Câu thứ ba, Trần Lê Văn dịch là : Đị trong tiếng sáo trâu về hết. Theo em so với câu dịch của Ngô Tất Tố : Mục đồng sáo vẳng trâu về hết, câu nào hay hơn? Vì sao ?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1.x Chiều chiều, trên bãi thả, đám trẻ mục đồng chúng tôi hò hét nhau thả diều thi.(Câu kể)
Dùng để: Kể lại sự việc
2. Cánh diều mềm mại như cánh bướm.
Dùng để: Tả cánh diều
3.x Chúng tôi vui sướng đến phát dại nhìn lên trời.( Câu kể)
Dùng để: Kể lại sự việc và nói lên tình cảm, suy nghĩ
4. Tiếng sáo diều vi vu trầm bổng
Dùng để: Tả tiếng sáo
5. Sáo đơn, rồi sáo kép, sáo bè,... như gọi thấp xuống những vì sao sớm.
Dùng để: Nêu ra lời nhận xét
Tìm câu kể trong đoạn văn đã cho. Cho biết mỗi câu dùng để:
- Chiều chiều trên bãi thả, đám trẻ mục đồng chúng tôi hò hét nhau thả diều thi. (kể sự việc)
- Cánh diều mềm mại như cánh bướm, (tả cánh diều)
- Chúng tôi vui sướng đến phát dại trên trời, (kể sự việc)
- Tiếng sáo diều vi vu trầm bổng, (tả tiếng sáo diều)
- Sáo đơn, rồi sáo kép, sáo bè... như gọi thấp xuống những vì sao sớm. (nêu ý kiến, nhận định)
Tìm câu kể trong đoạn văn đã cho. Cho biết mỗi câu dùng để:
- Chiều chiều trên bãi thả, đám trẻ mục đồng chúng tôi hò hét nhau thả diều thi. (kể sự việc)
- Cánh diều mềm mại như cánh bướm, (tả cánh diều)
- Chúng tôi vui sướng đến phát dại trên trời, (kể sự việc)
- Tiếng sáo diều vi vu trầm bổng, (tả tiếng sáo diều)
- Sáo đơn, rồi sáo kép, sáo bè... như gọi thấp xuống những vì sao sớm. (nêu ý kiến, nhận định)
Chiều nào cũng vậy, bức tranh về cảnh hoàng hôn. Mặt trời dần dần lặn đi, lúc đó cảnh vật như một bức tranh huyền ảo mang đậm màu sắc. Chiều buông xuống là lúc những đàn trâu được dắt về nhà, cổng đình đóng lại. Tiếng sáo diều vi vu trong gió. Khúc nhạc ấy, êm đềm tạo ra bầu không khí vắng lặng làm sao! Mục đồng trở nên yên lặng hòa vào trong khí trời huyền ảo.
Bạn tham khảo nhé
Ông mặt trời đã lặng lẽ lùi vào sau dãy núi. Những cánh cò trắng ngần chao nghiêng trên bầu trời, rồi từng đôi một đáp xuống cánh đồng. Bức tranh quê man mác, huyền ảo trong làn sương mỏng nhẹ nhàng giăng mắc. Xa xa, tiếng sáo vi vu, ngân nga của những mục đồng ngồi trên lưng trâu. Tiếng sáo ấy như khúc nhạc êm ả của đồng quê thôn dã dần nhừng chú trâu no kềnh về nhà nghỉ ngơi sau một ngày ăn cỏ thoả thích trên cánh đồng.
câu của Ngô Tất Tố hay hơn vì câu này có sắc thái biểu cảm hay hơn. Từ "vẳng" tạo cho ta cảm giác tiếc nuối cái j đó hơn.