was the person that accompanied me to school. On the way to school, i could see many other children around my age are going to school like me, some of them were crying a lot. Fifteen minutes later, we arrived at the school. Mom said goodbye to me and suddenly I bursted into tears. I felt lonely and scared because there was no one beside me then. Then a woman came by my side. She had a bright smile and a gentle face which reminded me of my mom. With a warm voice, she introduced to me that she was my teacher. I had thought that teacher was someone that would punish me when I made mistakes, but my first impression was a little different from my expectation, she was like a sweet angel. Later, she took me to my new class. There are a lot of new friends. Sitting at my place, looking around the classroom, I was impressed by the colourful and lovely space here. It was painted in bright colours with a large book shelf at the corner, filled with comics and toys, which were all well-organised. After that, the very first lesson at school got started. Beside learning to spell and write, I was also taught to sing, to draw pictures and was told a lot of interesting stories, which made me really excited. It was my first day studying at school, quite a long time ago but still gives me a sense of nostalgia for my carefree childhood.
Dịch:
Một ngày nọ, khi đang dọn dẹp phòng ngủ, tôi bắt gặp một cuốn album và tìm thấy một bức ảnh của mình trong ngày đầu tiên đến trường. Đó là một trong những ngày đáng nhớ nhất trong cuộc đời mang lại cho tôi nhiều cảm xúc đặc biệt. Ngày đặc biệt này cuối cùng cũng đến. Đó là một ngày đầy nắng với những áng mây trắng bồng bềnh trôi. Mẹ tôi là người đi cùng tôi đến trường. Trên đường, tôi có thể thấy nhiều bạn bè trạc tuổi mình cũng đến trường như tôi, một số vẫn còn khóc rất nhiều. Sau 15 phút, chúng tôi đã tới trường. Mẹ nói lời tạm biệt với tôi và bỗng dưng tôi bật khóc. Tôi chợt cảm thấy cô đơn và sợ hãi vì không có ai ở bên cạnh. Sau đó, một người phụ nữ tiến đến gần tôi. Cô ấy có một nụ cười rạng rỡ và khuôn mặt dịu dàng khiến tôi nhớ đến mẹ. Với giọng nói ấm áp, cô giới thiệu với tôi rằng cô ấy là giáo viên của tôi. Tôi chỉ nghĩ rằng cô giáo là người sẽ phạt mình khi mình mắc lỗi, nhưng ấn tượng đầu tiên của tôi có phần khác so với tưởng tượng, cô ấy giống như một thiên thần ngọt ngào vậy. Cô dẫn tôi đến lớp học của mình. Ở đây có rất nhiều bạn bè mới. Ngồi vào chỗ và nhìn xung quanh lớp học, tôi đã rất ấn tượng bởi không gian đầy màu sắc và đáng yêu ở đây. Phòng được sơn bằng gam màu tươi sáng với một tủ sách lớn ở góc lớp đầy truyện tranh và đồ chơi, tất cả đều được sắp xếp gọn gàng. Sau đó, chúng tôi bắt đầu bài học đầu tiên của mình ở trường tiểu học. Bên cạnh việc học đánh vần và viết, tôi còn được dạy hát, vẽ tranh và được nghe những câu chuyện vô cùng lí thú. Đó là ngày đầu tiên tôi tới trường – một sự kiện đã xảy ra khá lâu nhưng vẫn luôn đem lại cho tôi cảm giác hoài niệm về một tuổi thơ đầy vô tư của mình.