Tại sao chữ "I "(tôi) lại luôn dc viết hoa?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tui có vip nè :))
có vip kb được k có giới hạn
:))
cố lên điểm tuần đi
Đứng hạng 7 là đc
Vì đêm ko có mặt trời nên đêm rất lạnh còn trưa là lúc mặt trời cao điểm nhất nên nóng nhất ngày!
vì trái đất được mặt trời sưởi ấm nên khi ko có mặt trời thì đồng nghĩa với việc sẽ ko được mặt trời sưởi ấm nên sẽ lạnh
Bởi vì chữ một như đc đánh dấu cho sự bước đi và trg thành của ng con trai khiến cho mẹ an tâm những cx ko kém phần lo lắng cho con . chữ một đc viết hoa bày tỏ ý không thể cao hơn nx , thông thg viết hoa là chỉ tên đặc biệt quan trọng như ng hay tên địa lý những chữ một đc viết cx như thể hiện đc tầm quan trg của việc hk hay đề cao lòng yêu con voo bờ bến của mỗi ng mẹ có thể hi sinh tất cả cho con
( đây là theo ý kiến và sửa lỗi của cô mk nha . chúc cậu hk tốt )
1. She would rather play golf than play tennis. --> She prefers playing goft to playing chess
1 điểm
Câu trả lời của bạn
2. She is the most intelligent girl in her family. --> No one …in her family is as intelligent as her………………………………………………..……………… *
1 điểm
Câu trả lời của bạn
3. He made his children study hard late at night. --> He forced…his children to study hard late at night.………………………………………….……………….. *
1 điểm
Câu trả lời của bạn
4. You can’t take this book away. --> This book……can't be taken away……………………………………..………………… *
1 điểm
Câu trả lời của bạn
5. Your younger brother is too weak to lift that box. --> Your younger brother is not……strong enough to lift that box………………..…………………. *
1 điểm
Câu trả lời của bạn
Bài chính tả có những chữ sau phải viết hoa :
+ Tên bài : Trên.
+ Tên riêng : Dế Trũi
+ Từ đứng đầu mỗi câu : Tôi, Chúng, Ngày, Bè, Mùa.
Sau dấu chấm xuống dòng, chữ đầu câu viết hoa và lùi vào 1 ô li.
Theo từ điển nguyên từ học (tức etymology) thì đại danh từ I trong tiếng Anh có nguồn gốc từ đại danh từ ic(hay ich) từ tiếng Anh cổ (Old Engish). Năm 1137, đại danh từ này được đơn giản hóa thành I cho đến ngày nay. Nhưng thời đó, người ta vẫn có thể viết i thường chứ không phải viết hoa. Đến khoảng năm 1250 thì đại danh từI được xem là một từ đặc thù, và để tránh đọc nhầm trong các văn bản viết tay (ngày đó chưa có máy vi tính!) nên người ta viết hoa. Khoảng cuối thế kỉ 14, cách viết hoa I bắt đầu xuất hiện trong sách như cuốn Chaucer's Canterbury Tales, nhưng cũng có khi viết giống như là Y. Tuy nhiên, cách viết hoa đại danh từ I chỉ phổ biến từ những năm sau 1700. Đại văn hào Shakespeare thì dùng ice (đọc là "ichay" , "eeker" hay "ikay") vào khoảng thế kỉ 16-17. Còn ở miền Trung nước Anh, người ta vẫn dùng utchy như là i. Ngày xưa, cũng chưa có dấu chấm trên chữ i thường; mãi đến thời có font chữ La Mã thì người ta cho thêm dấu chấm trên i như ngày nay.
Đó là vài dòng lịch sử. Nhưng tại sao I được viết hoa? Không ai biết tại sao, nhưng có vài lí giải (giả thuyết?) để trả lời cho câu hỏi này. Giả thuyết đáng tin cậy nhất là vì (a) I chỉ có một mẫu tự duy nhất, (b) nó nói về “tôi”, mà theo chủ nghĩa cá nhân, “tôi” là quan trọng, và (c) để thể hiện tầm quan trọng đó trong văn bản, người ta viết hoa.
“Nhờ ông giúp tôi giải thích: Tại sao subject pronoun "I" luôn dược viết hoa ở mọi vị trí trong câu. Xin cảm ơn ông rất nhiều.
Tôi cũng nói thêm, đây là câu hỏi mà học sinh của tôi hỏi (tôi là giáo viên cấp 2) và tôi cũng đã hỏi nhiều vị thầy của tôi nhưng tôi chưa nhận được câu trả lời nào cả. Mong nhận được sự giúp đỡ của ông. Tôi chân thành cảm ơn.”
Đúng là đại danh từ “I” hơi đặc biệt so với các đại danh từ khác. Chúng ta có thể viết they, we, he, she trong một câu văn theo dạng viết thường, nhưng đến I thì phải viết hoa. Chẳng hạn như chúng ta có thể viết“That is the problem that he and Iare considering”, chứ không thể viết “That is the problem that he and i are considering”.
Theo từ điển nguyên từ học (tức etymology) thì đại danh từ I trong tiếng Anh có nguồn gốc từ đại danh từ ic (hay ich) từ tiếng Anh cổ (Old Engish). Năm 1137, đại danh từ này được đơn giản hóa thành I cho đến ngày nay. Nhưng thời đó, người ta vẫn có thể viết i thường chứ không phải viết hoa. Đến khoảng năm 1250 thì đại danh từ I được xem là một từ đặc thù, và để tránh đọc nhầm trong các văn bản viết tay (ngày đó chưa có máy vi tính!) nên người ta viết hoa. Khoảng cuối thế kỉ 14, cách viết hoa I bắt đầu xuất hiện trong sách như cuốn Chaucer's Canterbury Tales, nhưng cũng có khi viết giống như là Y. Tuy nhiên, cách viết hoa đại danh từ I chỉ phổ biến từ những năm sau 1700. Đại văn hào Shakespeare thì dùng ice (đọc là "ichay" , "eeker" hay "ikay") vào khoảng thế kỉ 16-17. Còn ở miền Trung nước Anh, người ta vẫn dùng utchy như là i. Ngày xưa, cũng chưa có dấu chấm trên chữ i thường; mãi đến thời có font chữ La Mã thì người ta cho thêm dấu chấm trên i như ngày nay.
Đó là vài dòng lịch sử. Nhưng tại sao I được viết hoa? Không ai biết tại sao, nhưng có vài lí giải (giả thuyết?) để trả lời cho câu hỏi này. Giả thuyết đáng tin cậy nhất là vì (a) I chỉ có một mẫu tự duy nhất, (b) nó nói về “tôi”, mà theo chủ nghĩa cá nhân, “tôi” là quan trọng, và (c) để thể hiện tầm quan trọng đó trong văn bản, người ta viết hoa.