bài 2 trang 58 sgk địa lý
giúi mk với mai mk phải đi học rùi
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bài:Ô nhiễm môi trường ở đới ôn hòa
Bạn nào còn onl thì giúp mk nha.Mk đang cần gấp.Ngày mai là phải có òi
Trong đời, ai cũng từng có một lần mắc lỗi. Tôi cũng phạm phải một lỗi lầm khiến tôi day dứt mãi với một trong những người bạn thân nhất của mình.
Tôi và Nam là đôi bạn thân từ nhỏ, khi mà hai đứa mới học mầm non. Khi bước vào Tiểu học, tôi là đứa duy nhất trong xóm học ở ngoại thành, còn những bạn khác thì đều học ở trường Tiểu học Ngọc Sơn, trong đó có Nam. Bước vào năm học mới, ai cũng bận rộn hẳn lên, tôi và Nam không còn thời gian mà gặp nhau như hồi mầm non nữa.
Một hôm, cô giáo yêu cầu chúng tôi hãy viết một đoạn văn tả cảnh một bãi biển. Hôm đó, tôi ngồi cắn bút mãi mà chẳng nghĩ ra được câu nào bởi vì từ trước tới giờ, tuy là lớp trưởng nhưng tôi vẫn luôn học kém môn văn cho nên mỗi khi làm bài, tôi lại phải nghĩ nát óc mới “nặn” ra nổi một câu. Ngồi nghĩ cả buổi chiều mà tôi chẳng viết nổi một từ, bỗng một ý nghĩ lóe lên trong đầu tôi: “Hay là mình nhờ Nam giúp? Văn là môn “tủ” cùa cậu ấy mà!”. Nghĩ vậy, tôi chạy vụt sang nhà Nam, vừa đến cổng nhà bạn, tôi đang định bấm chuông thì nghe thấy tiếng nói của mẹ Nam:
- Thương đó à? Vào đây chơi đi cháu.
Tôi đẩy nhẹ chiếc cổng bằng sắt, bước vào sân. Đột nhiên, một cái bóng lao tới, tôi định thần nhìn rõ, chú chó Alaska của Nam có tên gọi là Rex, chú chó mà thường cùng chúng tôi tham gia những chuyến thám hiểm hồi trước, chú cọ cái đầu vào chân tôi và dẫn tôi vào nhà. Dù đã lâu tôi không đến nhà bạn chơi nhưng căn nhà trông vẫn vậy. Thấy tôi, mẹ Nam nói:
- Cháu đợi nhé, bạn Nam sẽ xuống ngay.
- Vâng ạ! - Tôi đáp.
Một lát sau, Nam bước xuống. Trông cậu ấy cao hẳn lên khi vào cấp 1. Thấy tôi, Nam như rất bất ngờ:
- Ô, Thương đó à, lâu lắm mới thấy cậu đến chơi. Mình cũng đang định qua nhà cậu. Có chuyện này, mình muốn nói với cậu.
Mải lo cho bài văn, tôi không thực sự chú ý đến câu nói của Nam, chỉ giục cậu ấy:
- Ừ, vào học rồi nên tớ cũng bận. Thôi, có chuyện gì nói sau, giờ cậu giúp mình bài văn này đã, mai mình phải nộp rồi.
Mẹ Nam bước vào với đĩa trái cây trên tay, nói:
- Hai đứa học đi, bác sẽ nói với mẹ Thương để cháu ở lại, nhé!
- Vâng ạ!
Phòng đọc sách của nhà bạn thật là rộng. Đối diện với tủ sách là góc học tập ngăn nắp. Đang nhâm nhi đĩa trái cây ngon tuyệt, tôi chợt nhìn thấy một cuốn sổ màu đen nằm trên mặt bàn. Tò mò, tôi cầm lên. Ngó quanh, Nam đã đi lấy sách vở, tôi bèn mở ra đọc. Khi mở trang đầu tiên, tôi nhìn thấy dòng chữ “ Những tâm sự về cuộc sống của tôi” Là nhật kí của cậu ấy. Tôi cứ phân vân không biết có nên đọc hay không nhưng vì nghĩ rằng chúng tôi là bạn thân mà cậu ấy thì đã đi ra ngoài rồi nên chắc là đọc một chút cũng không sao. Nghĩ vậy, tôi bèn hồi hộp đọc ngay trang thứ hai:
“Ngày 27 tháng 9 năm 2011
Hôm nay thật là trời lại mưa và bố mình đi công tác xa chưa về nên mình không được đi ăn kem, nhưng nếu đi thì chắc chắn mình sẽ rủ Thương -người bạn thân nhất của mình.”
Không hiểu sao, cuốn nhật kí ấy cuốn hút tôi như có một ma thuật vậy, tôi bèn mở trang tiếp theo:
“Ngày 28 tháng 9 năm 2011
Chán thật, hôm nay trời vẫn mưa nhưng điều mà làm cho mình buồn hơn cả là hôm nay bố mẹ lại cãi nhau mà mình lại không biết vì sao, cầu mong mai trời sẽ tạnh mưa và mình sẽ được đi ăn kem.”
Bỗng nhiên, tôi giật bắn mình vì Nam đang đứng ngay trước mặt. Tôi có thể thấy được sự giận dữ trên mặt bạn mình. Cậy ấy hét lên:
Sao cậu lại có thể làm như vậy.
Tôi hoảng sợ, run rẩy đánh rơi luôn cuốn nhật kí trên tay. Luống cuống, tôi chỉ biết lắp bắp:
- Mình… mình…
Rồi hấp tấp rời khỏi nhà cậu ấy. Khi đã về nhà, tôi mới định thần và tự hỏi bản thân rằng vì sao tôi lại không thể kìm nén sự tò mò như vậy? Cả đêm, tôi cứ trằn trọc không ngủ được, những câu hỏi cứ liên tục hiện ra trong tâm trí tôi: “Mình có nên xin lỗi cậu ấy hay không ?”, “Nếu mình xin lỗi thì bạn sẽ còn chơi với mình nữa không?”
Hôm sau, tôi đến trường như mọi ngày và nộp bài văn dở tệ mà tối qua tôi đã làm một mình cho cô, nhưng may mắn thay, hôm đó, cô chưa thu bài. Khi tiếng trống vang lên báo hiệu sự kết thúc của một buổi học tôi về nhà mà trong lòng không yên, tôi cứ nghĩ về tối hôm qua, muốn sang nhà xin lỗi Nam. Tuy nhiên, khi bước vào phòng tôi thấy một bức thư. Sau khi đọc xong thư, tôi ngỡ ngàng! Là Nam, cậu viết thư để xin lỗi vì tối qua đã mất bình tĩnh để rồi nặng lời với tôi như vậy và để thông báo rằng sáng nay, gia đình cậu sẽ lên máy bay để sang định cư tại Canada. Hôm qua, cậu ấy định nói cho tôi biết mà chưa kịp. Tôi vội chạy qua nhà Nam nhưng căn nhà đã đóng kín cửa. Ôi, đáng ra tôi mới phải là người xin lỗi vậy mà giờ đây, tôi đã không có cơ hội để gặp lại Nam nữa. Có lẽ cuộc sống của Nam tại nơi ở mới có nhiều bận rộn nên từ đó tới nay, tôi và Nam vẫn chưa liên lạc được với nhau.
Và tôi chỉ ước rằng mình có thể quay ngược thời gian để có thể sửa lại lỗi lầm của tuổi ấu thơ.
Mở bài:
- Giới thiệu người bạn của mình là ai? Kỉ niệm khiến mình xúc động là kỉ niệm gì? (nêu một cách khái quát).
Thân bài:
- Tập trung kể về kỉ niệm xúc động ấy.
- Nó xảy ra ở đâu, lúc nào (thời gian, hoàn cảnh...) với ai (nhân vật).
- Chuyện xảy ra như thế nào? (mở đầu, diễn biến, kết quả).
- Điều gì khiến em xúc động? Xúc động như thế nào (miêu tả các biểu hiện của sự xúc động).
Kết bài:
Em có suy nghĩ gì về kỉ niệm đó.
Tham khảo:
Ngày nay khi xã hội ngày càng phát triển thì nhu cầu về trang phục của con người cũng được được nâng lên một bậc. Nếu trước đây mục tiêu lao động của ông cha ta là “ăn no, mặc ấm” thì đến bây giờ đã nâng lên thành “ăn ngon, mặc đẹp”. Cũng từ đó mà vấn đề về trang phục và văn hóa ăn mặc của con người ngày càng được quan tâm hơn trong cuộc sống.
Vậy “Trang phục” là gì? Trang phục là một nhu cầu vật chất thiết yếu trong đời sống của con người. Chức năng cơ bản trước nhất của trang phục đó là che chắn, bảo vệ con người. Con người muốn tồn tại thì nhu cầu cơm ăn, áo mặc là nhu cầu vô cùng cần thiết.
Một người có cách ăn mặc đẹp thì trước hết trang phục phải phù hợp với lứa tuổi. Ăn mặc phù hợp với lứa tuổi không chỉ tạo cho ta cảm giác thoải mái mà còn gây được thiện cảm tốt khi đối diện với người khác.
Tiếp đó trang phục phải phù hợp với văn hóa, tức là phù hợp với thuần phong mỹ tục của dân tộc. Cách bạn ăn mặc như thế nào sẽ thể hiện trình độ văn hóa của bạn như thế đó. Nhìn người dân đi trên đường người ta cũng có thể đoán được nền văn hóa - giáo dục của một đất nước. Bởi lẽ trang phục không chỉ làm đẹp cho bản thân mà còn thể hiện bản sắc văn hóa của đất nước. Đặc biệt trang phục còn là cách thể hiện sự tôn trọng bản thân và mọi người xung quanh. Vì thế mặc sao cho phù hợp với lứa tuổi, sang trọng, đứng đắn, đúng với điều kiện, hoàn cảnh làm việc. Và trên hết là cách mặc thế nào để hòa vào lối sống cộng đồng, làm đẹp cùng cộng đồng, phù hợp với xu thế thời đại là một điều hết sức quan trọng. Có lẽ vì vậy mà dân gian ta có câu “ăn cho mình, mặc cho người”.
Từ xưa, ông cha ta thường lấy câu thành ngữ “Trông mặt mà bắt hình dong” để đánh giá một cách chủ quan về một ai đó. Tức ta chỉ cần quan sát gương mặt cùng với nhìn hình thức bên ngoài là cũng có thể đoán được họ là người như thế nào. Cách bạn ăn mặc, lựa chọn trang phục như thế nào sẽ nói lên tính cách con người bạn. Đúng vậy! Ví dụ như khi ta gặp một người có cách ăn mặc giản dị thì ta cũng thể đoán được rằng người đó có tính cách hiền lành, chất phác, không quá câu lệ. Bạn nên nhớ rằng trang phục của bạn thường để lại ấn tượng quan trọng cho lần đầu gặp gỡ.
Chúng ta không thể phủ nhận một điều rằng: Trang phục giúp tôn thêm vẻ đẹp của mỗi người, nhất là giới trẻ. Tuy nhiên nhìn vào thực tế ngày nay có một bộ phận giới trẻ có xu hướng thời trang “lập dị”. Các bạn chọn cho mình cách ăn mặc không đúng với lứa tuổi học sinh, mà thay vào đó là những bộ quần áo “thiếu vải” – cái mà các bạn cho rằng “hợp trend”. Dẫu biết rằng chúng ta có quyền học hỏi cách ăn mặc đẹp và giới trẻ là đối tượng nhạy bén thời trang nhất. Bạn muốn theo đuổi phong cách thời trang ăn mặc ấn tượng, bắt chước theo những thần tượng của mình. Điều đó không ai cấm bạn! Nhưng nên có chừng mực và không nên chọn cách gây sự chú ý và làm nổi bật cá tính bằng việc ăn mặc “lố lăng, kệch cỡm”. Vì bạn mặc không chỉ cho mình bạn mà còn cho những người xung quanh nữa đó!
Chắc hẳn những ai yêu thời trang thì đều biết tới Pi- e Các- đanh - Nhà tạo mốt nổi tiếng của thủ đô Pa- ri nước Pháp. Chính ông cũng đã từng nói rằng: “Mốt phải hợp với lứa tuổi và hợp với túi tiền. Mốt không phải phát sinh từ của một nhóm người nào, mà là một hiện tượng xã hội, nhằm đáp ứng nhu cầu của xã hội. Do đó mốt là tài sản chung của tất cả mọi người, chứ không phải dành riêng cho giới thượng lưu quý tộc”. Chúng ta dễ dàng nhận thấy những người với phong cách thời trang hài hòa, phù hợp giới tính, độ tuổi, và hoàn cảnh giao tiếp thường được mọi người ưa chuộng hơn, được hưởng ứng và tán đồng.
Ngay từ hôm nay, trước khi lựa chọn một bộ trang phục khoác lên mình, các bạn hãy nhớ một điều rằng: Trang phục và văn hóa luôn là cách thể hiện con người của bạn. Nó là tiêu chí để gây ấn tượng với một người khác ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Người xưa có câu “người đẹp vì lụa”, điều đó một lần nữa khẳng định vai trò của trang phục vô cùng quan trọng trong việc thể hiện nhân cách con người. Do vậy khi bạn lựa chọn thời trang, nhất là các bạn trẻ ngày nay cần phải chú ý tới những bộ trang phục “hợp trend” đồng thời phải phù hợp với lứa tuổi, vóc dáng và hoàn cảnh giao tiếp. Có như vậy trang phục bạn chọn không những thể hiện sự trẻ trung năng động mà còn phù hợp với xu thế thời đại để không đánh mất bản sắc văn hóa dân tộc.
Tham khảo:
Ngày nay khi xã hội ngày càng phát triển thì nhu cầu về trang phục của con người cũng được được nâng lên một bậc. Nếu trước đây mục tiêu lao động của ông cha ta là “ăn no, mặc ấm” thì đến bây giờ đã nâng lên thành “ăn ngon, mặc đẹp”. Cũng từ đó mà vấn đề về trang phục và văn hóa ăn mặc của con người ngày càng được quan tâm hơn trong cuộc sống.
Vậy “Trang phục” là gì? Trang phục là một nhu cầu vật chất thiết yếu trong đời sống của con người. Chức năng cơ bản trước nhất của trang phục đó là che chắn, bảo vệ con người. Con người muốn tồn tại thì nhu cầu cơm ăn, áo mặc là nhu cầu vô cùng cần thiết.
Một người có cách ăn mặc đẹp thì trước hết trang phục phải phù hợp với lứa tuổi. Ăn mặc phù hợp với lứa tuổi không chỉ tạo cho ta cảm giác thoải mái mà còn gây được thiện cảm tốt khi đối diện với người khác.
Tiếp đó trang phục phải phù hợp với văn hóa, tức là phù hợp với thuần phong mỹ tục của dân tộc. Cách bạn ăn mặc như thế nào sẽ thể hiện trình độ văn hóa của bạn như thế đó. Nhìn người dân đi trên đường người ta cũng có thể đoán được nền văn hóa - giáo dục của một đất nước. Bởi lẽ trang phục không chỉ làm đẹp cho bản thân mà còn thể hiện bản sắc văn hóa của đất nước. Đặc biệt trang phục còn là cách thể hiện sự tôn trọng bản thân và mọi người xung quanh. Vì thế mặc sao cho phù hợp với lứa tuổi, sang trọng, đứng đắn, đúng với điều kiện, hoàn cảnh làm việc. Và trên hết là cách mặc thế nào để hòa vào lối sống cộng đồng, làm đẹp cùng cộng đồng, phù hợp với xu thế thời đại là một điều hết sức quan trọng. Có lẽ vì vậy mà dân gian ta có câu “ăn cho mình, mặc cho người”.
Từ xưa, ông cha ta thường lấy câu thành ngữ “Trông mặt mà bắt hình dong” để đánh giá một cách chủ quan về một ai đó. Tức ta chỉ cần quan sát gương mặt cùng với nhìn hình thức bên ngoài là cũng có thể đoán được họ là người như thế nào. Cách bạn ăn mặc, lựa chọn trang phục như thế nào sẽ nói lên tính cách con người bạn. Đúng vậy! Ví dụ như khi ta gặp một người có cách ăn mặc giản dị thì ta cũng thể đoán được rằng người đó có tính cách hiền lành, chất phác, không quá câu lệ. Bạn nên nhớ rằng trang phục của bạn thường để lại ấn tượng quan trọng cho lần đầu gặp gỡ.
Chúng ta không thể phủ nhận một điều rằng: Trang phục giúp tôn thêm vẻ đẹp của mỗi người, nhất là giới trẻ. Tuy nhiên nhìn vào thực tế ngày nay có một bộ phận giới trẻ có xu hướng thời trang “lập dị”. Các bạn chọn cho mình cách ăn mặc không đúng với lứa tuổi học sinh, mà thay vào đó là những bộ quần áo “thiếu vải” – cái mà các bạn cho rằng “hợp trend”. Dẫu biết rằng chúng ta có quyền học hỏi cách ăn mặc đẹp và giới trẻ là đối tượng nhạy bén thời trang nhất. Bạn muốn theo đuổi phong cách thời trang ăn mặc ấn tượng, bắt chước theo những thần tượng của mình. Điều đó không ai cấm bạn! Nhưng nên có chừng mực và không nên chọn cách gây sự chú ý và làm nổi bật cá tính bằng việc ăn mặc “lố lăng, kệch cỡm”. Vì bạn mặc không chỉ cho mình bạn mà còn cho những người xung quanh nữa đó!
Chắc hẳn những ai yêu thời trang thì đều biết tới Pi- e Các- đanh - Nhà tạo mốt nổi tiếng của thủ đô Pa- ri nước Pháp. Chính ông cũng đã từng nói rằng: “Mốt phải hợp với lứa tuổi và hợp với túi tiền. Mốt không phải phát sinh từ của một nhóm người nào, mà là một hiện tượng xã hội, nhằm đáp ứng nhu cầu của xã hội. Do đó mốt là tài sản chung của tất cả mọi người, chứ không phải dành riêng cho giới thượng lưu quý tộc”. Chúng ta dễ dàng nhận thấy những người với phong cách thời trang hài hòa, phù hợp giới tính, độ tuổi, và hoàn cảnh giao tiếp thường được mọi người ưa chuộng hơn, được hưởng ứng và tán đồng.
Ngay từ hôm nay, trước khi lựa chọn một bộ trang phục khoác lên mình, các bạn hãy nhớ một điều rằng: Trang phục và văn hóa luôn là cách thể hiện con người của bạn. Nó là tiêu chí để gây ấn tượng với một người khác ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Người xưa có câu “người đẹp vì lụa”, điều đó một lần nữa khẳng định vai trò của trang phục vô cùng quan trọng trong việc thể hiện nhân cách con người. Do vậy khi bạn lựa chọn thời trang, nhất là các bạn trẻ ngày nay cần phải chú ý tới những bộ trang phục “hợp trend” đồng thời phải phù hợp với lứa tuổi, vóc dáng và hoàn cảnh giao tiếp. Có như vậy trang phục bạn chọn không những thể hiện sự trẻ trung năng động mà còn phù hợp với xu thế thời đại để không đánh mất bản sắc văn hóa dân tộc.
Câu 1 (trang 162 sgk ngữ văn 7 tập 1)
Bài tùy bút nói về Cốm. Tác giả sử dụng các phương thức miêu tả, thuyết minh, biểu cảm, bình luận
Phương thức chủ yếu là biểu cảm, bộc lộ cảm xúc của tác giả
Bài này chia thành 3 đoạn:
+ Phần 1 (từ đầu… thuyền rồng): gợi nhớ cách làm và bán cốm
+ Phần 2 (tiếp… nhũn nhặn): Phát hiện và ca ngợi giá trị cốm gắn với phong tục của người dân tộc
+ Phần 3 (còn lại): nói về cách thưởng thức cốm, mua cốm một cách có văn hóa
Câu 2 (Trang 162 sgk ngữ văn 7 tập 1)
Tác giả mở đầu bài viết về Cốm bằng những hình ảnh đẹp, cụ thể:
+ Hương thơm của lá sen, gợi nhắc mùi của thức quà thanh khiết
+ Miêu tả những bông lúa non, chứa đựng chất quý sạch của trời, nguyên liệu làm cốm
+ Cảm giác về hương thơm lá sen, màu xanh của cánh đồng, về mùi thơm mát của lúa non, giọt sữa trắng thơm trong hạt lúa phảng phất hương vị hoa cỏ
- Yếu tố tạo nên tính biểu cảm:
+ Hình ảnh đẹp, giàu sức gợi: hồ sen, đồng lúa, bông lúa, giọt sữa, ngào ngạt hương thơm
+ Tạo ra trường liên tưởng đẹp, nên thơ với tấm lòng trân quý
+ Giọng văn nhẹ nhàng, sâu lắng
Câu 3 (trang 162 sgk ngữ văn 7 tập 1)
Tác giả nhận xét tục lệ sêu tết của dân ta dùng hồng và cốm là rất phù hợp
+ Cốm là thức quý dâng lên cánh đồng
+ Đem cốm với hồng làm thành vật dùng trong lễ nghi thật có ý nghĩa
+ Sự hòa hợp và tương xứng ấy được phân tích trên phương diện màu sắc, hương vị
+ Màu sắc quý giá, hài hòa, hương vị hòa hợp, nâng đỡ
Câu 4 (trang 162 sgk ngữ văn 7 tập 1)
Nhận xét của tác giả trong đoạn “ Cốm là thức quà riêng biệt… nội cỏ An Nam” tinh tế và chính xác
+ Cốm là thứ quà rất độc đáo, gần gũi, gắn bó với cuộc đời làm nông của người dân
+ Nó là lễ phẩm cánh đồng dâng tặng con người với vị lúa, mọt thứ hương mộc mạc, giản dị và thanh khiết của đồng nội
+ Cốm không còn là món quà vặt mà đã trở thành lễ phẩm dâng lên tổ tiên
→ Đoạn văn ngắn có tính khái quát cao
Câu 5 (trang 163 sgk ngữ văn 7 tập 1)
Sự tinh tế khi thưởng thức món quà bình dị thể hiện:
+ Ăn cốm là sự thưởng thức, ngẫm nghĩ thì mới cảm nhận hết hương thơm, vị ngọt, sự tươi mát của lá non
+ Ăn thong thả, từng chút ít để cảm nhận hết vị ngon của cốm: vị thanh đạm của loài thảo mộc, mùi thơm ngát của sen
- Sự trân trọng của tác giả:
+ Thể hiện tấm lòng nâng niu, trân trọng của tác giả trước thức quà quý của trời đất
+ Tác giả tôn vinh, tự hào khi cốm là sự tiềm tàng nhẫn nại của thần lúa, và là lộc trời của sự khéo léo của con người.
→ Điều này thể hiện thái độ văn hóa khi thưởng thức cốm như nét đẹp văn hóa ẩm thực.
⇒ Niềm tự hào, hạnh phúc của tác giả về con người, hương vị đất trời Hà Nội
Câu 6 (trang 163 sgk ngữ văn 7 tập 1)
Sự tinh tế của Thanh Lam thể hiện rõ việc miêu tả và bộc lộ cảm xúc
+ Khi hạt lúa hình thành làm nên hạt lúa non mang cái chất quý trong sạch của trời
+ Sự tinh tế còn thể hiện ở việc tác giả miêu tả, bộc lộ cảm xúc về sự hài hòa của hồng với cốm về màu sắc, hương vị được chọn làm vật phẩm dùng trong nghi lễ
+ Khi tác giả nói về cách thưởng thức cốm cho thấy khả năng phân tích cảm giác
→ Phải là người am hiểu, người tinh tế, nhạy cảm mới có thể thể hiện giá trị của một thứ quà bình dị
Nam thân mến! |
day tick nha |
Lời giải
Áp dụng định lí Ta – lét ta có:
- Hình a:
- Hình b:
- Hình c:
Bài 6 (trang 62 SGK Toán 8 tập 2): Tìm các cặp đường thẳng song song trong hình 13 và giải thích vì sao chúng song song.
Lời giải:
a) Xét hình 13a) : MN // AC.
⇒ MN // AB (Theo định lý Ta-let đảo).
b) Xét hình 13b) : AB // A’B’ // A”B”.
Ta có:
⇒ A’B’ // A”B” (Hai góc so le trong bằng nhau).
Lại có:
Vậy ta có AB//A’B’//A”B”.
Kiến thức áp dụng
Định lý Ta-let đảo :
+ Nếu một đường thẳng cắt hai cạnh của một tam giác và định ra trên hai cạnh này những đoạn thẳng tương ứng tỉ lệ thì đường thẳng đó song song với cạnh còn lại của tam giác.
ΔABC, B’ ∈ AB, C’ ∈ AC.
Câu 2. Xác định xem 2 bức ảnh (tr 59, 60 SGK) thuộc kiểu rừng nào ?
Trả lời:
- Ảnh rừng của Thuỵ Điển vào mùa xuân, đây là kiểu rừng lá kim.
- Ảnh rừng của Pháp vào mùa hạ, đây là kiểu rừng lá rộng.
- Ảnh rừng của Ca-na-đa, đây là rừng cây lá rộng.
- Ảnh rừng của Thụy Điển vào mùa xuân : Rừng lá kim
- Ảnh của pháp vào mùa hạ : Rừng lá rộng
- ẢNh rừng của Ca - na - đa vào mùa thu : Rừng hỗn giao