1.Viết đoạn văn (5-7 câu) giới thiệu 1 người ông phúc hậu yêu trẻ.
2.Viết đoạn văn (5 -7 câu) miêu tả cái trống có sử dụng từ láy.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Ông Tám đã ngoài 60, dáng người ốm yếu, dong dỏng cao. Ông thường mặc bộ đồ bà ba màu xám, có vết sờn trên vai. Dù tuổi đã cao nhưng ông lấy làm hãnh diện vì hàm răng của mình. Hàm răng đều tăm táp chưa rụng cái nào. Bởi vậy, ông Tám xước mía, nhai xương khoẻ khoắn như người đang tuổi đôi mươi. Duy có đôi mắt ông hơi yếu. Ông thường mang kính khi đọc báo hoặc xem ti vi. Những lúc ấy, đôi mắt ông chăm chú một cách tỉ mỉ.
Vùng quê em là vùng chó một con sông Hồng chảy qua. Nó như một tấm vải lụa ôm quấn lên quê hương. Vào buổi sáng, có lác đác vài chiếc xe máy chạy qua. Mặt sông trong vắt, in rõ những đám mây trắng nhuệ. Mặt sông mới long lanh làm sao. Buổi chiều gió thổi vu vơ như nhắc nhở bờ sông chuẩn bị cho lũ trẻ tắm mát vào buổi chiều tối. Đến tồi, những làn khói thơm nừng của những bát cơm , canh. Tiếng khúc khích, cười đùa của lũ trẻ cùng những làn sóng nhẹ của mặt sông đã làm khung cảnh ban đêm thật đẹp.
Quê hương em có dòng sông La hiền hòa, thơ mộng. Dòng sông giang rộng cánh tay ôm lấy mảnh đất quê hương em vào lòng như người mẹ ôm ấp đứa con thơ. Nhìn từ xa, dòng sông như một dải lụa đào quanh co, uốn khúc. Dọc theo bờ bên này, nhà cửa san sát, cảnh làng quê đầm ấm, yên vui. Xa xa, bờ bên kia, cây cối xanh tốt um tùm nghiêng mình soi bóng xuống dòng nước trong veo. Những ngày hè, nước sông trong vắt. Dưới ánh nắng, những gợn sóng lăn tăn lung linh dát bạc xoa dịu cái nắng chói chang. Lũ trẻ chúng em thường đằm mình dưới dòng sông tắm mát, người lớn thì lấy nước sông để giặt giũ, tưới cây... còn những người già thì ngồi dưới gốc cây cạnh bờ sông hóng gió. Đến mùa mưa lũ, dòng sông như sâu hơn, rộng hơn chở nước về nơi biển cả. Dòng nước đục ngầu, giận dữ ấy trôi xuôi giúp làng êm yên bình trong dông bão. Con sông đã gắn bó với người dân quê em từ bao đời, ghi dấu bao kỉ niệm tuổi thơ em. Em sẽ luôn nhớ về dòng sông quê hương với bao kỉ niệm êm đềm.
Trong truyền thuyết Thánh Gióng, nhân vật Thánh Gióng là biểu tượng tiêu biểu trong cuộc kháng chiến chống giặc ngoại xâm. Nơi chôn rau cắt rốn của Gióng là một nơi nghèo khó, là con của một người nông dân bình thường. Khi nghe sứ giả rao tìm người tài cứu nước, tiếng nói đầu tiên của cậu là đòi đi đánh giặc điều đó cho thấy tinh thần yêu nước mạnh mẽ của các thế hệ dù là già hay trẻ đều có một chí vững vàng là bảo vệ tổ quốc. Và chàng được bà con góp gạo nuôi lớn nên sức mạnh của chàng cũng chính là sức mạnh của toàn dân . Thánh Gióng không chỉ đánh giặc bằng roi sắt mà chàng còn sử dụng vũ khí thô sơ là cây tre. Truyền thuyết cũng như một thực tế khẳng định rằng ta không chỉ sử dụng vũ khí hiện đại đánh giặc mà ta có thể bất cứ thứ gì có thể làm vũ khí đều có thể được. Qua đó đã cho em hiểu được nguồn gốc của vị anh hùng chống giặc ngoại xâm. Và làm thế nào để thể hiện tình yêu nước sâu sắc của nhân dân ta trong thời kì chiến đấu.
tk
Buổi sáng mùa hè trên quê hương tôi.! Một buổi sáng mùa hè có cơn gió heo may thổi qua mang theo hương cỏ dại ngai ngái phảng phất trên con đường làng. Tôi thấy trên bầu trời kia vẫn còn những đám mây bàng bạc chưa kịp trỗi dậy ,níu nhau thành từng hàng trải dài khắp trời cao. Ven đường làng, những cây bạch đàn cao vút lên xuyên thủng lớp mây kia như những cái phi lao lao về phía trước. Buổi sáng mùa hạ trong lành quá! Một buổi sáng có tiếng chim hót véo con trên những cành cây cao, có mùi hương của lòa cỏ dại ven đường , và rồi cả ảnh nắng mặt trời lung linh phản chiếu trên không gian rộng lớn kia. Và cứ thể mọi vật vươn vai tỉnh giấc ngủ hé nwor nủ cười đón ánh nắng ban mai . Thật kì diệu biết bao!
nhớ tick minh nha
Bài 1:
- Bóng tre trùm lên làng bản, xóm thôn.
=> Trùm lên làng bản, xóm thôn bóng tre.
- Đằng xa, hai cậu bé con tiến lại.
=> Đằng xa, tiến lại hai cậu bé con.
- Dưới gốc tre, những mầm măng tua tủa.
=> Dưới gốc tre, tua tủa những mầm măng.
Bài 2:
Quê hương” là hai tiếng gọi thân thương nhất đối với mỗi một con người. Bởi đó là nơi chúng kiến ta sinh ra, lớn lên và trưởng thành. Đối với em cũng vậy, quê hương em thật đẹp và mỗi lần nhắc gọi quê hương em thấy trong lòng trào dâng bao cảm xúc khó tả. Quê hương em là một làng quê rất trù phú. Những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay, những bãi ngô, nương dâu xanh tít tắp đến tận chân trời. Con đường làng ngoằn ngoèo, quanh co nhưng vô cùng sạch sẽ vì được làm bằng bê tông. Từ ngày có đường bê tông sạch sẽ, chúng em đi học không còn phải chịu cảnh lầy lội bùn đất như trước kia nữa.
Em tham khảo:
Khi em hỏi các bạn của em rằng “Bạn quý ông hay bà hơn?” thì đa số các bạn của em đều nói rằng quý bà hơn vì bà gần gũi, tình cảm và chiều chuộng hơn. Thế nhưng em lại khác, em yêu quý cả hai ông bà nhưng lại quấn quýt và yêu quý ông nhiều hơn. Ông nội của em năm nay đã gần bảy mươi tuổi, sở dĩ như vậy là vì bố em là con út trong gia đình và em cũng là con út của bố mẹ. Ông của em là một kỹ sư đã về hưu, hình ảnh của ông bây giờ gắn với mái tóc bạc và đôi kính lão luôn thường trực. Ôi! tóc của ông tuy đã trắng gần hết nhưng vẫn dày, chắc khỏe và bồng bềnh như một đám mây. Răng của ông cũng rất chắc khỏe, ở tuổi của ông nhiều người phải trồng răng giả, rụng vài cái nhưng răng ông vẫn trắng sáng và đều tăm tắp, nụ cười của ông rất hiền hậu và đầy ắp tình yêu thương. Đích thị ông em có một đời sống tinh thần rất lành mạnh và lạc quan nhất nhà , ngoài việc ưa thích là đọc báo và tưới cây thì ông còn rất chăm chỉ tập thể dục và đạp xe. Mỗi sáng sớm ông đều dậy sớm tập thể dục, còn chiều mát ông lại đi bộ hoặc đạp xe, có hôm mang theo vợt để đánh với các ông bà trong xóm. Em mong sao ông sẽ luôn giữ được phong độ và sức khỏe như bây giờ để sống vui vẻ bên con cháu, là chỗ dựa tinh thần cho cả gia đình. Em yêu ông nội em nhất!
Trợ từ+ Thán từ: In đậm nghiêng
Trong một buổi sáng ting mơ, em dạo bước trên con đường làng quê nơi em lớn lên. Không khí trong lành tươi mát của sáng hè làm em tỉnh táo. Em vừa bước đi vừa hát, rồi xộc đến mũi em là mùi của những hạt lúa nặng trĩu hạt. Em chạy ra cánh đồng, cả một màu xanh ngút ngát rộng lớn như chào đón em bước vào thế giới của thiên nhiên. Em sải bước trên đồng. Chạm vào những bông lúa đang trỗ đòng đòng. Em cảm nhận được sự vất vả của những người nông dân trên đó. Trong lòng em xao xuyến lạ lùng. Rồi bỗng có tiếng gọi, em liền chạy về trong nỗi lưu luyến trên cánh đồng.
Trống cao gần bằng cậu học trò lớp bốn. Trống khum khum hình bầu dục, hai đầu thon lại, thân to, ba học sinh nối tay nhau mới ôm đủ vòng quanh trống.Hai bề mặt trống là hai lớp da trâu hoặc bò dày, nhẵn thín màu vàng ngà hơi cũ. Mặt trống nhìn tựa như bề mặt nồi tráng bánh cuốn của bà Hai cạnh nhà em. Bao quanh mặt trống là thanh gỗ dẹt mỏng, sơn viên đỏ vàng, được đóng đinh tre gắn liền với thân trống.Thân trống được ghép bằng những mảnh gỗ chắc chắn, sơn màu đỏ thẫm, phình to ở giữa. Chỗ ấy được gọi là bụng trống. Bao quanh bụng là một vành đai do hai cây mây bệnh xoắn vào nhau lớn bằng nón tay cái. Nhìn từ xa trống như được mang chiếc thắt lưng giản dị, dân dã.