Chap 6 :
- Êu nhóc,sao về trễ thế?
Sakura chỉ cười rồi đi thẳng lên lầu. Touya biết được đó không phải một nụ cười tươi mà đằng sau nó là một thứ ớn lạnh. Touya rùng mình,đổ mồ hôi,lặng lẽ vào bếp nấu ăn,dường như anh đã đoán được những gì xảy ra trong thời gian sakura về trễ.
- Sakura,sao rồi? Tiện không?
- Rất tuyệt,nhờ có nó,tớ đã cho bọn chúng phải nhập viện và...
- Nh...nhập viện?! Cậu chơi ghê quá Sakura.
- Như vậy cho chúng biết điều,dám đụng đến ta,HA HA HA HA HA.
Kero thấy ghê ghê,nhưng lại lôi máy game ra chơi để xua đi.
Hôm sau...
Cô Mizuki bước vào,nói với cả lớp
- Các em, hôm nay và trở đi một thời gian,5 bạn hs lp ta sẽ nghỉ học vì nhập viện. Còn 1 bạn thì...thì... - Cô Mizuki ấp úng
- Thì sao cô ?
- Thi ... sẽ không bao giờ quay trở về được nữa.
Cả lớp sững sờ ( trừ Sakura ),nghe nói thế,1 bạn hỏi
- Tại sao lại không thể quay trở về được ạ?
- Vì...bạn ấy chết rồi.
Cả lớp bao trùm một tinh thần sợ hãi,tò mò.
- Tại sao bạn ấy chết,thưa cô?
- Chuyện là vầy,hôm qua cô đi chợ về lúc 6 : 00 tối,đang đi bỗng thấy trên đường bàn tán chuyện gì đó,một chú cảnh sát nói với cô: " Có 5 em học sinh thương nặng ở tay,chân,lưng và bị lõm ở sọ,có ảnh hưởng đến não nên sẽ bị mất đi trí nhớ hoàn toàn,còn 1 em đã chết,bị bẻ tay,máu lênh láng,đầu mất đi đâu mất, chỉ có mỗi cái xác,nghe nói cô là chủ nhiệm lớp đó,mời cô qua xem."Cô qua xem thì đúng đó là 6 bạn học sinh lớp mình,hình như thủ phạm vẫn chưa tìm ra.
Mọi người ai nấy bàng hoàng,ai cũng đều sợ sệt.
Tomoyo cắn răng,lấm lét nhìn sang phía Sakura,Eriol và Syaoran cũng không muốn gây chú ý nên chỉ liếc thay vì quay đầu nhìn. Sakura vẫn câm lặng,cuốn sách lật từng trang. Sự im lặng đáng sợ đến tột độ,nhưng chỉ những người biết sự thật mới thấy được sát khí từ cô,còn những người không biết thì chỉ xem cô như cái bóng.
Cô Mizuki thở dài rồi quay sang chủ đề khác,buổi học hôm đó kéo dài bằng sự căng thẳng.
...
- S...Sakura - chan,ta xuống căn tin ăn trưa nhé.
- Ừ.
" Bộp "
- Cậu muốn gì? Sakura thấy hổng vui nhưng vẫn cười tươi.
Syaoran đặt tay lên vai Sakura,định nói mà thấy Sakura cười,lại đỏ mặt,chạy cái vèo đi mất.
- Êu này!!!
Eriol đang đi thấy Syaoran chạy vụt qua với tốc độ âm thanh thì dí theo.
- Thực tình....
Rồi Sakura và Tomoyo cùng xuống căn tin.
Hôm đó trôi qua suôn sẻ,chẳng ai hề hay biết Sakura là thủ phạm cả. Hôm đó tự nhiên Syaoran chạy như một cái máy,quá mệt,Eriol từ bỏ và về nhà mình,có gì thì gọi cho cậu ta vậy.
--------------- Còn -------------------
Mất theo cách giải thích như nhân vật Nụ là không đún:không biết ở đâu
Mất:hiểu théo cách thông thường là không được sở hữu không thuộc về mình nữa
Vậy việc giải thích như Nụ là sai